FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 99



Khởi đầu thi đấu tốt đẹp là quan trọng nhất. Bắt được một ván đầu. Biểu tình của mọi người trong phòng nghỉ Free nhẹ nhàng hơn một chút. Đặc biệt là Chu Hỏa. Hắn sống chết nhìn chằm chằm màn hình phát sóng trực tiếp, còn có thể phân tâm giục trang trí nhanh đem hai bản poster thắng thua lại đây, lại dặn dò biên tập văn án thông báo cho tốt.

"Không nghĩ đánh nhanh như vậy." Chu Hỏa một bên liên lạc văn án một bên nghi hoặc nói, "Không phải lúc trước các cậu có ý cất dấu chút sao? Sao bây giờ ván thứ nhất đã đem hết toàn lực ra vậy?"

Lão Kiều lau mồ hôi, lắc đầu, "Chính vì hiện tại đã dùng hết toàn lực, cho nên mới muốn đánh nhanh."

Trong trận đấu không muốn bại lộ quá nhiều lại không muốn thua. Muốn lập tức nghênh đón Giải Thế Giới, cũng không muốn chậm trễ. Trong hoàn cảnh ấy mà tìm được điểm cân bằng thật sự quá khó. Chiến thuật an bài cho Free là do tổ giáo luyện và thầy phân tích số liệu cùng quyết định. Tất cả an bài cho Giải Quý Hậu nói là xiếc đi dây cũng không quá. Lão Kiều thân là giáo luyện áp lực là lớn nhất. Vừa xong xem thi đấu mồ hôi một tầng lại một tầng đổ ra. Lão Kiều đem khăn giấy nắm chặt trong tay, "Không thuận buồm xuôi gió như vậy, kéo càng lâu, bại lộ càng nhiều. Không ít chiến đội trong và ngoài nước đang sống chết nhìn chằm chằm chúng ta đấy. Nào dám giống như Saint, mỗi cục sảng qua là được. Chúng ta là còn xem sau này."

Chu Hỏa cầm một lọ nước khoáng đưa cho lão Kiều, "Thả lỏng chút. Mấy người bọn họ áp lực còn chưa nhiều như cậu."

"Áp lực nào có nhiều ít cái gì, đều mẹ nó nhiều như nhau." Lão Kiều uống mấy ngụm nước, nhìn chằm chằm màn hình tiếp sóng, "Nhưng là xem ai trái tim lớn hơn, ai có thể kháng áp tốt hơn thôi. Tuyển thủ chúng ta đều còn được. Ngõa Ngõa ván trước bị nhằm vào một chút, ván sau thao tác không biết có chịu ảnh hưởng không?"

Khi nói chuyện, ván thi đấu thứ hai bắt đầu.

"Tuy rằng mở miệng có chút xấu hổ." Lúc chờ đếm ngược Thần Hỏa chà xát tay, lải nhải, "Tớ với Ngõa Ngõa cũng có fan cp, còn không ít, ván này lại nhắm vào cậu ấy, tớ đoán các fan sẽ mắng tớ không phải người. Aiz. Dựa vào cái gì, nhắm vào cậu ta là ý của các cậu, đến lúc người đội nồi lại là tớ?"

"Tỉnh tỉnh. Tổ hợp Thời Lạc với Ngõa Ngõa hiển nhiên nhân khí còn cao hơn." Puppy từ từ hất bát nước lạnh, "Hơn nữa không liên quan đi. Chiến đội chúng ta không phải đã có tiếng càng thích ai càng ngược người đó sao? Cậu xem Dư Thần của chúng ta đi. Các fan phát hiện ra. Năm đó xem như Dư Thúy ngược Lạc Lạc đến tận trời, thế mà cp fan của họ đều cảm thấy đáng yêu."

Thời Lạc nhíu mày, "Đừng ghê tởm."

Đếm ngược kết thúc, mấy người thần sắc nghiêm túc lên.

