FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 110



Mình thì ở lầu một nghỉ ngơi, trên lầu phòng phát sóng trực tiếp của mình vẫn phát sóng bình thường, nhân khí còn mẹ nó cao là dạng trải nghiệm gì?

Trong đông đảo tuyển thủ, chỉ có Thời Lạc được trải qua loại trải nghiệm này.

Rốt cuộc loại chuyện thay người khác bổ sung thời lượng phát sóng này, vẫn là lần đầu tiên có người làm.

Còn làm hoàn toàn nghiêm túc. Người nào đó phát sóng trực tiếp chất lượng thập phần cao. Nằm trong top 50 bảng xếp hạng siêu cao cấp, trong trận thao tác thiên tú. Âm thanh trong phòng phát sóng trực tiếp được bật lên. Tiếng Thời Lạc gõ bàn phím lớn hơn Dư Thúy nhiều. Mấy đợt đơn sát, âm thanh gõ bàn phím nhanh và sắc nét phối hợp với hình ảnh ngã xuống của đối thủ. Cảm giác rất mạnh mẽ. Đối với người xem phát sóng trực tiếp, loại trải nghiệm này quả thật là hưởng thụ.

Người nào đó còn không giống một vài chủ bá có tí tiếng tăm thường thổi bản thân một đợt. Hắn đánh vô cùng an tĩnh. Lúc trận đấu căng thẳng cũng chỉ nghe thấy âm thanh bàn phím. Mình làm tốt không thổi, đồng đồi sơ suất hắn cũng không nói gì, đến cái âm thanh tỏ vẻ tiếc nuối cũng không có. Có thể hỗ trợ kết thúc thì đâm một chút, không thể giúp được thì rút lui. Chờ cơ hội tiếp theo.

Nhân khí phòng phát sóng trực tiếp tên "Free Evil" tăng trưởng thật sự quá nhanh. Lúc ván thứ nhất sắp kết thúc, bởi vì nhân khí tăng trưởng đột biến, siêu quản lý của nền tảng phát sóng trực tiếp còn tưởng rằng số liệu bất thường mà vào phòng một lần, dò hỏi có phải có vấn đề gì hay không.

Đang là thời gian quan trọng suy nghĩ biện pháp phá Chuyển Sinh Thạch của đối phương, đột nhiên bị quản lý siêu cấp kiểm tra phòng, Dư Thúy nhịn không được cười một cái.

Thời Lạc ở dưới lầu cầm di động xem phát sóng trực tiếp, chỉ là nghe người nào đó cười một tiếng, mặt liền đỏ.

"Anh......"

Thời Lạc thật sự chịu không nổi bản thân. Cậu theo bản năng quay đầu lại nhìn lướt qua, thấy a di ở lầu một không chú ý tới mình, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Thời Lạc thật sự sợ có người thấy, vừa chột dạ kéo mũ áo hoodie đội lên vừa nhẹ giọng mắng bản thân, "Mày mẹ nó là ngày đầu tiên yêu đương với anh ấy sao...... Đỏ mặt cái rắm a."

Thời Lạc cũng không rõ lắm là Dư Thúy quá mạnh hay chính mình trời sinh phương diện này kém cỏi. Dư Thúy cười, tim cậu đều đập nhanh hơn.

Siêu cấp quản lý không rõ nguyên do, vẻ mặt mờ mịt dò hỏi, "Evil? Đây là sao vậy?"

Người nào đó phá Chuyển Sinh Thạch của đối phương, mở mic nói, "Tuyển thủ Evil đội chúng tôi có chút việc. Tôi phát thay cậu ấy một lát...... Chắc là có thể chứ?"

"Whisper?" Siêu cấp quản lý sợ tới mức sặc một tiếng, vội không ngừng nói, "Đương nhiên có thể, tùy, tùy, tùy ý...... Phát đi, tùy tiện phát."

Siêu cấp quản lý chắc cũng không nghĩ Dư Thúy có thể không tránh ngại như vậy, sợ tới mức rời luôn khỏi phòng. Dư Thúy tiếp tục xếp đội.

Dưới lầu, Thời Lạc tựa đầu vào cửa kính cúi đầu xem di động, nhìn nhân khí phòng phát sóng trực tiếp của mình tiếp tục tăng lên. Nhìn Dư Thúy trong lúc chờ xếp đội thuận tiện sửa sang lại màn hình máy tính cho mình. Nhìn Dư Thuý trong lúc chờ xếp đội mở dò mìn chơi, nghe tiếng Dư Thúy rất nhẹ truyền ra từ di động, "Trong máy tính cư nhiên chỉ có mỗi trò dò mìn......"

