FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 61



Hôm sau, trên chiếc xe MPV xuất phát đến NSN, sắc mặt của đột kích nào đó kém vô cùng, ngồi một mình ở hàng ghế cuối cùng trong xe, dựa vào một bên không để ý đến ai hết, mũ lưỡi trai  che hết nửa gương mặt, chỉ lộ ra cái cằm.

“Evil sao thế?” Chu Hỏa leo lên xe, sau khi kiểm tra ba lô của từng tuyển thủ xong thì thấy dáng vẻ này của Thời Lạc, lo lắng hỏi, “Hôm qua không nghỉ ngơi tốt sao? Mấy giờ ngủ? Chẳng phải nói hôm nay đấu với NSN, bảo mấy cậu đi ngủ sớm rồi sao?”

Phía sau mũ lưỡi trai, Thời Lạc trầm giọng nói: “3 giờ rưỡi… Không muộn.”

“Ừ, vậy cũng được.” Chu Hỏa yên tâm, ngồi xuống, vẫn thấy thắc mắc, quay đầu hỏi, “Vậy cậu làm sao thế? Không thoải mái à?”

Không chờ Dư Thúy mở miệng giải vây giùm Thời Lạc, Thần Hỏa đặt ba lô của mình ngay ngắn xong cười lạnh: “Muốn biết không? Có muốn tôi nói cho anh biết không?”

Puppy bất ngờ nhìn Thần Hỏa, “Chuyện của cậu ta… cậu biết à?”

“Tôi cũng chẳng muốn nói.” Thần Hỏa lườm Thời Lạc, hừ hừ, “Tối qua không biết có ý đồ gì, cứ muốn chơi vợ bé nhỏ của tôi, đuổi tôi đi, chắc là sau khi về càng nghĩ càng tức nên không ngủ được, hừ… đáng đời.”

Thời Lạc: “…”

Cậu cũng không muốn giải thích, tiếp tục nhắm mắt giả vờ ngủ.

“Gần 2 giờ rồi, cậu ta không đi, Dư Thúy cũng không đi. Hai người y như có bệnh, ngồi ở đó nhìn tôi đánh ván cuối cùng, anh nói xem có cái bệnh điên nào vậy không?” Thần Hỏa không thể hiểu nổi, “Đều là đột kích, Thời Lạc muốn học lén kỹ thuật trâu bò của tôi cũng được thôi, Dư Thúy hóng hớt cái gì hả? Học lén thì học lén đi, học xong rồi còn muốn thực hành, tôi nhịn được sao? Acc kia của tôi băng thanh ngọc khiết không nhiễm bụi trần, có thể để một thằng nhóc con uốn tóc, nhuộm tóc, xỏ lỗ tai đụng vào à?”

Thần Hỏa vừa mở miệng thì Chu Hỏa đã hiểu xảy ra chuyện gì rồi, anh muốn cười nhưng lại không dám, ráng nhịn xuống, “Sau đó thì sao?”

“Sau đó thì cậu ta ầm ầm bỏ đi, còn Dư Thúy nữa.” Thần Hỏa bĩu môi, “Lúc Dư Thúy đi còn giả vờ trượt tay đụng bàn phím… Đệt, không có ai tốt hết!”

Puppy thông cảm nhìn Thần Hỏa, cảm thán, “Dư Thúy vậy mà không rút ổ điện của cậu ra… Hỏa, thật đấy, cậu đúng là dựa vào bản lĩnh của bản thân tự tăng độ khó cho cuộc đời mình.”

Thần Hỏa không hiểu ý của Puppy, còn muốn hỏi nữa thì bị Chu Hỏa ngắt lời.

Chu Hỏa quay đầu nhìn Thời Lạc với gương mặt bất mãn tuổi dậy thì, cố gắng nhịn cười.

