Ép Hôn Cùng Tổng Tài Ác Ma

Chương 53: Chỉ có anh (H++)



Noãn Noãn mơ màng ôm chặt lấy thân thể mát lạnh người của đàn ông, làn da săn chắc, rắn rỏi khỏe khắn, cơ bụng hiện rõ dưới lớp áo choàng tắm và cả bàn tay nóng bỏng đang ôm lấy cô. Giờ phút này trong mắt Noãn Noãn nhuốm đầy màu dục vọng cô đang bị mị dược dẫn dắt không còn biết trời đất gì nữa...

Cô chỉ thấy hắn thật đẹp, một gương mặt như tạt tượng đầy vẻ nam tính, cuốn hút và huyền bí.

Gương mặt hình chữ điền góc cạnh, da dẻ mịn màng không chút tì vết, đôi mắt nồng nàn đang nhìn cô dịu dàng cùng con ngươi đen lấp lánh sáng rực như viên đá quý giá đầy kiêu hãnh, cánh mũi thon gọn, sóng mũi cao ráo thẳng tấp kết hợp cùng đôi môi mỏng kiêu bạc đang khẽ run run.

Thân thể cô như lửa thiêu đốt không ngừng nóng lên, nơi bí ẩn nào đó đang khát khao đến mức cháy bỏng dữ dội, cô cần hắn, cô muốn hắn, muốn hắn thõa lắp cơn khát sâu thẩm trong người mình...

*

Cả cơ thể Noãn Noãn như phơi bày ra trước mặt Hàn Thiên Dạ, thân thể trần trụi chỉ có chiếc chăn quấn lỏng đầy gợi cảm quyến rũ, hắn nuốt nước bọt, cơ thể cũng dần nóng lên, rõ ràng người trúng xuân dược là cô nhưng hắn lại như sắp điên cuồng mà bùng nổ.

Noãn Noãn đặt một nụ hôn lên má Hàn Thiên Dạ, hắn bất ngờ đến ngẩn ngơ chạm tay vào gò má dường như cũng đang ửng lên, không ngờ cô lại chủ động đến vậy, đôi môi nhỏ đỏ rực căng mọng đầy ẩm ướt như mời gọi cùng ánh mắt đắm đuối nhìn hắn mê mẩn vô cùng...

- "Em thích anh không?"

Giọng nói trầm ấm phát ra trong không gian đầy ái muội. Hàn Thiên Dạ vậy mà lại hỏi ra lời đó, dẫu biết rõ cô ấy bây giờ không còn tỉnh táo nhưng hắn lại càng muốn hỏi, muốn xác nhận rõ vị trí mình trong lòng cô ấy.

- "Em... thích... thích lắm. Anh rất mát ôm rất thoải mái, anh còn thơm nữa..."

Noãn Noãn hoàn toàn bị dục vọng điều khiển cô nói ra những lời thật lòng đầy ngây ngô với dáng vẻ nũng nịu ngọt ngào.

- "Thật vậy sao!"

Cô ngoan ngoãn gật đầu như đứa trẻ vừa trong sáng lại đáng yêu vô cùng.

"Ưm.. ưm"

Hàn Thiên Dạ lần nữa siết chặt đôi môi căng mọng như quả anh đào đầy thơm ngon, len lỏi vào sâu bên trong cuồng nhiệt m*t lấy, nuốt lấy từng hơi thở, từng sự ngọt ngào đầy mê hoặc ấy.

Hắn hôn cô như vũ bão, đầy áp đảo và dụ hoặc, dẫn dắt cô khiến cô lu mờ lí trí mê mẩn mà không còn sức phản kháng, thuận theo sự ôn nhu mà có chút điên cuồng mãnh liệt đắm chìm trước những cảm giác mơi mẻ hắn mang lại...

Noãn Noãn bị hôn đến không thở nổi đôi tay bé nhỏ đang siết chặt lấy áo choàng người đàn ông mà nhào nát.

Nhìn thấy cô cựa quậy khó khăn hít thở hắn mới độ lượng mà tha cho cô nhưng ánh mắt chim ưng vẫn lạnh lẽo khó chịu...

- "Em có biết tại sao em luôn như vậy không. Vì sao lúc tôi hôn em, em lại không hít thở. Mắc dù rất thích dáng vẻ thở dốc đáng thương nhìn tôi, nhưng chắc tôi phải dạy dỗ lại em một chút mới được..."

- "Đừng mà anh!" giọng nói yếu ớt đầy bất lực vang lên...

- "Ối, không anh..."

Hàn Thiên Dạ đột ngột cho ngón tay thuông dài thô ráp của mình vào **** ***** nhỏ bé đã ướt sũng từ lâu khiến cô choáng váng đến ngạt thở...

- "Ư..ư.. anh mau lấy ra... đau em..."

- "Ngoan nào." Lời nói an ủi vỗ về vang lên bên tai nhỏ xinh, nhưng ngón tay đó lại không yên phận mà bắt đầu ra vào liên tục khiến cô run lên mà phản kháng lại theo bản năng...

Nơi hang động nhỏ bé quá chật hẹp và hút chặt như những xúc tu khiến hắn khó khăn di chuyển...

- "Em chặt quá.. vợ à thả lòng một chút đi em. Ngoan anh mới giúp em được chứ."

Noãn Noãn đầu óc mê muội bị hắn làm đến loạn ý, cô ngoan ngoãn thả lỏng cơ thể nhỏ bé đang đau rát vì bị kẻ lạ xâm nhập.

Nhờ có sự phối hợp này mà nơi ấy lại trơn trượt hơn khiến hắn di chuyển vào ra mạnh bạo dồn dập khiến cả người cô run lên chỉ biết bấu chặt vào thân thể rộng lớn kia mà phát ra những âm thanh mê hoặc.

- "Đừng anh... dừng lại đi..."

- "Ha... có thật là em muốn tôi dừng lại không? Bé cưng..."

Giờ phút này hắn cũng sắp không kiềm chế nỗi nữa cơ thể trắng trẻo đang đỏ lên đầy thiêu đốt như mời gọi hắn, nh* hoa ***** *** đầy dụ hoặc, cả những tiếng rên rỉ đày kiều diễm kia... nhưng hắn ép mình phải nhịn, nhịn một chút, một chút nữa thôi nếu không thì hắn sẽ làm cô ấy bị thương, lần tới cô sẽ sợ hãi mà chạy mất...

"Ưm ư..."

Hắn vẫn nhìn cô đầy tham lam mà đẩy nhanh hết mức có thể khiến cô vừa đau lại tê dại kèm theo cơn khoái cảm cực hạn ập đến vỡ òa...Chất dịch trong suốt đang nhẹ nhàng chảy ra mà cô không hay biết gì.

- "Để anh nếm thử xem lần đầu của em có vị gì?" ngón tay bất ngờ thoát ra khỏi **** ***** nhỏ bé mang theo chất dịch từ cô để lại nơi ấy một khoảng không mất mát.

- "Không..."

Hắn dùng động tác mê hoặc, gợi tình nhất mà đưa lên miệng mình nếm thử. Gương mặt điển trai cùng lời nói *** mỹ vẫn vang lên...

- "Ừm, vị của em rất ngọt, ngọt đến mức làm tôi phát điên. Hay là em cũng nếm thử vị mình xem."

- "Ư...ư.." Hắn lần nữa hôn chặt môi cô đem theo tư vị ngọt ngào bắt cô nuốt vào, rồi lại cuồng nhiệt quấn quít...

Nếu là cô của trước đây chắc đã kinh hồn bạt vía mà sợ hãy chạy trốn, nhưng cô của bây giờ lại yên tĩnh và ngoan ngoãn đến kì lạ, cô không còn chút sức lực nào nữa, là không thể phản kháng hay không muốn phản kháng.

Cô càng không nghĩ đến có một ngày mình cùng hắn làm chuyện đầy biến thái này...

Âm thanh trầm khàn vẫn vang lên bên tai cô, khiến cô đầy ngại ngùng và run rẩy, cảm giác trong lòng lại có chút nôn nao, tiếng tim đập loạn nhịp dồn dập, dường như cô không còn là chính mình.

- "Tôi đã nhìn thấy bộ dạng lúc em đạt c*c cảm. Vậy thử xem lúc tôi tiến vào em sẽ biến thành bộ dạng thế nào đây?"

*

Không nói hai lời, Hàn Thiên Dạ một lần nữa bế cô lên chiếc giường màu đen rộng lớn, đặt cơ thể nhỏ bé không mảnh vải che thân phơi bày trước mắt hắn. Cô thật quyến rũ và mê người như tấm vải lụa mền mại êm dịu mượt mà đang uyển chuyển.

Có quỷ mới biết hắn dày vò cô lâu như vậy nhưng bên dưới hắn cũng sắp bị bức đến chết rồi. Long cự đã căng c*ng đến hết mức mà đau nhứt không thôi, thật sự lần nữa muốn xé toạt cô ra... Hắn kéo chiếc áo choàng tắm ra để lộ thân hình to lớn, đẹp đẽ đạt chuẩn tỉ lệ vàng, đầy tiêu sái, dũng mãnh như một con sư tử đi săn mồi mà bổ nhào về phía cô đầy áp đảo mạnh bạo đè chặt lên cơ thể nhỏ bé thơm tho.