Ván mở màn đã bị nhắm vào. Một ván này NSN trốn trong đám sương mù không đi tẩy độc. Vẫn không nhúc nhích, dự tính mai phục đánh Free bên này.

Puppy ở phía sau không nhìn thấy gì, nhắc nhở nói, "Toàn bộ đường giao phía trước, cả trước cả sau không thấy động tĩnh gì. Bọn họ đang ngồi xổm chờ các cậu đấy. Nhưng bọn họ đang ngồi xổm ở đâu?"

Ngồi xổm ở đâu, nếu chuẩn bị đánh chính diện một đợt thì ba đấu ba, nếu đi đường biên bản đồ thì ba đấu một. NSN trốn rất kĩ, Puppy không nhìn thấy gì, dựa vào phán đoán nhất thời nói, "Bọn họ chắc là sẽ đi đường biên. Nếu vậy thì là ba đánh một, các cậu ôm đoàn hay tách ra?"

So với đối đầu thẳng vào trung tâm bản đồ, thì mở màn mà một người đi biên nguy hiểm sẽ ít hơn rất nhiều. Tất nhiên. Lợi ích của đội cũng ít hơn rất nhiều. Trung tâm bản đồ là tốt nhất thì chắp tay nhường cho người ta. Mình chỉ có thể tẩy độc ở đường biên bên cạnh. Cũng không có lợi ích gì.

Nhưng phải có một đội viên không dám đối mặt chính diện thì mới có thể coi là bắt đầu. Puppy do dự chỉ là vì hắn suy đoán Ngõa Ngõa chịu ảnh hưởng từ ván trước, không dám đánh chính diện sợ chạm vào Dư Thúy.

"Bọn họ vẫn ôm đoàn ở chính diện, tin em đi." Thời Lạc thấp giọng nói, "Ngõa Ngõa bây giờ không dễ băng trạng thái đâu, bọn họ vẫn là muốn đánh chính diện chúng ta."

Bản đồ bên cạnh chưa có một chút động tĩnh nào, Puppy đứng sau, đôi mắt thập phần khó chịu, hắn tê một tiếng, "Cậu xác định sao?"

"Xác định." Dư Thúy nói, "Vẫn là đánh nhanh, không theo chân bọn họ. Thời Lạc đi đường biên bản đồ. Thần Hỏa phóng tinh lọc mãnh."

Mấy người nghe theo Dư Thúy chỉ huy, Thần Hỏa dẫn đầu buông tinh lọc mãnh. Không ngoài dự liệu của Thời Lạc, hai phút trôi qua cũng chưa hề đụng tới ba người hàng phía trước của NSN. Chờ chính là giờ khắc này. Tinh lọc mãnh khởi hiệu cần vài giây, tẩy chính là sương mù bên NSN, lúc này có vài giây NSN sẽ chiếm ưu thế về tầm nhìn. Thần Hỏa vừa thả tinh lọc mãnh. Cố Càn thừa lúc hắn chưa đứng dậy trực tiếp nổ súng. Thần Hỏa nhanh chóng đứng dậy vừa lui về phía sau vừa nổ súng. Free hai đấu ba lại bị tấn công trước, cố đối đầu là không sáng suốt. Thần Hỏa bắn mười phát đạn áp chế NSN, nhanh chóng cùng Dư Thúy lùi vào trong công sự che chắn.

Thần Hỏa nát khiên quang tử trước so với đối phương. Có chút mệt. Nhưng bên trái bản đồ Thời Lạc đã thành công thả ba cái tinh lọc mãnh. Sau khi bị Rod - Thư Kích Thủ NSN bắn một viên vào chân cũng lùi lại thành công. Vừa bắt đầu Free đã thả nhiều hơn NSN bốn cái tinh lọc mãnh. Tổng thể vẫn là chiếm ưu thế.

"Thật đúng là bị các cậu đoán đúng rồi." Thần Hỏa líu lưỡi, "Ngõa Ngõa vẫn cứng a, vẫn là muốn đua chính diện với chúng ta."

