[Esports] Đừng Câu Nữa

Chương 6-2: 2: Tôi đến SEA vì Cố Viên



Edit: Ridangyeu

Theo quy trình tương tự, mọi người ở SEA bước tới tấm màn trắng, đứng theo hiệu lệnh của nhân viên rồi chụp ảnh nhóm.

"Hazzz."

Lục Dương thở dài: "Giá như Thẩm ca ở đây."

Giang Dịch Văn ít khi cùng hắn cãi nhau, mà hạ giọng nói: "Nói như vậy cũng không được, nhưng giá như Tạ ca còn ở đây.

Lục Dương lại thở dài.

【SEA không quen với việc thiếu S thần, hi vọng anh ấy sẽ không giải nghệ......】

【Hai ngày trước thỏa thuận xong rồi, trong bệnh viện không có người hâm mộ nào gặp được S thần, tùy thuộc vào việc SEA tìm ai chơi đường giữa.】

【Ai có thể tiếp quản với mối liên kết rừng đường giữa của Ruins và Serein, trong DPL có tuyển thủ đường giữa hàng đầu nào khác?】

【Night, còn tùy thuộc vào XY có thể để người ta đi hay không.】

【XY làm sao có thể thả người, mùa hè năm ngoái sau khi thua SEA, Night nói rằng sẽ không rời đi mà sẽ chiến đấu lại vào năm sau, bản thân anh ấy cũng không rời đi】

【Đúng vậy, chỉ có thể nói rằng năm ngoái là một thất bại, và XY không yếu trước SEA.】

【Ôi trời, cả hai đều có ngoại hình đỉnh cao, thật tuyệt khi họ ở cùng một đội.】

【Tôi cũng muốn vậy, nhưng thực tế chắc chắn không thể.】

【Tay của đội trưởng Cố thực đẹp, nhưng tại sao anh ấy đột nhiên lại ngẩn người?】

"Hả?"

Lục Dương cũng chú ý tới Cố Viên đã ký được một nửa đột nhiên dừng lại, nhón chân lên: "Đội trưởng có chuyện gì vậy?"

Không đợi Cố Viên trả lời, hắn nhìn theo mắt Cố Viên, sửng sốt một lát rồi nói: "Đội trưởng anh đang nhìn chữ ký của Night sao? Có chuyện gì sao?"

"Chữ ký của cậu ấy thực sự rực rỡ, nhưng nó khá đẹp."

Giang Dịch Văn nhàn nhạt nói: "Chỉ là cảm giác có chút khác biệt, ai biết được."

"Tại sao cậu lại quan tâm đến chữ ký của Night?"

Lục Dương quay đầu lại, vẻ mặt cảnh giác: "Cậu muốn giúp đỡ người khác?"

"Không thể nào."

Giang Dịch Văn bĩu môi: "Em gái tôi mê mẫn cậu ấy, trong nhà treo một đống áp phích của cậu ấy, mỗi lần tôi vào phòng em ấy đôi mắt đều tràn ngập chữ ký của Night, rất khó quên."

Trong lúc hai người trò chuyện, Cố Viên đã ký xong phần chữ ký còn lại, nói: "Đi thôi."

Lục Dương đáp: "Được, đội trưởng."

Cố Viên đặt bút vào hộp bệnh cạnh, nhịn không được liếc nhìn chữ ký của Night sau đó cùng các thành viên còn lại bước vào hội trường.

Các nhân viên dẫn họ đến cuối sân khấu, ngồi xuống vị trí được sắp xếp trước của mỗi đội.

XY ngồi ở hàng ghế phía trước SEA, Cố Viên nhìn sang, những người khác đều ở đó ngoại trừ Tô Triết Dạ.

Và chiếc ghế trống ở ngay trước mặt tôi.

Họ đến không quá muộn, nên ngồi trò chuyện trong khi các đội khác đi đang vào chỗ.

Chỗ ngồi phía trước vẫn trống, cho đến khi màn hình lớn đếm ngược sắp bắt đầu lễ khai mạc Ngôi Sao, Tô Triết Dạ cũng không quay lại.

Lục Dương ngồi thẳng dậy, nhìn thẳng Tô Triết Dạ.

Nhưng Tô Triết Dạ không để ý, cũng không chú ý đến hắn, vẻ mặt vô cảm bước về chỗ ngồi.

Mùi nước hoa xen lẫn mùi khói nhàn nhạt đọng lại trên chóp mũi, ánh mắt Cố Viên rơi vào mái tóc dài màu nâu nhạt nhẹ nhàn buông xuống lưng ghế.

Anh nhớ hôm nay mùi nước hoa của Tô Triết Dạ xịt không nồng lắm, làm sao ở khoảng cách xa như vậy anh vẫn ngửi thấy.