Noãn Noãn nhìn vào vật lớn đáng sợ đang tới gần, chút ý thức ít ỏi còn sót lại khiến cô sợ hãi không thôi mà lắc đầu ngoe nguẩy, đôi tay nhỏ bé che chắn lấy nơi tư mật kia.

Cô biết rõ nếu cô thật sự cùng hắn..., thật sự thuộc về hắn thì cả đời ngày cũng sẽ không còn cơ hội nào để trốn chạy được nữa.

Thân thể nhỏ bé run lên trước dáng vẻ mạnh mẽ cao ngạo của người đàn ông từng trải. Trên thương trường hắn là người độc tài tàn nhẫn trên chiến trường lại là kẻ vô tình, khát máu. Nhưng với cô hắn đã bao dung hết mức dùng hết sự yêu thương cưng chiều và dịu dàng đến cực hạn.

- "Ngoan nào, vợ à em ướt lắm rồi.

Để anh giúp em được không?"

Nước mắt cô tuông rơi không kiểm soát giờ phút này cô lại tỉnh táo đến đáng thương, dù cơ thể không còn sức lực mềm nhũn ra nhưng thâm tâm lại hết sợ hãi người nguy hiểm như Hàn Thiên Dạ.

*

Hắn không còn khiên nhẫn nữa mà mạnh bạo giữ chặt hai tay cô lên đầu.

- "Không không...Anh đừng làm thế.."

Bàn tay còn lại vuốt ve dọc theo đường cong hình chữ S, hư hỏng lướt trên từng tất da thịt đang nóng bức đến rực đỏ, cơ thể nhỏ bé trắng tươi ngọt... hắn nhẹ nhàng tách đôi chân đang yếu ớt níu chặt một cách dễ dàng. Để cô dùng dáng vẻ *** mỹ nhất, gợi cảm nhất mà dạng rộng chán nghênh đón hắn vào...

- "Hức...đau quá... huhuh..đau..."

Hàn Thiên Dạ đẩy mạnh hông về phía trước khiến nơi **** ***** nhỏ bé đau đớn vô cùng. Dù hắn có làm gì, lần đầu vẫn là lần đầu.

Cự long to lớn vẫn không thể vào hết trong cô, hắn lần nữa mạnh bạo đẩy hông cùng lời nói an ủi kẻ đáng thương đang khóc lóc van xin..

- "Một chút nữa sẽ hết đau. Vợ à em thả lỏng đi em, không thì anh sẽ không nhịn được mà ra tay mạnh bạo với em mất.."

- "Hức..." Noãn Noãn là người thông minh, cô ấy biết nhu biết cương, giờ phút này cô có chống cực cũng không thay đổi được gì. Lí trí mơ hồ đã không thắng được cơn dục vọng dầy đặc, cô vừa đau đớn vừa đáp lại từng cử động dù là nhỏ nhất từ hắn...

Hàn Thiên Dạ bắt đầu luân động trong cô, những khoái cảm mới mẻ khiến hắn như kẻ say mà điên cuồng chiếm đoạt.

Gương mặt nhễ nhại mồ hôi, hơi thở dốc không ngừng, ánh mắt nồng nhiệt, đôi môi mỏng bạc tình hôn khắp cơ thể cô. Dáng vẻ cuồng nhiệt đầy dã tâm và cuồng loạn hắn ép Noãn Noãn nhìn thẳng vào mặt mình, ép cô nhìn thấy dáng vẻ hắn khi chiếm lấy cô...

Giọng nói khàn đặc, thâm trầm run run bậc lên dịu dàng nhưng cũng đầy chiếm hữu:

- "Em là của anh, những tên khác đừng hòng có được em. Chỉ có anh mới có thể làm điều này, Noãn Noãn em nhớ cho kĩ chỉ có anh.... suốt đời này cũng chỉ được có mình anh."

Sự trơn mớn mềm mại trong cô đang bao trùm lấy sự thô ráp mạnh bạo từ hắn, bóng dáng mờ ảo đan cài vào nhau như hòa làm một. Hòa quyện trong từng nhịp thở, từng cử chỉ, từng biểu cảm.

Đau đớn, tê dại, hưng phấn, khoái cảm..

Noãn Noãn đắm chìm trong cơn sóng đang dâng trào nhấn chìm tâm trí, linh hồn cô. Từng cú thúc mạnh vừa đau lại sung sướng đến lạ lẫm... Mái tóc đen dài bung xõa, cơ thể ẩm ướt, những âm thanh tà mị, tiếng ân ái...

Giờ phút này Noãn Noãn hoàn toàn thuộc về hắn.