Dưới Bóng Cây Sồi

Chương 338



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Dù sao thì, phép tấn công không hoạt động trong lâu dài, vì vậy sẽ thực tế hơn nếu tập trung vào việc cường hóa vũ khí.”

Max nhìn Miriam với ánh mắt đắc thắng. Nhưng ngay sau đó, giọng nói khô khan của Kuahel dội một gáo nước lạnh vào cảm giác chiến thắng của nàng.

“Nếu vấn đề Wyvern không được giải quyết thì dù máy bắn đá có được tăng cường đến đâu cũng không có tác dụng gì. Nếu lũ quái thuộc chủng tộc phụ điều khiển Wyvern và thực hiện cuộc không kích, dù có cách xa đến đâu, chúng ta cũng sẽ không thể thoát khỏi phạm vi tấn công của chúng.”

"Vấn đề sẽ sớm được giải quyết."

Geoffrey nhanh chóng trả lời.

“Việc giải mã phép thuật đã gần xong. Nếu hiểu rõ nguyên lý hoạt động của kỹ thuật này, chúng ta có thể thực hiện nó ngay lập tức. Nhưng…”

Anh ta có một biểu hiện khó hiểu trên khuôn mặt và nghẹn lại ở cuối lời phát biểu của mình. Richt biểu lộ bản chất nóng nảy và nói một cách tức giận.

"Nhưng cái gì? Đừng chần chừ nữa, hãy nói cho tôi biết.”

Geoffrey cau mày như thể bị xúc phạm bởi thái độ thô lỗ, nói thẳng thừng.

“Phải chạm trực tiếp vào mạch để phá hủy nghi thức phép thuật."

“… Nghe có vẻ như ai đó phải xâm nhập vào thành phố quái vật.”

Riftan thì thầm. Max cảm thấy lưng mình cứng lại. Chàng không định thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm như vậy một lần nữa chứ? Kuahel nhìn chàng với ánh mắt nghi ngờ và nghiêm nghị nói.

“Một khi quân đội tập hợp lại, lũ quái cũng sẽ tăng cường an ninh của chúng. Cậu sẽ không thể lẻn vào dễ dàng như trước đâu.”

Riftan ngẩng đầu lên và nhìn anh ta. Nụ cười lạnh lùng nở trên môi chốc lát rồi lại vụt tắt.

"Nó không hề dễ dàng trước đây."

***

Cuộc họp tiếp tục cho đến tối. Các hiệp sĩ sử dụng nhiều thuật ngữ quân sự khác nhau và lần lượt đưa ra ý kiến của họ, và khi họ tranh luận liên tục, bầu không khí ngày càng trở nên gay gắt. Cuối cùng, Anton không thể chịu đựng được cuộc chiến giữa các hiệp sĩ và đứng lên trong khi những người hầu đang thắp nến.

“Xin thứ lỗi cho chúng tôi. Chúng tôi có rất nhiều việc phải làm."

Max sững người và đứng dậy theo anh ta. Tuy nhiên, khi thấy Agnes và Riftan ngồi cạnh nhau, nàng lại không thể bước đi. Miriam, người đang đi về phía cửa ra vào, cau mày khi nàng đứng đó một cách khó xử.

"Sao cậu còn không đi?"

Các pháp sư khác đã lần lượt rời khỏi phòng họp. Nàng do dự và quay sang Riftan. Sau đó Riftan, người đang dán mắt vào bản đồ, nói một cách thẳng thừng.

"Caron, hãy hộ tống phu nhân."

Elliot đi về phía nàng không do dự. Đó là một bầu không khí mà nàng không thể nói rằng nàng sẽ ở trong phòng họp. Nàng rời khỏi phòng với vẻ mặt ủ rũ.

Annette và Armin vẫn đang rèn sắt ở trong xưởng. Dù Elliot và Yulysion đã bảo nàng hãy về nghỉ ngơi, nhưng Max không nhượng bộ mà dừng lại và đi vào trong, đứng bên lò lửa và hoàn thành tất cả các công việc còn lại. Đến gần khuya thì nàng mới trở về phòng và lấp đầy bụng với bánh mì, phô mai và rượu nóng.

