FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 104



Dư Thúy xem tài khoản phụ của Thời Lạc chưa đến nửa tiếng. Bị mắng cả tháng trời, những chủ đề như là tài khoản ảo tưởng, buông thả đã lọt vào top mười hot search..

Sau trận chung kết, Thời Lạc đã đăng lên Weibo ba tin.

Tin gần đây nhất đăng từ hơn hai mươi tiếng đồng hồ trước. Nội dung thập phần ái muội.

'Muốn ngủ. Anh ấy không cho tôi ngủ…… Buồn ngủ quá.'

Dư Thúy nhớ lại. Lúc ấy hình như mình liên tục lăn lộn Thời Lạc hơn ba tiếng đồng hồ. Kỳ thật lúc ấy tinh thần Dư Thúy đặc biệt tốt. Sở dĩ có thể buông tha Thời Lạc, là bởi vì Tiểu Thời thần siêu cấp đáng yêu. Lúc ấy cắn răng nói bằng giọng mũi vô cùng bất đắc dĩ, "Anh ơi....... Anh có thể cho em ra ngoài hút điếu thuốc nâng cao tinh thần, rồi lại tiếp tục có được không?"

Lúc ấy Dư Thúy nhịn không được cười thành tiếng, để Thời Lạc ngủ còn mình chơi tay du giết thời gian.

Tin thứ hai không quá ái muộn, còn khá là hoang dã.

'Trước kia không để ý. Xương quai xanh của Whisper rất đẹp.'

Lúc này trên xương quai xanh của Dư Thúy có một dấu răng. Là Thời Lạc cắn.

Tiểu sói con cắn thập phần dùng sức. Dư Thúy lúc ấy vẫn không nhúc nhích, nói với Thời Lạc, 'Có thể thì cắn mạnh hơn chút nữa, cho anh cái dấu ấn cả đời, anh rất vui.'

Nhưng Thời thần vẫn là mềm lòng, cắn nửa ngày cũng không thật sự chảy tí máu nào. Lúc bỏ ra còn nhẹ nhàng hôn hôn, ngược lại còn làm bản thân đau lòng.

Bài đăng đầu tiên còn rất cảm động. Dư Thúy đoán là đăng sau khi mình trả lời phỏng vấn. Cảm xúc của Thời Lạc quá kích động, viết thật dài.

'Em đã gặp anh từ khi còn trẻ. Mất đi rồi lại một lần nữa gặp lại anh. Đã sớm không còn gì hối tiếc. Từ nhỏ đến lớn, không có gì em có thể đường đường chính chính nói là của mình. Cho đến giờ, thì có hai thứ.

Một là vinh dự trong tay. Hai là có anh bên cạnh.

Em cũng không cần anh dùng cách này để dỗ em vui.

Em tình nguyện vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời. Cũng không cần anh một mình chống đỡ tất cả áp lực.'

Dư Thúy nhìn tin Weibo này, thấy hơi đau lòng. Suy nghĩ một chút, cần một tay thao tác thiên tú để xua đi không khí buồn bã này.

Hắn dùng tài khoản chính của mình bình luận lại, [ Không hề khổ. Em đã thấy được rồi. ]

Lúc khi Dư Thúy ấn theo dõi tài khoản này mọi người vẫn không thể tin được. Lên hot search, vẫn rất nhiều người nghi ngờ. Fans Free không rõ chân tướng đành nhắm mắt ngốc nghếch, khẳng định là Dư Thúy đã biết đến fan cuồng tâm thần kia nên mới tò mò vào xem, sau đó thì không cẩn thận mà ấn nhầm vào theo dõi.

Bây giờ thì bằng một cái bình luận, Dư Thúy đã tự chặt đứt đường lui của mình. Trực tiếp đóng dấu tài khoản này là đối tượng yêu đương của mình rồi.

Dư Thúy bình luận xong thì rất vừa lòng, các ứng dụng mạng xã hội của hắn đều muốn nổ tung. Dư Thúy lười nhất là phải đi giải thích, nên cái đặt tất cả các mạng xã hội sang chế độ "không quấy rầy". Sau đó tiếp tục chơi tay du.

Một tiếng sau. Thời Lạc tỉnh dậy.

Dư Thúy gọi điện thoại đặt cơm. Thời Lạc ngủ không biết ngày đêm, ở trên mặt vẫn đầy vẻ ngái ngủ ngồi ngốc ở trên giường một lúc, đầu để lên vai Dư Thúy.

Ôn tồn hơn mười phút, Dư Thúy đưa điện thoại di động đã sạc đầy pin cho Thời Lạc, nói, "Anh xuống chờ lấy cơm. Em buồn ngủ thì ngủ tiếp đi."