Thân làm quản lý, đầu tiên Chu Hỏa phải phá vỡ quan hệ lạnh ngắt của Dư Thúy và Thời Lạc khiến fan chiến đội yên tâm, sau đó lại phải để mối quan hệ của hai tuyển thủ ngôi sao này thân thiết hơn một chút tiện cho anh tạo chủ đề, nhưng nếu tiến thêm một bước, công khai trực tiếp gì đó thì chính là sự cố vượt qua trạng thái hoàn mỹ hiện tại.

Đối với quyết định lựa chọn không công khai của Thời Lạc, Chu Hỏa vô cùng hài lòng.

Dù sao thì vết xe đổ đang bày ra rõ ràng ở căn cứ NSN kìa.

Đến nhà thi đấu sân nhà của NSN, nếu ở các nhà thi đấu khác thì bên trong và bên ngoài đều sẽ bị bảng đèn chiến đội NSN với bảng đèn cá nhân tuyển thủ bao vây rồi, nhưng hôm nay lại không có.

Các fan của NSN không ở bên ngoài nhà thi đấu chờ xe của chiến đội NSN, gần như toàn bộ đều đến kiểm tra rồi vào trong luôn, không ồn ào náo nhiệt, tâm sự nặng nề, đều cúi đầu nhìn điện thoại.

Thần Hỏa mãi mãi chậm hơn người khác một nhịp, khi vào hậu trường thì nhìn hai bên nói: “Hôm nay sao lại yên tĩnh như vậy?”

“Đáp án ở diễn đàn, nhưng đề nghị cậu đừng xem, đặc biệt là trước trận đấu.” Chu Hỏa giục mọi người đến phòng nghỉ trước, “Tôi đi quẹt thẻ cho mấy cậu, mấy cậu đến phòng nghỉ trước đi.”

Lời nói của Chu Hỏa đó giờ không có tính răn đe gì, bọn họ đi vào phòng nghỉ, bao gồm cả lão Kiều, vừa ngồi xuống đã lấy điện thoại ra đi lướt diễn đàn.

Chuyện ngày hôm qua quả nhiên bắt đầu ồn ào.

Thời Lạc mở diễn đàn e-sport có độ thảo luận cao nhất, từng cái tiêu đề bắt mắt đập thẳng vào mặt.

“Buổi chiều NSN bị Thánh Kiếm châu Âu thắng đậm 0-2, buổi tối đột kích ROD chúc mừng sinh nhật cho bạn gái, đúng là giỏi quá mà”

“Mỗi năm đều trông chờ mấy người giành vô địch, mỗi năm đều không có thành tích, yêu đương con mẹ gì”

“Năm nay NSN có phải lại hết hy vọng rồi không?”

“Chửi, chửi chết cho tao, không chửi không tỉnh”

“Thua luôn, còn tẩy trắng cho ROD, chờ trận đấu hôm nay của NSN với Free, rốt cuộc có phải ROD là quả tạ không thì xem thi đấu là biết”

Lão Kiều đặt điện thoại xuống, thở dài: “Weibo bạn gái của ROD đã bị chửi không còn gì. Tôi hiểu nội tình, nói một câu công bằng thì ROD với bạn gái của cậu ấy đã bắt đầu yêu nhau từ cấp 2 rồi, là thanh mai trúc mã thật. Bạn gái người ta cũng không phải là hot girl mạng cọ nhiệt độ, đã quen nhau mấy năm rồi, ROD cũng không phải yêu đương mất trí vì bạn gái. Chuyện này…”

“Anh biết cũng vô dụng.” Puppy lướt diễn đàn, chậm rãi nói, “Chính quản lý của NSN cũng đứng ra nói rồi, hai người họ đã yêu nhau nhiều năm, weibo chính thức của bọn họ đăng thông báo sáng trưng đó, anh xem có ai quan tâm không?”

Thần Hỏa lắc đầu: “Anh có gì để nói với đám hater chứ. Đều là bị Thánh Kiếm khiêu khích, tìm người xả giận mà thôi… ROD không cẩn thận đụng phải họng súng.”