Thời Lạc lại lần nữa tự mình hoài nghi. Mình điên rồi sao?

Cái mặt cũng không nhìn thấy, chỉ là nhìn Dư Thúy chơi dò mìn ở giao diện phát sóng trực tiếp, mà mình có thể bị đùa bỡn đến mặt đỏ tim đập, này là trúng độc hả?

Vấn đề của tuyển thủ Whisper quá lớn. Người này có độc.

Trên màn hình di động, con chuột chơi dò mìn ấn rất nhanh. Không bao lâu trò chơi nhắc nhở đã có đồng đội tương xứng. Cửa sổ dò mìn bị thu nhỏ lại. Nhân vật tiến vào bản đồ trò chơi.

Trong di động truyền ra tiếng Dư Thúy, "Phát bao lâu hả? Phát xong trận này đi......"

"Khi nào lại đến...... Cái này phải hỏi Thời thần."

"Ngày thường có phải cũng kêu em ấy là Thời thần hay không...... Đương nhiên không phải."

Thời Lạc đột nhiên bị điểm danh, tim lại đập nhanh hơn vài phần.

"Ngày thường sao có thể gọi cái này...... Những người khác trong đội ngày thường cũng không phải cả ngày gọi cái gì thần thần. Quá kỳ quái."

"Lén gọi em ấy như thế nào......"

Trên màn hình phát sóng trực tiếp, Y Liệu Sư nhận lấy một đầu, thất thần nói, "...... Cái này không thể nói."

Phòng phát sóng trực tiếp lại lần nữa bị bình luận bao phủ.

Bên tai Thời Lạc đỏ lên, Dư Thúy gọi cậu kỳ thật có quá nhiều cách.

Lúc nhận phỏng vấn phía liên đoàn hay đối ngoại đều là "tuyển thủ Evil". Lúc phát sóng trực tiếp không quá chính thức như bây giờ thì là "Thời thần". Lúc nhắc đến với bạn bè trong giới thì là "Thời Lạc" hoặc "Evil". Lúc hai người lén lút thì...... Càng nhiều.

Gọi là 'bảo bối nhi.'

Gọi là 'bảo bảo.'

Nhất quá......

Trong kì nghỉ ngắn mấy ngày trước, trong căn cứ chỉ có hai người, mấy ngày thời gian hỗn độn không biết ngày đêm, Dư Thúy có một lần ở bên tai Thời Lạc thấp giọng gọi cậu một tiếng 'tiểu công cẩu'.

Phòng phát sóng trực tiếp, Dư Thúy lại nhận lấy một đầu người, ngữ khí thập phần tự nhiên, "Cũng không có gì kỳ quái. Cứ gọi như bình thường. Em ấy đều chấp nhận."

Lỗ tai Thời Lạc đã hồng thấu, cậu nghiến răng gian nan lẩm bẩm, "...... Em không chấp nhận."

Dư Thúy một bên chơi trò chơi một bên thường thường tương tác hai câu. Không đến nửa giờ, ván thứ hai trò chơi kết thúc, Dư Thúy rời khỏi bản đồ.

Trong giao diện phát sóng trực tiếp, tiếng Dư Thúy từ trong di động truyền ra, "Em đi lên tự phát, hay là anh tiếp tục?"

Thời Lạc, "!"

Tuy rằng rất muốn giả vờ không thấy, nhưng Thời Lạc vẫn là thành thành thật thật thu nhỏ lại giao diện phát sóng trực tiếp, nhắn tin cho Dư Thúy [ Em đi lên tự phát. ]

Phòng phát sóng trực tiếp truyền ra ong một âm thanh nhắc nhở, tiện đà là tiếng di động để lên bàn, Dư Thúy nói, "Thời thần muốn đi lên tự phát, tôi xuống đây."

[ Thời nhãi con cũng đang xem phát sóng trực tiếp sao??? ]

[ Cứu mạng, có người ngược cẩu.]

