[Esports] Đừng Câu Nữa

Chương 10: Tốt nhất là trộn lẫn với âm thanh hơi thở không thể kiểm soát được



Edit: Ridangyeu

Vào ngày thứ hai của Ngôi Sao Tô Triết Dạ không có gì để làm, nên đã lên nhận giải thưởng "Người đi đường giữa xuất sắc nhất năm" và "Tuyển thủ được yêu thích nhất của năm".

"Tuyển thủ được yêu thích nhất của năm" là một giải thưởng do người hâm mộ bình chọn, tất cả đều dựa vào sự nổi tiếng, và Tô Triết Dạ đã giành được nó trong hai năm liên tiếp.

SEA và XY đều top 4 chung kết thế giới, nhưng vòng chung kết thế giới năm nay là SEA, vì vậy "MVP của năm" đã được trao cho Cố Viên.

Năm giờ rưỡi chiều, chương trình Ngôi Sao năm nay đã kết thúc.

Các tuyển thủ rời khỏi địa điểm theo thứ tự mà họ đã bước vào, một số tuyển thủ thân thiết với nhau hoặc đã từng là đồng đội sẽ có hẹn riêng với nhau, vì vậy nhân viên không buộc họ phải rời đi theo thứ tự.

Tần An vừa gửi tin nhắn yêu cầu Lương Văn Hi đưa Tô Triết Dạ trở về căn cứ ngay sau khi hoạt động kết thúc. (Tạm thời để Tần An nha, nào tìm được từ ở giữa rồi thì Ri sẽ thêm vô)

Lương Văn Hi không dám không đồng ý, nhưng trong lòng cảm thấy nhiệm vụ này có chút gian nan.

"Triết Dạ."

Hắn đi qua hai người đồng đội trong đội, đi đến bên cạnh Tô Triết Dạ: "Chúng ta cùng nhau trở về căn cứ một lát nhé?"

Quả nhiên, Tô Triết Dạ nói: "Không về."

Lương Văn Hi: "Hả?"

Hắn sờ sờ mũi: "Em tính đi đâu?"

Tô Triết Dạ liếc mắt nhìn hắn: "Trong kỳ nghỉ tôi có cần báo cáo hành trình của mình không?"

Lương Văn Hi vội vàng lắc đầu: "Không cần không cần, tôi chỉ....quan tâm."

Tô Triết Dạ thản nhiên nói: "Bệnh tâm thần."

Lương Văn Hi sững sờ.

Lát sau, hắn cười khô khốc: "Đi gặp mama cậu....vậy câu đi đi, nhưng buổi tối cậu có thể trở về căn cứ không? Người đó, ông chủ nhỏ về rồi, nói muốn gặp cậu."

Tô Triết Dạ cau mày.

Lúc sau, cậu nói: "Được, tôi sẽ trở về."

Sau khi nói xong câu này, Tô Triết Dạ xoay người sang một bên, tránh Lương Văn Hi rồi rời khỏi sân.

Nhìn bóng lưng của cậu, Lương Văn Hi tự vỗ trán mình, vẻ mặt lộ ra có chút đau đớn.

Hắn biết mình không ngăn cản được Tô Triết Dạ.

Hắn chỉ có thể nói thật với Tần An, nhưng may mắn thay Tô Triết Dạ sẽ trở về vào buổi tối.

Hắn hi vọng Tần thiếu gia sẽ không quá tức giận.

- -------------

Tô Triết Dạ gửi tin nhắn cho Trình Ngạn Sinh nhờ anh ta đến đón, sau đó đi đến một khu vực hút thuốc hẻo lánh và bắt đầu hút thuốc.

Vừa hút được hai hơi, cửa kính của khu vực hút thuốc được mở ra từ bên ngoài, một dáng người mũm mĩm chen vào.

Giống như một tên trộm, anh ta nheo mắt nhìn xung quanh một lúc lâu trước khi đến bên cạnh Tô Triết Dạ.

Tô Triết Dạ: "?"

Chắc chắn xung quanh không có ai, Hoàng Hòa Nhiên hạ thấp giọng, chạm vào cánh tay Tô Triết Dạ: "Này, Night."

Tô Triết Dạ: "......Quản lý Hoàng làm gì vậy?"

Hoàng Hòa Nhiên vẫn thần bí: "Tôi cảm thấy XY không thân thiện với cậu lắm, đương nhiên đây chỉ là cảm giác mà thôi. Vậy cậu có muốn chuyển đến căn cứ SEA sớm hơn không?"

Cảm giác này từ đâu mà tới.

Nhìn vào mối quan hệ giữa cậu Lương Văn Hi Straw hôm nay, chẳng phải cậu không thân thiện với đội XY sao?

Nhưng Tô Triết Dạ không hỏi, mà nói: "Sớm là bao lâu?"

Hoàng Hòa Nhiên: "Ngay bây giờ."