Thần Hỏa lại lướt weibo, bật cười: “Fan của ROD còn nhắn tin cho tôi, bảo chúng ta nhường một chút…”

Lão Kiều cảnh cáo nhìn Thần Hỏa: “Đừng nghĩ linh tinh đấy.”

“Biết mà, trước khi gửi tin nhắn chẳng lẽ mấy bé đáng yêu này không đi tra à? Ngay cả FS chúng ta cũng có thể tự tay đâm thì bỏ qua cho NSN được sao?” Thần Hỏa thở dài, “Tôi chỉ cảm thấy NSN có hơi thảm, 12 chiến đội, mẹ nó đều bị Thánh Kiếm giết, bây giờ chỉ có bọn họ gánh cái nồi này, haiz… người anh em có hơi xui xẻo.”

Dư Thúy đặt điện thoại xuống: “Phát huy như bình thường, bớt suy nghĩ chuyện không đâu.”

“Tuân lệnh.” Puppy vứt điện thoại qua một bên, ung dung nói, “Chỉ là khổ cho anh em ROD, có chết hay không chứ, ai bảo chỉ có cậu ta có bạn gái, còn mẹ nó đúng lúc xin nghỉ đi chơi, vận may này không ai có nữa rồi…”

Ra sân không thể mang theo điện thoại, Thần Hỏa đưa điện thoại cho lão Kiều, “Vất vả ROD, thay anh em chống áp lực.”

Mọi người đều để điện thoại qua một bên, chỉ có Thời Lạc còn đang nhíu mày lướt diễn đàn.

“Đừng xem nữa.” Dư Thúy nhìn Thời Lạc, “Đi xem thiết bị của mình đi.”

Thời Lạc hình như không nghe thấy, ngón tay lướt nhanh trên màn hình, sắc mặt càng ngày càng xấu.

Cậu không tính công khai chuyện tình cảm, nhưng nhìn mấy câu mắng ROD ở diễn đàn, cậu cứ cảm thấy mỗi một câu đều đang nói Dư Thúy.

Ký ức hai năm trước cả cộng đồng mạng đều chửi Dư Thúy quá sâu sắc, cái cảm giác bụng đầy oan khuất nhưng lại không thể phản bác ăn sâu vào trong trí nhớ của Thời Lạc, thỉnh thoảng có thể bị moi lên, khiến cậu có cảm giác không thở được.

Yêu đương thôi mà, có trêu ai chọc ai đâu?

Chuyện mình với Dư Thúy nếu như bị phát hiện, nếu như hôm đó Free cũng thua trận đấu, Dư Thúy cũng bị chửi thế này ư?

Dựa vào đâu chứ?

Không có chiến đội nào có thể không thua trận đấu nào, chỉ cần thua thì luôn phải có người ra gánh nồi.

Dựa vào đâu phải là người đang yêu đương chứ?

Sắc mặt Thời Lạc tệ vô cùng, chữ “ROD” trong từng topic ở diễn đàn đều bị cậu tự động đổi thành Dư Thúy, càng xem càng sa sầm.

Chưa đầy hai tháng trước, vì để rửa sạch nỗi oan cho Dư Thúy, toàn đội Free nói hết sức cũng không đủ.

Dư Thúy vừa mới rửa sạch ô danh đầy người, nếu như vì mình lại…

“Evil.”

Thời Lạc giật mình, chợt ngẩng đầu, mới phản ứng lại là Dư Thúy đang gọi ID của mình.

Dư Thúy mặt không biểu cảm nhìn Thời Lạc, nhắc lại lần nữa: “Đi lấy thiết bị của em đi.”

Thời Lạc hít sâu một hơi, tiện tay đặt điện thoại lên trên bàn, đứng lên mở ba lô thiết bị của mình.

Lão Kiều theo bản năng làm hòa giải, cười cười: “Thời Lạc xem nhiều tin tức hóng hớt mà thôi, được rồi, được rồi, thiết bị không có vấn đề gì thì chờ trọng tài đến xác nhận thông tin.”

