FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 125



Mỗi năm, trước khi bắt đầu Giải Thế Giới FOG. Vì để người chơi đề cao tính tích cực của giải đấu, công ty trò chơi sẽ khởi xướng hoạt động dự đoán đội đoạt giải quán quân ở trong bản cài đặt trò chơi. Người chơi dùng tiền trong game để bình chọn cho đội mà mình dự đoán có thể đoạt giải quán quân. Đợi sau khi thi đấu kết thúc, người chơi may mắn đoán trúng, sẽ căn cứ vào thời gian bình chọn mà nhận được số tiền thưởng tương ứng trong game.

Năm nay, từ khi các đại chiến khu xác nhận các chiến đội chinh chiến Giải Thế Giới, thì hoạt động này đã được bắt đầu. Số tiền bình chọn trong game nhiều hay ít cũng thể hiện cho trình độ và tiềm năng của các đội được dự đoán đoạt giải quán quân.

Một tuần trước, số liệu xếp hạng trong bản cài đặt trò chơi đã từng bước ổn định. Hiện tại đứng đầu trong bảng dự đoán chiến đội quán quân là: Chiến đội Thánh Kiếm của chiến khu Châu Âu.

Chiến đội đứng thứ hai trong bảng xếp hạng là: Chiến đội Free của chiến khu Trung Quốc.

Từ khi liên minh FOG thành lập đến nay, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống đội đứng thứ nhất và đội đứng thứ hai gặp nhau tại tứ kết.

Trong thời khắc Dư Thúy rút ra tấm thăm kia, thể hiện cho việc, trong một vài chiến đội là ứng cử viên hàng đầu cho giải quán quân năm nay, tất nhiên sẽ có một đội ngã ở vòng tứ kết.

Không phải Free, thì chính là Thánh Kiếm.

Từ khi thành lập đến nay, thành tích kém cỏi nhất của câu lạc bộ Thánh Kiếm khi chinh chiến ở Giải Thế Giới là vào đến vòng bán kết.

Câu lạc bộ Free năm nay vừa mới thành lập, không có lịch sử chiến tích. Nhưng nếu chiếu theo thành tích cá nhân của Dư Thúy, thì chiến tích kém cỏi nhất của hắn ở Giải Thế Giới là á quân.

Theo số liệu này mà nói, lịch sử chiến tích của hai bên đều vô cùng ngưu bức.

Mà sau khi trận tứ kết vòng đào thải này kết thúc, bên thua không chỉ phải ngay lập tức thu dọn hành lý về nhà, mà còn bị đẩy lùi kỷ lục chiến tích kém cỏi nhất......

Một tuần trước khi bắt đầu vòng tứ kết Giải Thế Giới.

Trước khi Giải Thế Giới bắt đầu. Mọi người cũng đã liệu đến khả năng hai chiến đội duyên nợ Free và Thánh Kiếm sẽ gặp nhau, sẽ cho trận đấu tập chưa có kết quả ở đầu mùa giải kia một đáp án cuối cùng.

Nhưng không ai dự đoán được hai bên sẽ chạm mặt nhau sớm như vậy.

Nhân viên công tác vừa mới đến nhắc Dư Thúy lên rút thăm vẫn đang ở trong phòng nghỉ.

Căn cứ theo quy định, dưới tình huống tuyển thủ không có nhân viên công tác của đoàn đội đi theo, thì nhân viên công tác ở trận đấu sẽ đến làm phiên dịch và chiếu cố tiếp đãi tuyển thủ đi một mình này.

Nhân viên công tác nhìn Dư Thúy rút ra tờ thăm tên Thánh Kiếm, mặt đầy khiếp sợ, cằm cũng sắp rơi xuống.

Hai ứng cử viên hàng đầu cho giải quán quân này lại gặp nhau sao? Thế này cũng quá sớm đi?!

