Em Chưa 18, Anh Nào Dám

Chương 17



Sáng chủ nhật,

"Hôm nay, anh sẽ đưa em đi gặp thằng bạn thân nhất của anh"

"ok ok". cô vui vẻ

Anh chở cô tới một ngôi nhà bằng gỗ, nhìn đơn sơ nhưng bên trong phải nói là cực hiện đại, đầy đủ tiện nghi.

" Em vào đi".

"A...đến rồi đấy à". Một giọng nói bên trong vang lên.

Cậu ta đi lại chỗ hai người. Một chàng trai nhỏ con nhưng không kém độ đẹp trai và dễ thương.

" Xin chào, anh là Minh Khiết".

Cậu đưa tay ra làm quen.

"Còn em là Tiểu Lục". Cô bắt tay anh, tươi cười nói.

" E hèm, ngoài anh ra, anh không cho phép em thân mật với bất cứ người đàn ông nào khác nhé". Anh ích kỉ với cô:> Cô ngại, không biết dấu mặt vào đâu nữa.

"Xì.....cậu lại thế nữa rồi, luôn muốn chiếm hữu hết tất cả mọi thứ". Cậu thờ ơ nhìn anh

" Tiểu Cửu....Tử Lục....hừm.....haha". Minh Khiết chợt bật cười.

"Gì hả?". Anh liếc cậu ( Minh Khiết)

" Tên của hai người hợp thật đấy. Một người là 6, một người là 9, hợp lại là thành 69 rồi......hahaha"

Anh nhếch môi cười, còn cô thì chỉ mỉm cười nhẹ cuối đầu xuống.

"Người hợp mà tên còn hợp hơn. Bởi vậy bọn tôi sinh ra là để ở bên nhau đấy". Anh nói thêm vào

" Các người ngồi chơi nhé để tôi xuống bếp trổ tài nấu nướng cho mọi người thấy."

Hai người ngồi chơi....

P/s: Mọi người cho mình chút động lực để viết tiếp đi ạ ~~ ây da >"< bí ý tưởng rồi -.-