Dưới Bóng Cây Sồi

Chương 277



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đã hơn một tháng kể từ khi chàng đến đây. Khi phát hiện ra rằng có một ngôi làng Troll khá lớn ở dãy núi Caesar, nằm ở phía Đông Livadon, Livadon lập tức thành lập một đội chinh phạt.

Tuy nhiên, quy mô của ngôi làng lớn hơn dự kiến, và khi lũ Troll xuyên thủng đội quân và tiến xuống khu bảo tồn, quân đội Hoàng gia Livadon ngay lập tức yêu cầu tiếp viện từ đồng minh của mình, Whedon.

Đó là một phản ứng thái quá từ phía họ khi phải chiêu mộ quân tiếp viện, vì với ngôi làng kích cỡ này thì chỉ cần có lực lượng của các Hiệp sĩ Hoàng gia Livadon là đủ. Chàng đá lăn đầu con Troll dưới chân và nhíu mày khó chịu.

Trong hậu quả của cuộc chiến diễn ra ba năm trước, các quốc vương của mỗi quốc gia đã khá phóng đại khi họ nghe tin rằng những con Troll đã xuất hiện từ đâu đó. Không chỉ các quốc vương, mà công chúng cũng không khỏi lo lắng rằng một ngày nào đó, một đội quân quái vật có thể xâm chiếm đất nước của họ một lần nữa.

Và theo tuyên bố của Vua Ruben III, ông ta đã phô trương sức mạnh to lớn của mình rằng Riftan có thể xoa dịu nỗi bất an của mọi người, nên chàng đã phải tham gia ba trận chiến chinh phục chỉ trong năm nay. Nhà vua quyết tâm bắt chàng phải trả giá đầy đủ cho tước hiệu mới của mình.

Nhếch môi một cách bỡn cợt, chàng lôi vò rượu từ túi da ra và uống vài ngụm. Đúng lúc đó, một giọng nói khó chịu vang lên từ phía sau lưng chàng.

“Ở một nơi như thế này mà cậu vẫn có thể nhét thức ăn vào cổ họng được.”

Riftan nhìn xuống. Một người đàn ông, mặc áo choàng tím bên ngoài bộ giáp sẫm màu, đang thong thả đi qua những người lính. Sau khi đổ phần rượu còn lại vào miệng, Riftan lạnh lùng nói.

“Im đi, Aren. Tôi không có tâm trạng nói chuyện với cậu.”

“Có khi nào cậu cảm thấy muốn nói chuyện với tôi đâu?”

Sejour Aren càu nhàu khi cởi mũ giáp và để sang bên hông. Đó là một giọng điệu nhẹ nhàng không giống với phong cách của người đứng đầu Đội cận vệ Hoàng gia Livadon. Tuy nhiên, dáng vẻ chỉnh tề lộ ra dưới mái tóc rối lại toát lên vẻ sang trọng kỳ lạ như thể cậu ta thuộc dòng dõi quý tộc. Sejour nở một nụ cười uể oải khi dùng một tay vuốt mái tóc rối bù của mình.

“Sau khi chiến đấu điên cuồng như một người bị quỷ ám, cậu vẫn chưa cảm thấy nhẹ nhõm hơn sao? Tôi nên làm gì để cậu đối phó với tôi đây?”

"Thôi nói những điều vô nghĩa đi và nói cho tôi biết cậu muốn gì."

Vầng trán thẳng của người đàn ông hơi nhăn lại trước giọng điệu nghiêm khắc của Riftan. Thay vì bị xúc phạm, cậu ta trông như đang lựa lời trước khi nói. Sejour, người đã trầm ngâm một lúc, từ từ mở miệng.

"Cậu nghĩ gì về hiện tượng gần đây, các quái vật bắt đầu tăng trở lại?"

"…Ý cậu là gì?"

"Có vẻ như nó có liên quan gì đó đến Lực lượng Quái vật đã xâm chiếm lục địa ba năm trước?"

Riftan nhướng mày.

"Tại sao cậu nghĩ vậy?"

“Cũng có khả năng, vì hầu hết các lực lượng còn lại của Liên minh quái vật đã biến mất khỏi phương Bắc. Chúng có thể đang âm thầm đi xuống và xác lập vị thế trên khắp lục địa.”

“…Đó chỉ là một phỏng đoán.”

Riftan, người lạnh lùng gạt lời cậu ta, nhảy ra khỏi đống xác quái vật. Khi Riftan sải bước về phía trước, Sejour Aren nhanh chóng theo sau chàng và hét lên gấp gáp.

“Này, tôi vẫn chưa nói chuyện xong mà! ”

"Vậy thì đừng nói nữa."

"Cậu thực sự không thay đổi gì hết."

Cậu ta thở dài thườn thượt.

"Được thôi, để tôi nói cho cậu biết trước. Các Thánh Kỵ sĩ của Osyria đã có những chuyển biến kỳ lạ gần đây."

