[Đồng Nhân] [Harry Potter] Sánh Bước Cùng Người

Chương 60: Thăm dò và bị nhốt




Những ngày sau cứ như vậy, không mặn không nhạt, không chút gơn sóng trôi qua. Trong nháy mắt, kì nghỉ hè đã sắp tới. Giống như Snape suy đoán, Johann và Elise không tức giận với Jessica. Là do họ không tìm thấy chim cú mèo nên không thê gửi thư lại cho cô.
Mà trước khi đến cuộc thi cuối kì, Vivian cũng nói cho Jessica một tin tốt. Căn cứ theo thông tin gia tộc Bulstrode tìm hiểu được, chỉ có gia tộc Lawrenader phù hợp với hoàn cảnh của cô. Hơn nữa, họ cũng tìm hiểu được sơ qua thông tin về nơi ở của gia tộc cổ này. Đây là một gia tộc thần bí, trừ việc đến Hogwarts học và mời một số phù thủy thân thuộc tham dự lễ cưới của các thành viên, họ dường như không tiếp xúc gì với thế giới Phù thủy.
Nhận được những tin tức này, Jessica liền viết một bức thư cảm ơn và nhờ Vivian gửi cho ông nội của cô nàng. Dưới sự đề nghị của Snape lần trước, Jessica cẩn thận hỏi Vivian về vấn đề nơi ở của Phù thủy. Sau khi được thiếu nữ tóc vàng phổ cập một số kiến thức cơ bản, Jessica mới hiểu ra ý tưởng lúc trước của cô nực cười đến mức nào. Cũng không lạ gì khi Snape lộ ra vẻ mặt bất lực, không muốn nói khi nghe cô kể về dự định đó.
Hiển nhiên, Phù thủy sẽ không dễ dàng nói cho người ngoài biết nhà mình ở số mấy, đường gì để họ có thể thông qua các biển tên, biển chỉ đường tìm đến. Tất nhiên, nó cũng không đơn giản như Jessica nghĩ, chỉ cần tìm những khu nhà cổ, sau đó trèo cửa sổ vào từng nhà để tìm hiểu.
Để tránh cho Muggle chú ý và phát hiện, các gia đình Phù thủy thường dùng bùa bảo vệ, giấu chúng khỏi bản đồ dân Muggle, không ai có thể dễ dàng tìm thấy. Đấy là chưa kể đến, các gia tộc cổ xưa thường dùng một số bùa chú bảo vệ xung quanh nhà để ngăn chặn những kẻ lạ mặt xâm nhập bất hợp pháp. Những bùa chú đó không phải những câu thần chú cơ bản và đơn giản học sinh năm hai được học, đó là những bùa chú cổ đặc biệt.
May mắn thay, sau khi biết ý định muốn tìm lại gia tộc của Jessica, giáo sư Álvarez đã giúp cô đưa ra một số đề xuất. Ngoài ra, ông còn bật mí cho Jessica một số cấm kỵ thường thấy ở các gia tộc chuyên về Cổ ngữ Runes và một số phương pháp lữ hành. Thậm chí, ông còn nhiệt tình giúp cô xác định hành trình.
Vì thế, trong khi Tốc hành Hogwarts đang di chuyển về phía nhà ga Ngã tư Vua, thiếu nữ đã giở tấm da dê ra, kiểm tra lại kế hoạch tìm kiếm trong kỳ nghỉ hè. Nhưng thiếu niên tóc đen đối diện cô vẫn giữ vẻ mặt âm trầm, từ mái tóc đến chóp mũi anh đều tỏ ra vẻ bất mãn cùng không đồng tình.
"Cô đã thực sự quyết định?" Snape nói với giọng trầm mang theo chút nguy hiểm.
"Đúng vậy. Em đã nói qua với ba mẹ, sau khi trở về, em sẽ thử đến khu nhà cũ bên kia xem xét tình hình."
Snape nhíu mày, ôm khủy tay, tựa lưng ra đằng sau, mặt đầy vẻ châm chọc: "Nói như vậy, tiểu thư Jessica đây nghĩ bản thân có đủ khả năng sao? Dựa vào sức học sinh năm hai một mình xâm nhập vào trang viên gia tộc cổ xưa, tch... Tôi nên cổ vũ sự dũng cảm hay châm chọc sự lỗ mãng của cô đây!"
"Em nghĩ giọng điệu của anh đã nói nên tất cả, Severus." Jessica không thục nữ mà đảo trắng mắt, thả tấm da dê trong tay xuống, cũng dựa lưng lên ghế đằng sau.
"Còn có, nửa tháng nữa là em mười ba tuổi rồi."
"Xì." Snape cười nhạo, cho rằng Jessica nói không đúng.
