Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 581: Nguy kịch




Trong bụng đau từng cơn từng cơn như xé ruột.

Cô bị ai nghĩ, cô và Hoắc Anh Tuấn hai người đã từng rất trông đợi có con, hai người đều có tuổi thơ bất hạnh, bọn họ muốn có thể mang lại cho hai đứa trẻ một ngôi nhà hoàn chỉnh.

Cô đã từng rất cảm ơn ông trời cao đã ban cho cô một cặp sinh đôi.

Nhưng mà sau đó lại mỗi ngày đều lo âu, không biết người làm mẹ này nên làm sao mới có thể bảo vệ những đứa con của mình.

Phải như thế nào mới có thể làm cho bọn họ không bị

Nhạc Hạ Thu làm tổn thương.

Thậm chí nghĩ đến không có con cũng tốt. ít nhất không cần khổ cực ra.

Có lẽ, đây lại là một loại giải thoát đi.

“Khương Tuyết Nhu, cô cố gắng cho tôi, không thể để cho bọn nhỏ xảy ra chuyện.” Hoắc Anh Tuấn ôm lấy cô vọt vào trong bệnh viện, nữ nhân trong ngực mình rõ ràng đã mang thai ba tháng, nhưng nhẹ giống như lông chim vậy, tựa như tùy thời là có thể bay đi.

Tim anh thật giống như bị cái gì níu lấy vậy.

Anh không thể nói rõ ràng, giống như sợ hãi, vừa giống như mất đi người mình yêu mến nhất, là loại cảm giác đó. Nhưng mà Khương Tuyết Nhu lại giống như không nghe được vậy, từ từ nhằm lại cặp mắt mệt mỏi.

Rất nhanh, Khương Tuyết Nhu được đưa vào phòng cấp cứu. Hoắc Anh Tuấn đứng ở ngoài cửa đi tới đi lui, trán chảy rất nhiều máu.

Ngôn Minh Hạo nhìn cảm thấy bất an: “Cậu cả, hay là anh đi băng bỏ trán một chút trước đi.”

“Tôi không có tâm tình” Hai cái tay của Hoắc Anh Tuấn không ngừng lay động, trên cánh tay anh dính đầy máu tươi, cả người nhìn cực kì lạnh lẽo hung ác.

Rất nhanh, cửa phòng giải phẫu mở ra.

Bác sĩ đi ra: “Cậu cả, hai đứa bé không giữ được, cần chữ ký của anh để lập tức làm giải phẫu sinh non, nếu không phu nhân cũng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng”

“Ông nói gì, đứa bé không giữ được, cái đồ phế vật này, ông làm vậy mà làm bác sĩ được sao.” Hoắc Anh Tuấn tức giận níu lấy cổ áo bác sĩ, hai mắt đỏ thẫm.

Đó là hai đứa con của anh, nếu như không phải là giờ phút này, anh thậm chí cũng không biết là anh lại quan tâm đến hai đứa bé đến như vậy.

“Cậu cả, thật không có biện pháp, đổi thành bác sĩ Hà đảm nhiệm thì kết quả cũng sẽ giống nhau. Bác sĩ có chút sợ hãi giải thích: “Trước kia thời điểm thiếu phu nhân mang thai hơn một tháng thì thai nhi cũng đã không ổn định, mấy ngày nay tâm tình của bệnh nhân cũng thật không tốt, liên tiếp gặp phải đả kích, vốn là có triệu chứng sinh non rồi, hơn nữa cô ấy lại mang thai sinh đôi, tôi thật đã tận lực. Sinh đôi.

Anh không còn cặp sinh đôi này nữa.

Là đích thân anh đẩy cô ấy.

Hoắc Anh Tuấn vô lực buông bác sĩ, một gương mặt tuấn tú trở nên tái nhợt dưới ánh đèn, dường như không còn có thể chịu nổi, vốn dĩ là đã bị chảy quá nhiều máu, vào lúc này, anh cũng cảm thấy đầu óc từng cơn choáng váng một trận, cũng đau dữ dội.

“Anh Tuấn, anh chảy thật là nhiều máu” Lúc này, Nhạc Hạ Thu bỗng nhiên chạy tới, vội vội vàng vàng đỡ anh dậy: “Em đưa anh đi bằng bỏ.”

Hoắc Anh Tuấn theo bản năng muốn cự tuyệt, nhưng khi nghe những lời Nhạc Hạ Thu nói đầu óc giống như bị thôi miên vậy dẫn dắt dây thần kinh của anh, khiến cho cả người anh rơi vào không trung ngắn ngủi trống rỗng, theo bản năng đi theo cô ta rời đi.

Bác sĩ cuống cuồng nói: “Không phải, cậu cả, cái này…

“Ngôn Minh Hạo, nơi này giao cho cậu.” Nhạc Hạ Thu vội vàng lôi Hoắc Anh Tuấn đi đến phòng y tế.

Ngôn Minh Hạo nhíu mày một cái, vội vàng nhận lấy giấy tờ của bác sĩ, ký tên mình lên: “Đừng nói, cứu người quan trọng.”

“Được.”

Bác sĩ vội vàng trở lại phòng cấp cứu cứu người.

Ánh mắt Khương Tuyết Nhu đau đớn cũng không mở ra được.

Nhưng cũng không phải là hoàn toàn không ý thức được. Bên tại cô nghe được bác sĩ đang thảo luận đứt quãng: “Trước kia nghe nói cậu cả có niềm vui mới, tôi còn thật không tin, không nghĩ tới a.”

“Đúng vậy, thật là làm cho người ta lạnh giá, vợ nguy kịch một sớm một chiều, nhưng cậu cả ngay cả chữ cũng không ký, cũng không để ý đến sống chết của vợ.