[EABO] Tiêm Vào Đánh Dấu

Chương 2: Chuyển liền



Tác giả: Lai Cửu

Editor: Jane

Đến ngày thứ ba, cậu phát hiện cơ thể mình bắt đầu có biểu hiện bất thường.

Lúc đầu cũng không có gì khác biệt lắm, chỉ là lúc leo cầu thang đi giao hàng thì cảm thấy không vất vả gì mấy, Lâm Nam Ức còn tưởng là do cậu dậy sớm uống một tách cà phê nên tràn đầy năng lượng bước đi như bay.

Khi 100 vạn được chuyển vào tài khoản, tiền chưa nóng phỏng tay thì cậu đã chuyển liền cho bệnh viện, chi phí điều trị của Lâm Nam Nhữ trong quý tiếp theo đã có đầy đủ.

Sau khi tiêm thuốc tăng cường pheromone, Lâm Nam Ức tiếp tục với cuộc sống làm thuê của mình, ban ngày đi giao hàng ban đêm đi đua xe, mệt đến mức không quan tâm đến việc thuốc tiêm vào có hiệu quả hay không.

Gần như Lâm Nam Ức sắp quên luôn chuyện này, chỉ có buổi tối lúc tắm nhìn thấy miếng dán điện từ ở ngực mới chợt nhớ tới.

Vào ngày thứ ba, Lâm Nam Ức nghĩ rằng khả năng cao là thí nghiệm của mình đã thất bại rồi, vậy 200 vạn còn lại vẫn phải do bàn tay cần cù của cậu kiếm ra. Cậu vừa thấy may mắn vừa thấy hối hận, may mắn vì cậu vẫn là một Alpha khỏe mạnh bình thường, và dĩ nhiên hối hận là vì cậu không kiếm được khoản thanh toán cuối cùng.

Cậu chỉ cảm thấy thân thể mình khác thường khi đang đua xe vào ban đêm.

Lâm Nam Ức chạy trên chiếc motor màu xanh huỳnh quang được cải tiến tỉ mỉ, cậu đang điều chỉnh lại trạng thái phù hợp nhất để xuất phát, hôm nay trên đường đua liền kề chính là tên Alpha thường xuyên nhắm vào cậu, Lâm Nam Ức vừa nhìn thấy chiếc motor màu vàng chóe kia lại bắt đầu đau đầu.

Chiếc motor của Alpha này là loại hạng nặng mới nhất trên thị trường, sức mạnh bùng nổ cùng tốc độ là loại nổi bật trong tất cả các dòng motor, mà gã cũng dựa vào chiếc motor mới nhất này mà đã nổi tiếng hơn, chiến thắng liên tục nhiều đêm.

Ngoài nghề xem cuộc vui trong nghề xem môn đạo(1), Lâm Nam Ức chỉ cần đấu với gã ta một lần thì đã biết rằng người này không phải là một tay đua có kỹ thuật, thậm chí còn nghi ngờ rằng gã đang có ác ý.

(1): ý chỉ người trong cuộc chủ yếu nhìn sự vật và phương pháp để thấy bản chất, còn người ngoài cuộc chỉ có thể nhìn sự việc bằng cách nhìn bề ngoài và hứng thú.

Người này thường xuyên kẹp Lâm Nam Ức trên đường đua khiến cậu không thể tăng tốc được. Cũng may Lâm Nam Ức thân kinh bách chiến, sau khi bị gã kẹp hai lần cậu đã thông minh học được cách đối phó lại, khi nhìn thấy xe của gã liền thực hiện cú drift từ vòng ngoài vào, nhân tiện còn có thể mượn tốc độ của cú drift để tăng tốc lên.

Nhưng dường như đối phương muốn hơn thua với cậu, luôn dồn ép cậu trên đường đua, chỉ là nhà Lâm Nam Ức không có tiền sợ đâm nát xe thì bồi thường không nổi, bằng không cậu đã múc gã từ lâu rồi.