Lễ trao giải Ngôi Sao sẽ diễn ra vào thứ 2, với ngày đầu tiên là tuyển thủ khiêu chiến, vòng loại và chung kết solo, cuối cùng là trận đấu Ngôi Sao.

Trong mấy tiếng đầu không có việc gì xảy ra, Cố Viên cũng không tán gẫu với mọi người nhiều, liền ngồi thẳng xem trận đấu trên màn hình lớn.

Sau một khoảng thời gian, giữa các trận đấu có chút nhàm chán, Lục Dương lẩm bẩm, không biết mình nói cái gì, nhưng khi từ "Tô Triết Dạ" truyền đến, ánh mắt của Cố Viên không khỏi rơi vào lưng của Tô Triết Dạ.

Cậu ấy cũng có trong danh sách trận đấu chính.

Cậu ấy trông chán nản hơn cả mình, với hai tay đặt trên tay vịn, những đốt ngón tay trắng nõn mảnh khảnh đang xoắn tóc vì chán.

Ánh đèn trong hội trường mờ mịt, Cố Viên chú ý tới màu tóc của Tô Triết Dạ có chút nâu, không giống nhuộm, có lẽ là tự nhiên.

Màu mắt của cậu ấy cũng giống vậy, nhẹ nhàn và trong sáng, khi cậu ấy nhìn thẳng vào ai đó liền cảm giác sạch sẽ và thuần khiết, mái tóc dài mượt mà rơi xuống một bên mặt, nó sẽ khiến mọi người nghĩ rằng cậu ấy rất ôn nhu và hòa đồng.

Chỉ là tính cách của cậu ấy hoàn toàn trái ngược với điều đó.

- ---

Mặc dù các ngôi sao phải mặc trang phục trang trọng, nhưng họ cần phải có đồng phục của đội khi thi đấu.

Trận chung kết solo sắp kết thúc, và một số tuyển thủ Ngôi Sao họ phải vào hậu trường để thay quần áo.

Lục Dương không biết mình ném điện thoại ở đâu nên đang tìm kiếm khắp nơi, Cố Viên đang đợi hắn.

Ở hàng ghế đầu, Tô Triết Dạ đột nhiên đứng lên.

Cố Viên theo bản năng ngẩng đầu lên, thấy thiếu niên trước mặt không có biểu cảm gì, khuôn mặt vốn có đường nét trong trẻo xinh đẹp lúc này bị bao phủ bởi một tầng lạnh lẽo, đôi mắt lạnh lùng cũng có thể so sáng với nhiệt độ lạnh giá bên ngoài cửa sổ.

Cậu ấy không nói chuyện với bất cứ ai trong XY, đi thẳng ra hội trường.

Hành động tìm điện thoại di động dưới ghế của Lục Dương, đột nhiên bị tính tình của Tô Triết Dạ làm cho kinh ngạc.

Một lúc sau, hắn thấp giọng lẩm bẩm: "Hung dữ cái gì."

Nhưng vừa mới ngẩng đầu lên, hắn đột nhiên đối mặt với ánh nhìn chằm chằm của Cố Viên.

Mặc dù ánh mắt Cố Viên rất bình tĩnh, nhưng Lục Dương không hiểu sao lại cảm thấy anh không hài lòng với lời lẩm bẩm của mình, vì vậy hắn lập tức làm động tác lấy tay kéo khóa miệng.

Sau khi đợi Lục Dương tìm được điện thoại di động, Cố Viên liền đi tới hậu trường.

Tô Triết Dạ đã thay đồng phục của đội cậu cho trận đấu chính, và bảng đỏ và trắn hoàn toàn trái ngược với màu xanh và trắng của đội cậu.

Lúc này cậu đang đứng một mình trong góc, tựa đầu vào tường, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mái tóc dài rơi xuống từ sau tai, mượt mà như lụa, có vài sợi rải rác trên vai.

Góc nghiên khuôn mặt của thiếu niên rất ưa nhìn, mang nét mền mại nữ tính, khi nhắm mắt lại trông càng dịu dàng.

Cố Viên đột nhiên nghĩ đến, tình huống trong nhà của Tô Triết Dạ mà Hoàng Hòa Nhiên vô tình nhắc đến khi bước vào hội trường.

Cho nên sau khi thay quần áo, vẫn thấy Tô Triết Dạ vẫn đứng một mình trong bóng tối, Cố Viên bước tới.

Cảm nhận được động tĩnh xung quanh, Tô Triết Dạ mở mắt ra.

Cậu tựa hồ thật sự buồn ngủ, giọng nói có chút lười biếng, âm điệu cuối hơi cao lên: "Đội trưởng Cố?"

Cố Viên: "Ừm."