Nhân viên công tác rất hoảng sợ, trong lòng tiếc nuối cho Dư Thúy. Lúc trước may mắn như vậy, xuôi gió xuôi nước bắt được vị trí quý giá đứng đầu qua vòng bảng. Chiến đội hạt giống số một vốn rất có ưu thế ở vòng tứ kết. Tùy tiện rút một đội trong số các đội hạt giống số hai, thì khả năng đi tiếp đều rất lớn. Chỉ là không nghĩ sẽ có Thánh Kiếm.

Lúc này mấy chiến đội xếp hạng nhất khác trong lòng sợ là đều thở phào nhẹ nhõm. Trong cái bình hạt giống số hai này có nhân ngư, cái lá thăm xấu nhất ấy bị Dư Thúy rút đi rồi.

Nhân viên công tác sau phút khiếp sợ ngắn ngủi lắc lắc đầu, quay lại nhìn về phía Thời Lạc. Vốn định thả chậm ngữ khí an ủi tiểu tuyển thủ mới thành niên, lần đầu tham dự Giải Thế Giới này. Bảo cậu không phải sợ, áp lực trong lòng cũng không cần quá lớn.

Nhưng đợi đến lúc hắn thấy biểu tình trên mặt Thời Lạc, nhân viên công tác đáng thương muốn an ủi thế nào cũng không nói nên lời. . 𝗧ìm đọc thêm tại ﹍ 𝗧𝑟𝐔mt𝑟u𝐲ện.vn ﹍

Thời Lạc nhìn màn hình đồng bộ phát sóng trực tiếp phát hai chữ “Thánh Kiếm”, đồng tử tỏa ánh sáng, khóe miệng câu lên một chút, đầu ngón tay đặt trên đầu gối hưng phấn mà hơi hơi rung động.

Thời Lạc cúi đầu cười một cái, tiện đà nhịn không được cười ra tiếng.

Nhân viên công tác, “……”

Nội tâm nhân viên công tác hỏng mất, người mới này là đang cười sao?!

Bây giờ người mới đều cuồng như vậy sao?!!!

Tân thủ phải tặng đầu người đầu tiên cho ứng cử viên số một đoạt giải quán quân, như vậy mới đáng giá, mới vui vẻ sao?!!!

Không biết có phải từng chính mắt thấy Dư Thúy xuất huyết dạ dày phải nhập viện hay không, mà Thời Lạc đối với vết máu mấy thứ đấy đề phòng, bài xích khác hẳn người thường.

Đặc biệt là lúc mấy thứ này buộc chặt vào Dư Thúy.

Cho nên khi nhìn thấy hình ảnh cái cánh nhiễm máu Thánh Kiếm đăng lên Twitter kia, Thời Lạc mới có thể lửa giận công tâm, mới có thể hận không thể thật sự ra khỏi phòng nghỉ đến phòng phát sóng trực tiếp xé nhóm người này.

Mặc kệ Thánh Kiếm là cố ý hay vô tình, Thời Lạc cố chấp cảm thấy đây chính là nguyền rủa Dư Thúy, chính là đang khiêu khích mình.

Từ trước đến nay Thời Lạc chịu không nổi nửa phần khinh nhục. Chuyện này tất nhiên phải có cách kết thúc. Vừa vặn Thánh Kiếm chơi ép điểm muốn ghê tởm chiến đội hạng nhất khác. Vừa đúng ý Thời Lạc.

Sát ý với hưng phấn trên người Thời Lạc quá mức rõ ràng, nhân viên công tác đầy mặt không thể tin tưởng. Tình huống Giải Thế Giới năm nay rốt cuộc là như thế nào? Một đám này là điên hết rồi sao? Tứ kết gặp được Thánh Kiếm, kể cả là Free cũng sẽ không có hơn 50% tỷ lệ chiến thằng. Cái này thì có gì vui vẻ?

Nhân viên công tác vẫn lo lắng nam sinh này chịu kích thích quá lớn, dùng tiếng Trung ôn nhu nói, “Rút thăm chính là như vậy. Cái gì cũng có khả năng gặp phải. Chuyện vận may, không thể nào nói trước được.”

Đôi mắt Thời Lạc đỏ lên, nhìn chằm chằm màn hình phát sóng trực tiếp, “Phải. Xác suất một phần ba. Cuối cùng chúng tôi cũng rút được.”

