FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 59



Lúc Thời Lạc vừa mới vào FS làm dự bị cho Dư Thúy, thời gian tự do hằng ngày đều dư dả, FS cũng không có yêu cầu gì đối với cậu, có thể trông coi máy uống nước đàng hoàng, không cho người sửa điều hòa kéo đi là được.

Sau khi thi đại học trước khi FS giải tán, có một khoảng thời gian Thời Lạc rảnh đến mức khó chịu, lúc nhàm chán liên tục tìm kiếm chủ đề có liên quan đến Dư Thúy.

Trong bihu* có một chủ đề rất nổi bật liên quan đến Dư Thúy, tên chủ đề là: “Hẹn hò với tuyển thủ ngôi sao Whisper sẽ có trải nghiệm thế nào?” (*tên gọi mà cư dân mạng gọi trang zhihu, một trang web mà người dùng có thể tạo lập, trả lời, chỉnh sửa và tổ chức các câu hỏi)

Đa số người chơi FOG đều bày tỏ vừa nghĩ đến đã thấy rất sướng, hẹn hò với Whisper thì đương nhiên nửa đời sau không lo ăn uống, mặc sức tiêu xài, nhờ phúc tổ tiên mà tự nhiên kiếm được một cái cây rung tiền. Whisper muốn cái gì thì có cái đó, chuyện yêu đương hiển nhiên là vui vẻ cả quá trình rồi. Nghe nói ba mẹ của Dư thần đều là học giả, vậy thì IQ của con cái sau này đương nhiên cũng không thấp, thật sự là chỗ nào cũng phù hợp, có nghĩ thế nào cũng thấy lời không lỗ.

Fan của Dư Thúy thì bình tĩnh hơn, sau khi trải qua một đợt tưởng tượng tốt đẹp thì lý trí đánh giá, loại trừ các điều kiện tiêu cực vốn có của nhân vật công chúng luôn nằm trong trung tâm dư luận, hẹn hò với Dư Thúy thật thì cũng không thoải mái lắm đâu.

Nghĩ đến thời gian biểu luyện tập đáng sợ của tuyển thủ chuyên nghiệp, lại nghĩ đến kỷ lục ngắt mạng nửa năm trời do Dư Thúy tạo ra thì cũng đã đủ hù dọa hầu hết mọi người rồi.

Chỉ nhìn thấy dáng vẻ liều mạng luyện tập, trong lòng không suy nghĩ chuyện gì khác, không chịu chút ảnh hưởng bên ngoài nào của Whisper thì có thể đánh giá người này hoàn toàn có thể cắt đứt chuyện tình yêu.

Dù hẹn hò thật thì mỗi khi mùa giải chính bắt đầu, người này lập tức biến mất hoàn toàn, chờ người ta đánh xong mùa giải chính, đánh xong vòng play off vào được vòng thi đấu thế giới lại đánh xong chung kết thế giới thì cỏ trên mộ của người yêu có lẽ đã cao vút lên rồi.

Quan trọng nhất là biệt danh của Dư thần là gì? Dư tra nam.

Trở lại sau khi biến mất một mùa giải lại nói một câu “Nếu như tôi không cố gắng thì mọi người sẽ rất buồn”, ngay lập tức bạn bị hắn dỗ đến mức mềm lòng, bị tra nam ngược cũng chẳng sao, bị ngược rồi còn không kìm được mà bị dỗ ngược lại lại tổn thương người khác nhất.

Cho dù có người không từ bỏ, cảm thấy Whisper sẽ không đối xử với đối tượng hẹn hò giống như khi đối xử với fan đâu, vậy thì suy ngẫm một chút những chuyện mà người này từng trải qua?

Làm fan của Whisper lâu năm như vậy, thỉnh thoảng thấy hắn đang mắng người trong game, nghe hắn cà khịa đồng đội trong lúc live stream, nghe lời nói khiêu khích của hắn chọc tức đội khác, chỉ chưa từng nghe thấy người này nói mấy câu sến sẩm đáng ghét với người nào hết.

Mười lăm tuổi vào nghề, sau khi debut thì được mọi người nâng niu cho đến bây giờ đã mười chín tuổi nhưng không có chút kinh nghiệm yêu đương, kiểu công tử thế này sẽ biết yêu đương sao? Biết làm thế nào để nghĩ đến cảm nhận của người yêu sao? Biết chăm sóc người yêu thế nào sao?

