Đừng Bỏ Anh

Chương 2



#2

- Ngủ với tôi một đêm, tôi sẽ xóa bức ảnh!

Cô thật sự rất bối rối, bối rối đến nỗi không biết phải làm thể nào, dù cô có lạnh lùng đến mấy, hắn cũng không sợ, nhưng hắn thì khác hắn càng biến thái, càng khiến cô sợ hơn.

Dần lấy lại vẻ bình tĩnh, cô lên tiếng, ánh mắt sắc lạnh:

- Xóa mau!! Không thì đừng trách!!

Hắn cười lưu manh, hắn không muốn đùa giỡn cô nhiều, điều hắn muốn là có được cô và tìm được con người thật của cô. Cô quyến rũ hắn dù chỉ là một hành động rất nhỏ, hắn ao ước chiếm lĩnh được thân thể này, muốn lấp đầy khoảng trống trong cô.

- Lớp trưởng à, cậu chẳng có quyền gì mà ép buộc tôi như vậy.

Cái nhếch môi của hắn khiến cô bị cuốn vào nó. Cô hơi đờ người, rồi tức giận không nói nên lời. Chẳng nhẽ cô chưa đủ mạnh mẽ hay sao? Mà bây giờ cô bị hắn ức đến sắp khóc. Cô nhận ra, mình không phải cao thủ gì hết, mình không phải là nhất, không lạnh lùng nhất, không kiêu căng nhất, không giỏi nhất, không đẹp nhất, và đóng kịch cũng chẳng giỏi nhất.

- Cậu quá đáng nó vừa vừa thôi!!

Hắn nhìn vẻ mặt tức giận của cô mà cười thích thú, cuối cùng hắn cũng làm cho cô tức giận rồi, cặp mắt long lanh, trong suốt chứa đầy tia lửa chiếu thẳng vào mặt hắn. Cô lườm hắn, ánh mắt xinh đẹp xuyên thẳng vào trái tim hắn, khiến nó hơi lệnh nhịp.

Hắn dùng tay, nâng cằm cô lên, gương mặt kiều diễm càng trở nên đẹp đẽ hơn, mỉm cười một cái, hắn thách thức:

- Lớp trưởng, giờ cậu có hai lựa chọn. Một là ngủ với tôi, rồi tôi sẽ lập tức xóa tấm ảnh khỏa thân của cậu. Hai là cuộc đời, danh dự, nhân phẩm của cậu sẽ đổ nát từ đây!!

- Cậu!!!!!!!

- Chọn mau đi, tôi không có tính kiên nhẫn.

Cô lặng đi, chỉ vì chút sơ suất nhỏ của mình, mà bây giờ cô phải lựa chọn. Giữ trinh tiết của mình? Giữ chỗ đứng mà cô đã gây dựng bao lâu nay? Nếu cô chịu từ bỏ tấm thân xử nữ này thù chắc cũng không sao. Một lần là xong, thoát khỏi hắn hoàn toàn, danh dự của cô cũng được bảo vệ.

Đắn đo suy nghĩ một hồi, vẻ mặt lạnh tanh của cô cũng đã được khôi phục.

Do dự một chút nữa, cô gật đầu:

- Cậu phải lập tức xóa ngay nó, và sau đêm nay, đừng dây dưa gì đến tôi, tôi không thích phiền toái.

Hắn cười ranh mãnh, gật đầu một cái.

Thân hình của cô bỗng chốc bị hắn bế lên rất nhẹ nhàng, hắn đặt cô lên giường, nằm đè lên cô... Nhắm mắt đi ngủ.

Lúc hắn bế, cô chỉ dám nhắm chặt mắt chờ đợi điều tiếp theo xảy ra, mãi vẫn không thấy động tĩnh liền mở mắt ra, thấy hắn đã nhắm tịt mắt, khóe miệng cô cứng đờ, lắp bắp:

- Đây là "ngủ" cùng sao?

Quả nhiên, hắn chưa ngủ, nghe cô hỏi, liền nhổm dậy, cười cợt:

- Thì ra cậu hiểu từ "ngủ" theo nghĩa bóng, lớp trưởng à cậu thật đen tối. Nếu cậu thích "ngủ" như kia tôi sẵn lòng chăm sóc cậu chu đáo.

Hắn nói rồi cúi xuống ngậm lấy đôi môi cô.

Nó nóng ẩm, ướt át. Hắn không cho cô cơ hội mở miệng, chăm chú mút mát bờ môi ngoài. Dần dần cắn nhẹ vành môi.

Cô sợ hãi đến nỗi nhắm chặt mắt lại, không dám nhìn, đến thở cũng không dám.

- Mở mắt ra, hôn lại tôi đi lớp trưởng.

Hắn thì thầm lên tiếng.

Cô nghe thấy nhưng không có phản ứng gì, cô chẳng biết "hôn" là gì cả, đây là nụ hôn đầu của cô. Đọc sách thì thấy bảo là nụ hôn đầu phải trao cho người mình yêu, nhưng cô lại bị người lạ cướp mất.

Hắn từ từ đưa lưỡi vào trong, hàm răng cô cắn chặt lại, khiến hắn không thể nào khám phá khoang miệng này. Tay đang áp lấy đầu cô thì đưa xuống, vén cao cái váy ngủ mỏng manh của cô lên. Cô không mặc nội y, khi hắn bất ngờ làm vậy liền rùng mình, chỗ hở mát lạnh. Tay hắn đưa đến, đặt lên vùng ngực đẫy đà. Nó tròn trịa, mềm mại, to hơn tay hắn. Hắn khẽ bóp lấy.

Cơ thể cô nhạy cảm, khi bị hắn tấn công bất ngờ, miệng há ra thở hắt, hắn tận dụng thời cơ mà đưa lưỡi vào trong.

Lưỡi hắn được bao bọc bởi một dòng nước ấm. Cơ thể xuất hiện một dòng khoái cảm nhỏ. Hắn thích thú khuấy đảo cái động nhỏ nhoi này.

Cô bị ép đến mức không thở nổi, đành phải lấy tay đấm vào ngực hắn. Đưa mắt nhìn vào khuôn mặt đỏ bừng của cô, hắn liền nhận ra cô không thở nổi, lưu luyến rời môi cô. Cô hít thở thật nhanh, môi đỏ ửng. Chiếc váy đã bị hắn vạch qua ngực, hắn nhìn lại thân thể cô, thốt lên biến thái:

- Lớp trưởng, tuy lúc nãy tôi đã nhìn thấy người cậu rồi, nhưng mà được nhìn cận cảnh như thế này quả là đã mắt, cậu rất đẹp, chỗ nào cũng đẹp, thật muốn ăn ngay mà.

___còn___