Dưới Bóng Cây Sồi

Chương 376



Max cảm thấy từng sợi lông trên người nàng dựng ngược lên. Riftan vén

gấu váy của nàng vào giữa hai đùi, rồi kéo nàng lên, giam cầm nàng một

cách hoàn hảo giữa bức tường lạnh lẽo và da thịt rắn chắc của chàng. Mặt

nàng đỏ bừng bừng. Chàng khẽ thì thầm trên môi nàng.

“Nàng bày ra trò ngớ ngẩn đó để chọc tức ta.”

“Em, em chỉ...”

“Hãy thừa nhận đi.”

Chàng siết cơ thể đang vật lộn của nàng mạnh hơn và phun ra một cách gay

gắt. Nhìn thấy ánh hung tợn le lói trong mắt chàng, Max bất giác nín thở.

Như thể nàng đang đối mặt với một ngọn núi lửa đang hoạt động ngay

trước khi nó phun trào.

“Nàng ăn mặc như thế này cho ta xem à?”

Chàng thì thầm bằng một giọng trầm mượt như nhung và nhẹ nhàng vuốt

ve bên hông nàng. Max co vai lại. Cái chạm của chàng nhẹ như lông hồng,

nhưng Max có thể cảm nhận được mối đe dọa gần kề trong những cử động

bị kìm nén lại của chàng. Máu chảy ào ạt trong huyết quản và hơi nóng râm

ran lan đến các đầu ngón tay của nàng.

“Trả lời ta.”

Riftan nắm lấy cằm nàng và ấn mạnh ngón tay cái vào môi dưới của nàng.

Max gật đầu. Nàng cảm thấy ngực mình căng cứng lên dưới sức nóng của

khuôn ngực rộng và vạm vỡ của chàng.

Chàng nheo mắt nhìn nàng, sau đó cúi đầu xuống và đặt môi mình lên đôi

môi đang mở ra của nàng. Sau đó, như thể nếm mùi vị của con mồi, chàng

từ từ đẩy lưỡi vào và lại rút ra. Thật kỳ lạ, sự tự chủ ám ảnh của chàng chỉ

làm nàng thêm bức bối.

Chàng đang đấu tranh để kìm nén ham muốn của mình, giống như một kỵ

sĩ tóm lấy dây cương của một con ngựa hoang đang giận dữ. Nhưng nàng

có linh cảm rằng chàng sẽ sớm mất kiểm soát. Những nụ hôn của chàng

ngày càng mãnh liệt hơn, và sức lực đang kìm hãm nàng cũng ngày càng

mạnh hơn.

Đột nhiên nỗi sợ hãi bao trùm lấy nàng. Mặc dù nàng đã cố gắng để phá vỡ

sự lạnh lùng của chàng, nhưng khi đối mặt với chàng đang trên bờ vực mất

kiểm soát hoàn toàn, nàng cảm thấy nóng ruột.

Khi Riftan cùng lúc giải phóng tất cả những cảm xúc mà chàng đang kìm

nén, liệu nàng có thể xử lý được không? Nàng vô thức vùng vẫy đôi chân

đang lơ lửng trên không trung để thoát khỏi chàng. Sau đó, chàng cắn môi

dưới của nàng và đe dọa.

“Nàng nên chuẩn bị cho việc bị bỏng khi đùa với lửa.”

Chàng thì thầm một cách tàn nhẫn và siết chặt nàng hơn. Sau đó chàng

nghiêng đầu và đưa lưỡi mình vào sâu trong miệng nàng.

Max đẩy vai chàng ra, nhưng giây phút tiếp theo, nàng kéo cơ thể chàng lại

khi nàng bám vào chàng. Trong một khoảnh khắc, nỗi sợ hãi hóa phấn

khích, và nỗi đau xuyên thấu bùng nổ thành cơn khoái cảm mãnh liệt.

Chàng nói đúng. Nàng muốn thấy chàng phát điên lên vì nàng. Nàng muốn

chàng vứt bỏ những thứ như lý trí, hy vọng được bùng cháy trong ngọn lửa

cuồng nhiệt của chàng.

Hai tay Max khám phá ngực chàng, hông nàng đung đưa qua lại trên cặp

đùi như đá cẩm thạch của chàng. Dường như hành động vô thức của nàng

đã thiêu rụi những lý trí còn lại của chàng.

Riftan hít thở sâu, rồi luồng một cánh tay dưới mông nàng và ôm nàng thật

chặt. Chàng bắt đầu đi về phía cuối hành lang tối tăm.

Max lắc lư theo chuyển động của chàng và phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ. Với

mỗi bước đi của chàng, khu vực bí mật giữa hai đùi nàng cọ xát vào bụng

dưới của chàng một cách trắng trợn.

Max, đỏ mặt khi nàng rên rỉ, nhìn xung quanh với đôi mắt lo lắng. Không

lâu sau, họ đến một lối đi hẹp và vắng vẻ, cách xa lối vào. May mắn thay,

đèn không được bật lên, vì vậy xung quanh khá tối, và không có bất kỳ dấu

hiệu của đám đông nào ngoại trừ tiếng nhạc văng vẳng từ đằng xa.

Tuy nhiên, sự xấu hổ khi thực hiện những hành vi tục tĩu như vậy ở nơi

công cộng không hề giảm đi dù chỉ một chút. Nàng đẩy tay chàng ra.

“L-làm ơn để em xuống. Hãy để em đi trên đôi chân của mình...”

Nhưng lời nói của nàng không kéo dài lâu. Chàng cắn môi nàng và nắm lấy

bộ ngực đang căng lên qua gấu váy mỏng của nàng. Max rên lên một tiếng

nhỏ và cắm móng tay vào vai chàng.

Riftan di chuyển nhanh hơn, nhẹ nhàng kéo núm vú bên dưới vạt áo mỏng.

Max siết chặt eo chàng với cặp đùi đang căng cứng của mình. Thật xấu hổ,

bụng dưới của nàng nóng lên và quần lót thì ướt sũng. Nàng cảm thấy xấu

hổ bởi chính nhiệt độ tăng lên quá nhanh của cơ thể mình. Nàng bật ra

những tiếng nức nở thảm hại trên môi chàng.

“Làm, làm ơn... Riftan...”

Nàng thậm chí còn không biết mình đang cầu xin cái gì. Nàng muốn chàng

dừng lại? Hay nàng muốn chàng mang lại cho nàng nhiều khoái cảm hơn?

Riftan dường như nghĩ câu trả lời nằm ở vế sau. Chàng đột ngột dừng lại,

mở cửa và bước vào không chút do dự. Rồi chàng dùng vai đóng sầm cửa

lại, nàng có thể nghe thấy tiếng ầm khi chàng ném nàng xuống giường.

Max vội nâng phần trên của mình lên. May mắn thay, chỉ có không khí

lạnh lẽo trong căn phòng tối, có vẻ như không ai đang sử dụng căn phòng

này. Nhưng khi nàng cố gắng đứng dậy, sợ hãi nếu ai đó bước vào, Riftan

đè nàng xuống giường và nhét ngón tay vào bên trong đường viền cổ xẻ

sâu của chiếc váy.

Max cảm thấy tai mình nóng lên. Mặc dù chàng chỉ kéo nhẹ vạt áo, nhưng

núm vú căng phồng liền nảy ra khỏi cổ áo của nàng. Chàng chậm rãi hít

vào một cách đáng ngại, sau đó thốt ra một cách tối tăm.

“Sejour Aren cho nàng mặc cái này sao?”

“K-không! Bộ-bộ quần áo này là do Đức vua Reuben ban tặng cho

em...”

Max, người vội vàng phủ nhận điều đó, liền ngậm chặt miệng. Chàng kéo

chiếc váy xuống và xé nó không thương tiếc.

Nàng rùng mình khi không khí mát lạnh chạm vào da thịt. Ánh trăng xanh

từ cửa sổ chiếu vào làm bừng lên phần trên cơ thể nàng, và Max nhanh

chóng nhận ra rằng nàng trông trắng hơn và nhợt nhạt hơn trong bóng tối.

Riftan trèo lên người nàng và thở ra một cách khó nhọc.

“Nàng phải vui mừng vì nó đã diễn ra đúng như kế hoạch. Nàng có tự

hào không khi biết rằng nàng có thể khiến người đàn ông của mình

điên lên vì ghen tuông?”

“E-em chỉ... m-muốn nhìn thấy sự chân thành của chàng.”

Nàng vừa nói vừa lùi đến mép giường, cố gắng bào chữa. Riftan, lặng lẽ

nhìn xuống nàng với đôi mắt nheo lại, cúi đầu và lẩm bẩm bằng một giọng

nói pha lẫn sắt đá.

“Cho dù không thích, nàng sẽ sớm phát hiện ra chân tình của ta thôi.”

Rồi chàng nắm lấy một bên ngực của nàng và bắt đầu mút lấy núm vú nhọn

hoắc của nàng. Nàng hét lên một tiếng nhỏ và vùi ngón tay vào tóc chàng.

Không có cảnh tượng nào gợi tình hơn như thế này trên thế giới. Người đàn

ông đẹp trai quỷ dị đang mút như trẻ sơ sinh, vùi mặt vào đôi gò bông trắng

hồng của nàng. Max, người nhìn xuống chàng với đôi mắt mơ hồ, rùng

mình vì khoái cảm ngày càng mãnh liệt, và kéo gương mặt chàng vào gần

hơn.

Riftan lướt ngón tay của mình trên làn da nhạy cảm của nàng và đặt tay vào

giữa hai đùi nàng. Max ưỡn người ra sau. Những ngón tay dày dặn của

chàng dễ dàng chui thẳng vào cơ thể trơn ướt của nàng.

Chàng liên tục cọ xát trên làn da nhạy cảm, không cho nàng thời gian để

thích ứng. Max thở hổn hển và nắm lấy cánh tay chàng trong xấu hổ.

Nhưng mặc cho nàng phản kháng, chàng vẫn không ngừng vuốt ve nàng.

Lưng nàng cong lên và các ngón chân co quắp lại. Cơ thể của nàng, vốn đã

trở nên cực kỳ nhạy cảm, đạt đến đỉnh điểm trong nháy mắt. Nàng dùng

ngón chân để đẩy tấm chăn và cố thoát khỏi chàng, nhưng vô ích.

Nàng siết chặt những ngón tay của chàng và vặn vẹo eo mình. Một khoái

cảm mãnh liệt bùng nổ giữa hai chân nàng, khiến tay chân nàng run lên bần

bật. Rồi Riftan đè nàng xuống với phần trên nặng như đá của chàng, và cọ

xát phần thịt trơn ướt nhanh hơn nữa.

Max hét lên. Đôi mắt nàng mờ đi và nàng cảm thấy bức tường co giật của

mình đang tham lam hút lấy ngón tay chàng. Đôi mắt nàng đẫm nước mắt

vì ngượng. Nàng không thể tin rằng mình lên đỉnh nhanh đến như vậy.

Nàng ngước nhìn chàng với vẻ xấu hổ. Chàng vẫn đang mặc trang phục

hoàn hảo. Nhận ra rằng mình là người duy nhất phơi bày mà không hề có

sự phòng vệ, Max lần mò trên giường và kéo chiếc chăn rối rắm lên người.

Riftan nắm lấy cánh tay nàng và gầm gừ điên cuồng.

“Không.”

Chàng ôm chặt lấy đùi nàng bằng tay còn lại và nhấc nó lên. Chàng thì

thầm, cúi đầu xuống để quan sát cô bé vẫn còn đang run rẩy sau cơn hưng

phấn.

“Đây là những gì nàng muốn. Nàng muốn ta phải quỳ xuống dưới chân

nàng.”

Nàng quay đầu lại. Bụng nàng thắt lại như thể bị điện giật bởi hơi thở nóng

hổi phả xuống làn da ẩm ướt. Chàng âm thầm nhìn cơ thể trần truồng của

nàng bằng đôi mắt đen láy, rồi lại đẩy ngón tay vào cơ thể nàng.

Nàng thở hổn hển. Môi chàng nhẹ nhàng mút lấy cánh hoa sưng tấy của

nàng đến khi đau đớn, và ngón tay thon dài không ngừng kích thích bên

trong.

Max đã được trải nghiệm bằng toàn bộ cơ thể của mình rằng khoái cảm

cũng là một loại tra tấn. Nàng không còn cảm thấy xấu hổ hay sợ hãi nữa.

Tất cả những gì nàng có thể làm là ôm chàng vào lòng và quằn quại khi

chàng không ngừng đâm vào nàng. Max hét lên và xé toạc tấm trải giường

với vô số lần chạm đỉnh.

“Chết tiệt...”

Riftan lẩm bẩm gay gắt khi chàng đột ngột ngẩng đầu lên giữa hai chân

nàng. Max nhìn chàng với đôi mắt run rẩy. Riftan đang cởi bỏ quần của

mình và xoa nắn dương v*t to lớn và sưng tấy của chàng. Hơi thở nàng

ngưng trệ trước cảnh tượng khiêu khích đến phát điên.

Riftan, người đã tự dằn vặt mình bằng cách nghiến chặt răng, cuối cùng

cũng mất hết kiên nhẫn và leo lên người nàng. Và chàng đưa thành viên

đau nhói của mình đến lối vào ướt đẫm của nàng. Max siết chặt vai chàng

trước áp lực nặng nề mà nàng đang cảm thấy từ bên dưới.

Sự vuốt ve không ngừng của chàng khiến cơ thể nàng mềm nhũn, nhưng

thật không dễ để chấp nhận chàng. Max vô thức lùi hông mình lại. Nhưng

Riftan dường như không thể đợi thêm được nữa.

Chàng lẩm bẩm những lời mà nàng không thể hiểu được, sau đó đè nàng

xuống và đẩy mình vào sâu bên trong nàng ngay lập tức. Max ngửa đầu ra

sau và cứng người. Nàng cảm thấy hơi đau nhói khi lớp da bên trong mềm

mại của nàng đã mở ra hết mức. Nàng vội vàng túm lấy chàng khi chàng

chuẩn bị di chuyển.

“V-vẫn... Vẫn chưa được... Làm ơn chậm lại...”

Chính nàng là người đang bị tra tấn khủng khiếp, nhưng Riftan lại thở dài

một cách bồn chồn như thể chàng là người đang bị dày vò.

Max ngước mắt và nhìn lên khuôn mặt chàng. Ánh trăng tràn qua cửa sổ

hắt một tia sáng nhợt nhạt lên gò má như điêu khắc và khuôn hàm góc

cạnh, và đôi mắt đen của chàng ánh lên một tia sáng xanh mờ ảo. Chàng

đẹp đến đáng sợ, dù chàng đang đanh mặt lại để kìm nén khao khát muốn

được bùng nổ.

Max cảm thấy ngực mình quặn lại. Nàng muốn người đàn ông này. Nàng

không ngần ngại bị hủy hoại bởi một niềm đam mê mà nàng không thể

gánh nổi.

Nàng vòng tay qua phần gáy đang nổi đầy gân guốc của chàng. Với sự

chấp thuận thầm lặng, Riftan hoàn toàn mất kiên nhẫn và bắt đầu di chuyển

eo mình. Sự chịu đựng của chàng dường như đã thực sự đạt đến giới hạn.

Cơ thể to lớn, vạm vỡ đè lên người nàng như một con ngựa giống đang

hưng phấn, và Max đành chấp nhận cơ thể chàng trong bất lực và vùi nửa

người trên giường.

Riftan không cho phép nàng di chuyển dù chỉ một chút. Chàng yêu cầu

nàng chỉ được nhận những gì chàng đã cho. Không thể kìm chế được sự

phấn khích, Max cào móng tay vào lưng chàng và vùng vẫy đôi chân như

ngựa con đang giận dữ.

Như thể hành động nhỏ nhặt như vậy cũng khiến chàng khó chịu, chàng

dùng cặp đùi săn chắc đè lên chân nàng và kiềm chế chúng. Sau đó chàng

lại rút ra và đâm vào một cách thô bạo.

Max cắn môi. Mỗi khi chàng đẩy vào, da thịt được cọ xát của nàng co giật

và tham lam hút lấy chàng, và tiếng thở hổn hển phát ra từ miệng nàng.

Nàng không thể tin rằng mình đã từng làm chuyện như thế này với chàng

trước đây.

Sao nàng có thể cảm nhận chàng mãnh liệt như vậy rồi rời đi? Sao nàng

dám quay lưng lại với người đàn ông này? Nàng dụi đôi môi vào chiếc cổ

đang dập mạnh của chàng và bật ra một tiếng nấc nhỏ.

- --END OF THIS CHAP ---