Trạng thái hôm nay không tệ, thậm chí có hơi kỳ lạ, đã bị tên oan gia kia thắng mấy trận liền, hôm nay Lâm Nam Ức quyết giành lại chiến thắng về mình, 200 vạn còn lại cũng vô vọng, dù sao cũng phải tìm một lối thoát khác.

Đèn đếm ngược được bật lên, âm thanh ồn ào của khán phòng bên ngoài sân vận động cũng đã lắng đi rất nhiều, ai cũng đang nín thở chờ đợi. Ánh sáng kéo dài cuối cùng kèm theo âm thanh kết thúc "GO!", cả năm chiếc motor cùng lao đi trên đường đua.

Quả nhiên vừa mới xuất phát, chiếc motor vàng chóe kia lại kè kè kẹp sát cậu, Lâm Nam Ức bị vây tại chỗ, chờ đến góc cua phía trước cố gắng ném gã lại phía sau như mấy lần trước.

——Lúc này một cảm giác khác lạ trào dâng lên từ trong cơ thể cậu, tựa như một vũ trụ nhỏ đang bùng nổ.

Cơ thể Lâm Nam Ức kề sát thân xe dựa vào cơ bắp ký ức mà tăng mã lực cho xe, nhưng vào lúc này cậu nghe thấy rõ nhịp tim của mình. Dường như cả thời gian và không gian đều đang quay chậm lại phóng đại ra trước mắt, tốc độ xe vốn đang lao đi rất nhanh nhưng giờ lại biến thành vô số bóng khói. Lâm Nam Ức cho rằng mình bị hoa mắt, lắc lắc đầu nhưng vẫn nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Cậu hơi bối rối, đua xe là một việc tuy nguy hiểm như vô cùng kích, một chút thất thần cùng trạng thái không ổn định đều có thể khiến cậu bỏ mạng tại đây. Nhưng ngược lại, dường như Lâm Nam Ức bị một sợi dây dẫn vô hình lôi kéo, thậm chí cậu còn không hiểu mình vận hành nó như thế nào, ly hợp uốn cong với lưỡi dao(1) vụt qua, sau đó đạp ga nhẹ từng quãng rồi lên ga tăng tốc, chiếc motor màu xanh huỳnh quang vụt bay đi, bỏ lại chiếc motor nặng nề nào đó sau màn khói xe.

(1): ⼑⽚ mình không hiểu nó là cái gì luôn, search cũng không ra luôn. Nên mình xin phép để theo QT.

Những tiếng hét như sấm dậy từ trong khán phòng, tất cả đều sững sờ, thao tác này cũng chỉ có hiệu ứng đặc biệt của bộ phim dám khoe khoang như vậy, mà những người đặt cược vào Lâm Nam Ức đều hận không thể lật khán đài xuống đi đến đích chờ cậu, đêm nay dựa vào cậu mà kiếm được kha khá tiền.

Chiếc motor vượt qua vạch đích trượt một lúc mới tắt máy dừng lại, Lâm Nam Ức tháo mũ bảo hiểm xuống, vẻ mặt nghiêm túc hiện rõ trên mặt, cỗ tiềm lực từ chặng đua vừa rồi vẫn đang cuồn cuộn trong cơ thể, chỉ là không còn mãnh liệt như khi nãy. Cậu nâng tay sờ sờ gáy mình, chỗ tuyến thể sưng lên còn mang theo cảm giác nóng rực.

——"Chẳng lẽ kỳ phát tình đến sớm sao?" Lâm Nam ức tính toán một chút, tháng này cũng đã tiêm thuốc ức chế, lần trước lúc làm giải phóng pheromone bác sĩ cũng có nói thể kéo dài đến năm sau, theo lý thuyết thì kỳ phát tình không dễ đến nhanh như vậy được.

Miếng dán ở ngực đột nhiên tê dại một chút, mang theo chút ngứa ngáy. Lâm Nam Ức theo phản xạ có điều kiện che ngực lại, lúc này mới nhớ tới chuyện cậu làm thí nghiệm.

Chưa kịp suy nghĩ gì, thì tiếng chuông điện thoại đã vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.