Không bao lâu thì trọng tài bên ban tổ chức giải đấu đến xác nhận thông tin hai bên. Dư Thúy ký tên, lão Kiều hỏi: “Bắn tỉa của NSN là ai ra sân?”

Trọng tài cũng biết sóng gió của trận này, hiểu ý của lão Kiều, thấp giọng nói: “ROD, hôm nay NSN không mang dự bị đến.”

Puppy nhỏ giọng nói: “Đầu sắt đó anh bạn, hy vọng có thể phát huy tốt.”

Cậu ta bình thường thích cà khịa nhưng lần này thật sự mong ROD có thể phát huy tốt, chặn họng đám hater.

Nhưng mà không như mong muốn.

Bị chửi một buổi tối thêm một buổi sáng, là ai cũng sẽ bị ảnh hưởng. Sắc mặt khi ra sân của ROD cũng không tốt lắm, quầng mắt không che được thì thôi ngay cả môi cũng không còn màu sắc, cả người lộ vẻ ảm đạm, giữa trán nhíu lại mơ hồ mang theo cơn giận.

Cả sân thi đấu ngột ngạt hơn ngày thường, fan của NSN có hơi biến khéo thành vụng, trước khi tuyển thủ đeo tai nghe cách âm, các fan của NSN còn cùng nhau gào to mấy tiếng “ROD cố lên”, quả nhiên ROD nghe thấy tiếng cổ vũ này sắc mặc càng kém.

Trận đấu bắt đầu, NSN không thử cho Ngõa Ngõa chơi trị liệu thích khách, trị liệu thích khách nào ở trước mặt của Whisper đều không nhìn được, Ngõa Ngõa tiếp tục làm vú em. Không biết có phải NSN đang chăm sóc cho ROD không mà cả tập thể đều đánh vô cùng thận trọng, không chiến đấu giáp mặt với Free, mỗi lần chạm mặt nhau đều vô cùng cẩn thận.

Người bên Free đều là tay to được một tấc lại muốn thêm một thước. Giai đoạn đầu NSN nhường ưu thế lại, ba người Dư Thúy, Thần Hỏa và Thời Lạc mạnh mẽ đi đầu đương nhiên sẽ không khách sáo, xử lý gọn gàng dứt khoát một vùng đất của NSN.

NSN rõ ràng là muốn đánh kiểu tiêu hao, giống như trận đấu tập của Thánh Kiếm với Free hôm đó, qua được giai đoạn đầu yếu ớt giữ được kinh tế, tính đánh kinh tế vào giai đoạn sau, điều Free sợ nhất chính là chuyện này, chỉ là…

Điều kiện tiên quyết là phải kéo đến khi tài nguyên kinh tế của toàn đội Free không còn nữa.

Ban đầu NSN còn cố gắng duy trì, vừa đánh vừa lui, nhưng khi trận đấu đến phút thứ 15, một sai lầm của ROD khiến Puppy đoán được vị trí, Puppy một phát bắn chết ROD, NSN nháy mắt không còn đôi mắt ở đằng sau khống chế toàn cục nữa. Hai đột kích và trị liệu hàng trước không tránh kịp, bị Free diệt đoàn. Cục diện trận đấu nháy mắt không còn hồi hộp, bốn người NSN bị giết sạch, chờ đến khi sống lại đã bị mấy người bên Free lọc sạch hết sương độc trên bản đồ, Puppy không còn thủ ở phía sau nữa, trực tiếp tiến lên phía trước, thuần thục, không cho NSN có sức lực để thở, chiến thắng trận đấu này.

Ván đầu tiên bị Free thuận lợi chiến thắng, ván này nếu như NSN muốn chia nồi thì rõ ràng là ROD rồi.

Nhưng mà thất bại thì ai cũng sẽ có, không phải ai cũng là Whisper, trong mỗi trận đều sẽ có mấy lần sai sót nhỏ, miễn cưỡng có thể làm tròn bỏ qua được.

Nhưng ván thứ hai thì không xong rồi.