Ngay cả khi đó, đèn từ doanh trại vẫn chưa tắt. Max đứng trước cửa sổ, cầm đèn để nhìn ra sân huấn luyện, rồi nằm xuống giường với vẻ mặt chán nản.

Ngày hôm sau, Max gợi ý Calto thuê các pháp sư không trực thuộc Tháp Thế giới. Ông ta có vẻ không muốn, nhưng cảm thấy không còn cách nào khác nên lập tức gửi yêu cầu đến Hiệp hội lính đánh thuê.

Vài ngày sau, mười bảy pháp sư đến Lâu đài Ethylene. Hầu hết họ là những pháp sư cấp thấp, những người chỉ có thể làm một hoặc hai phép thuật chữa bệnh phục hồi, nhưng cũng có một số người có kỹ năng đáng nể. Với sự giúp đỡ của họ, Max, Annette và Armin đã có thể chế tạo các công cụ phép thuật dễ dàng hơn nhiều.

Khi số lượng người hỗ trợ tăng lên, việc giải mã các công thức phép thuật của Warlock cũng tiến triển nhanh hơn. Nhờ đó, các chỉ huy đã có thể ấn định ngày xuất binh ngay lập tức.

"Hãy đóng gói tất cả đồ đạc của mọi người trong hôm nay."

Anton, người đang sải bước vào căn phòng rộng rãi nơi các pháp sư đã tập trung, nói với một giọng trang trọng.

“Chúng ta sẽ bắt đầu chuyến thám hiểm vào ngày mai ngay khi bình minh. Mọi người sẽ được phát một túi vũ khí tự vệ và lương thực khẩn cấp. Ngoài ra, chúng tôi sẽ cung cấp các công cụ phép thuật, đá mana và thuốc cấp cứu, vì vậy hãy đảm bảo mọi người mang theo chúng.”

"Mọi người đã nghĩ ra chiến lược để tấn công lâu đài chưa?"

Miriam đưa tay lên và hỏi. Anton lắc đầu.

“Các chỉ huy dường như có kế hoạch riêng của họ, nhưng vẫn chưa có gì cụ thể được quyết định. Họ có vẻ lo ngại về khả năng bị rò rỉ thông tin. Chiến lược chi tiết sẽ được quyết định trên đường đi.”

Các pháp sư thì thầm điều gì đó vào tai nhau với vẻ mặt lo lắng. Mọi người đều nhận thức được cuộc chiến tinh thần bất thường giữa các chỉ huy của mỗi quốc gia. Họ tự hỏi liệu chuyến thám hiểm này có thể kết thúc thành công hay không.

“Không cần phải ồn ào như vậy đâu. Trong cuộc thám hiểm này, có đến ba hiệp sĩ được gọi là Hiện thân của Uigru.”

Anton nói với một giọng đầy quyền năng như để làm dịu đi sự quan ngại của các pháp sư.

“Cuộc chiến này là điều cần thiết cho hòa bình của vùng đất này. Đó sẽ là một hành trình khó khăn, nhưng tôi hy vọng mọi người sẽ cố gắng hết sức trong nhiệm vụ của mình.”

Trước giọng nói chắc nịch của anh ta, các pháp sư ngừng lẩm bẩm. Anton lại mở miệng, nhìn kỹ khuôn mặt của họ từng người một.

“Tháp Thế giới sẽ được chia thành hai nhóm. Các pháp sư của Sigur và Kabbalah sẽ hỗ trợ các hiệp sĩ trên tiền tuyến. Và các pháp sư của Undim, Gnome và các pháp sư không thuộc tính đã quyết định xây dựng một tuyến phòng thủ từ hậu phương và chăm sóc binh lính bị thương. Có ai phản đối quyết định này không?”

Khi đám đông im lặng, anh ta tiếp tục nói một cách chậm rãi.