[ Thời nhãi con cũng cùng tôi xem phát sóng trực tiếp sao? hhhhhh Thời nhãi con khỏe nha. ]

[ Đừng đi, đừng đi, đừng đi, đừng đi, đừng đi...... Về sau phòng phát sóng trực tiếp này của chúng em chính là của anh! ]

[ Hoặc là nếu không hai anh cùng nhau phát? ]

[ Đừng đi. Cảm ơn Thời thần t0t...... Fans Whisper vô cùng thỏa mãn. Tra nam rốt cuộc cũng phát sóng trực tiếp. ]

[ Có câu nói tôi đã nói...... Dư tra nam vì cái gì sẽ như vậy a a a a a a...... ]

[ Thật sự phải đi sao? QAQ từ ngày hôm qua bắt đầu nhìn lên người thần tỏ vẻ biết ơn. Dư thần cứu chúng ta khỏi cực khổ...... Xin thường xuyên tới. ]

Dư Thúy đăng xuất khỏi trò chơi, mở trợ lý phát sóng trực tiếp, tắt mic trong phòng phát sóng trực tiếp của Thời Lạc.

Thời Lạc ở trong phòng bếp dưới lầu dùng nước lạnh rửa mặt một hồi lâu, bị a di gào mới đóng vòi nước lại. Thời Lạc soi soi gương, đợi sắc mặt mình khôi phục như thường mới đi lên.

Trên lầu hai, Puppy chua nói, "Dư thần, cũng thay tớ phát sóng trực tiếp trong chốc lát đi. Tớ cũng mệt mỏi."

Dư Thúy ngồi trở lại chỗ mình, "Mệt mỏi thì tắt máy đi."

"Súc sinh nhà cậu......" Puppy thở dài nói với fans trong phòng phát sóng trực tiếp của mình, "Đừng gào. Vô dụng. Mặt mũi tôi không đủ. Mời không tới."

Puppy thấy một cái bình luận an ủi "Dư thần phát sóng trực tiếp cho Thời thần là bởi vì Thời thần thiếu quá nhiều thời gian nha. Cậu không thiếu thời lượng phát sóng nên mới không giúp cậu thôi.", tấm tắc nói, "Không cần cho tôi bậc thang. Kể cả tháng này tôi không phát sóng một phút nào, cậu ta cũng sẽ không giúp tôi......"

Trong camera phòng phát sóng trực tiếp, Thời Lạc lên lầu. Puppy kịp thời im tiếng, hắn dùng cái ánh mắt ra hiệu với cameras, lén lút đem camera hướng sang Thời Lạc.

Trong phòng phát sóng trực tiếp của Puppy, Thời Lạc ngồi xuống, lau bọt nước trên cằm, điều chỉnh lại ghế dựa một chút. Mở bản cài đặt trò chơi, khôi phục lại vị trí phím tắt nguyên thủy của bản thân. Sau đó mới đeo tai nghe, cúi đầu ấn di động.

Puppy quay cameras lại, nhỏ giọng bức bức, "Nhắn tin với Dư Thúy đấy. Ngày thường hai người này ở một phòng huấn luyện, có chuyện không nói thẳng mà gửi WeChat chơi. Các bạn nói xem đây là nghiện mạng đến mức nào mới có thể cùng phòng còn gửi tin nhắn? Chưa từng thấy hả...... Tôi cũng chưa từng thấy. Tấm tắc. Không biết cả ngày nói cái gì mà sợ người khác biết......"

Thời Lạc quả thật đang nhắn tin với Dư Thúy.

Cũng quả thật không thể để người khác biết.

Whisper: [ Quên không đặt lại vị trí phím tắt cho em. Tự em đặt lại một chút. Đừng đánh ngay, đi vào lại sốt ruột. ]

Evil: [ Biết rồi. Không sao. ]

Evil: [ Dư Thúy...... ]

Whisper: [ Hả? ]

Evil: [ Không có gì. Buổi tối rồi nói. ]

Whisper: [ Em nói đi, anh chưa đánh. ]

Dư Thúy quả nhiên hủy bỏ xếp đội.

Evil: [...... ] . Bạ𝑛‎ đa𝑛g‎ đọc‎ tr𝑢𝘆ệ𝑛‎ tại‎ [‎ 𝑻r𝗨m𝑻r𝑢𝘆‎ e𝑛﹒V𝑛‎ ]

Evil: [...... Anh sắp làm em điên rồi. ]

Dư Thúy cúi đầu nhìn thoáng qua tin nhắn, cười một cái.

Whisper: [ Tiền đồ. ]

Thời Lạc nhìn tin nhắn của Dư Thúy vài lần mới tĩnh tâm lại, tiếp tục tự đánh.

Mấy người tự mình luyện, giữa buổi xuống lầu ăn cơm chiều, đi lên tiếp tục tự luyện. Thẳng đến 8 giờ 50 phút tối.