Các fan phân tích đâu ra đó, người qua đường sôi nổi nhấn thích, cảm thấy Lỗ Tấn nói rất đúng, thi đấu e-sport không có tình yêu. Tình yêu tìm đến Whisper là tự tìm khó chịu cho mình.

Thời Lạc lúc đó cũng bị dọa.

Đã qua rất lâu rồi, cũng không biết câu hỏi được đẩy lên trang đầu ấy có còn ở đó hay không. Nếu như vẫn còn, Thời Lạc vừa mới xác định quan hệ với Dư Thúy một ngày rất muốn trả lời…

Whisper biết cách yêu đương.

Vô cùng biết.

Bình thường Thời Lạc đều là đúng 12 giờ trưa ra khỏi phòng ngủ xuống lầu ăn sáng. Hôm qua vì nguyên nhân đặc biệt, trời tờ mờ sáng Thời Lạc mới ngủ, đến hơn một giờ chiều mới dậy. Giờ này, dì nấu ăn cho căn cứ bọn họ đã tan làm rồi, Thời Lạc đoán là không có cơm, không chờ cậu tự đi nấu mì, lão Kiều đang ngồi đọc báo ở lầu một nhắc nhở Thời Lạc: “Cậu bảo Dư Thúy gọi đồ ăn bên ngoài cho cậu à? Đã bỏ vào trong thùng giữ nhiệt cho cậu rồi, nhớ ăn đó.”

Điều khiển biểu cảm trên mặt của Thời Lạc vẫn ok, lạnh lùng, bình tĩnh, thừa nhận là mình gọi đồ ăn ngoài.

Ăn bữa sáng xong nói đúng hơn là bữa trưa, Thời Lạc lên lầu đến phòng huấn luyện. Dư Thúy, Thần Hỏa, Puppy đều ở đó rồi.

Buổi chiều là thời gian đấu tập, đội hẹn đấu là đội của Hàn Quốc. Thời gian huấn luyện, Dư Thúy vẫn như bình thường, trong game nên đánh thế nào thì đánh thế ấy, không vì đã xác định quan hệ mà quan tâm Thời Lạc hơn, khi nên bán Thời Lạc vẫn nên bán, khi nên giành mạng với Thời Lạc vẫn sẽ giành.

Giữa chừng có lần Dư Thúy giành mạng mà giành quá bẩn, Puppy biết quan hệ của hai người cũng không nhịn được mà nói ẩn ý: “Dư thần, dao kia chém xuống, cậu có thể thắng trận đấu nhưng thua người nào đó nha.”

Thần Hỏa vẫn chưa hay biết gì cũng cùng mối thù, nóng giận nói: “Thua ai? Thua tôi sao? Đúng đó! Dư Thúy, cậu còn không buff cho tôi nữa thì cậu thua tôi ngay lập tức đó aaaaaaaaaa mẹ nó tôi sắp chết thật rồi!!!”

Dư Thúy im lặng không lên tiếng, tốc độ tay nhanh chóng cho Thần Hỏa một buff để cậu ta im miệng.

Thời Lạc ở bên cạnh bị Dư Thúy chơi dơ giành mạng lại chẳng nói gì, nếu chăm sóc đặc biệt cho mình lúc đang trong thi đấu thật thì đó không phải là Dư Thúy nữa rồi.

Thời lạc thích Whisper mất hết nhân tính ở trong game.

Puppy thái độ kỳ lạ, đổ dầu vào lửa không thành không nhịn được ngân nga: “Em có phải M hay không… đã xác định quan hệ rồi cũng không thiên vị được cho em, bản thân còn không tức giận…”

Đương nhiên, đây chỉ là trong lúc đấu tập.

Buổi tối hơn 10 giờ, bốn người bắt đầu luyện tập tự do.

Một tháng mới phải góp thời lượng live stream mới, Thần Hỏa với Puppy đều mở live stream để tính thời lượng, Dư Thúy và Thời Lạc thì không mở.

Không phải Dư Thúy không muốn mà là Thời Lạc sống chết ngăn lại.

Bởi vì Thời Lạc thật sự không dám để cho người khác nhìn thấy mấy “thao tác đỉnh cao” của Dư Thúy.