Tô Triết Dạ: "?"

Hoàng Hòa Nhiên nhìn cậu bằng một ánh mắt thấu hiểu: "Chúng tôi đã chuẩn bị xong phòng của cậu trong căn cứ, hôm nay cậu có thể trở về XY và chuyển đến sau khi thu dọn xong đồ đạc."

Vừa rồi Lương Văn Hi nói tối nay Tần An cũng có mặt ở đó, Tô Triết Dạ vốn định trở về nói rõ với anh ta, trực tiếp ký hợp đồng chuyển nhượng.

Vừa đúng lúc, cậu trở về thu dọn đồ đạc của mình, sau này không cần phải đi tới căn cứ XY nữa.

Vì vậy Tô Triết Dạ nói: "Được, cảm ơn anh rất nhiều."

"Không có gì."

Hoàng Hòa Nhiên xua tay: "Vừa rồi Ngạn Sinh gọi điện thoại cho tôi, nói cậu nhờ cậu ấy đến đón. Nhưng cậu ấy đã đi uống rượu với các muội muội rồi, cậu ấy không dám nói với cậu, vì vậy đã nhờ tôi tìm một tài xế đến đón cậu."

Tô Triết Dạ: "?"

Trình Ngạn Sinh đang ở xa trong thị trấn đột nhiên hắt hơi.

Hay lắm.......

Chẳng trách lại trả lời mình lâu tới như vậy.

Tô Triết Dạ tức giận cười lớn.

Nhưng lúc đầu cậu là người nhờ Trình Ngạn Sinh, hai người đã làm bạn bè hơn mười năm, dù sao cũng sẽ không ảnh hưởng đến mối quan hệ chỉ vì chuyện nhỏ này.

Ngược lại Hoàng Hòa Nhiên.....anh ta vẫn là một kẻ lừa đảo lớn, anh phản bội bán người rất nhanh.

Làm thế nào mà anh ta và Trình Ngạn Sinh không cắt đứt tình bạn.

Tô Triết Dạ đột nhiên muốn cười, sự khó chịu khi nghe tin Tần An đang đợi ở căn cứ đã biến mất.

Cậu dập điếu thuốc: "Cảm ơn, vậy tôi sẽ đợi tài xế ở đây?"

Hoàng Hòa Nhiên gật đầu: "Đội trưởng Cố trở về căn cứ lấy xe, đi về cũng phải mất hơn 30 phút."

Tô Triết Dạ nhất thời không nhận ra được mối quan hệ logic giữa câu hỏi và câu trả lời.

Cẩn thận suy nghĩ, cậu sững sờ, lập lại: "Đội trưởng Cố?"

Cố Viên?

Tài xế?

"Đúng đúng."

Hoàng Hòa Nhiên nói: "Tôi đã gửi wechat của đội trưởng Cố cho cậu, cậu liên lạc với anh ấy, tôi sẽ đưa SEA và những người khác về căn cứ trước."

Sau khi Hoàng Hòa Nhiên lén lút ra khỏi phòng hút thuốc, Tô Triết Dạ mới từ từ tỉnh táo lại.

Nhìn danh thiếp do Hoàng Hòa Nhiên gửi trên màn hình, cậu cười khúc khích.

Để đội trưởng Cố làm tài xế, đặt biệt trở về lái xe, thật tự hào.

Trong đầu Tô Triết Dạ đột nhiên nghĩ ra điều mà Lục Dương đã nói trong trận đấu ngày hôm qua "Đội trưởng thường rất tốt với chúng tôi", cũng như sự quan tâm và lo lắng của anh khi bắt tay sau trận đấu.

.............Có vẻ như mình càng ngày càng thích người đàn ông này.

Trên môi nở nụ cười nhẹ, Tô Triết Dạ bấm vào danh thiếp rồi gửi lời mời kết bạn cho Cố Viên.

Lúc sau, bên kia đồng ý kết bạn.

Cậu soạn tin vài lần rồi mới gửi: 【Xin chào sếp Cố.】

【Ruins: Xin chào.】

【Night: Xin lỗi vì đã làm phiền sếp Cố.】

【Ruins: không có gì.】

Ngay sau đó một tin nhắn khác được gửi lại.

【Ruins: Cậu tìm chỗ ấm áp ngồi trước đi, khi nào tôi sắp tới sẽ bảo cậu ra ngoài.】

Có lẽ anh ấy lo lắng mình sẽ bị cảm lạnh nếu sức khỏe mình không tốt.

Tô Triết Dạ cười, đáp:【Được sếp Cố.】

Sau đó cậu tắt điện thoại và rút một điếu thuốc ra khỏi hộp thuốc lá.

Khi cậu vừa đưa nó vào miệng, bàn tay đang chuẩn bị bật lửa của cậu đột nhiên ngừng lại.

- --Người như Cố Viên có lẽ sẽ không thích ngửi thấy mùi thuốc.

Quên đi, mình vẫn còn nhờ người ta.

Tô Triết Dạ cầm điếu thuốc một lúc, nhưng không châm lửa mà ném vào thùng rác, xoay người đi ra khỏi phòng hút thuốc.

Cậu tìm một chỗ ngồi thản nhiên xem trận đấu mùa hè của SEA rồi đợi Cố Viên, sau khoảng 1 tiếng, tin nhắn của anh cũng xuất hiện trên điện thoại.

【Ruins: Tôi đến rồi.】

Tô Triết Dạ đáp: 【Được.】, cất điện thoại di động đi ra ngoài.

Vừa rời khỏi địa điểm, cậu nhìn thấy một chiếc Paramera màu đen đậu bên đường.

Không ngờ Cố Viên lại thích loại này.

Tô Triết Dạ nghĩ rằng anh sẽ lái một chiếc Volvo, Volkswagen hoặc một chiếc xe thể loại kinh doanh như Tesla.

Nhưng Paramera thực sự nổi tiếng vì phong cách thiết kế trưởng thành và kiểu dáng thân xe hoành tráng, so với chiếc Ferrari màu đỏ tươi ở kiếp trước, chiếc xe của Cố Viên khá phù hợp với khí chất và kiểu dáng, màu sắc của anh.

Tô Triết Dạ mở cửa xe tay lái phụ ra.

Cố Viên quay mặt sang một bên: "Chờ một chút."

Tô Triết Dạ bắt chước lời anh, nói: "Chờ một chút."

Sau đó cậu mỉm cười rồi bước lên xe.

Cố Viên bấm điện thoại di động, thiết lập dẫn đường: "Vậy chúng ta trực tiếp đến căn cứ XY."

Tô Triết Dạ: "Ừ."

Cố Viên khởi động xe, lát sau anh đột nhiên nói: "Night."

Tô Triết Dạ nhìn anh.

Cố Viên: "Hợp đồng cụ thể và quy trình chuyển nhượng quản lý Hoàng sẽ đích thân đi nói chuyện với đội tuyển của cậu, cậu không cần suy nghĩ quá nhiều, thu dọn đồ đạc xong chúng ta có thể rời đi."

Tô Triết Dạ cười: "Được đội trưởng Cố."

Cố Viên không nói gì nữa.

Tô Triết Dạ đặt tay lên cửa kính xe, nhìn Cố Viên qua tấm kính ohanr chiếu.

? Có lẽ vì sợ cậu đợi quá lâu, anh không thay quần áo.

Chiếc áo Vest được gấp lại đặt ở ghế sau, áo sơ mi trắng trên người gọn gàng thẳng tắp, cổ tay áo và quần tây được ủi phẳng, cả người toát lên khí chất tỉ mỉ.

Khuy áo trên cùng được cài chặt, đường nét tinh tế của khuôn mặt và cổ tinh xảo biến mất vào cổ áo, tăng thêm một chút quyến rũ cấm dục của nam nhân.

Đầu ngón tay của Tô Triết Dạ lướt qua một lọn tóc của mình, hờ hững nghịch ngợm.

"Night."

Giọng nói của Cố Viên lại vang lên bên tai cậu.

Tô Triết Dạ quay mặt lại.

Không đợi Cố Viên lên tiếng, Tô Triết Dạ lên tiếng trước, cười nhạt: "Sếp Cố đừng gọi ID của tôi, nghe có chút xa lạ."

Cố Viên sững sờ một lát, sau đó nói: "Tô Triết Dạ."

Tô Triết Dạ: "Triết Dạ."

Cố Viên lặp lại: "Triết Dạ."

Tô Triết Dạ trợn mắt.

Giọng nói của Cố Viên không thấp, tuy không gợi cảm nhưng lại siêu trầm, có chút trong trẻo và hay.

Đặt biệt anh thậm trí còn nghiêm túc gọi Hoàng Hòa Nhiên là "Quản lý Hoàng", nhưng cậu chỉ nghe được hai từ tên của cậu.

Không hiểu sao lại có chút mơ hồ.

Đột nhiên cậu muốn nghe anh gọi mình như vậy vào những dịp khác.

Tốt hơn hết là cậu nên kìm nén cảm xúc của mình. Tốt, tốt nhất là trộn lẫn với âm thanh hơi thở không thể kiểm soát được.

- --------------------------

Ri đăng trước cho mọi người đọc nè.

Cảm ơn mọi người đã đọc, nếu Ri còn sai sót gì thì mọi người góp ý cho Ri biết với nha.

Cứ cách 10 chương thì Ri sẽ kiểm tra lại chính tả, sửa văn chương lại đó nha.

Ri chỉ đăng trên Wattpad @Ridangyeu (Ri cọc) mọi người qua ủng hộ Ri nha đừng đọc bên reup nữa. Ri cảm ơn.