Em Đừng Hòng Chạy

Chương 23



22h taị biệt thự Cố Gia, ánh đèn xa hoa mập mở những ánh đèn lấp lánh từ trong ra ngoài căn biệt thự trải dài vào phía trong căn phòng chính

" Cố tiểu thư nghe nói mới đi du học về "

" phải phải …tôi nghe nói cô ấy để mắt tới cậu ấm nhà ai rồi thì phải "

" Lư phu nhân! Cậu ấm nhà bà hợp tuổi hợp mệnh thế thì…"

" con gái duy nhất nhà họ Cố cưới được cô ấy thì không phải suy nghĩ rồi "

" Trịnh phu nhân nói đúng "

Đám người phu nhân giới thượng lưu đứng tán chuyện dưới sảnh chính Cố gia. Người ở đây không giàu thì cũng thuộc hạng có quyền có thế ở Đông Nam Á. Cố Trạch là ai chứ! Tỷ phú khét tiếng buôn bán chất cấm ở Đông Nam Á ai mà không biết đến danh tiếng của hắn. Ba mẹ mất sớm hắn rất coi trọng em gái từ nhỏ đã không để cô thiếu thốn thứ gì!

Chiếc xe BGT đen bóng dừng trước sảnh Cố Gia. Chiếc xe quen thuộc đến lạ, không ai khác là Lục Cảnh Thành và người của hắn. Đôi chân dài bước ra từ khoang xe, phong thái lịch lãm, lạnh lùng khiến mọi người có mặt ở đó ngạc nhiên.Vừa bước xuống, hắn đã là tâm điểm của các nhà báo tiếng TÁCH!! TÁCH!! của những chiếc máy ảnh liên tục lưu ảnh, chụp ảnh

Lục Cảnh Thành mở cửa xe, đưa tay vào trong khoang xe, một đôi tay trắng nõn nà, thon gọn đưa ra chạm vào cổ tay anh bước ra. Tô Ngữ Âm với một thân hình quyến rũ cùng chiếc váy cúp ngực màu phấn bó sát người, xòe nhẹ ở phần đuôi váy, tôn lên ba vòng đẹp lộng lòng người …, mái tóc đen mượt được búi gọn, chỉ để lại hai ngọn tóc nhỏ trước trán.

" đó không phải là Ngài Lục sao? "

" cô gái đó là ai? "

" ai vậy "

" cô ấy có quan hệ gì với Ngài Lục"

Nhóm phóng viên điên cuồng chụp, hàng chục hàng trăm tấm ảnh được tung ra trong một phút lộ diện của Tô Ngữ Âm và Lục Cảnh Thành

" đi theo tôi " Giọng Lục Cảnh Thành nhàn nhạt, ai mà biết được trong căn biệt thự này có bao nhiêu kẻ thù của hắn chứ. Không theo hắn cô chỉ có đường chết. " hừ " Ngữ Âm hừ nhẹ một tiếng từ nhỏ cô đã không thích váy vóc, làm đẹp như những cô gái khác lên cô rất ghét cảm giác bây giờ, chiếc váy có thể bị có dẫm tụt xuống bất cứ lúc nào.

Vừa bước đến sảnh Cố Trạch bước đến mỉm cười nhìn Lục Cảnh Thành và cô " Ngài Lục! Tôi đợi cậu hơi lâu rồi đấy " trong lòng thầm khen ngợi sự " đẹp đôi,“của bọn họ. Anh không kìm được mà ngó nghiêng như tìm ai đó " Kỳ Kỳ không đi sao? ".” có nhiệm vụ không đi " đáp lại câu hỏi của Cố Trạch, Lục Cảnh Thành chỉ thờ ơ đáp lại hắn quay sang nhìn Ngữ Âm đang lọ mọ kéo chiếc váy lên cao nhất có thể " tôi đi vệ sinh " Cô ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt ân ái hắn đang nhìn chằm chằm vào cô. " ừ ".

Tô Ngữ Âm vừa rời đi, người phục vụ đưa vào tay Lục Cảnh Thành một ly rượu vang đỏ, hắn lắc lư ly rồi nhấp một ngụm nhỏ, ánh mắt không rời bóng dáng của Ngữ Âm " con mèo hoang đó có ích chứ! Tôi thấy cậu hình như sa vào lưới tình rồi thì phải "

" nhiều lời! ". Hắn liếc mắt nhìn Cố Trạch, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cái tên lắm miệng này lại. " còn không phải sao? Người ta giỏi, ngoan, xinh yếu tố nào cũng có đủ …đâu như Miên Miên nhà tôi, ngoài ưa nhìn còn lại chẳng được cái gì "

" Cố Trạch! Anh lại nói xấu em với anh A Thành đúng không?".Một giọng nói ngọt ngào có phần sắc bén, xuất hiện từ phía sau. Một cô gái xinh đẹp trong chiếc váy hội xẻ tà từ bắp đùi xuống, ba vòng đẹp hoàn mỹ cùng mái tóc búi thấp gọn gàng.

" Miên Miên? " Cố Trạch ngạc nhiên nhìn em gái đang từ từ tiến lại gần. " cô ấy là con gái duy nhất của cố gia ư? " " xinh quá " " khí chất thật đấy! Ai cưới được cô ấy phải có phúc lắm ". Tiếng bàn tán, nói về cô liên tục được truyền ra ngay khi Cố Miên vừa xuất hiện dưới đại sảnh. Cố Miên lướt qua Cố Trạch đang đứng trước mặt mà lại gần Lục Cảnh Thành" Anh A Thành! Lâu rồi không gặp " cô giơ tay trước mặt Lục Cảnh Thành

Cố Miên em gái duy nhất của Cố Trạch, cô vừa mới du học từ Anh về, ngoại hình xinh xắn, mỹ miều cùng gia thế khủng khiến bao người mơ ước " ừ. Lâu rồi không gặp " hắn điềm đạm đáp lại cô em gái trước mặt tay vẫn để trong túi quần không có ý định muốn bắt tay cô. " Miên Miên nhà tôi có lòng mà cậu sao phũ thế ". Cố Trạch đưa tay bắt lấy cách tay Miên Miên đưa về, ánh mắt không vui nhìn Lục Cảnh Thành.

Hongkong

Đường phố láo nhiệt, người người qua lại tấp lập. Ánh đèn toàn thành phố rực rỡ, lung linh đẹp đến rung động. Tại một quán bar tiếng nhạc lớn.ồn ào, náo nhiệt, đủ loại màu sắc, đủ loại người tụ hợp ở đây để uống rượu, giao dịch, chém giết nhiều vô kể. Cảnh Kỳ cùng Cảnh Tam và Cảnh Nhị ngồi tại quần bar quan sát tình hình. Mục tiêu lần này của họ là người đàn ông trung niên đang ngồi ung dung uống rượu, đùa giỡn với mấy em đào quyến rũ.

Cảnh Kỳ chuẩn bị một chiếc váy trễ vai xẻ phần dưới, xẻ tà ở phần lưng để lộ ra khoảng lưng trắng bóc khiến cô trở lên gợi cảm, quyến rũ đến say lòng. "Kỳ! Cẩn thận đấy, bọn anh ở đây yểm hộ em ".Cảnh Nhị xoa nhẹ lưng Cảnh Kỳ dặn dò. Cảnh Kỳ tay cầm theo ly rượu đã tẩm thuốc tiến lại gần lão già trung niên đó. Vừa nhìn thấy cô tên đó đã vội hất tay hai cô đào kia ra, dương ánh mắt biến thái của của hắn nhìn cô không rời