Xếp đôi ở server trong nước mặt dù chơi ván rank cao nhưng tóm lại vẫn không thể nào so sánh với đấu tập hoặc là thi đấu chính thức được. Không có nối mic với người qua đường, cũng không phải đồng đội phối hợp lâu ngày nên đánh rời rạc vô cùng, mấy chiêu bình thường huấn luyện không được chơi cũng dám lấy ra.

Vào lúc Thời Lạc còn chút máu, hắn lấy cơ thể làm khiên cho Thời Lạc gì đó đều là trò trẻ con, Dư Thúy ỷ vào thủ đoạn nghịch thiên của mình, kẹp bước di chuyển của đối phương, vẫn luôn có thể để lại cho đối phương một chút máu vào tình huống không cho đối phương giết ngược lại, tặng đầu người cho Thời Lạc.

Xếp đôi cùng Dư Thúy, chỉ cần phe mình thắng, MVP đều là Thời Lạc.

Có một ván lố nhất, bên phía Dư Thúy và Thời Lạc giết được tổng cộng 24 đầu người, 24 đầu người này đều là của Thời Lạc.

Nếu như mở live stream, đừng nói đến người chơi xem live, người bình thường chưa bao giờ nghe đến game này cũng có thể cảm nhận được trị liệu tên Whisper với đột kích tên Evil này có tình bạn vượt mức đồng đội.

Một buổi tối đánh đến trận cuối cùng, Thời Lạc hận không thể che mặt.

Đột kích hạng nhất server trong nước mùa giải trước để trị liệu hạng nhất server châu Âu mùa giải trước kéo.

Con trai khi kéo mấy bạn nữ thường sẽ khoe khoang mấy câu “xem thao tác của anh”, “để anh gánh, em đi chơi đi”, “em treo máy chờ thắng là được”.

Dư Thúy thì không có, hai người xếp đôi đều không nối mic, Dư Thúy càng không thể gõ chữ trong game, cả quá trình đều giống như bình thường, không nói lời nào, yên lặng như đang ở trong thư viện.

Ý của Dư Thúy rất rõ ràng: Anh biết em lợi hại không cần anh kéo, sở dĩ chơi như vậy là đang dỗ cho bạn nhỏ vui.

Sự dịu dàng của trị liệu hạng nhất thật giày vò người khác. Thời Lạc xuất thân từ trị liệu, biết rằng thao tác đỉnh cao này yêu cầu tốc độ tay và dự đoán hà khắc cỡ nào, không phải Thời Lạc thiên vị mà thao tác này của Dư Thúy hoàn toàn là thao tác cấp độ máy tính rồi.

Càng hiểu càng cảm thấy Dư Thúy lợi hại, càng cảm thấy hắn lợi hại thì càng run chân.

Cuối cùng vẫn là bản thân Thời Lạc không chịu nổi nữa, chủ động trò chuyện riêng với Dư Thúy: [… Đội trưởng, thu hồi bản lĩnh đi.]

Giao diện trò chuyện bạn bè trong game cài đặt, Dư Thúy gõ chữ.

[Whisper]:?

[Evil]: Huấn luyện cả ngày rồi, buổi tối xếp đôi, anh… thả lỏng đánh bừa thôi.

[Whisper]: Rất thả lỏng đó.

[Evil]: …

[Evil]: Thao tác thế này mà thả lỏng?!

[Whisper]: Ừ.

[Evil]: … Năm đó quả nhiên nên đổi chức nghiệp

[Whisper]: …

[Evil]: Đỉnh cao của chức nghiệp cao quá.

[Whisper]: Đánh giá anh cao thế ư?

[Evil]: Là sự thật…

Thời Lạc thật sự không phải vì quá thích Dư Thúy mới khen hắn đâu. Trước đây không có cơ hội xếp đôi với Dư Thúy, từ sau khi Dư Thúy về nước mới có nhiều cơ hội như vậy, bình thường xem Dư Thúy nghịch thiên thế nào trên sân đấu đều chỉ là đang xem về phương diện thi đấu, thứ chi tiết hơn chỉ có thể chơi cùng một ván thật sự với Dư Thúy mới có thể hiểu rõ. Thời Lạc được coi là tự phụ, nhưng cũng phải càng ngày càng thừa nhận, trị liệu của Dư Thúy quả thật là đỉnh cao của chức nghiệp, còn là cái kiểu hoàn toàn không nhìn thấy được.