Đó là một dãy số xa lạ, Lâm Nam Ức nhìn xong cúp máy, lẩm bẩm: "Gọi điện lừa đảo mà cũng không chuyên nghiệp như vậy? Sao không dùng số cá nhân mà gọi?"

Vừa cúp máy còn chưa kịp bỏ vào túi, chuông điện thoại lại vang lên, ngược lại lúc này là số điện thoại di động bình thường.

"Alo, ai vậy?" Lâm Nam Ức vừa nghe điện thoại vừa cắn chiếc găng tay trên tay trái, cố gắng tháo nó ra.

"Xin chào, tôi là Hàn Triệu."

Lâm Nam Ức vừa nghe thấy tên này, cậu nhanh chóng đứng dậy, chỉ cách một cái điện thoại thôi mà Lâm Nam Ức có thể cảm nhận được sự áp bức của vị tổng tài này.

"Chào anh, Hàn tổng. Tôi là Lâm Nam Ức, anh tìm tôi vì chuyện thí nghiệm phải không?" Kết hợp giữa biểu hiện phi thường vừa rồi và sự khác thường của miếng dán, Lâm Nam Ức nhận ra có lẽ đó là tác dụng của chất tăng cường pheromone.

"Dựa theo tin tức vừa mới phản hồi từ trong cơ thể cậu, có lẽ kết quả thí nghiệm đã có tiến triển mới. Lâm tiên sinh, hiện tại cậu đang ở đâu? Có rảnh đến tổng bộ Sinh học Quang Triệu một chuyến không?"

Lâm Nam Ức nghe được thí nghiệm có tiến triển mới, tựa như nghe được âm thanh ting ting của 200 vạn về tài khoản, cậu lập tức trả lời: "Có có tôi rảnh lắm, tôi sẽ đến liền!"

Không chần chừ thêm nữa, Lâm Nam Ức vào chào hỏi ông chủ Trần chủ của trường đua một chút còn dặn ông ấy đừng quên chuyển tiền thưởng tối nay cho mình, rồi lái chiếc motor màu xanh lá cây yêu quý của mình đi tìm Hàn tổng.

Ba ngày nay, ngày nào Hàn Triệu cũng theo dõi

dữ liệu cơ thể của Lâm Nam Ức trong thời gian thực, nhưng đến ngày thứ ba hắn cũng không thấy bất kỳ dao động đặc biệt lớn nào, hắn còn cho rằng thí nghiệm lại thất bại. Còn cảm thấy tiếc cho chút pheromone mà mình đã trích ra đã bị lãng phí một cách vô ích.

Hắn bắt đầu nghi ngờ liệu chất tăng cường pheromone của mình có thực sự hiệu quả hay nó chỉ hiệu quả trên lý thuyết, với người mắc chứng đau đầu như hắn, Hàn Triệu liên suy nghĩ tới lui trong tình thế tiến thoái lưỡng nan giữa việc từ bỏ hay tiếp tục.

- - "Dữ liệu thử nghiệm xuất hiện biến động lớn, nhịp tim tăng nhanh, sóng não bất thường. "

Sau khi giọng nói của nữ AI vang lên, Hàn Triệu vốn không ôm hy vọng run rẩy click mở màn hình. Dữ liệu cơ thể của Lin Nanyi bắt đầu không ngừng tăng lên chỉ trong mười phút, sau đó đạt đến đỉnh cao, đường parabol duy trì ở đỉnh cao trong một khoảng thời gian, sau đó dần dần giảm xuống, nhưng nó không quay trở lại dưới trục hoành, mà dừng lại ở mức một vị trí giữa đỉnh và trục hoành.

Sau khi gọi điện thoại xong, Hàn Triệu mới nhận ra lòng bàn tay mình hơi nóng lên, vài phần mồ hôi ướt đẫm nhắc nhở trạng thái hiện tại của hắn. Nếu lần này chất tăng cường trên người đối tượng thí nghiệm có hiệu quả, thì thử nghiệm và sai sót của năm trước cuối cùng đã mang lại cho anh ta kết quả mong muốn.