Nhân viên công tác cố xác nhận, “Cậu…… Là thật sự vui vẻ phải không? Các cậu đối với tứ kết, là thật sự nắm chắc phải không?”

Tân thủ chuyên nghiệp id Evil, năm đầu tiên ghi danh vào Giải Thế Giới, chỉ vào đội huy Thánh Kiếm trên màn hình phát sóng trực tiếp, nói, “Thấy cái chiến đội này không? Bọn nó chết rồi.”

Nhân viên công tác, “……”

Rút thăm còn tiếp tục, đã xác định được hai cặp đấu trong nhóm một, Free đối chiến Thánh Kiếm, tiếp theo là Bắc Mỹ đối chiến Hàn Quốc.

Ở nhóm còn lại, chiến đội vừa qua bảng ở bảng D, chiến đội Thụy Điển đối chiến NSN, cuối cùng là một đội Bắc Mỹ khác đối chiến Na Uy.

Nhân viên công tác không nhịn được hít khí. Có mắt đều nhìn thấy rút thăm vòng tứ kết năm nay, cường đội phân bố không đều. Nhóm một, hai chiến đội mạnh, một chiến đội là hạt giống số một nổ mạnh nhất, một chiến đội là nhân ngư Thánh Kiếm bơi vào vị trí số hai. Còn một chiến đội thực lực mạnh mẽ Hàn Quốc. Nhóm một quả thật là mồ chôn thây cường đội.

Nhân viên công tác là fan của chiến đội Bắc Mỹ ở nhóm một. Nhịn không được dùng tiếng Anh nói thầm, nhóm một năm nay không cân bằng chút nào. Chiến đội trong nhóm hai qua vòng là quá dễ.

“Thấy không công bằng thì tìm Thánh Kiếm nói rõ lí lẽ đi thôi.” Rút thăm đã kết thúc, Thời Lạc đứng dậy, nhàn nhạt nói, “Chơi bẩn đến mức phá được cân bằng xếp đội của giải đấu. Cũng là lần đầu tôi thấy.”

“Đương nhiên, cũng có thể là do tôi không có kinh nghiệm, ít thấy mấy trò bẩn này.”

Thời Lạc khoác thêm áo khoác đi tìm Dư Thúy. Lễ rút thăm đã kết thúc. Đội trưởng tám chiến đội lần lượt rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp. Thời Lạc đối quyền với Cố Càn. Cố Càn còn canh cánh trong lòng, “Bọn nó……”

“Khá tốt.” Thời Lạc nhìn đội trưởng Thánh Kiếm cách đó không xa, “Vốn dĩ cho rằng muốn dựa vào các anh đưa bọn nó về nhà. Hiện tại cũng tốt. Tự bọn em ra tay.”

Dư Thúy ra khỏi phòng phát sóng trực tiếp, Thời Lạc giao hội ánh mắt với hai người bọn họ. Đã không cần nói nhiều nữa.

Dư Thúy, Thời Lạc cùng nhau trở về khách sạn. Mọi người, bao gồm cả nhân viên công tác đều mở họp trong phòng Chu Hỏa. Hai người tìm đến. Chưa đi đến phòng đã nghe Thần Hỏa lớn tiếng.

“Ép! Ép điểm!” Thần Hỏa cầm biểu đồ vẽ các cặp đấu của tám chiến đội mà lão Kiều vẽ, trên mặt không có chút nhút nhát nào, "Ép mẹ mày hả? Lại muốn chết như vậy! Chính là muốn chiến đội số một khác bực bội, muốn đưa tiễn người ta về nhà từ tứ kết. Ép đến đầu ông, còn chơi được không?!”

Hai người Dư Thúy, Thời Lạc vào phòng, Thần Hỏa nhìn Dư Thúy, cười, “Được nha. Lần đầu tiên có vận may tốt như vậy.”

Puppy dựa vào một bên trên sô pha, lười nhác cười, “Kích thích.”