Sau một lúc, anh nói tiếp: "Tôi xin lỗi về sự cố ngày hôm qua, tôi đã nói với các đồng đội của mình, sẽ không còn tình huống tương tự nữa."

Lông mày của Tô Triết Dạ khẽ nhướng lên.

Cậu vốn bởi vì sở thích kém cỏi cố ý tìm phiền toái, nhưng Cố Viên lại nhớ tới bây giờ?

Hay anh ta thực sự cảm thấy có lỗi vì sự tức giận giả tạo của mình?

Trái tim Thánh Mẫu.

Anh chàng này...........thật thú vị.

Tô Triết Dạ mím môi, mỉm cười: "Không sao cả, tôi đã quên từ lâu rồi."

Cố Viên "Ừ" một tiếng.

Không khí rơi vào im lặng, rất nhiều tuyển thủ đều bí mật nhìn về phía bên này.

Nghĩ đến đây, mọi người trong và ngoài đều cảm thấy mình và Cố Viên có quan hệ không tốt, fan của cả hai thỉnh thoảng vẫn sẽ tham gia vào những trận chiếng mắng chửi.

Tô Triết Dạ đột nhiên có chút mong chờ, khi kỳ chuyển nhượng kết thúc, SEA chính thức tuyên bố tuyển thủ gia nhập, trong giới thể thao điện tử sẽ có cảm giác như thế nào.

Nghĩ đến đây, cậu đột nhiên nhớ tới một chuyện.

Tô Triết Dạ nghiên mặt: "Đội trưởng Cố, tôi muốn hoit anh một chuyện."

Cố Viên: "Ừ."

Tô Triết Dạ thấp giọng: "Tôi nghe nói FEL gửi cho cậu lời mời huấn luyện thử."

Vẻ mặt Cố Viên khựng lại.

Tô Triết Dạ nói thẳng: "Vừa rồi tên ngốc kia nói cho tôi biết."

Chửi thẳng thắn như vậy, Cố Viên sửng sờ một giây.

Sau đó tâm trí anh chợt lóe lên ở lối vào hội trường, phóng viên Hàn Quốc nói "Tôi sẽ ra ngoài" và sự lạnh lùng tức giận thoáng qua trên khuôn mặt Tô Triết Dạ.

Chẳng trách Tô Triết Dạ muốn ăn miếng trả miếng.

Cố Viên không phủ nhận: "Đúng vậy, FEL đã bí mật liên lạc với tôi."

Tô Triết Da: "Vậy Cố Viên có ý gì?"

Cố Viên im lặng mấy giây, giọng điệu thờ ơ: "Giống như suy nghĩ của Night."

"Hả?"

Tô Triết Dạ tò mò: "Bọn họ cũng nói với anh DCK liên lạc với tôi?"

"Không."

Cố Viên bình tĩnh nói: "Tôi đoán được. Phóng viên DCK chắn chắn không biết cậu đến SEA thử sức, vì vậy trong mắt anh ta chúng ta là đối thủ cạnh tranh. Sau đó anh ta nói với cậu rằng FEL đã mời tôi huấn luyện thử, và anh ta chắc chắn nói tin tức này vì có mục đích, tôi nghĩ là thuyết phục cậu đến DCK."

Cố Viên tiếp tục: "Là RCG sao? Họ đang thiếu một tuyển thủ đường giữa, năm ngoái họ đã thua thảm hại ở đường giữa dưới sự chỉ đạo của cậu."

Đúng nguyên văn.

"Đúng."

Tô Triết Dạ khịt mũi: "Ngoài việc chế giễu toàn bộ Hoa Quốc, họ còn muốn hạn chế chúng ta tham gia thế vận hội cho đội tuyển Hoa Quốc. Không có tôi và anh, nhà vô địch chắc chắn nằm trong tay DCK, tâm tư Tư Mã Chiêu thật ghê tởm."

DCK coi thường DPL vè chế giễu toàn bộ tuyển thủ Hoa Quốc, đó không phải vấn đền một ngày hai ngày nữa, Tô Triết Dạ đã đánh chuyên nghiệp sớm hơn mình, Cố Viên có thể hiểu rõ cảm xúc của cậu ấy.

"Yêm tâm."

Anh bình tĩnh nói: "Tôi sẽ không rời khỏi DPL."

Một số nhân viến đến gọi các tuyển thủ lên sân khấu, Cố Viên đang muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy thiếu niên vẫn đang chế giễu một giây trước, đột nhiên cong mắt và mĩm cười hồn nhiên: "Tôi đến SEA vì Cố Viên, thật tuyệt khi Cố Viên không rời đi."

- ----------------

Tác giả có điều muốn nói:

Bậc thầy thay đổi khuôn mặt.

Cảm ơn mọi người đã đọc và chờ đợi sự chậm trễ của Ri.