"Chuyển biến kỳ lạ?"

"Đúng vậy. Họ nói rằng các Thánh Kỵ sĩ đang đi khắp lục địa để tìm kiếm những vùng hoang vu. Tôi đã thấy họ quanh quẩn Balto và phía Bắc Livadon vài lần. Họ dường như đang tìm kiếm 'thứ gì đó' đến tuyệt vọng."

Riftan trầm ngâm nhìn cậu ta.

"Họ đang tìm kiếm tàn tích của Liên minh Quái vật?"

Sejour nhún vai.

"Tôi không chắc. Nhưng có điều gì đó bất thường đang xảy ra, tôi khá chắc chắn rằng Hội Thánh đang giấu bí mật gì đó."

Riftan lắc đầu.

“Cậu nghĩ nhiều rồi. Ngay cả khi Hội Thánh phát hiện ra điều gì đó về Liên minh Quái vật ở Osyria, thì có lý do gì để họ che giấu điều đó?”

“Hội Thánh hiện đang có một cuộc xung đột gay gắt về vị trí Tân Giáo hoàng sẽ đến từ Giáo hội Cũ hay Giáo hội Tin lành. Nếu những 'sự thật' mà họ phát hiện ra có ảnh hưởng đến kết quả bầu cử, thì họ chắc chắn sẽ giấu nhẹm thôi.”

Sejour nhếch môi giễu cợt.

“Chúng tôi đã yêu cầu Osyria chia sẻ thông tin nhiều lần, nhưng chỉ nhận được những câu trả lời mơ hồ. Bệ hạ vốn đã không tin tưởng vào Hội Thánh, do đó chúng tôi dự định thành lập đội điều tra của riêng mình trong tương lai để truy tìm lực lượng còn lại của Liên minh Quái vật.”

Cậu ta nhìn lên Riftan với đôi mắt nghiêm túc.

"Cậu nghĩ sao? Không phải Remdragon cũng muốn hợp tác về vấn đề này sao?"

Riftan, người đang di chuyển dọc theo hàng phòng ngự, dừng lại. Khi chàng nhìn Sejour đầy nghi ngờ, cậu ta vội tiếp tục.

“Nếu chiến tranh nổ ra, dù thế nào thì cậu cũng sẽ phải tham gia vào cuộc chiến. Tốt hơn hết là nên giải quyết tận gốc mối nguy hiểm trước.”

“Giả sử giả thuyết của cậu là đúng, thì có thể là như vậy.”

Riftan nhếch môi.

"Nhưng vẫn chưa có gì là chắc chắn."

“Có thể sẽ quá muộn một khi chúng ta chắc chắn. Chúng ta nên tìm hiểu điều gì đang xảy ra...!”

"Vậy thì, hãy nhanh chóng điều tra trước khi quá muộn."

Chàng đáp lại một cách lạnh lùng khi cởi dây cương của Talon mà chàng đã buộc dưới gốc cây.

“Nếu cậu đưa ra yêu cầu hỗ trợ chính thức, thì chúng tôi sẽ hợp tác. Còn không, chả có lý do gì để tôi phải tiếp tục trước khi lệnh được ban hành. Nhiệm vụ của tôi là tiêu diệt lũ Troll trong khu vực này, thế thôi."

Mặt Sejour tối sầm lại. Chàng được trang bị một tinh thần hiệp sĩ, nên tất nhiên cậu ta nghĩ rằng chàng phải hợp tác vì hòa bình ở lục địa phía Tây.

Riftan khịt mũi và ngồi lên yên, rời khỏi nơi này. Sejour không muốn thuyết phục chàng nữa, nên không đuổi theo chàng. Tốt đấy. Riftan nghĩ rằng mình sẽ đấm vào cằm Sejour nếu cậu ta tiếp tục làm phiền.

Riftan giải tỏa tâm trí của mình về đề xuất của Sejour, điều thậm chí không đáng để xem xét, và đi đến nơi những người lính đang xây dựng bức tường. Nếu họ không nhanh chân, mặt trời sẽ lặn trước khi tuyến phòng thủ hoàn thành. Chàng dẫn ngựa đi chậm rãi dọc theo khu rừng ngoại ô, thúc đẩy binh lính tăng tốc độ. Đó là lúc chàng nghe thấy tiếng vó ngựa gấp gáp từ xa.

Riftan quay đầu về phía phát ra âm thanh. Elliot Caron đang cưỡi ngựa phi nước đại với tốc độ đáng sợ. Khuôn mặt của Riftan cứng lại với một biểu hiện bất thường.

"Có chuyện gì?"

“Một bức thư từ Anatol. Tôi nghĩ chỉ huy nên kiểm tra nó ngay bây giờ!”

Elliot, người vẫn còn cách đó không xa thốt lên, thở hổn hển. Riftan đi đến trước mặt cậu ta và nhận tờ giấy da. Nếu Elliot gấp rút như vậy, chắc hẳn đã có một số tin tức khẩn cấp.

Riftan mở bức thư với vẻ mặt căng thẳng. Những thảm họa như hỏa hoạn, cướp bóc, và tai nạn hầm mỏ lướt qua tâm trí chàng một cách nhanh chóng. Nhưng tin tức trong bức thư còn đáng kinh ngạc hơn. Riftan quên cách thở, đọc đi đọc lại những dòng chữ trên đó.

Sau một khoảnh lặng nặng nề trôi qua, Elliot thận trọng mở miệng.

"… Ngài có ổn không?"

Tấm giấy da bị nhàu nát trong tay Riftan. Chàng nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt với đôi mắt đen rực lửa, và ngay lập tức gọi một người lính đến. 3 3

"Này! Sejour Aren đi đâu vậy?"

Người lính được chỉ định ngước nhìn chàng với vẻ mặt giật mình và chỉ vào nơi những người lính đang xây dựng doanh trại của họ. Riftan có thể tìm thấy Sejour Aren mà không gặp khó khăn gì giữa binh lính đang bận rộn. Riftan cưỡi ngựa ngay đến trước mặt cậu ta. Sejour Aren khó hiểu ngước lên nhìn chàng.

“Chuyện gì vậy? Tôi tưởng cậu không còn gì để nói với tôi cơ mà….”

"Tôi đến để nói với cậu rằng tôi đã thay đổi ý định về đề xuất trước đó.”

Sejour mở to mắt trước những lời của Riftan.

"Tại sao…đột nhiên thế?"

Riftan nghiến răng.

"Bây...bây giờ tôi có lý do để đi đến Cao nguyên Pamela chết tiệt đó rồi. Hãy hoàn thành việc chinh phạt càng sớm càng tốt và xuất phát sớm nhất có thể.

"Cái gì?"

Riftan bỏ lại cậu ta với vẻ mặt honag mang, sau đó xoay người và hét lớn với Elliot.

“Gọi ngay cho Hebaron! Chúng ta cần phải đưa ra một chiến lược chinh phạt!”

"Rõ thưa chỉ huy!"

Elliot chạy ngay không hề chậm trễ. Riftan không ngừng đi qua đi lại gần bức tường trong khi các hiệp sĩ đang được triệu tập, loay hoay với bức thư. Anh không biết mình đang trong trạng thái tức giận hay đang vui mừng. Khi anh nhìn xuống mặt đất với một cảm giác phấn chấn kỳ lạ, anh đột nhiên cảm thấy một cái chạm nhẹ vào má và ngẩng đầu lên.

Mưa tuyết quăng quật trong gió cuồng phong, nhưng có một cỗ nhiệt khí dâng lên đỉnh đầu không thể hạ nhiệt. Chàng nhìn lên bầu trời với đôi mắt rực lửa và quay đầu lại khi thấy các hiệp sĩ đang lao về phía mình. (Rif kiểu tao tức con vợ tao á )

***

Đội quân di chuyển thuận lợi về phía Bắc. Ở khu vực phía Nam, môi trường sống của các phân loài như bán rồng và wyvern phân bố rộng hơn so với phân loài quái vật, và khi chúng ngủ đông, cả nhóm có thể di chuyển tương đối an toàn.

Vấn đề là nhiệt độ đang giảm xuống từng ngày. Mặc dù vẫn còn là đầu đông, mặt đất đã bắt đầu đóng băng, và sương giá phủ trắng lớp cỏ trên những ngọn đồi. May mắn thay, có những ngôi làng thưa thớt khi di chuyển đến Đông Bắc của Whedon, vì vậy họ không phải lo không có nơi trú ẩn, nhưng điều đó sẽ không thể tránh khỏi khi vượt qua biên giới.

Max vùi nửa khuôn mặt đỏ bừng, lạnh cóng của mình vào trong áo choàng và điều khiển Rem càng chậm càng tốt. Mỗi lần gió thổi, cái lạnh xuyên qua người nàng. Răng nàng kêu cầm cập, và cả người cứng lại. Yulysion, người đang cưỡi ngựa đến gần, lo lắng nhìn nàng.

“Phu nhân, người ổn chứ?”

"Tất nhiên rồi."

Max tự tin gật đầu, nhưng lời của nàng thì không chắc nịch như vậy. Max vừa sụt sịt vừa nhìn sắc mặt những người khác. Nàng an ủi mình vì nàng không phải là người duy nhất phải chịu đựng. Tất cả các pháp sư khác trông không ổn chút nào.

Hầu hết trong số họ đều bị lạnh cóng và run rẩy, trong đó hình dáng của Calto là đặc biệt bi thảm, Max nhìn khuôn mặt tái nhợt của ông ta đầy nghi ngờ.

‘Ông ta còn sống không nhỉ?'