So với mấy tuyển thủ. Trên mặt nhân viên công tác trong phòng thiếu vài phần hưng phấn, nhiều vài tia băn khoăn.

Vài phút trước, giám đốc Thánh Kiếm đã đăng một tin lên tài khoản Twitter cá nhân,

【 Whisper. Mời nhận món quà nho nhỏ của tôi. 】

Lão Kiều cầm di động, tức giận trên mặt chưa tiêu, “Không phải chúng ta nghĩ nhiều. Bọn nó chính là cố ý. Lợi hại. Chúng ta không tìm bọn nó phiền toái thì thôi, bọn nó cư nhiên có mặt mũi đến gây sự. Rốt cuộc là ai phải xin lỗi ai? Bọn nó còn có lý lẽ hay không?!”

“Sao lại không có lý?” Bất đồng với lão Kiều. Chu Hỏa có thể hiểu rõ suy nghĩ của lãnh đạo câu lạc bộ thuần kinh doanh như Thánh Kiếm này, “Đứng ở góc độ ông chủ Thánh Kiếm. Lúc mùa giải trước vừa mới kết thúc...... Câu lạc bộ của anh vừa đoạt giải quán quân. Vốn nghĩ dùng thêm chút tiền, để mấy tuyển thủ này tiếp tục ngoan ngoãn thi đấu lấy quán quân cho tôi. Không nghĩ đến mùa giải mới, tôi bỏ thêm nhiều tiền phí ký hợp đồng như vậy, táo ngọt gậy gộc đều dùng qua, vậy mà Y Liệu Sư trong đội vẫn bỏ đi. Còn mang theo hai đội viên quan trọng. Ba người còn cùng nhau lập đội một lần nữa. Còn đánh đến Giải Thế Giới...... Tất nhiên không nuốt trôi cục tức này.”

Chu Hỏa nhìn về phía Dư Thúy, “Trước kia không phải cậu đã nói. Giám đốc Thánh Kiếm từng uy hiếp cậu sao?”

Thánh Kiếm đột nhiên dùng một tay như vậy, kỳ thật là không ngoài ý muốn của Dư Thúy nhất, hắn gật đầu, "Ông ta nói...... Nếu em về chiến khu nhà mình, sẽ không có khả năng đoạt giải quán quân nữa."

“Em biết bọn họ có bao nhiêu thù. Nhưng lúc ấy rời đi. Lời nói vẫn vô cùng khó nghe.” Dư Thúy nhìn về phía biểu đồ đối chiến lão Kiều viết, cười với Chu Hỏa, “Là tự em chọc phiền toái. Bây giờ ông chủ cũ cho em giáo huấn. Em nhận.”

Chu Hỏa một năm này chăm sóc mọi người trong đội có thể nói là cẩn trọng. Một giám đốc làm được như hắn là không nhiều. Ngày thường Dư Thúy không nói ra, nhưng trong lòng rất cảm kích. Hiện tại có khả năng vì hận cũ trước kia của những người trong đội, mà làm ảnh hưởng đến thành tích của cả chiến đội, chết ở tứ kết, đối với Chu Hỏa mà nói thật không công bằng.

Không giống mấy tuyển thủ, trước kia Chu Hỏa không liên quan đến Thánh Kiếm chút nào. Nếu không đến làm giám đốc cho Free, có thể nói Chu Hỏa với Thánh Kiếm là nước giếng không phạm nước sông.

Lão Kiều nhìn về phía Chu Hỏa, phản ứng lại, trong mắt cũng có chút xin lỗi, “…… Này cũng không còn cách nào khác. Thù oán đã sớm kết. Kể cả sau này có thua, cũng không thể trách Dư Thúy……”.

Con người Thời Lạc hơi hơi động, chen vào nói, “Cũng có phần tại em. Mấy ngày trước là chính em trực tiếp khiêu khích Thánh Kiếm.”

Chu Hỏa nhìn mấy người sửng sốt một lúc, bật cười, “Các cậu đây là cho rằng, bọn anh đang trách các cậu gây chuyện rước phiền toái sao? Đùa vui cái gì đấy?!”

Chu Hỏa bất đắc dĩ, nhìn về phía người quay phim cũng đang ở trong phòng, tự chỉnh cà vạt, đột nhiên nói, “Bấm máy. Thay tôi quay một đoạn tư liệu sống. Bây giờ nói rõ với mọi người. Tiện thể sau này cũng sẽ dùng đến.”

Anh giai quay phim ngẩn ra, vội gật đầu, tay chân nhanh nhẹn mở camera, ống kính nhắm ngay Chu Hỏa.

“Nếu vào một câu lạc bộ, thân là giám đốc. Mặc kệ các cậu là liên lụy quá khứ hay ân oán hiện tại. Mặc kệ là tốt hay xấu. Đều là trách nhiệm của anh. Anh đều phải phụ trách. Anh muốn cùng các cậu gánh vác. Đây là công việc mà người làm giám đốc là anh phải làm.”

Đến bây giờ cũng không hiểu được trò chơi này rốt cuộc là chơi như thế nào. Gà mẹ Chu Hỏa bây giờ mặt đầy phỉ khí, sát khí trên người chẳng khác gì mấy tên ác nhân trong đội.

Chu Hỏa nhìn mọi người quanh phòng, nói với mấy tuyển thủ, cũng là nói với những nhân viên công tác khác, "Kết quả xấu nhất còn không phải là thua sao? Kết quả xấu nhất còn không phải là chết ở tứ kết bị nhóm bình xịt tấn công sao? Yên tâm đi đánh. Mặc kệ là xã giao hay đối phó anti. Anh gánh được. Thắng, thì đó là vinh dự của toàn bộ chiến đội chúng ta. Là các cậu từng viên từng viên đạn bắn tới. Là các cậu một năm gần như không có ngày nghỉ, tiêu hao thể lực quá mức. Bao nhiêu đêm thức đến sáng, luyện từng viên đạn mà ra.”

“Đi liều mạng, đi luyện tập, đi thi đấu là công việc của các cậu. Giải quyết tốt hậu quả lúc thua trận, đó là công việc của anh và toàn bộ nhân viên làm hậu cần của câu lạc bộ chúng ta. Mọi người sẽ làm công việc của mình.”

“Các cậu không chê bọn a cả ngày đi theo cọ vỗ tay khi các cậu thi đấu thắng. Thì bọn anh cũng không có tư cách chê các cậu hỗn loạn bên ngoài sân thi đấu.” Chu Hỏa bình tĩnh nhìn về phía mọi người trong phòng, “Một ngày còn làm giám đốc, anh còn vì các cậu phụ trách sự tình một ngày. Anh cầm tiền lương. Cho nên xin vài vị tuyển thủ đừng bất bình thay anh mà tự cho mình thêm gánh nặng tâm lý nữa.”

“Trên sân thi đấu thế giới, bị câu lạc bộ đương kim quán quân nhằm vào, mạnh mẽ nâng câu lạc bộ chưa đến một năm tuổi của chúng ta đến vị trí này. Cho bọn anh được may mắn tiếp xúc với loại vấn đề cao tầng như bây giờ. Anb vui vẻ.”

Cuối cùng Chu Hỏa nhìn về phía Dư Thúy, đôi mắt phát sáng, “Ngày rút thăm vòng bảng ở trong nước, cậu nói với anh. Đào thải được một cường đội sẽ vô cùng sảng khoái, loại sảng khoái này đủ để tiêu trừ mọi mệt mỏi khổ đau. Anh chưa từng được trải nghiệm qua. Toàn thể nhân viên công tác của chúng ta cũng chưa từng được trải nghiệm qua. Xin chư vị tuyển thủ nỗ lực……”

“Rốt cuộc đó là cảm giác gì, cho bọn anh được cảm thụ một chút.”

____________________________________

(Chương này rối lắm. Đọc như đọc thiên thư @@, hơi khó để tìm từ với diễn đạt, nên viết ra không được mượt. Chương sau còn gớm hơn. Thỉnh chư vị đồng dâm thông cảm.)