"Đừng có làm vẻ mặt như thế Severus, em biết anh đang nghĩ gì. Em được nhận nuôi, không có giấy khai sinh bản gốc nên em không được xác nhận sinh nhật thật sự." Trêu đùa ngọn tóc trong tay, trên mặt Jessica đầy vẻ bất đắc dĩ.
"Nhưng em đã quen tổ chức sinh nhật vào ngày hôm đó hơn mười năm. Huống hồ, chẳng phải Hogwarts đã gửi thư cho em đúng vào hôm đó sao? Ít nhất, điều đó chứng minh tuổi thật của em không sai."
Snape trầm mặc một lúc rồi mới gật đầu xem như tán thành "Thư nhập học Hogwarts đều thống nhất phát vào tháng bảy. Nếu sinh nhật thực sự của em sau tháng chín thì sẽ nhận thư nhập học vào năm sau. Nói cách hác, tuổi của em có thể lớn hơn dự đoán."
"Thế không phải rất tốt sao?" Jessica duỗi thắt lưng, cánh tay trái chống trên bàn, đỡ nửa bên mặt. Tay phải cô lại mở tấm da dê ra lần nữa, đánh giá kế hoạch.
"Huống chi, em chỉ tính xem qua. Nếu không vào được bên trong thì em cũng không quá miễn cưỡng. Dù sao hiện tại em mới học được quá ít, lại không có kinh nghiệm thực tế nữa..."
"Tự hiểu lấy mình là một trong số ít ưu điểm của tiểu thư Jessica đây. Tôi chân thành hy vọng cô có thể tiếp tục giữ vững ưu điểm này." Snape hừ hừ, rút tấm da dê từ trong tay Jessica ra, cau mày cẩn thận đọc.
Vài phút sau, Snape trả tấm da dê lại cho Jessica, không ý kiến gì về bản kế hoạch của cô. Thời gian ngồi trên Tốc hành Hogwarts còn lại, thiếu niên tóc đen chỉ chăm chú đọc quyển sách dày trong tay. Mà Jessica cũng không quấy rầy anh, cô tập trung lên kế hoạch cho mùa hè này. Thỉnh thoảng cô viết thêm vài chữ hoặc gạch đi một chút gì đó.
Rất nhanh, Hogwarts tốc hành đã đến nhà ga Ngã tư Vua, tất cả học sinh đều lục tục kéo hành lý theo bên mình, quyến luyến tạm biệt với bạn bè và theo ba mẹ về nhà.
Tạm biệt Vivian và Snape, Jessica lại tiếp tục đón một chuyến tàu nữa về nhà, cuối cùng cũng thuận lợi đến nơi. Sau khi thưởng thức bữa ăn tình thương của mẹ Elise và nói chuyện cùng cả gia đình, hai chị em Jessica và Winny vào cùng phòng để nghỉ ngơi. Theo kế hoạch, ngày mai cô sẽ tìm đến chỗ gia tộc Lawrenader nên cần đi nghỉ sớm, để tìm nhanh xong nhanh.
Đáng tiếc, kế hoạch của Jessica không tiến hành được như mong muốn. Có lẽ vì vui vẻ khi thấy cô về và uống nhiều đồ lạnh, nửa đêm, cả người Winny nóng ran khiến làm cả nhà Jones luống cuống. Đối với việc này, Jessica cảm thấy lực bất tòng tâm, tuy rằng đã học qua dược hạ sốt, nhưng bởi vì nguyên liệu chế dược đều có chứa phần nào pháp thuật nên cô không dám cho Winny dùng tùy tiện. Snape từng nói qua, nếu muốn cho Muggle dùng độc dược thì phải dùng một loại độc dược để trung hòa, không thì không chỉ không thể phát huy được hiệu quả trị liệu, mà còn gây hiệu quả ngược đối với thân thể Muggle.
Vì Winny bị bệnh nên Jessica cũng không đi luôn. Cô nhận trách nhiệm, ở cạnh giường Winny cẩn thận chăm sóc cô bé, cho đến khi cô bé khỏi bệnh hoàn toàn.
Lần ốm này của cô bé Winny kéo dài ba ngày.
Sau khi mọi chuyện ở nhà ổn định, dựa theo kế hoạch, Jessica tạm biệt người nhà, bắt xe tới bìa rừng Sensenbrenner, quận Suzel. Đi tới góc phố ít Muggle để ý, Jessica yên lặng men theo lối nhỏ, đi vào rừng
Lúc Jessica tiến vào rừng là khoảng rạng sáng, trên bầu trời vẫn có vài ngôi sao sáng lấp lánh. Vì là mùa hè nên không khí trong rừng núi không lạnh như Jessica nghĩ. Hơn nữa, đợi đến khi mặt trời dần nhô lên, dù đã có tầng tầng tán cây che phủ nhưng cô vẫn cảm thấy có chút nóng.