“Tôi dự định lãnh đạo đơn vị hỗ trợ tấn công. Còn đơn vị hỗ trợ hậu phương, Maximillian, giao việc đó cho cậu.”

Max, người đang chăm chú lắng nghe anh ta, tròn mắt ngạc nhiên. Nàng nhìn lên khuôn mặt của anh ta với đôi mắt hoang mang, sau đó quay sang Ben, pháp sư cao cấp của Udaim.

“Ben, Ben cũng ở đây, vậy tại sao tôi lại…”

“Tôi chưa bao giờ tham gia vào chiến tranh. Mặt khác, không phải cậu đã từng làm việc trong đội hỗ trợ hậu phương khi cậu còn là một pháp sư không thuộc tính sao?”

Ben nói một cách nghiêm túc.

“Bên cạnh đó, cậu khá nổi tiếng trong giới quân nhân. Họ sẽ không chần chừ mà làm theo chỉ chị của quý phu nhân tóc đỏ, vì vậy công việc sẽ dễ dàng hơn cho chúng ta nếu cậu phụ trách.”

Max đỏ mặt và nhìn quanh phòng. Có tổng cộng 21 pháp sư thuộc Tháp Thế giới làm việc trong đơn vị hậu phương, bao gồm cả nàng. Ba người từ Gnom, một người từ Undaim và tối đa mười bảy pháp sư không thuộc tính… Max gật đầu lia lịa, mặc dù nàng hơi lo lắng rằng liệu họ sẽ làm theo chỉ dẫn của nàng mà không do dự.

“Được rồi. Hãy để cho tôi.”

"Tuyệt vời. Vậy thì hãy mau thu dọn đồ đạc thôi.”

Các pháp sư rời khỏi phòng ngay lập tức. Max vào phòng dược liệu để lấy thuốc và dụng cụ điều trị. Đột nhiên, tất cả doanh trại của các Hiệp sĩ Phil Aaron đã bị phá bỏ trong sân tập, hàng chục toa xe và hàng nghìn con ngựa được xếp thành hàng một cách ngay ngắn.

Nàng đi nhanh giữa họ, nhưng dừng lại khi nhận thấy Riftan đang cúi mình trên toa xe. Chàng mặc tấm giáp ngực và vòng tay màu bạc của Remdragon bên ngoài chiếc áo dài màu đỏ tía sẫm, và khoác bên ngoài một chiếc áo choàng lông màu đen. Chàng trông tuyệt vời đến mức kỳ lạ.

Max cắn môi, nghiêm túc suy nghĩ về việc từ bỏ sự bướng bỉnh của mình và mở lời trước. Khi chàng không có ý định hòa giải, nàng bắt đầu thấy không yên lòng. Tuy nhiên, khi Riftan nhặt cái nỏ lên và xem xét cẩn thận, chàng xoay người và nói chuyện với Công chúa Agnes đang đứng phía sau chàng, và mong muốn được nói chuyện với chàng liền tan biến.

Nàng nheo mắt và lần lượt nhìn hai người họ. Hình ảnh một mỹ nhân mảnh mai với mái tóc vàng chói loá cùng với vị hiệp sĩ uy nghiêm với mái tóc đen như quạ trông hoàn hảo như một bức tranh.

Max cảm thấy lòng mình bừng lên vì ghen tị. Kể từ khi công chúa đến Lâu đài Ethylene, cả hai đã luôn ở bên nhau. Theo Yulysion, có vẻ như sắc lệnh hoàng gia do công chúa mang đến đã bổ nhiệm Riftan làm phụ tá chính cho Công chúa Agnes, tổng chỉ huy của Quân đội Hoàng gia Whedon.

Hai người đã cùng nhau tham dự cuộc họp chiến lược và cùng nhau giám sát các cuộc tập trận quân sự sau cuộc họp. Riftan là một hiệp sĩ đã thể trung thành với hoàng gia Whedon, vì vậy đó là lẽ tự nhiên, nhưng Max nghi ngờ rằng Vua Ruben vẫn chưa từ bỏ mong muốn hôn nhân giữa Riftan và con gái của mình.

Mac rũ bỏ cái bụng đang sôi sục của mình, quay người và bước vào phòng khám. Trong căn phòng thiếu ánh sáng, những pháp sư đi nhanh hơn nàng đã đến trước và đóng gói thuốc của họ. Nàng giúp họ thu dọn hành lý. Nhưng ngay cả khi bận rộn, những suy nghĩ về Riftan và Công chúa Agnes vẫn không biến mất khỏi tâm trí nàng.

Riftan thực sự không có hứng thú với công chúa sao? Cho dù đúng như vậy, nhưng Agnes có thể sẽ khác. Max cau mày. Nàng cảm thấy rất căm ghét bản thân vì đã nghi ngờ như vậy. Nàng biết rất rõ rằng hai người không liên quan gì đến nhau. Nhưng mỗi khi nhìn thấy hai người đứng cạnh nhau, có thứ gì đó lại sôi sục trong nàng.

Nàng cắn môi đầy lo lắng và dùng hết sức bóp chặt miệng bao thuốc. Bây giờ, nàng phải rũ bỏ mặc cảm của mình đối với công chúa. Công chúa Agnes đã bao nhiêu lần khuyến khích và ủng hộ nàng rồi? (yeah I doubt that) Nhưng nàng lại ghen tuông hẹp hòi như vậy, thật vô ơn biết bao. Nàng hít một hơi thật sâu.

Vấn đề không phải là Công chúa Agnes. Vấn đề thực sự là sự thiếu tin tưởng giữa nàng và Riftan. Nhưng nàng không thể tìm ra cách giải quyết vấn đề này.

‘Mình… Có thể là mình quá tham lam rồi.’ (Nooooooo)

Nàng bước đến cửa sổ và mở cửa. Nàng có thể thấy Riftan và Agnes đang di chuyển nhanh chóng giữa những người lính.

Ngực nàng trở nên ngột ngạt. Nàng muốn trở thành người đứng cạnh chàng. Dù là ở lâu đài hay trên chiến trường, nàng luôn muốn trở thành người bạn đồng hành kề vai sát cánh cùng chàng. Nhưng điều ước đó đã gây ra sự chia cắt giữa nàng và Riftan. Trừ khi một trong số họ từ bỏ sự cứng đầu của mình, tình trạng này sẽ vẫn tiếp tục.

Nàng cảm thấy ý chí của mình dần yếu đi. Nàng sợ nếu cứ cố chấp theo ý mình thì hai người sẽ mãi như vậy. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu nàng làm những gì chàng muốn sau cuộc chiến này. Nàng không muốn gây gổ với chàng nữa. Nàng lại đóng cửa sổ và xoay người lại trong bất lực.

Ngày hôm sau, vào lúc bình minh, 20 nghìn binh lính bắt đầu một cuộc hành quân hoành tráng. Bộ binh diễu hành một cách mạnh mẽ qua thành phố với những ngọn giáo dài mang theo quốc kỳ, theo sau là kỵ binh và xe ngựa theo hàng. Sau khi quân đội của Osyria và quân đội của Balto rời cánh cổng, những thứ duy nhất bay phấp phới trong không khí là cờ của Livadon, đội Hiệp sĩ Volose, lá cờ của hoàng gia Whedon, và lá cờ màu xanh đậm của Remdragon.

Max cưỡi ngựa phía sau đội Hiệp sĩ Remdragon, nhìn lướt qua đám đông trên đường phố. Tất cả cư dân của Lâu đài Ethylene dường như đã đổ xô ra đường. Họ vẫy những chiếc khăn tay sặc sỡ và hò hét ầm ĩ.

"Rosem Uigru de Aren! Rosem Uigru de Calypse! Vì hòa bình và chiến thắng của Bảy Vương quốc!”

- --END OF THIS CHAP ---

Max quá tử tế và ngây thơ khi nghĩ mình đã sai vì ghen tuông. Chị có quyền ghen chị ạ, chị không làm gì sai cả. Người sai là người khác. Và chồng chị không để ý đến tâm tình của chị, nên chồng chị cũng sai nốt. Ad thiệt không thể bênh Riftan nổi trong trường hợp này mn ạ.

Với cả (thiệt rất là ức chế, có spoil nhé), trong những chương mới nhất (phần 2) Lực lượng Đồng minh đã chiến thắng, và về Balbon, thủ đô của Osyria để nhận phần thưởng từ Giáo hoàng và hội đồng Bảy Vương quốc, và tất nhiên không thể thiếu buổi tiệc mừng chiến thắng. Mọi người có biết ngoại trừ những comment bên dưới truyện rằng hứng thú với lễ phục dạ hội của Max, vv… thì vấn đề nào được các fan để cập tới nhiều nhất không? Đó là hy vọng “người nào đó” nên cư xử cho đúng mực, đừng giở trò chia rẽ. “người đó” là ai? Là công chúa đấy mn ạ. Thật sự rất nhiều fan quốc tế phản ứng dữ dội với nhân vật Agnes đó.

Dã tâm của hoàng gia và cả công chúa vẫn chưa dừng lại cho dù Riftan đã từ chối thẳng thừng. Hồi xưa tui cũng khá thích công chúa vì thân thiện rồi còn ủng hộ khuyến khích Max đến Tháp các kiểu. Nhưng mà vì Max là 1, vì lợi ích hoàng gia là đến 100 lận. Riftan mất địa vị, hoàng gia cũng sẽ thua thiệt trước quý tộc và công tước. Agnes biết rõ, nên lợi dụng tình cảm của Max dành cho Riftan. Agnes rất tài năng trong việc thao túng người khác, nhưng lại dùng lời lẽ làm cho họ nghĩ đó là chuyện mình nên làm, chứ không phải là do Agnes ép buộc. Một người phụ nữ có thể lãnh đạo cả quân đội Hoàng gia thì mn nghĩ xem bả có đơn giản hông. Max lại ngây thơ, không hiểu rõ về chính trị, chỉ đặt chồng mình lên hàng đầu thôi.

Hiện tại (theo chap mới nhất), Max đang chiến tranh lạnh với Riftan, thậm chí cãi nhau với Uslyn, Yulysion và cả Sejour luôn (nói chung là Max và Riftan đang căng thẳng lắm huhu). Max không muốn tham dự tiệc mừng. Nhưng mình vẫn hy vọng Max sẽ suy nghĩ lại, vực lại tinh thần, ăn diện lộng lẫy và xuất hiện tại buổi tiệc, cho mọi người thấy Max cũng là một mỹ nhân, 1 pháp sư tài năng có công rất lớn trong cả hai cuộc chiến. Max cũng là một công chúa, hậu duệ của Roem, không thua kém gì Agnes cả. Không biết khi nào Max mới nhận ra sự thật này, trân trọng bản thân hơn, và không so sánh mình với Agnes nữa hzzzzz

Và mọi người có để ý là chuyện Max gần như hy sinh bản thân để cứu Ethlyne 3 năm trước không hề được quý tộc hay hoàng gia nhắc đến không???? Những người ca ngợi Max đều là binh lính, thường dân, những nữ tu đã cùng sát cánh bên Max vào 3 năm trước. Pháp sư Ben cũng nói Max khá nổi tiếng trong giới quân binh. Vậy mà những người “bề trên” lại không coi Max ra gì cả. Bất công vừa phải thôi

Còn nói tới tình trạng hiện tại của 2 vợ chồng thì………..thật sự là em đau tim lắm tác giả ơi huhuhuhu 2 người lạnh nhạt với nhau hoài em chịu không nổi luôn á TT. Làm ơn cho 2 người làm lành lẹ lẹ rồi đi dự tiệc chung đi chứ dị quài tụi em chết vì suy tim luôn á Soo Ji nim ơi TT