“Không ngủ.” Thời Lạc sụt sịt cái mũi, cầm lấy di động, nhíu mày. "Sao nhiều tin nhắn vậy?"

Dư Thúy không nói nhiều, xách áo khoác đi xuống lầu.

Thời Lạc đờ đẫn cầm di dộng, xem tin nhắn.

Thời Lạc, “……”

Mười phút sau, trong não Thời Lạc ầm ầm vang lên.

Dư Thúy cư nhiên đã sớm biết tài khoản phụ của mình......

Còn mình thì không hề biết anh ấy có theo dõi mà hằng ngày vẫn đều đặn đăng nhật ký tình yêu......

Thì ra tài khoản phụ của mình đã sớm bị báo cáo lên câu lạc bộ......

Một tiếng trước Dư Thúy cũng thừa nhận tài khoản phụ của mình chính là đối tượng yêu đương mà anh công khai lúc trước......

Fan còn đau não hơn cả Thời Lạc……

Gặp phải quá nhiều vấn đề, da đầu Thời Lạc tê dại một lúc vẫn chưa biết nên xử lý thế nào.

Năm đó bị Quý Nham Hàn bức đến cùng đường, cũng chỉ như thế này thôi.

Thời Lạc hít sâu, giãy giụa mấy lần mới mở bình luận tài khoản Weibo phụ......

Ban đầu fan của Dư Thúy vô cùng khiếp sợ, sau đấy không hiểu ra sao lại nói chúc mừng, căn bản không biết tài khoản phụ này của Thời Lạc là ai. Hầu hết fan cảm thấy rất ngọt ngào. Một số ít fan thì không tán đồng hành vi đưa người yêu đến căn cứ của Dư Thúy, lại soi mói lại nội dung đã phát trong tài khoản này. Những nội dung như là "Dư Thúy toàn nghĩ cách chặn đường tôi", "Chưa thương lượng với Dư Thúy đã đem chuyện của chúng tôi nói cho bố tôi biết", "Anh ấy sợ tôi lạnh cởi áo ôm tôi ngủ.", "Anh trách tôi bị bệnh mà không nói với anh." Càng cảm thấy đối tượng yêu đương này không phải đèn cạn dầu, càng thấy không hài lòng.

Người yêu của Dư Thần là người ngoài giới, nhưng vẫn trường kỳ ở trong căn cứ Free. Không đúng quy định thì cũng thôi đi, còn câu dẫn tuyển thủ không huấn luyện chăm chỉ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến thời gian làm việc và nghỉ ngơi bình thường của tuyển thủ. Người này ở trong căn cứ đi tới đi lui cấu kết làm bậy, những tuyển thủ khác sẽ thấy thế nào? Thần Hỏa chỉ có tiểu lão bà, nhìn thấy người khác tú ân tú ái sẽ không tức giận sao? Tức giận thì còn có thể luyện tập tốt được sao? Thời nhãi con của chúng tôi còn nhỏ như vậy, trẻ con suốt ngày thấy mấy hình ảnh này, ảnh hưởng đến thể xác với tinh thần thì ai chịu trách nhiệm?

Bố người này cũng không ra sao. Tìm được con rể hoàn mỹ như Dư Thần còn không hài lòng. Tương lai Dư thần còn phải chịu bố vợ khó dễ. Oa. Làm sao có thể? Đó là tuyển thủ chúng tôi nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên!

Hơn nữa người này cũng có ý châm ngòi chia rẽ tình huynh đệ, "Thần Hỏa mặc cái gì cũng khó coi." Đệch. Đây là cái lời chó má gì? Chỉ có người một nhà mới được mắng tuyển thủ của Free. Một người ngoài dựa vào cái gì mà khinh thường Thần Hỏa? Tố chất này chính là có vấn đề!

Thời Lạc xem lần lượt theo trình tự thời gian. Càng xem càng thấy đau trán.

Kéo xuống chút nữa. Cp fans của cậu với Dư Thúy sau khi trải qua khiếp sợ lúc đầu mới bắt đầu mượn gan trời, thật cẩn thận tung ra một khả năng...... Nếu. Chỉ là nếu thôi. Cái tài khoản này là Thời thần thì sao?

Fan bạn gái của Dư Thúy tức nổ phổi, tỏ vẻ là Thời thần đương nhiên là tốt nhất. Nhưng sao có thể? Tiểu Thời thần lạnh lùng sắt đá nhiều năm như vậy, một người vỡ đầu chảy máu còn không đổ lệ, sẽ lải nhải dài dòng viết mấy thứ này sao? Nghĩ cái gì thế? Đừng kéo một trân bảo tuyển thủ khác xuống nước có được không? Xóa ngay đi. Tôi sợ Thời nhãi con nhìn thấy sẽ tức giận.