Dư Thúy như thế này khiến Thời Lạc không thể không rung rinh.

Càng muốn chiếm hời của hắn hơn.

Thời gian huấn luyện, không phải lúc nghĩ những chuyện này, Thời Lạc hít sâu một hơi, cất lại những tâm tư lộn xộn kia, gõ chữ.

[Evil]: Mở live stream thôi.

[Evil]: Lúc live stream anh đừng… đừng như vậy nữa.

[Whisper]: Như vậy là gì?

[Evil]: …

[Evil]: … Không nói được, đừng hỏi nữa mà, anh chắc chắn biết.

[Whisper]: Xin lỗi, anh không biết.

Tay trái Thời Lạc rời khỏi bàn phím, vuốt cái tai đã đỏ bừng.

Cậu ngẩng đầu hơi nghiêng người, xuyên qua màn hình máy tính nhìn Dư Thúy ở chỗ không xa vẻ mặt vẫn bình thường, nghiến răng, cái người này…

Cậu hít một hơi, gõ chữ.

[Evil]: … Đừng coi em là bạn trai của anh.

[Whisper]: Vậy coi là gì?

[Evil]: Là đồng đội bình thường, Thần Hỏa.

[Whisper]: ok, tặng em một tấm thẻ trải nghiệm Thần Hỏa

Hai người cùng mở live stream, tiếp tục xếp đôi.

Vào ván mới, nháy mắt Thời Lạc hối hận rồi.

Thời gian của đồng đội bình thường Thần Hỏa thật sự khổ cực lầm than mà.

Dư Thúy nói được thì làm được, tự mình chơi của mình, hoàn toàn coi Thời Lạc không tồn tại, đánh như đang xếp đơn vậy, thắng là được, đồng đội gì đó hoàn toàn là công cụ.

Thời Lạc tự làm tự chịu, mất máu thì tự quay về đá chuyển sinh thêm máu, mất mạng thì tự mình chạy.

Fan xem live stream không hiểu tình huống, không biết hai người này lúc xếp đôi mấy ngày trước còn tôn trọng lẫn nhau bây giờ bị cái gì rồi, nhao nhao gửi đạn mạc lo lắng.

[TvT, chuyện gì thế chuyện gì thế? Mấy hôm không xem live stream thôi hai người này xảy ra chuyện gì vậy?]

[… Tui có hơi hoang mang.]

[Đệt, vừa rồi Thời thần bị đánh ngay bên cạnh Dư thần, Dư thần coi như không thấy!]

[Đây là không có giao lưu sao? Không mở camera nhưng tui nghe tiếng, rõ ràng hai người này đều đang ở phòng huấn luyện căn cứ mà, sao lại không nói với nhau câu nào?]

[Đừng đoán mò nữa, ban đầu hai người họ đánh với người qua đường cũng không có trò chuyện.]

[Chuyện này không phải đoán mò, thật sự xảy ra chuyện gì đúng không?]

[+1, đừng giả vờ hòa bình nữa, tuyệt đối là có mâu thuẫn.]

[… Tui bắt đầu sợ hãi rồi, hai người có thể nói gì đó không?]

[Sợ, chẳng phải đã nói hết rồi sao? Chuyện này là sao thế?]

[QAQ, mong ai đó hãy nói thẳng với mị, nói với mị hai người bọn họ không có chiến tranh lạnh nữa, mị không chịu nổi nữa đâu aaaaaaa…]

Dư Thúy và Thời Lạc mạnh ai nấy chơi, không ai xem đạn mạc, trong phòng live stream fan chỉ có thể nghe thấy tiếng gõ bàn phím, càng nghe càng lạnh, vô số suy đoán đáng sợ đã thành hình, đến khi…

Đến khi ván game này kết thúc.

Fan của Thời Lạc đang ngồi chờ trong phòng live stream của cậu rõ ràng nghe thấy, từ micro phòng live stream của Thời Lạc truyền ra một âm thanh người khác đang nhịn cười.

“Thẻ trải nghiệm Thần Hỏa, vui không?”

“Biết bình thường anh xếp đôi với em, tốt với em cỡ nào rồi chưa?”