Gả Cho Anh Trai Của Hắn, Tôi Được Sủng Đến Tận Trời Xanh

Chương 22: Không thương xót Tống Hoài



Trước giờ anh chưa từng hoảng loạn như bây giờ.

Năm năm trước khi Hề Hề ra nước ngoài anh cũng không hoảng loạn như bây giờ.

Anh luôn dựa vào việc Hề Hề thích anh, một khi Hề Hề không thích anh nữa..

"Đúng vậy, ai cũng không thể chỉ trỏ em, em muốn làm gì thì e làm, anh cũng không có ý gì. Hề Hề.. anh quan tâm anh trai anh như vậy, có lòng rồi, anh thay anh ấy cảm ơn em." Vốn định nói đến chuyện khác, lời đến đầu môi thì chẳng vậy nữa, chỉ đành nói sang cái khác.

Tiếc là Lộ Ngôn Hề chẳng đủ kiên nhẫn để nghe anh nói, trực tiếp nói: "Tống Hoài, anh là cảm thấy anh Tuy không nói được" cảm ơn "hai chữ này sao? Cần anh đến thay anh ấy cảm ơn sao?"

Tống Hoài bị lời nói của cô làm cho cứng họng.

"Không phải.. anh không phải có ý này, thôi không nói chuyện này nữa." Anh thở ra nhẹ nhàng, như lấy hết dũng khí tiến về phía Lộ Ngôn hề hai bước, "Hề Hề, từ khi em về nước anh bận quá vẫn chưa có thời gian nói chuyện với em, anh có thể mời em cốc cà phê không? Anh, anh có lời muốn nói."

"Uống cà phê thì không cần đâu, có chuyện gì thì nói luôn ở đây đi."

Hậu quả ở kiếp trước là do cô tạo thành, cô không hề phủ nhận điều đó, nhưng cô rơi vào kết cục như vậy, Tống Hoài cũng có trách nhiệm rất lớn. Sau khi cô trùng sinh không đi tìm Tống Hoài báo thù thì đã nể mặt tình cảm của gia đình hai bên, cô chắc chắn không thể nào ngôi xuống nói chuyện tử tế với Tống Hoài!

"Hề Hề, em.. có phải em vẫn đang giận anh không?"

Lộ Ngôn Hề cau mày.

Thấy cô có vẻ không vui, Tống Hoài không dám nói nữa, nhưng bây giờ không nói, anh sợ người khác cướp đi trước là anh không còn cơ hội rồi!

Mặc cho thấy ánh mắt của Lộ Ngôn Hề không vui, anh tiếp tục nói: "Năm đó là do anh không đúng, anh không nên sợ em từ chối mà đi tìm Châu Tịch Duyệt. Nhưng mà Hề Hề, năm đó áp lực học tập rất lớn, nếu cứ tiếp tục kìm ném lại tình cảm với em, anh sẽ gục mất."

"Hề Hề, người anh thích chính là em, luôn là em, không phải là Châu Tịch Duyệt. Anh với Châu Tịch Duyệt bên nhau là bởi vì cô ấy rất giống em, anh chỉ xem cô ấy như thế thân của em, không hề thích cô ấy."

Ở kiếp trước Lộ Ngôn Hề đã được nghe anh nói những lời tương tự như này rất nhiều lần. Cô không muốn tranh cãi với anh, nhưng lời nói của anh khiến cô thực sự chán ghét!

Nụ cười trên mặt biến mất, ánh mắt cô lạnh lùng: "Tống Hoài, sao anh lại nói những lời này tự tin như vậy? Có một số chuyện là tôi không muốn nhắc đến vì niệm tình của hai nhà nên không muốn anh mất mặt, nhưng anh lại nhất định làm như vậy, thì đừng trách tôi trở mặt!"

"Người anh luôn thích là Châu Tịch Duyệt chứ không phải tôi? Cô ấy chỉ là người thế thân của tôi?

" Tống Hoài, anh coi tôi là thứ không có cảm xúc sao? Anh tìm người giống tôi rồi nói cô ấy là người thay thế tôi, có phải là tôi sẽ không cảm thấy gì sao? Tôi chưa từng thấy ai ghê tởm như anh! Vẫn luôn chỉ thích tôi? Chẳng lẽ anh với Châu Tịch Duyệt quấn lấy nhau là chuyện của một hai ngày sao? "

" Không phải! Anh với cô ấy quấn lấy nhau năm năm! Thậm chí đến bây giờ vẫn chưa cắt đứt hoàn toàn.. "

Tống Hoài vội vàng nói:" Không phải, cắt đứt rồi! Anh với cô ấy cắt.. "

Lộ Ngôn Hề giơ tay cắt ngang lời anh:" Được rồi, câu chuyện của hai người tôi không có hứng thú. Tôi chỉ tò mò rằng anh với cô ấy dây dưa với nhau những năm năm, mọi người ai cũng biết chuyện này, sao anh lại có gan nói thích tôi và cô ấy chỉ là người thay thế? "

" Thế thân, tôi là chết rồi sao mà cần người đến thay thế tôi! "

" Anh.. "Tống Hoài muốn tiến lên trước, nhưng không dám.

Cảm thấy tiếc nuối trong lòng.

" Thế thân? Chỉ thích tôi? Bọn anh dính líu nhiều năm như vậy, anh dám nói không từng ôm cô ấy, hôn cô ấy sao? Sợ không chỉ ôm mà giường cũng lên rồi! "

" Không có, không có, bọn anh không có lên.. "

Tống Hoài không khỏi xấu hổ, chỉ hy vọng cô không hiểu lầm anh.

" Thế ý là bọn anh cũng ôm qua cũng hôn qua rồi? "Lộ Ngôn Hề cười lạnh.

" Anh.. "Tống Hoài muốn phản bác nhưng phản bác không được.

" Hề Hề, anh thật sự chỉ thích mỗi em, em ra nước ngoài anh liền chia tay Châu Tịch Duyệt rồi, chỉ là sau này.. cô ấy đến tìm anh muốn làm hòa, em biết mà, cô ấy rất giống em, cô ấy vừa khóc trước mặt anh, anh không chịu được, nên mới.. có những chuyện sau đó. "

" Anh đảm bảo với em, lần này anh đã cứt đứt hoàn toàn với cô ấy rồi, số điện thoại hay wechat của cô ấy anh đều chặn rồi, anh sẽ không dính líu gì nữa tới cô ấy. Hề Hề, em, em có thể cho anh thêm một cơ hội theo đuổi em? Anh thực sự thực sự rất thích em, em không cần trả lời anh luôn, em có thể kiểm tra anh, muốn kiểm tra anh bao lâu đều được, anh sẽ cho em thấy được sự chân thành của anh. Hề Hề, cho anh thêm một cơ hội được không? "

Lộ Ngôn Hề bị làm cho ghê tởm chút nữa là muốn nôn rồi.

" Tống Hoài, anh thực sự làm tôi ghê tởm. "

Tống Hoài vẫn muốn nói thêm gì đó, nhưng bị Lộ Ngôn Hề cắt ngang:" Nếu như không muốn tình bạn từ thuở nhỏ đến giờ của chúng ta mất đi thì đừng nói những lời kinh tởm này trước mặt tôi nữa. Như vậy còn không đủ, sau này nếu như không cần thiết thì anh cố gắng đừng xuất hiện ở trước mặt tôi nữa, tôi sợ rằng sẽ không nhịn được mà đánh người, thậm chí không để lại cho anh chút mặt mũi nào. "

" Hề Hề, anh.. "

" Dừng dừng dừng! Tống nhị thiếu, tình cảm của anh tôi nhận không nổi, anh vẫn là tìm người khác đi. "

Cô rời đi, Tống Hoài không đuổi theo nữa.

