Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 110: Mông Cổ



Tốc độ sinh sản của Bồ Tư Khúc Xà quả thật là quá mức chậm chạp không hề giống như những loài rắn thông thường.

Phạm Thiên đã trông coi đám Bồ Tư Khúc Xà này hơn hai năm rồi nhưng số lượng của chúng không tăng lên được bao nhiêu.

Hắn đã khoanh vùng được nơi cư trú của đám rắn và kiểm tra nhưng thời gian qua số lượng của chúng chỉ tăng thêm vài con.

Có lẽ lúc trước Thần Điêu đã tiêu diệt quá nhiều Bồ Tư Khúc Xà nên số lượng của chúng mới sụt giảm đến như vậy, sau khi đạt tới đẳng cấp yêu thú cấp 3 thì mật rắn dường như đã không còn tác dụng nữa nên nó mới ngừng săn giết chúng.

Cho tới tận 20 năm sau khi Dương Quá tìm đến đươc Kiếm Mộ thì số lượng của Bồ Tư Khúc Xà mới được gia tăng lên đủ cho hắn phục dụng 2-3 túi mật mỗi ngày.

Phạm Thiên đành phải tạm dừng việc săn giết Bồ Tư Khúc Xà trong một thời gian để cho tốc độ sinh sản của chúng được tăng lên.

Trong hai năm này sơn trang của Phạm Thiên có rất ít người mò tới tìm do nó ở gần khu vực có Bồ Tư Khúc Xà.

Nhưng vào một ngày bỗng nhiên Phạm Thiên nghe thấy một loạt tiếng động huyên náo ở bên ngoài.

Một tên người hầu sợ hãi chạy vào nói với Phạm Thiên:

- Lão gia! Có một đám binh lính rất đông đang muốn xông vào sơn trang của chúng ta!!!

Đúng lúc đó hai vị tuyệt sắc mỹ nữ cũng đi tới trước mặt Phạm Thiên và nói:

- Tướng công, bên ngoài có rất nhiều lính Mông Cổ tới làm loạn, mấy tỷ muội đang cản bước chúng ở bên ngoài.

Phạm Thiên lập tức đứng dậy nói:

- Lính Mông Cổ sao lại tới nơi này? Nguyên Quân, nàng mau đi tìm Long nhi. Dao Già nàng theo ta đi ra gặp bọn lính Mông Cổ to gan này.

Hà Nguyên Quân liền gật đầu và rời đi. Trong hai năm này Phạm Thiên đã thành công dụ dỗ được Hà Nguyên Quân và đưa về sơn trang. Nàng cũng đã bái đường thành thân với Phạm Thiên giống mấy người Mục Niệm Từ, Lý Mạc Sầu và Trình Dao Già.

……

Phạm Thiên cùng với Trình Dao Già đi ra tới cửa sơn trang thì liền thấy một đám rất đông lính Mông Cổ cưỡi ngựa cầm cung đang bị Lý Mạc Sầu, Mục Niệm Từ và Hoàng Dung cản lại.

Ba người các nàng có công lực cao nhất trong chúng nữ nhất là lại tu luyện Cửu Âm Chân Kinh nên trên giang hồ khó có địch thủ. Đám lính Mông Cổ mặc dù đông đảo nhưng không thể vượt qua Tam Tài Trận do ba nàng hợp kích.

Liên tiếp có những tên lính Mông Cổ bị ba nàng đánh trọng thương ngã ngựa khiến cho đám xung quanh tỏ ra e ngại.

Lúc này một tên tướng lĩnh Mông Cổ ăn mặc giáp trụ thoạt nhìn rất trẻ tuổi bỗng ra lệnh:

- Chuẩn bị cung tiễn!!

Người Mông Cổ giỏi cưỡi ngựa bắn cung, vừa nghe lệnh tên thiếu niên kia thì cung tên đã giương lên cao chếch lên trời

- Bắn!!!

Tên thiếu niên vung tay một cái thì hàng nghìn mũi tên che phủ một mảng không trung giống như có một đàn chim đang sà xuống vậy.

Mấy người Mục Niệm Từ lập tức biến sắc, tên bắn quá dày đặc khiến họ không thể né tránh, các nàng chỉ có thể giơ vũ khí lên nhằm cản lại những mũi tên gần mình nhất.

Lúc này Phạm Thiên xuất hiện kịp lúc thì Huyền Thiết Côn liền xuất hiện trên tay. Hắn đạp mạnh xuống đất lao tới phía trước trường côn trong tay múa lên tại ra một luồng kình phong cuốn lấy những mũi tên trên trời.

- Chết đi!!!

Phạm Thiên vận dụng Chuyển Tự Quyết khiến cho những mũi tên đổi hướng bay về phía đám lính Mông Cổ.

Những tên lính này nhìn thấy Phạm Thiên khiến cho những mũi tên xoay chiều thì biến sắc và vội vàng giơ binh khí đi cản lại những mũi tên này.

Bọn chúng đã che chắn những nơi yếu hại nên không bị thương nặng có điều những con ngựa dưới thân chúng lại không được che chắn liền trúng tên.

- Hí!!!

Những con ngựa bị trúng tên thì liền kích động hất ngã những tên lính Mông Cổ đang cưỡi trên lưng nó và đội hình của chúng nhanh chóng loạn thành một bầy.

Phạm Thiên chân đạp khinh công như bay về phía tên thiếu niên ra lệnh bắn tên kia.

Có mấy tên lính nhận ra mục tiêu của Phạm Thiên là tên thiếu niên thì nhanh chóng xông ra cản đường nhưng liền bị Huyền Thiết Côn trong tay hắn đánh chết ngay lập tức.

Tên thiếu niên biến sắc giơ đao lên muốn chống lại nhưng một đường quét côn của Phạm Thiên đã khiến cho thanh đao gãy lìa và tên này liền ngã khỏi lưng ngựa.

Phạm Thiên dẫm lên ngực tên thiếu niên và lạnh lùng nói:

- Lũ các ngươi quả là gan to bằng trời mới dám ra tay với nữ nhân của ta.

Đà Lôi bị Phạm Thiên dẫm dưới chân thì tỏ ra kinh hãi.

Đà Lôi vốn được cha mình là Thành Cát Tư Hãn Thiết Mộc Chân sai đi cầm quân đánh thành Tương Dương. Trên đường đi ngang qua khu vực này thì hắn có thuộc hạ báo lại trong sơn cốc có một cái sơn trang nên mới kéo quân tới định chiếm lấy sơn trang làm nơi đóng quân.

Ai ngờ trong sơn trang này ngoại trừ mấy tên người hầu yếu đuối ra thì từ đâu nhảy ra mấy thiếu nữ xinh đẹp đánh bại hết những dũng sĩ Mông Cổ do Đà Lôi chọn lựa kỹ càng. Thậm chí còn có một tên thiếu niên đánh văng cả nghìn mũi tên khiến cho bên hắn tổn thất nặng nề.

Thấy Phạm Thiên lạnh lùng giơ côn lên định tấn công mình thì Đà Lôi vội vàng hô lên:

- Khoan đã!! Ta là Đà Lôi, con trai của khả hãn Mông Cổ Thiết Mộc Chân, ta đồng ý trả giá để chuộc mạng cho mình!!

Phạm Thiên nghe thế thì liếc nhìn Đà Lôi. Hắn không ngờ mình sẽ gặp được Đà Lôi ở chỗ này.

Đế quốc Mông Cổ dưới tay của Thiết Mộc Chân quả thực là một cỗ máy chiến tranh cực kỳ khủng khiếp. Với vó ngựa và cung tên Thành Cát Tư Hãn đã mở rộng lãnh địa của mình ra khắp nơi trên lục địa Á - u.

Phạm Thiên tự cho rằng võ công của mình là đệ nhất thiên hạ nhưng hắn không nghĩ mình có thể chống lại được đế quốc Mông Cổ.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Phạm Thiên sẽ sợ hãi Thành Cát Tư Hãn. Một mình hắn có đủ sức xông vào giữa doanh trại Mông Cổ để lấy đầu tướng lĩnh đối phương. Không thể đối đầu trực diện thì hắn có thể đánh du kích mài mòn ý chí của quân địch.

- Ngươi có thể trả cái giá nào để chuộc mạng cho mình đây.

Đà Lôi là con trai út của Thiết Mộc Chân và cũng là thân phụ của hai khả hãn Mông Cổ tiếp theo. