Duyên Làm Phu Quân

Chương 122



Editor: Thanh Việt

“Chủ tử, Mộng Cơ đã truyền tin cho Đại Hoàng tử, nhưng người vẫn chưa ra khỏi phủ.”

“Đưa nữ nhân lần trước tìm được đưa ra đi, ta muốn nhìn xem Trịnh Dịch Hiên sẽ làm như thế nào?” Kim Phong Hoa từ sau khi Hoàng thượng không khoẻ, từng vào cung vài lần, sau đó liền thường xuyên ở nhà không đi bất cứ nơi nào, mặc dù Đại Hoàng tử có tâm mời chào hắn, nhưng hắn ở trên triều vẫn không có quá nhiều đồng minh, lại còn trẻ tuổi, vẫn chỉ là người mới, cho dù được Hoàng thượng yêu thích, nhưng mắt nhìn hiện tại Hoàng thượng không được tốt, ai còn quản ngươi là tâm phúc cái gì, nên Đại Hoàng tử đặt Kim Phong Hoa sang một bên tập trung muốn cưới Mộng Cơ về phủ.

Sự việc như vậy đã phát triển ở kiếp trước, Kim Phong Hoa cưỡi xe nhẹ nhàng đi trên đường quen, kiếp trước nữ nhân kia cũng là hắn tìm tới, chính là vì ly gián tình cảm giữa hai người này, chỉ là thủ đoạn này phải ở vài năm sau, hiện giờ lại được hắn làm đầu tiên, còn nhớ rõ đời trước Mộng Cơ thông tuệ nhìn xa trông rộng, phía sau còn có thế lực không biết tên chống lưng, lúc đầu Kim Phong Hoa còn tưởng rằng là đến từ phủ Quận chúa cùng học viện, đến đời này hắn mới hoàn toàn hiểu rõ, Mộng Cơ kế thừa Lưu Li được cha mẹ quan tâm, đồng thời còn lén liên lạc với cha ruột Lưu Li, được Phong quốc viện trợ, mà trên thực tế bản thân nàng còn có Mạnh gia là lão tộc trăm năm ở nơi tối tăm tác động. Ngoài ra, mặt ngoài nàng còn có Trịnh Dịch Hiên văn võ song toàn làm chỗ dựa, Mộng Cơ lấy thân phận nữ nhi Quận chúa gả cho Trịnh Dịch Hiên, có thể nói trên dưới Phái quốc không có ai có thể đánh vỡ mối liên kết của đôi tiểu phu thê này.

Chỉ là, nay đã khác xưa, dù tính kiếp trước kiếp này hai kẻ kia có quan hệ không gì phá nổi, cũng chỉ là trước khi Kim Phong Hoa tìm được một nữ nhân khác, hung hăng náo loạn một trận, không cần nói đến hiện tại Trịnh Dịch Hiên bởi vì lão Hoàng đế có khả năng băng hà mà địa vị xấu hổ, Mộng Cơ lại không thể hạ quyết định giữa Trịnh Dịch Hiên và Đại Hoàng tử, chỉ cần có thêm một sự kíc.h thích này, Kim Phong Hoa cảm thấy, sự tình phía sau chính là chuyện hắn muốn thấy.

Trịnh Dịch Hiên có một thanh mai trúc mã, chuyện này chỉ sợ quý nhân kinh thành nhiều người không biết, năm đó cha mẹ nha đầu này hoà li, nha đầu này theo mẫu thân rời đi, từ đây thì mất liên hệ, mọi người cũng dần phai nhạt. Nhưng điều làm mọi người không ngờ tới chính là, ở trong không khí ngưng trọng của kinh thành, nha đầu này lại xuất hiện, lại có thân phận thủ tiết, thậm chí còn trùng hợp ngẫu nhiên gặp được Trịnh Dịch Hiên trên phố. Đây không thể không nói là một tin tức lớn, ngay cả bọn quan viên vì quan hệ phụ tử nhà hoàng gia xơ cứng chỉ hận không thể rúc đầu trốn trong nhà, cũng nhịn không được trộm nghe nóng, muốn nghe xem chuyện kế tiếp như thế nào. Huống chi, mọi người còn đang ngóng trông Trịnh Dịch Hiên cùng Đại Hoàng tử hai nam tranh một nữ đây, thêm một nữ nhân tiến vào nữa, chẳng phải càng đặc sắc?

Đương nhiên, tiết mục tiếp theo không làm mọi người thất vọng, Trịnh Dịch Hiên nhớ thương người bạn cũ, thanh mai hắn còn có quan hệ thân thích với nhà mẹ đẻ của hắn, hắn đương nhiên không thể nhìn bạn chơi cùng thời trước lẻ loi một mình thê thảm, mà Mộng Cơ lại hiếu thắng, nàng vẫn luôn cho rằng trong lòng Trịnh Dịch hiên chỉ có mình nàng, nàng cũng đầu tư không ít tình cảm cho Trịnh Dịch Hiên, hơn nữa nàng còn muốn làm chuyện tàn nhẫn với Kim Phong Hoa, muốn Đại Hoàng tử thay nàng báo thù, tiếc rằng Đại Hoàng tử luôn tự phụ, sau khi tra qua Kim Phong Hoa liền cảm thấy Mộng Cơ chuyện bé xé ra to, sau đó thấy được có thể dùng Mộng Cơ, hắn nhịn không được dây dưa nhiều hơn. Nhưng ai biết Trịnh Dịch Hiên lại đem một nữ nhân về phủ, nàng còn đang chỉ là ngoại thất, không có cách ở trong phủ thượng của Trịnh Quốc công phủ, quả phụ nghèo túng kia dựa vào cái gì lại được chăm sóc nhiều hơn? Như thế, Mộng Cơ lại làm phân lượng tình yêu giảm đi thêm một chút, tăng thêm chút ở trên quyền thế, cân đòn trong lòng nàng dần dần nghiêng về một bên.

Sau khi Kim Phong Hoa biết, lặp lại kế sách, dần dần lại có người truyền tin, thanh mai của Trịnh Dịch Hiên đã vào phủ Trịnh Quốc công, sau đó trở thành thiếp thất của hắn, tuy không phải là chính phòng, nhưng ít nhất cũng được người trong nhà thừa nhận, ngay cả Trịnh Dịch Hiên cũng không từ chối. Vì thế, vốn người mới chỉ ôm hoài nghi với Trịnh Dịch Hiên là Mộng Cơ hoàn toàn bị chọc giận, hai người ở trong nhà cãi nhau một trận, đêm đó Mộng Cơ cũng không biết tung tích, Trịnh Dịch Hiên tuy rằng cảm thấy tâm tư thương người không được người yêu nhất hiểu cho, bị hiểu lầm, nhưng thời gian càng lâu, hắn vì không tìm thấy người đã bắt đầu điên cuồng, ngay cả chuyện của Hoàng thượng cũng không thể làm hắn bình tâm lại, hắn hoàn toàn rối loạn.

Sự việc tới nước này, nếu là kiếp trước, Kim Phong Hoa có khả năng sẽ tự phụ buông tay nhìn nó tự phát triển, nhưng đời này hắn sẽ không còn xem thường đối thủ này nữa, hắn rất nhanh đã liên hệ với nữ nhân mà Trịnh Dịch Hiên mang về, không quá ba ngày, Mộng Cơ sẽ biết Trịnh Dịch hiên uống rượu loạn tính, có quan hệ da thịt với quả phụ kia. Bùm! Vốn dĩ bởi vì Trịnh Dịch Hiên tìm nàng khắp nơi, tìm không được mà phát cuồng khắp nơi đã làm nàng mềm lòng rồi, trong khoảnh khắc đó sẽ bị quăng dập nát, tháng bảy tháng tám, Đại Hoàng tử đã mượn quyền lợi để tham gia vào án Mạnh gia, chứng thực lai lịch của Mộng Cơ, sau đó tới tháng mười, Đại Hoàng phi bệnh nặng, mọi người đã hiểu rõ.

“Đại Vương phi cũng là đáng thương.” Tiên Y nhận được tin tức này đã có thể đoán ra Đại Hoàng tử đây là vì muốn lót đường cho Mộng Cơ.

“Thật không ngờ tới, Mộng Cơ coi như có công phu sư tử ngoạm, xem ra lão Mạnh gia thực sự có đồ vật làm Đại Hoàng tử phải động tâm.” Kim Phong Hoa ngay từ đầu cũng cho rằng Mộng Cơ sẽ làm trắc phi của Đại Hoàng tử, lại không ngờ rằng là muốn lên làm chính.

“Này, nếu chàng có thanh mai trúc mã như vậy, chàng cũng sẽ mang về nhà sao?” Tiên Y đẩy Kim Phong Hoa một cái, nhíu mày nói.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Họa Quốc - Thức Yến
2. Trà Xanh Ướp Đường
3. Minh Thương Dễ Tránh, Yêu Thầm Khó Phòng
4. Yêu Đương Tự Nguyện
=====================================

“Vì sao lại phải mang về nhà?” Kim Phong Hoa khó hiểu hỏi: “Ta trước nay không phải quân tử, những nữ nhân đó có sống được hay không, đâu có gì liên quan đến ta chứ? Loại như Trịnh Dịch Hiên là loại ăn no không có chuyện gì làm, là nam nhân thích đem nhân nghĩa lương tâm đặt ngoài miệng, suy nghĩ làm ra chuyện ngu xuẩn nhất.”

Tiên Y nhấp môi, nhịn cười, tuy rằng nàng hy vọng trên thế giới này nhiều người tốt một chút, nhưng đối với nam nhân nhà mình, vẫn nên ích kỉ một chút thì tốt hơn.

Thời gian lại qua tháng hai, sinh nhật của Kim Phong Hoa và Du nhi vừa đi, Tiên Y liền nghe nói Đại Vương phi đã chết, mà bệnh tình của lão Hoàng đế cũng càng thêm nghiêm trọng, trên thế giới này đã không còn người có thể ngăn cản hôn sự của Đại Hoàng tử cùng Mộng Cơ nữa. Tất cả như sớm đã được định đoạt…

Kim Phong Hoa đến tham dự hôn lễ của Đại Hoàng tử, chỉ là hắn là hữu Thị lang, tả Thị lang là người được Đại Hoàng tử mời chào sau, hiện giờ cũng đã đứng chung một chiến tuyến, đại đa số quan viên Hộ bộ đều bị lấn quyền, Kim Phong Hoa cũng không ngoại lệ, nhưng hắn căn bản không để ý, cũng không để bụng người ngoài nhìn hắn thế nào, cho nên sau khi hắn uống xong li rượu mừng đã sớm cáo lui, rời khỏi vương phủ trước một bước. Lúc sau cũng không biết có phải là rất khéo hay không, Kim Phong Hoa vừa mới rời đi, Trịnh Dịch Hiên đã vọt vào phủ Đại Hoàng tử náo loạn một hồi, sau vẫn là tân nương chuyển lời ra, mới làm cho vị đã từng là kim quy tế (con rể vàng) trong lòng chúng nữ tử kinh thành phải rưng rưng ảm đạm rời đi, chỉ là bóng dáng hiu quạnh kia, thật đáng tiếc Kim Phong Hoa không được nhìn thấy. Mà bắt đầu từ ngày này, Mộng Cơ trở thành Đại Vương phi Mạnh thị, đã từng là người yêu của nàng Trịnh Dịch Hiên vì tình yêu hay vì sợ hại Đại Hoàng tử tính sổ, đã trộm rời khỏi kinh thành, đi về quân doanh phía tây, đầu nhập vào các chiến hữu ngày xưa, đương nhiên bề ngoài vẫn là do thánh chỉ của Hoàng thượng.

Trịnh Dịch Hiên vừa đi, kinh thành càng thêm hỗn loạn, thế lực đã từng đối nghịch sôi nổi với Đại Hoàng tử đã xuống ngựa, ngay cả tổ chức thành viên lúc trước của lão Hoàng đế cũng bị khống chế không phải hạ ngục thì cũng bãi chức, bị lấy mất quyền lực như Kim Phong Hoa thực ra đã coi như vận khí không tồi, hắn tựa hồ cũng thích ngày tháng thảnh thơi như vậy, thường thường bỏ bê công việc ở nhà, người ngoài đều nói hắn rộng lượng, chỉ có Tiên Y mới biết, kì thực Kim Phong Hoa phải làm nhiều việc hơn phía sau lưng người khác, khối lượng còn nhiều hơn ở Hộ bộ.

“Lại có chuyện gì?” Tiên Y nhìn một người rời khỏi thư phòng Kim Phong Hoa, người nọ nàng nhớ rõ, là chủ nhân của Lưu Ký Dược, cũng là phu quân của Mạnh Huệ Lan, mấy năm gần đây bởi vì có Kim Phong Hoa giật dây quan hệ, công việc buôn bán của nhà hắn ta đã thoát khỏi đại phòng, làm càng lúc càng lớn.

“Dược liệu lần này bị sai, toàn đồ hư bỏ vào thay đồ tốt.” Tiên Y lắc đầu, lấy loại lòng dạ này của Đại Hoàng tử nếu có thể ngồi chắc ngôi vị Hoàng đế mới là lạ.

“Cứu tế sao?” Mấy năm nay tuy rằng không nói là tai hoạ không ngừng, nhưng lâu lâu vẫn có nơi cần cứu tế.

“Còn không phải sao, mấy quan viên địa phương kia đã từng đắc tội hoàng tử quá nhiều, lần này sợ là phải chịu khổ sở.” Kim Phong Hoa kéo tay Tiên Y một đường đi tới chính phòng, trăng hôm nay rất lớn rất tròn, ánh trăng màu bạc chiếu lên người nam tử phía trước, dung mạo tựa trích tiên, làm Tiên Y nhìn mê mải, cho đến hắn mở miệng nói chuyện.

“Khụ khụ, à…… Chuyện kia làm thế nào mới tốt?” Gương mặt Tiên Y đỏ lên, đều đã là phu thê nhiều năm, như thế nào còn sẽ bị yêu tinh mê hoặc này.

“Chuyện này chúng ta quản không được, ta cũng không muốn quản.” Kim Phong Hoa dần dần đi chậm bước chân nói: “Sắp tới, nên đến phiên Xuân Sinh.”

Tiên Y kinh hãi, nghĩ lại tất nhiên là phải có chuyện này, Hoàng đế một khi không ổn, Đại Hoàng tử trừ việc muốn đuổi đối thủ Trịnh Dịch Hiên của mình ra, còn muốn phải xử lí đệ đệ của mình mới có thể thành công, nhưng hắn đã có ưu thế lớn như thế, Vưu Xuân Sinh là người không thích hợp ngồi lên ngôi vị Hoàng đế, là người không có dã tâm, Ngũ Hoàng tử càng chỉ là một đứa trẻ, chẳng lẽ cũng không dung được?

“Nhổ cỏ tận gốc! Tâm nhãn của Đại Hoàng tử dù là cây kim cũng gọi là lớn.” Kim Phong Hoa quay đầu lại cười nhạo nói.

Lời này giống như tiên đoán, Ngũ Hoàng tử trong cung sống tốt đến thời điểm hiện tại, lại ở đoạn thời gian trước đột nhiên bị người ta độc chết ở tẩm cung, Đại Hoàng tử giận giữ, nói thẳng thân thể Hoàng thượng suy yếu, thế mà còn có người dám vào lúc này động thủ với ấu đệ của hắn. Sau đó, Đại Hoàng tử phái rất nhiều nhân mã điều tra hoàng cung, lại điều nhân thủ của Hình bộ đi tra án, nhưng làm người ta khiếp sợ chính là, đầu độc Ngũ Hoàng tử chết lại là Tứ Hoàng tử bề ngoài nhìn rất vô tâm với chính trị, ngay cả dưỡng mẫu của Ngũ Hoàng tử cũng ra làm chứng, nói là trong cung gần đây có người tiếp xúc, Đại Hoàng tử vô cùng đau đớn, hạ lệnh không do dự, trực tiếp phái người vây phủ Tứ Hoàng tử lại, cũng chính là lúc này, mọi người phát hiện, Tứ Vương phi cùng với con vợ cả của Tứ Hoàng tử đều đã sớm không ở trong phủ.

“Bước tiếp theo, Trịnh Dịch Hiên ngươi dù là trốn đến chân trời, cũng tránh không khỏi một trượng phu đầy lửa giận ghen ghét.” Kim Phong Hoa biết được Tứ Hoàng tử bị bắt cũng không lo lắng, ngược lại tâm tình rất tốt nhìn mọi người đi theo lộ tuyến hắn sắp xếp nhiều năm.