Thời Lạc đã bại lộ vị trí, không thể tiếp tục tẩy độc, tự động trở về tìm Dư Thúy hồi máu, thấp giọng nói, "Như anh nói đấy, đừng xem thường cậu ấy."

Khi nói chuyện, NSN bên này thừa dịp hai Đột Kích Thủ của Free đang bổ xung trạng thái, nhanh chóng thả bốn cái tinh lọc mãnh. Puppy không nhìn thấy vị trí, theo phán đoán bắn ra hai viên đạn áp chế, cũng không đánh trúng. Free muốn đánh nhanh, không chơi lại kịch bản anh tới tôi đi nghỉ ngơi lấy sức. Thời Lạc còn chưa hồi đầy máu, ba người đã xông ra ngoài, trực tiếp đối mặt khai chiến. Ngõa Ngõa lại lần nữa bị giết trước. Nhưng trước khi hắn bị giết đã hồi máu cho Cố Càn. Cố Càn bên này dựa vào ưu thế lượng máu thu rớt Thần Hỏa, lại đánh Thời Lạc còn một mảnh máu. Thời Lạc là đang đấu với Tín Nhiên, sau khi bị Cố Càn bắn hai phát bèn cùng Tín Nhiên một đấu một. Trước khi chết quét rớt Tín Nhiên. Theo sau Cố Càn chỉ còn một tia máu bị Dư Thúy thu rớt. Sau khi hai bên đấu một đợt ba đấu ba thì chỉ còn lại Dư Thúy.

"Đối phương hôm nay mạnh quá." Puppy líu lưỡi, "Di chuyển cũng xinh đẹp, hoàn toàn không cho tớ cơ hội bắn một chút nào."

"Sống lại trực tiếp đến đây tẩy độc, phóng tinh lọc xong lại tìm tớ bổ khiên." Tốc độ nói của Dư Thúy bay nhanh, "Đầu hai người đều là cho lão Cố, chưa cho Tín Nhiên. Chúng ta chiếm được ưu thế nhỏ. Nhờ đợt này phải tẩy độc trước, nhanh kéo ưu thế lên."

NSN bên kia hiển nhiên cũng rất rõ ràng, sau khi Free chiếm thế chủ động sẽ nhanh chóng công thành đoạt đất. Lúc sống lại trước tiên bổ sung đầy đủ trạng thái lại lần nữa vọt đến chính diện.

Sau khi Thời Lạc thả thành công tinh lọc mãnh thì lùi lại phía sau cùng Dư Thúy hội hợp. Động tác Thần Hỏa chỉ chậm nửa giây, bị Rod bắn trúng cánh tay, còn một mảnh máu giữ được một mạng.

"Ván trước đã rất nhanh, không nghĩ tới ván này tiết tấu còn có thể hung hơn." Bình luận viên Giáp kinh ngạc nói, "Hai bên đều muốn cắn chết đối phương, liều mạng cũng không nghĩ để đối phương bắt được ưu thế lớn hơn nữa, muốn đánh mạnh để giữ được chiến trường chính diện. Tuy rằng Free trước mắt chiếm ưu thế, nhưng không thể không nói NSN đây cũng là luyện binh a. Ngõa Ngõa đối mặt Dư Thúy cũng không đánh nhút nhát như mọi khi. Chẳng những không bị ván trước ảnh hưởng, thao tác còn càng ngày càng lão luyện. Mấy đợt vừa rồi hoàn toàn không sợ hãi a. Đánh thì đánh. Tôi khả năng vẫn không bằng anh, nhưng tôi không sợ anh."

"Đúng vậy, kỳ thật Y Liệu Sư đối mặt với Dư Thúy ít nhiều đều sẽ có chút khẩn trương. Ngõa Ngõa đã khắc phục được điểm này." Bình luận viên Ất gật đầu, "Nhưng nói thật, tôi trước sau vẫn cảm giác đấu chính diện là nguy hiểm. Tuy rằng NSN xử lý đã rất tốt, nhưng mỗi lần đánh chính diện vẫn là Free ít nhiều bắt lại ưu thế. Hiện tại còn chưa rõ ràng lắm, nhưng lại đến mấy đợt về sau cũng khó nói, tổ ba người hàng phía trước của Free vẫn là quá ngạnh."

Bình luận viên còn chưa dứt lời, hai bên lại chạm trán ở chính diện. Trung tâm bản đồ đã bị hai đội tẩy sạch ra một mảnh rộng. Thư Kích Thủ hai bên cũng có đủ tầm nhìn, song song gia nhập chiến cuộc. Thi đấu chính thức tiến vào giai đoạn bốn đấu bốn. Hỏa lực lại lần nữa thăng cấp. Giai đoạn trước hai đội kiềm chế lẫn nhau, cơ hồ cũng chưa thể tẩy đến cái gì ở đường biên bản đồ. Giai đoạn trước hai đội chủ yếu thả tinh lọc mãnh ở trung tâm bản đồ. Lúc này không muốn đấu chính diện cũng phải đấu chính diện. Nếu thật muốn chơi lại kịch bản đi đường biên bản đồ, thì kinh tế còn lại cũng không đủ để chống trận đấu nữa.

Bình luận viên Giáp bất đắc dĩ cười cười, "Vừa rồi là muốn cương, hiện tại là không thể không cương. Nhưng tôi muốn nói, thật cùng vài người này của Free đấu thực lực vẫn là có hơi khó. Ít nhất là ở trong nước. Trước mắt còn chưa có chiến đội nào đâu chính diện được với Free."

Sau khi giằng co tám phần ở chính diện, Free bắt lấy thi đấu.

"Bọn họ cũng tìm biện pháp phá chính diện của chúng ta. Cũng là luyện Ngõa Ngõa." Sau khi ván thi đấu thứ hai kết thúc. Trong phòng nghỉ Free, biểu tình của lão Kiều rốt cuộc cũng thả lỏng chút, cùng mấy tuyển thủ cười nói, "Cũng có thể là không phục, chính là muốn cùng thi đấu với hàng phía trước các cậu. Đều là ba người hàng phía trước. Làm sao lại không thể đánh các cậu?"

"Có thể đánh a, ai nói không thể đánh?." Thần Hỏa xoa xoa bả vai, nhướng mày, "Nhưng chính là không đánh được, sách"

"Thu vào chút." Lão Kiều gõ gõ bả vai Thần Hỏa, "Vừa rồi mất đầu nhiều nhất chính là cậu, sai lầm vẫn nhiều. Đấu xong phục bàn tốt một chút."

Ván trước hai lần thay Thần Hỏa dọn dẹp cục diện rối rắm, Thời Lạc ngước mắt lạnh lùng nói, "Thiếu tập trung."

"Biết rồi." Thần Hỏa bất đắc dĩ nói, "Là các người yêu cầu quá cao được không? Để chúng ta đánh loại nhanh chóng này, vẫn là hợp với hai ván. Tớ là Đột Kích Thủ, không có khả năng luôn tập trung như vậy được. Ách, Được rồi. Thời Lạc làm được, nhưng cậu ấy mới mấy tuổi. Lúc tớ còn trẻ......"

"Cũng sẽ thiếu tập trung." Dư Thúy lười nhác nói, "Trời sinh độ chuyên tâm không đứng đầu thì nhận đi. Lúc cậu đánh xác thật không ổn định bằng Thời Lạc. Ai cũng có thể nhìn ra. Không mất mặt."

"Trách anh. Trách bọn anh. Áp bức các cậu quá nhiều." Tự Lão Kiều cũng rõ ràng chiến thuật nhà mình thử thách tính nhẫn nại của tuyển thủ bao nhiêu, "Ngao, trước kia ngao lâu như vậy đều chịu đựng được, một chút nữa chẳng lẽ lại không. Được rồi. Giám đốc Chu đâu. Đấu xong có khen thưởng gì, trấn an lòng dân một chút đi."