Sự thành công của chất tăng cường pheromone có nghĩa là sức mạnh quân sự và công nghệ y tế của đất nước một lần nữa được cải thiện, địa vị của Tập đoàn Quang Triệu sẽ không thể lay chuyển ở nước W, và Hàn Triệu cũng có thể chính đáng trở thành người kế vị tiếp theo của tập đoàn.

"Chào anh, Hàn tổng!" Lâm Nam Ức gõ cửa với vẻ mặt háo hức, "Có phải thí nghiệm có hiệu quả đúng không?"

Khi Hàn Triệu nhìn thấy Lâm Nam Ức, hắn vẫn không thể ngấm nổi trang phục của cậu hôm nay. Áo quần lố lăng, thân là một Alpha nhưng lại mặc quần da bó sát, trên tay còn cầm theo mũ bảo hiểm kín đầu màu xanh huỳnh quang, tóc dreadlocks vẫn còn bẩn, đôi mắt vẫn còn kiêu ngạo bướng bỉnh.

Chịu đựng sự khó chịu tột độ, Hàn Triệu hỏi cậu: "Tối nay cậu đi đâu làm gì vậy? Dữ liệu dao động rất lớn vào ban đêm, theo kết luận sơ bộ chắc là thuốc tăng cường có tác dụng."

Lâm Nam Ức tùy tiện đặt chiếc mũ bảo hiểm của mình lên bàn làm việc của Hàn Triệu, sau đó dùng dây da buộc bím tóc bẩn thỉu của cậu lại, "À, buổi tối tôi đi đua xe. Hàn tổng, lúc đang đua xe tôi cảm thấy cơ thể mình trở nên khác biệt, mấy chiếc motor xung quanh tôi dần trở nên chậm lại...cái này có bình thường không? Tất nhiên cũng có thể là do bản thân đang trở nên mạnh mẽ hơn, bởi vì tôi đã bỏ lại những người khác ở phía sau? "

"Đua xe?" Sở thích của cậu à? "Hàn Triệu không chịu nổi mũ bảo hiểm màu xanh lá cây của cậu, tiếp tục nói, "Cậu cầm mũ bảo hiểm lên trước đi, đừng để nó lên bàn, xin lỗi tôi có chút sạch sẽ."

"Ò ò." Lâm Nam Ức cầm nón lên ôm bụng chửi thầm tổng tài đúng là một tên rắc rối.

Hàn Triệu chiếu giao diện số liệu lên tường, sau đó chỉ vào đường parabol giải thích, "Cậu xem, khoảng thời gian này hẳn là trong quá trình thi đấu của cậu, các loại số liệu một đường tăng vọt, lấp đầy trạng thái của cậu, sau khi giảm dần dòng này cũng duy trì ở trạng thái tương đối tốt, phỏng chừng thể lực của cậu đã được tăng lên rất nhiều."

"Hàn tổng, vậy là tôi trở nên mạnh hơn rồi phải không?" Lâm Nam Ức tò mò hỏi hắn, "Vậy sức mạnh này là vĩnh viễn hay tạm thời?"

"Về mặt lý thuyết nó là vĩnh viễn, nhưng không biết có thay đổi theo tuổi tác hay không. Để có thêm dữ liệu, cậu cần tiến hành đánh giá và kiểm tra toàn diện hơn, cậu có đồng ý không?"

Hàn Triệu tắt máy chiếu, nhìn chằm chằm vào Lâm Nam Ức chờ đợi câu trả lời của cậu. Mặc dù trên lý thuyết Lâm Nam Ức đã trở nên mạnh mẽ hơn một chút, nhưng cậu vẫn cảm thấy mình thật nhỏ bé và yếu đuối trước mặt Hàn tổng. Nếu phản đối, giây tiếp theo có lẽ sẽ bị đối phương xách lên ném ra cửa.

"Hàn tổng, vậy 200 vạn còn lại..."

"Chuyển liền."

"Được, không thành vấn đề!"