Anh đứng ở đó rất lâu, Tống Hoài mới chầm chậm đi đến chiếc ghế dài ở đó ngồi xuống, người như mất hồn vậy.

Không biết được ngồi bao lâu, anh mới động động chiếc chân đang tê của mình rồi đứng dậy, không theo kế hoạch đi thăm người bạn hợp tác mà một mạch lên thẳng tầng bảy tòa số ba.

" Xin hỏi anh muốn tìm ai ạ? "Y tá Lý trực ở quầy lễ tân mỉm cười hỏi.

" Tôi, tôi tìm Tống Tuy. "Anh có chút do dự vì chưa nghĩ ra phải nói gì khi gặp anh trai mình.

Hỏi anh là giữa anh và Hề Hề rốt cuộc là có chuyện gì?

Anh dường như không có tư cách.

Mong anh chỉ cách làm sao làm Hề Hề tha thứ?

Chưa kể anh trai có thể không có cách, cho dù có thì với tính cách của anh trai chắc chắn không nói với anh, nói không chừng còn mắng anh một trận te tát.

Dù sao thì những chuyện anh đã làm ra.. thực sự không đúng.

Y tá Lý nhìn thấy anh đẹp trai nên không khỏi nhìn chằm chằm vào anh, bây giờ lại nghe anh muốn gặp bác sĩ Tống nhân vật nổi tiếng trong bệnh viện thì cô lại càng hứng thú với anh.

" Anh tìm bác sĩ Tống? Xin lỗi, bác sĩ Tống vừa vào phòng phẫu thuật rồi ạ. "

" Phẫu thuật khoảng bao lâu thì xong? "

" Ít nhất là ba tiếng. "

" Tôi đợi anh ấy làm phẫu thuật xong, có thể ngồi ở bên kia chứ? "Anh chỉ tay vào hàng ghế nhựa ở hành lang hỏi.

".. Được. "Ba tiếng mà cũng đợi sao, chắc là có chuyện rất quan trọng. Anh đẹp trai này nhìn như người mất hồn vậy, không phải là mắc bệnh gì nặng muốn bác sĩ Tống giúp đỡ chứ?

Trong lòng đã nghĩ như vậy lại còn nhìn thấy Tống Hoài cứ ngồi im ở đó hai tiếng đồng hồ, ai đến bắt chuyện với anh anh cũng không để ý, khiến y tá Lý thương xót thay anh, rót cốc nước nóng rồi mang đến cho anh.

Thấy Tống Hoài ngây người nhận lấy nước của anh, y tá Lý thấy rất thương hại anh, tiếc cho một người đẹp trai như vậy mà mắc bệnh nặng.

Tống Hoài nói đợi vậy mà đợi thật ba tiếng đồng hồ.

Đến khi Tống Tuy làm phẫu thuật xong.

" Bác sĩ Tống, vị tiên sinh này tìm anh, đã đợi anh ba tiếng đồng hồ rồi ạ. "Bình thường nếu như không hẹn trước dù cho đợi lâu như thế nào thì cũng không gặp được Tống Tuy, y tá Lý đã phá lệ một lần và báo cáo sự việc với Tống Tuy vì thương hại một anh đẹp trai đang bị bệnh nặng.

Tống Tuy nhìn theo hướng y tá Lý thì nhìn thấy Tống Hoài dường như vừa gặp cú sốc lớn," A Hoài. "

Thấy có tiếng gọi, Tống Hoài ngước đầu dậy nhìn thì thấy Tống Tuy được tháo khẩu trang xuống, liền nhanh chóng đứng dậy:" Anh. "

Anh nhanh chóng như vậy hoàn toàn là tiềm thức.

Rõ ràng có rất nhiều lời để nói, nhưng đứng trước mặt anh trai, anh lại không dám mở miệng.

" Tìm anh có việc gì? "

Không đợi anh trả lời, Tống Tuy nói tiếp:" Đến phòng làm việc anh nói."