Dưới Bóng Cây Sồi

Chương 299



"Phu nhân!"

Ngay lập tức, Elliot đến và đỡ lấy nàng. Max nhìn xung quanh với đôi mắt bối rối, cố gắng đứng thẳng người. Dường như nàng không phải là người duy nhất bị rút phép thuật, Sidina cũng được Annette hỗ trợ cách đó vài bước.

"Wow, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Joel lẩm bẩm trong kinh hãi. Những tia sáng phát ra từ nghi lễ lan ra tứ phía như mạng nhện và xuyên qua bức tượng đá.

Max cảm thấy máu trong người mình lạnh dần. Những bức tượng đá được cung cấp năng lượng bắt đầu rung rinh và di chuyển từng chút một. Thánh kỵ sĩ nhận ra mức độ nguy hiểm của tình hình và nhanh chóng vung kiếm.

Những ngọn lửa xanh lam xoáy theo quỹ đạo của lưỡi kiếm, chém vỡ những tượng hình troll đang tiến gần họ với những tiếng đập mạnh. Tuy nhiên, những mảnh vụn tụ lại với nhau như đống sắt bị hút bởi nam châm và trở lại hình dạng ban đầu trong tích tắc.

"Hãy ra khỏi đây ngay lập tức!"

Theo tiếng kêu của hiệp sĩ, các pháp sư đang đông cứng người chạy về phía cửa ra vào. Max loạng choạng, gần như bám vào bên cạnh Elliot. Đúng lúc đó, cái đầu khổng lồ của con rắn chặn đường họ.

Elliot lập tức hạ kiếm và chém vào đầu của con rắn đang há rộng quai hàm chỉ trong một nhịp. Tuy nhiên, bức tượng rắn vùng vẫy và trườn đến trước mặt họ, bất chấp việc bị mất đầu.

Elliot đẩy nàng ra sau lưng và vung kiếm một lần nữa vào chiếc đuôi khổng lồ đang múa như một cây roi. Max cảm thấy những mảnh đá nhỏ đập vào má mình. Những mảnh vỡ của bức tượng nóng một cách kỳ lạ.

“Max! Ra ngoài mau lên!”

Joel, người đã đến lối ra đầu tiên, kêu lên một cách khẩn trương. Max chạy nhanh qua phòng với sự hộ tống của Elliot. Những bức tượng đá dậm chân và dừng lại trước mặt họ. Elliot vung kiếm và đập vỡ bức tượng, nhưng lần này các mảnh đá lại kết hợp với nhau và trở lại hình dạng ban đầu.

Max, người đang nhìn cảnh tượng với đôi mắt thất thần, quay lại quan sát công thức phép thuật đang phát ra ánh sáng từ mặt đất với một tia suy nghĩ. Đột nhiên, cấu trúc phức tạp của công thức được hiểu trong nháy mắt. Mặc dù bề ngoài có chút khác biệt, nhưng công thức phép thuật đó tương tự như công thức của golem cổ đại mà nàng đã nghiên cứu trong vài tháng qua. Max hét lên với Elliot, người đang vung kiếm quyết liệt.

“Ngài Caron, ta phải đi qua đó! Nếu không phá hủy công thức, golem sẽ tiếp tục tái sinh!”

Anh ta lắc đầu kiên quyết.

"Nó quá nguy hiểm! Xin hãy ra khỏi đây.”

Sau đó, anh ta nắm lấy cánh tay của nàng và chạy về phía cửa ra vào trước khi nàng có thể phản đối. Nhưng nàng vừa đi được ba bước thì một bức tượng troll đã chặn đường nàng.

Phía sau nó có một bức tượng rắn đã khôi phục lại hình dạng hoàn hảo, hai bên trái phải là tượng của những quái vật chủng tộc phụ. Elliot lẩm bẩm lời nguyền rủa, xô nàng ra sau lưng và vung kiếm với tốc độ kinh hoàng.

Max không bỏ lỡ khoảnh khắc và chạy về phía nghi thức phép thuật. Giọng nói của Elliot vang lên từ phía sau nàng, nhưng không còn thời gian để nhìn lại. Max băng ngang qua tượng của con bán-rồng đang dậm mạnh và dừng lại trước nghi lễ. Ngay khi nàng chuẩn bị tháo găng và đặt tay lên nghi thức, một bức tượng người sói từ trong bóng tối nhảy ra.

"Max!"

Annette đặt lá chắn ngay trước mặt nàng. Bức tượng đá bị ném đi với âm thanh va chạm điếc tai. Max thở ra một hơi mà nàng đã cố kìm lại, tiếp thêm sức mạnh cho đôi chân đang run rẩy của mình. Elliot, người theo sau nàng, đập vỡ phần thân trên của bức tượng, và lập tức đá văng phần còn lại của bức tượng.

"Nhanh lên!"

Anh ta hét lớn khi nhìn thấy những con golem vây quanh họ, nghĩ rằng sẽ rất khó để có thể thoát ra ngoài an toàn. Max bừng tỉnh và hạ ánh mắt xuống. Nhưng dù nó ở ngay trước mắt, không có gì hiện ra trong tâm trí nàng vì nàng quá lo lắng.

Nàng cắn môi, đặt tay lên công thức và phát ra một ít phép thuật. Đường mạch trong công thức phép thuật hấp thụ phép thuật bên trong cơ thể nàng với sức mạnh khủng khiếp. Max phản bác lại nó và nhanh chóng tìm ra cấu trúc. Ngoại hình và cấu tạo bên trong của golem, con đường cấp phép thuật, và công thức phức tạp để khuếch đại sức mạnh phép thuật…

Lưng nàng toát mồ hôi lạnh. Mana đã được tiêu thụ quá nhanh. Mặc dù vẫn chưa đến mức kiệt sức, nhưng cơn chóng mặt nhẹ ập đến vì nàng đã tiêu hao quá nhiều mana cùng lúc

"Max, nhanh lên!"

Annette đang đứng ở lối ra và đặt lá chắn xung quanh nàng và khẩn trương kêu lên. Thánh kỵ sĩ canh giữ lối ra vào để ngăn lũ golem đi ra ngoài, nhưng điều đó sẽ không đủ để ngăn hàng chục con golem có thể tái sinh vô hạn.

Nàng cắn môi cho đến khi nó chảy máu và truyền năng lượng phép thuật đến mọi ngóc ngách. Tuy nhiên, nàng không thể hiểu được vẻ ngoài phức tạp của golem và mạch phép thuật được cài đặt bên trong.

Max tìm kiếm một công thức để kiểm soát golem, nhưng nhanh chóng từ bỏ và tiếp cận con đường tiếp tế phép thuật. Việc phá hủy một mình phần này sẽ ngăn golem tái sinh. Nàng xoáy mạnh luồng phép thuật. Vào lúc đó, lửa bùng lên từ mọi hướng như thể để chống trả, và những con golem bắt đầu chạy loạn xạ.

Max hét lên. Cơ thể con rắn khổng lồ vùng vẫy dữ dội, đập mạnh vào tường, cột và sàn nhà. Hang động rung chuyển với tiếng gầm kinh hoàng, và mặt đất hơi nghiêng sang một bên kèm theo tiếng động mạnh.

Nàng quay đầu lại khi cảm thấy cơn ớn lạnh dọc sống lưng. Một tia sáng xuyên thẳng vào võng mạc. Cơn gió lạnh như băng thổi vào mặt nàng dữ dội, và hoa tuyết rơi trên mi nàng. Nàng run rẩy nhìn lên bầu trời đầy mây. Một trận bão tuyết đang hoành hành qua bức tường sụp đổ.

“Max! Hãy nhanh lên!"

Gần như cùng lúc với tiếng hét của Annette, Elliot chộp lấy nàng và chạy đến lối ra với tốc độ kinh hoàng. Sau đó, anh ta vung kiếm thật mạnh về phía con golem đang đứng trước mặt họ. Bức tượng đá hình troll bị xẻ làm đôi và rơi xuống sàn.

Cho dù việc phá hủy phép thuật có hiệu quả hay không, con golem không tái sinh nữa. Tuy nhiên, vẫn có hàng tá golem chặn phía trước. Elliot lẩm bẩm bằng giọng gay gắt và hạ gục golem không thương tiếc. Nàng bám sát phía sau Elliot, lo lắng kiểm tra xem có nguy hiểm nào khác không.

Sau đó, một bóng đen phủ lên đầu nàng và thứ gì đó bay tới. Max gần như đẩy người hiệp sĩ theo bản năng. Nhưng nàng không thể đẩy anh ta ra bằng sức của mình. Elliot đã có thể thoát ra khỏi phạm vi của bức tượng harpy đang bay trên đầu, nhưng nàng thì bị tóm gọn từ phía sau bởi móng vuốt hình móc câu của nó.

Elliot nhanh chóng quay lại và cắt bỏ đôi cánh của bức tượng, nhưng nàng đã văng đi mất. Max lăn lộn trên mặt đất và đập lưng vào cây cột. Nàng không thể thở được trong một lúc. Nàng ho khan, cố gắng lấy lại sự tỉnh táo và nghe thấy giọng nói khẩn trương của Elliot.

"Phu nhân!"

Nàng ngẩng đầu lên. Đầu con rắn đang lao tới với tốc độ chóng mặt. Ngay cả khi nàng vội vàng mở lá chắn thì nó vẫn không đủ mạnh vì khi nãy nàng đã tiêu tốn quá nhiều năng lượng.

Max nhắm chặt mắt lại. Ngay lúc đó, một sợi xích đen từ đâu đó căng ra như mạng nhện và quấn chặt lấy thân của bức tượng. Max thở hổn hển khi nhìn thấy đầu rắn dừng ngay trước mặt mình. Giọng nói oai nghiêm của Kuahel Leon vang vọng khắp phòng.

"Hãy đi đến nơi an toàn!"

Nàng nhìn lối ra với đôi mắt run rẩy. Các pháp sư rời khỏi phòng trước dường như đã gọi các hiệp sĩ. Khi nhìn thấy các Thánh Kỵ sĩ tiến vào hang động, nàng mất hết sức lực của mình. Nàng tiếp thêm sức cho đôi chân đang run và khó khăn lắm mới bật dậy được. Khi nàng loạng choạng đi về cánh cửa, bức tượng đá bị trói bằng xích đột nhiên quằn quại dữ dội.

Không chịu được chấn động, các vết nứt vỡ ra, và mặt đất nhanh chóng nghiêng sang một bên. Max mất thăng bằng và ngã về phía sau. Tàn dư của golem đổ xuống nàng, và nàng lăn xuống như thể bị cuốn trôi, bật ra khỏi lỗ thủng trên tường.

Mọi chuyện nhanh đến mức nàng không biết chuyện gì đang xảy ra. Cơ thể của nàng như đang lơ lửng trong giây lát, và sau đó nàng rơi xuống một vách đá cùng với nền hang sụp đổ trong cơn bão tuyết.

Nàng thậm chí còn không có tinh thần để thực hiện phép nâng. Ở đằng xa, những tiếng la hét thất thanh vang lên, sau đó là âm thanh gió rít bên tai như muốn xé rách màng nhĩ của nàng. Nàng nghe tiếng ruột gan cồn cào, và nàng thấy chóng mặt và buồn nôn. Nàng chỉ muốn ngất xỉu đi, nhưng nàng vẫn cố gắng giữ vững tâm trí của mình. Và nàng đưa tay về phía bức tường để nắm lấy thứ gì đó.

Lòng bàn tay nàng cọ vào mặt đá gồ ghề khiến da nàng nóng ran lên như lửa đốt. Nàng vô thức vùng vẫy hai chân trên không trung, tìm kiếm một nơi để đạp lên. Vào lúc đó, một thứ gì đó màu đen ập đến bên nàng khiến nàng bị sốc nặng ở thắt lưng và bụng.

“Huh,” nàng thở ra nặng nhọc. Trong một khoảnh khắc, nàng không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra. Mãi một lúc sau nàng mới có thể nhận ra hai cánh tay đang ôm chặt lấy nàng và một tiếng thở gấp gáp.

Max hít một hơi run rẩy và chậm rãi ngẩng đầu lên. Riftan đang lơ lửng trên bức tường đá với sợi xích dài có móc và giữ nàng chặt đến ngạt thở bằng cả hai tay. Nàng nhìn lên khuôn mặt chàng trong kinh ngạc.