Trong phòng huấn luyện, lão Kiều phóng máy tính của mình lên màn hình lớn. Mở giao diện phát sóng trực tiếp lễ rút thăm, xoa tay hằm hè, thúc giục, "Đừng đánh nữa. Đang xếp đội thì hủy bỏ hết đi. Xem rút thăm."

Chu Hỏa cũng bưng camera lên đây, dọn xong camera khẩn trương nói, "Sửa sang lại dung nhan dáng vẻ. Thần Hỏa tóc cậu bị tai nghe làm xẹp rồi, tự vuốt một cái. Thời Lạc mặc quần áo tử tế đi, tay áo kéo cao như vậy làm cái gì, phỉ phỉ khí...... Tốt, tốt. Đều ngồi xuống đi."

Mấy người rời khỏi trò chơi, ghế xoay đều chuyển hướng đến màn hình lớn giữa phòng huấn luyện.

Thời Lạc thấp giọng lẩm bẩm, "Thánh Kiếm, Thánh Kiếm, Thánh Kiếm......"

Chu Hỏa trừng mắt nhìn Thời Lạc một cái, thi chú ngược lại, "Không cần Thánh Kiếm, không cần Thánh Kiếm, không cần Thánh Kiếm......"

Lão Kiều vô ngữ, "Đừng ấu trĩ được không?! Tin tưởng khoa học! Anh nói với các cậu, dựa theo kinh nghiệm cũ, loại chiến đội mới thành lập như chúng ta sẽ đều xếp vào hàng ít kinh nghiệm. Đến Giải Thế Giới chỉ để đưa ấm áp, cống hiến xếp hạng cho các chiến đội khác. Hơn nữa còn có thể vào được bảng tử thần. Yên tâm đi."

Chu Hỏa vội sửa miệng, "Không cần bảng tử thần, không cần bảng tử thần, không cần bảng tử thần......"

"Tớ cũng cảm thấy tám phần sẽ đụng phải." Puppy dựa trên ghế xoay. Vốn dĩ một người lười biếng lại khó thấy một lần trong mắt có chút lệ khí, "Đụng phải thì đụng phải."

Thần Hỏa cười lạnh một tiếng, "Cũng đã gần một năm. Từ đầu mùa giải đánh 1v1 sau đấy không hẹn đấu tập nữa. Lâu như vậy. Là con la hay con ngựa...... Nhìn xem."

Dư Thúy không nói một lời, đạm nhiên nhìn màn hình lớn.

Trong lễ rút thăm phát sóng trực tiếp. Người chủ trì bắt đầu giới thiệu quy tắc rút thăm vòng bảng.

Mỗi chiến khu có hai chiến đội. Thêm cả chiến khu tự do. Tổng cộng có mười sáu đội. Không phân biệt hạt giống số một hay số hai, tất cả đều để trong một bình thủy tinh. Căn cứ vào quy tắc cùng chiến khu sẽ không cùng bảng, rút thăm chia ra bốn bảng, mỗi bảng bốn chiến đội. Mỗi bảng sẽ đánh luân phiên tìm ra hai đội vào vòng sau.

Nói cách khác Free ở vòng bảng, ngoài NSN sát vách sẽ không đụng đến. Những chiến đội khác đều có tỷ lệ đụng phải.

"Ở vòng bảng, vì sợ những chiến đội cùng khu vực sẽ cho điểm nhau, nên không thể sắp xếp lại với nhau. Nếu không có quy định này, chúng ta với NSN cùng vào một bảng." Lão Kiều giảng giải cho Chu Hỏa. "Giống như lúc trước đánh thăng hạng vậy. Nhỡ đâu trong đó có một đội đang ở bờ vực. Một đội khác cùng chiến khu xác định đã vào được vòng trong thì có thể xuất phát từ tình cảm mà cố tình thua đội đang bên bờ vực. Như vậy là không công bằng."

Chu Hỏa gật đầu, "Đã hiểu, bắt đầu rồi, bắt đầu rồi."

Bốn bảng ABCD. Đầu tiên, bắt đầu rút từ bảng A.

Rút thăm chính thức bắt đầu. Mấy người trong phòng huấn luyện, trừ Dư Thúy, đều không hề nằm liệt trên ghế xoay, thân người hơi hơi thẳng.

Khởi đầu tốt đẹp. Đội thứ nhất của bảng A là chiến đội Việt Nam, chiến đội hạt giống số hai.