Cây cối chằng chịt, không theo quy tắc không ngừng xuất hiện trên đường Jessica đi. Nếu không phải đã có kinh nghiệm vào rừng nhiều lần và trong lúc đi chú ý phương hướng, có lẽ cô đã lạc trong mê cung rừng cây rộng lớn. Nhìn lại bốn phía, nơi nơi đều có những thân cây to một người ôm không hết và cỏ dại mọc tràn lan.
Thời gian dần trôi, ngôi nhà của kiểm lâm và người kiểm lân nhỏ dần và biến mất. Con đường nhỏ dưới chân Jessica đã hoàn toàn hòa lẫn vào rừng rậm, không thể nhận ra đâu là mặt cỏ, đâu là đường đi.
Tùy tiện lau đi mồ hôi ướt đầy trán, Jessica ngẩng đầu nhìn lên bầu trời bị các tán cây hùng vĩ che khuất, không khỏi sầu não. Nếu cứ như vậy, chỉ sợ buổi tối cô sẽ không thể xác định phương hướng dựa vào những ngôi sao trên bầu trời. Nhưng may thay, lão Bangka đã từng dạy cô rất nhiều phương pháp sinh tồn dã.
Lại lấy tấm da dê nhăn đến không thể nhăn hơn ra, Jessica yên lặng xác định vị trí của mình trên bản đồ, quyết định nghỉ ngơi một lát. Lúc sau, cô tiếp tục đi tiếp. Trên đường đi, trừ tiếng côn trùng kêu vang cũng không có cái gì nguy hiểm, điều này giúp cô bớt khẩn trương. Xem ra nơi này cũng không có mãnh thú gì, có thể nói là khá an toàn.
Lại đi thêm một đoạn nữa, Jessica nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, không khỏi thấy vui mừng. Căn cứ vào bản đồ nhà Bulstrode cung cấp, chỉ cần tìm thấy được dòng suối này, men theo dòng suối đi đến thương nguồn là cô sẽ tìm được nơi cần tìm. Thấy được hy vọng, Jessica bỏ qua bữa trưa, phấn chấn đi tiếp, cơ thể tràn đầy sức lực, không hề cảm thấy đói khát hay mệt mỏi.
Rốt cuộc, đến khi hoàng hôn buông xuống, Jessica đã đứng trước một hòn đá khắc đầy Cổ ngữ Runes và thử đọc nội dung trên đấy, đáng tiếc, Cổ ngữ trên hòn đá vô cùng phức tạp, không đơn giản như chữ Niven. Nó còn kèm theo những ký tự Cổ ngữ ít gặp, mà với Jessica mới học được bề nổi thì hiển nhiên nó quá phức tạp. Bởi vì, chẳng những không thể đọc ra âm tiết, Jessica thậm chí còn không thể nhận ra đây là loại Cổ ngữ gì. Điều này làm cô cảm thấy vô cùng uể oải và thất vọng.
Nhưng rất nhanh, cô đã xốc lại tinh thần, lấy ra con đao lão Bangka tặng, nhẹ nhàng cắt qua ngón trỏ bên tay trái, máu dần dần chảy ra. Cô dùng máu trên ngón tay vẽ loạn ở giữ hòn đá một ký tự như chữ "r". Đây là chữ Niven, có nghĩa là di chuyển, du lịch.
Vừa viết chữ xong, dòng máu hòa vào tảng đá, lập tức, tảng đá phát ra ánh sáng chói mắt. Jessica theo bản năng nhắm hai mắt lại. Lúc cô mở mắt ra, ánh sáng đã rút đi, một cánh cổng khắc đầy hoa trông cổ xưa đã xuất hiện ở tường dây leo bên cạnh. Cánh cửa đứng sừng sững cách chỗ cô đứng chưa đầy mười bước chân.
Lúc này, trong lòng Jessica cảm thấy tràn đầy vui sướng, nhanh chóng chạy vọt sang. Cứ nghĩ rằng tất cả đã ổn, một sự kiện bất ngờ xảy ra, không chút dấu hiệu. Đó là một ánh sáng màu tím đột nhiên lóe lên, khiến đôi mắt màu xanh lam của Jessica cảm thấy đau đớn.
Lần tập kích này không giống như lần trước, Jessica cảm thấy chân tay mình như mất hết cảm giác, không thể điều khiển. Cô không thể nhúc nhích. Bất ngờ xong, cô vội vàng mở mắt ra nhưng lại tuyệt vọng phát hiện, cô không thể thấy cái gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.