"Tiền thưởng thì không nói." Chu Hỏa rốt cuộc có thể xen miệng, vội ân cần nói, "Mùa giải này kết thúc, đổi mới toàn bộ thiết bị phòng huấn luyện. Tối thiếu mười vạn tệ mỗi máy, tùy các cậu lựa chọn. Tự các cậu báo kích cỡ lắp ráp, muốn phối trí cái gì đều làm cho các cậu."

"Còn có, còn có." Chu Hỏa lại vội vàng nói, "Hôm nay thi đấu xong vốn là có kỳ nghỉ ba ngày. Nhưng suy xét đi Hàng Châu về là phải huấn luyện quá vất vả. Nên lại thêm một ngày nghỉ. Lần này phá lệ. Kỳ nghỉ tổng cộng bốn ngày."

Bản năng Lão Kiều muốn phản bác, nhưng suy nghĩ lại cũng mềm lòng, gật đầu miễn cưỡng nói, "Cũng đúng đi, mấy tháng nay mới có nửa ngày nghỉ vào hôm mưa. Cấp thêm một ngày thì cấp thêm một ngày đi."

Trọng tài ở bên ngoài thúc giục. Mấy người đứng dậy, Chu Hỏa lo lắng mình khen thưởng không đủ, còn không yên tâm dặn dò từng người, "Còn có kinh hỉ, còn có kinh hỉ a. Thần Hỏa, sau mùa giải này có thể mua toàn bộ diện mạo cho tiểu lão bà của cậu. Chiến đội chi trả hết. Puppy, hết mùa giải đòi cho cậu cái hợp đồng phát sóng trực tiếp ngưu bức hơn. Mỗi ngày phát sóng trực tiếp lại không thăng cấp hợp đồng anh đều nhịn không nổ. Rồi, rồi. Các cậu cố lên."

Thời Lạc bước chân dừng lại, quay đầu nhíu mày nói, "Kinh hỉ của em đâu? Của Dư Thúy đâu?"

Chu Hỏa ngẩn ra, cứng họng, "Dư Thúy cần cái gì anh đưa cái đấy. Nhưng mà kinh hỉ cho chiến đội đều là của cậu ấy. Với cả những cái cậu thích đều không tốt cho sức khỏe. Anh không thể nói hết mùa giải, chiến đội chi trả hết thuốc lá với bia cho cậu được. Không dễ nghe tí nào."

Trọng tài của chiến đội Free gắt gao nhịn cười, thấp giọng thúc giục, "Tuyển thủ có thể lên sân khấu."

Thời Lạc bất mãn xoa xoa cổ, tiếp tục đi lên phía trước. Vào phòng kính, khi Dư Thúy đi qua Thời Lạc, thấp giọng nói nhanh bên tai cậu, "Kinh hỉ của em là ngày mai chiến đội đi Hàng Châu. Hai bọn mình đều không đi."

Thời Lạc sửng sốt, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Dư Thúy.

Dư Thúy đã ngồi xuống trước máy tính. Biểu tình như thường đeo tai nghe lên. Sau khi thử qua mạch nội bộ ra hiệu bảo trọng tài ok, tiếp nhận thẻ kẹp xác nhận đội trưởng trọng tài đưa cho.

Thời Lạc ngồi ở chỗ của mình, hầu kết hơi hơi động, hậu tri hậu giác hiểu được.

Dư Thúy để chiến đội đi Hàng Châu không phải vì để danh chính ngôn thuận dẫn cậu vào chung một phòng. Mà là để tách khỏi những người khác trong chiến đội.

Tất cả mọi người đi rồi, trong căn cứ sẽ chỉ còn lại Dư Thúy và mình. Suốt ba ngày.