Cp fan hèn mọn bị mắng một thôi một hồi thì đành xóa Weibo. Nhưng không đến mười phút sau. Cp fan lấy tư thế sét đánh không kịp bịt tai mà đưa ra một bảng giờ giấc từ đầu mùa giải đến nay của Thời Lạc.

Tài khoản tuyển thủ trong liên đoàn, một ngày chơi mấy tiếng, mấy giờ vào chơi, mấy giờ nghỉ đều có thể tra được từ phía liên đoàn. Càng miễn bàn Free có cái máy phát sóng trực tiếp quanh năm Puppy. Muốn biết giờ làm việc và nghỉ ngơi mỗi ngày của Thời Lạc dễ như trở bàn tay.

Thời gian đăng mỗi bài trong Weibo đều bị lôi ra. Thời gian đăng bài có vào buổi sáng, vào giữa trưa, vào buổi tối, vào nửa đêm, vào rạng sáng. Lại đem thời gian này đối chiếu với thời gian làm việc, nghỉ ngơi ngày hôm đó của Thời Lạc. Kỳ tích đã xuất hiện.

Tất cả, tất cả, tất cả, đều được đăng vào lúc Thời Lạc nghỉ ngơi. Không có ngoại lệ.

Cái này đặt trên người người khác khả năng là không có gì. Nhưng đặt trên người tuyển thủ chuyên nghiệp thì rất đáng sợ. Mỗi ngày tuyển thủ không có bao nhiêu thời gian cho bản thân. Thời gian đăng Weibo có thể trùng với toàn bộ thời gian tự do của Thời Lạc. Nếu nói là trùng hợp, tỷ lệ này thật sự quá nhỏ.

Càng miễn bàn Dư Thúy đối với Thời Lạc có đủ loại thiên vị. Thời Lạc đối với Dư Thúy có đủ loại chấp nhất.

Càng khỏi nói đồng đội khác đã sớm nói trong căn cứ không có người ngoài.

Càng miễn bàn Dư Thúy với Thời Lạc cùng biến mất trong hành trình đi Hàng Châu.

Chân tướng chỉ có một. Đến tận lúc này, fans Thời Lạc ăn dưa về người yêu Dư Thúy mới có một tia hoảng loạn như vậy.

Là fan ủng hộ Thời Lạc đã nhiều năm. Đối với Thời Lạc vẫn là có chút hiểu biết.

Tinh tế mà soi xét. Cái dấu chấm kỳ kỳ quái quái kia, cái kia kiểu cảm thán làm người mà không có đầu óc kia…… Xác thật có chút phong cách Thời Lạc.

Trong lúc nhất thời, Fan của chiến đội Free cũng vô pháp đứng ngoài cuộc.

Mọi người muốn một đáp án.

Rốt cuộc là Dư Thúy tìm một tiểu yêu tinh làm ai cũng lo lắng.

Hay là quyến lữ trung thành nhiều năm không rời không đổi.

Hiện giờ bày ở trước mặt Thời Lạc cũng là hai vấn đề này.

Bỏ tài khoản phụ bảo bối của mình. Đau lòng hay không trước mắt chưa nói đến. Nhưng tất cả mọi người trong giới sẽ cho rằng Dư Thúy tìm một tiểu yêu tinh hại nước hại dân, bất kể lúc nào cũng có thể hủy hoại chiến đội.

Hoặc là, dũng cảm một chút. Thừa nhận tiểu yêu tinh này chính là mình.

Thời Lạc nhắm mắt lại, xấu hổ và giận dữ muốn chết.

“Ăn luôn bây giờ không?”

Bên ngoài trời mưa, trên người Dư Thúy có chút bọt nước. Hắn đặt đồ ăn trong tay xuống, "Hả?"

Thời Lạc quay đầu nhìn Dư Thúy, đôi mắt đỏ lên, răng nanh đều nhe ra.

Dư Thúy đi đến trước mặt Thời Lạc cười nói, “Muốn cắn anh một miếng hả? Chảy máu như thế này.”

Thời Lạc nhìn chằm chằm dấu răng màu đỏ trên xương quai xanh của Dư Thúy, không nhúc nhích.

“Em có biết tài khoản phụ kia của em đã sớm bị báo cáo không? Chính em nói đấy. Cho dù thế nào cũng muốn tài khoản phụ này. Không phải chính em nói, muốn lưu một chút ký ức sao?" Dư Thúy ngồi xuống bên cạnh Thời Lạc, "Anh theo dõi, sẽ không ai báo cáo nữa...... có vui không?"

“Tức giận thì phát ra đi.” Dư Thúy kéo tay Thời Lạc, làm bộ muốn đánh lên mặt mình,"Đến đi. Anh sẽ không đánh trả."

“Đừng nháo!” Thời Lạc nhìn Dư Thúy. Hiện tại chỉ nghĩ đến nhảy lầu. Nghĩ đến nội dung đăng lên đều bị Dư Thúy đọc hết, thật sự muốn làm nổ tung căn cứ cùng nhau đồng quy vu tận. Cả mặt Thời Lạc đỏ bừng, lung tung rối loạn gầm nhẹ, "Tài khoản phụ của em, anh nhìn cái gì mà nhìn?"

“Không chỉ nhìn. Mà còn luôn xem. Xem mỗi ngày.” Dư Thúy nắm tay Thời Lạc quơ quơ, thanh âm rất nhẹ, “Làm nhật ký. Hôm nay, tôi và Dư Thúy ở bên nhau……”

Thời Lạc nghiến răng nói, “Em mẹ nó lập tức xóa……”

Dư Thúy mỉm cười, “Xóa có tác dụng gì?”

Dư Thúy nói, “Phải nhớ kỹ người này…… Cái gì cũng có thể quên. Chỉ duy nhất không thể quên người này.”

Thời Lạc ngẩn ra.

Dư Thúy nói, “…… Anh quá tốt với em, làm cho những cảm xúc không yên của em bình tĩnh lại."

“Đã khỏi cảm mạo……” Dư Thúy như đang đọc bài thuộc lòng, nhẹ giọng tiếp tục nói, “…… Quá thích anh ấy. Cả đời cũng không muốn chia tay Dư Thúy.”

“Từ nhỏ đến lớn, không có gì em có thể đường đường chính chính nói là của mình. Cho đến giờ, thì có hai thứ.” Dư Thúy dùng tay cọ một chút lên sườn mặt Thời Lạc, một chữ cũng không thiếu, “Một là vinh dự trong tay. Hai là có anh bên cạnh.”

“Xóa đi.” Dư Thúy nhẹ nhàng nói, “Anh có thể đọc trôi chảy từ bài đầu tiên đến bài cuối cùng. Em muốn nghe không?"

Thời Lạc cứng lại, đôi mắt chua xót không thể hiểu được.

Rõ ràng là mình chiếm lý, lại bị Dư Thúy một phát chặt đứt như vậy…… Tại sao lại thấy có chút cảm động thế này?

“Anh……” Thời Lạc ngập ngừng, thấp giọng nói, “Anh học thuộc những cái đấy làm gì?"

“Không cố tình học thuộc. Là xem nhiều mà thôi.” Dư Thúy giơ tay nghịch nghịch tai Thời Lạc, “Có gì mà phải phiền lòng? Có ai ép em thừa nhận tài khoản kia là của em đâu?"

Thời Lạc sửng sốt, “Em……”

“Tài khoản vẫn đăng tin. Người khác cảm thấy đấy là tiểu yêu tinh cũng được. Cảm thấy đấy là em cũng được." Dư Thúy thật sự là hoàn toàn không thèm để ý người khác nói thế nào, cũng không hiểu chuyện này có gì mà Thời Lạc phải phiền lòng, “Người khác nói anh nuôi tiểu yêu tinh thì cứ nói. Bảo hai bọn mình ở bên nhau cũng đâu có sao. Rõ ràng là chuyện người khác tò mò. Em một hai phải sốt ruột thay người ta tìm chân tướng làm gì?"

Thời Lạc có chút hoảng hốt.

Không biết có phải mấy ngày nay không phân biệt ngày đêm hay không, mà chỉ trong chốc lát Thời Lạc lại cảm thấy Dư Thúy nói rất có lý.

“Cái kia……” Thời Lạc nhấp nhấp môi, chần chờ nói, “Em....... em còn có thể đăng bài ở tài khoản phụ không? Chỉ cần không thừa nhận đấy là em là được phải không?"

“Đương nhiên.” Dư Thúy trấn an nói, “Em không thừa nhận, không ai có thể nói đó là em. Em lạnh lùng như vậy, ai dám tìm chết đến hỏi đó có phải là em hay không?”

Đương nhiên, nhiều khả năng là các fan đã nhận ra đó là Thời Lạc, muốn giả vờ cũng giả vờ không nổi. Nhưng vì da mặt Thời Lạc hơi mỏng, những lời này cũng không cần thiết phải nói ra.

Thời Lạc thật sự có hơi đói, hơi thiếu máu lên não. Cậu tin Dư Thúy, suy nghĩ một lúc rồi nói, "Nghĩ lại thấy cũng đúng.......Đi, đi ăn cái gì đi."