ROD hình như suy sụp tinh thần rồi, nếu như ván đầu tiên cậu ta chỉ là không cẩn thận xảy ra sai lầm nhỏ thì ván thứ hai cậu ta hoàn toàn là đi nộp mạng cả trận đấu. Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, không ngừng sai lầm, thao tác thay đổi, mấy lần phán đoán sai vị trí của hàng trên Free, lần nào bắn súng cũng đều tự lộ vị trí của mình, cả ván đấu bị Puppy cùng nghề áp chế gắt gao, nhưng cậu ta vẫn không từ bỏ, cực kỳ muốn xoay chuyển cục diện, liên tục nổ súng bắn lén, sau đó thì đều bị Free tóm được vị trí.

Ván thứ hai kết thúc sớm hơn ván đầu tiên 20 phút, Free không có bất cứ bất ngờ gì thắng trận đấu này.

Một trận BO3 nhanh chóng kết thúc, Thời Lạc tháo tai nghe cách âm, trên mặt không hề thoải mái.

Cậu không phải chưa đánh với ROD, thao tác hôm nay của ROD nhìn nhức mắt đến thế, hoàn toàn là bị đám hater chửi ảnh hưởng rồi.

Thần Hỏa tháo tai nghe, nhỏ giọng thầm thì: “Biết là cậu ta sẽ không ổn, nhưng không ngờ là suy sụp đến khó coi như vậy. Trận này đừng nói là trận đấu rửa nhục, rõ ràng là cậu ta đi chứng minh mình là vì yêu đương nên mất trí rồi.”

Nhàn nhã thắng NSN ở mùa giải chính, Puppy cũng không có vui đến thế, cậu ta xoa lỗ tai: “Trận đấu kiểu này đánh vô nghĩa quá.”

Dư Thúy thì vẫn như bình thường, ký thẻ xác nhận trọng tài đưa cho đội trưởng xong, tháo bàn phím với chuột của mình: “Đi phỏng vấn thôi.”

Thời Lạc bụng đầy tâm sự, vẫn nhìn màn hình chằm chằm.

Kết thúc mỗi trận đấu đều sẽ hiện ra bảng số liệu ghi chép số kills của mỗi tuyển thủ trong trận đấu, ván này ROD giết được 0 bị giết 8.

Một bắn tỉa hàng sau đánh ra cái thành tích này, cơ bản có thể đoán rằng là tạ của cả đội.

Thời Lạc buồn bực trong lòng, cứ cảm thấy bảng số liệu này là của mình.

“Thời Lạc, Thời Lạc? Thời Lạc?!!”

Nhà thi đấu quá ồn ào, Thời Lạc bụng đầy tâm sự không nghe thấy gì cả, còn đang nhìn màn hình cho đến khi Dư Thúy vỗ vai cậu.

Cậu giống như mới tỉnh ngủ, phát hiện đồng đội đều đang nhìn mình, chỗ phỏng vấn đã chuẩn bị xong từ lâu, MC cũng đang hoang mang nhìn về phía mình.

Cậu cắn răng, hôm nay cậu thất thần nhiều quá.

Cậu nhanh chóng cầm thiết bị của mình lên, nhíu mày đi theo đồng đội đến chỗ phỏng vấn.

Sân nhà của NSN, NSN đánh thành như thế này, MC cũng ngượng ngùng, không phỏng vấn chủ đề nhạy cảm, hỏi vội vàng mấy câu thì kết thúc. Thời Lạc lòng tràn ngập tâm sự, đi theo đồng đội về phòng nghỉ.

Trận đấu chuẩn bị rất nhiều ngày kết thúc qua loa, Chu Hỏa cũng thấy tẻ nhạt, cười cười chúc mừng mấy câu, vừa hỏi muốn đi đâu ăn thì Dư Thúy đặt thiết bị của mình xuống nói: “Đi đâu cũng được, mọi người đi trước đi, tôi có mấy lời muốn nói với Thời Lạc.”