Trong mắt Thời Lạc căn bản là không còn những đội khác, trong lòng tất cả đều là Thánh Kiếm, đội nào khác đều không quan trọng.

Rút thăm tiếp tục.

Đội thứ hai của bảng A là chiến đội Nhật Bản, chiến đội hạt giống số hai.

Nhân viên liên đoàn phụ trách rút thăm cho hiển thị id với đội huy của chiến đội một lúc. Xác nhận lại lần nữa. Chậm quá làm Thời Lạc phát hỏa, "Có thể tìm người rút nhanh nhẹn hơn được không? Còn mười mấy chiến đội, rút cái gì mà rút nửa tiếng?"

"Đừng nóng vội, đừng nóng vội......" Thần Hỏa cũng đã đứng lên, "Mẹ nó nhanh lên!"

Nhân viên rút thăm phía liên đoàn bỏ lá thăm đã rút xuống. Tiếp tục rút thăm.

Đội thứ ba của bảng A là chiến đội Thái Lan, chiến đội hạt giống số một.

Vấn không phải bản thổ chiến khu cũng không phải đội mạnh. Nhân viên liên đoàn cho hiển thị tất cả thông tin của chiến đội Thái Lan. Thời Lạc cũng từ bỏ sốt ruột, chỉ ở trong lòng không ngừng mặc niệm Thánh Kiếm, Thánh Kiếm, Thánh Kiếm......

Không trách Thời Lạc quá chấp nhất. Cái chiến đội rẻ tiền này có thể nói là kẻ thù cả đời của Thời Lạc.

Năm đó hủy đi lão FS làm hại mấy người sụp đổ, Dư Thúy phải đi sang Đức, xác thật là do Quý Nham Hàn kia ép không phải là giả. Nhưng câu lạc bộ Thánh Kiếm nhân lúc cháy nhà hôi của cũng không tuyệt đối sạch sẽ. Càng miễn bàn họ bán Puppy, lại bán Thần Hỏa. Sau đó lại uy hiếp, làm nhục các chiến đội khác của chiến khu mình...... Thời Lạc rất chờ mong đến Giải Thế Giới. Rất muốn lấy thành tích. Nhưng càng muốn cùng chiến đội này ở giải thi đấu quốc tế cứng đối cứng một lần.

Bọn họ không phải nói sau khi Dư Thúy về nước sẽ không bao giờ đạt giải quán quân nữa sao? Để bọn họ nhìn thử xem.

Thời Lạc mùa giải này có thể liều mạng huấn luyện, Thánh Kiếm cũng coi như một đại trợ lực.

"Thánh Kiếm......" Thời Lạc đã nhắc mãi ra tiếng, "Thánh mẹ nó Kiếm...... Nhanh lên đi. Bảng A làm sao còn chưa rút xong vậy?"

Trên giao diện phát sóng trực tiếp. Nhân viên rút thăm phía liên đoàn rút ra một lá thăm cuối cùng của bảng A......

Màn ảnh chiếu đặc tả. Lá thăm tên Chiến đội của bảng A được nhân viên phía liên đoàn lấy lên. Mở ra.

Nhân viên phía liên đoàn nhìn vào màn hình mỉm cười, vừa giơ lên vừa nói "Free!"

Thời Lạc, "......"

Thần Hỏa, "......"

Lão Kiều, "......"

Puppy, "......"

Chu Hỏa, "!"

Dư Thúy ngẩn ra vài giây, mặt vô biểu tình nói, "Chúc mừng các bạn, năm nay đội được cử đi học sẽ qua vòng bảng."

Thời Lạc tâm thái hoàn toàn băng rồi.

Thời Lạc thậm chí không muốn xem NSN rút thăm nữa, "Này là chơi nhau à?! Người này có thể rút hay không? Thánh Kiếm đâu!!!Thánh Kiếm của ông đâu!!!"

"Con trời, con trời......" Chu Hỏa lệ nóng doanh tròng, càng nuốt, "Anh chính là con trời!!! Việt Nam, Nhật Bản, Thái Lan...... Chưa từng nghe nói qua mấy chiến đội này. Anh yêu bọn họ!"

Thời Lạc tâm thái bùng nổ, quát "Em cũng chưa nghe nói qua! Em không muốn cùng bảng với bọn họ!"

Chu Hỏa cao hứng rống lại, "Cậu cho rằng ba chiến đội người ta muốn gặp được cậu sao?!!!"

Chu Hỏa không muốn cười, nhưng là nhịn không được, "Phụt ha ha ha......"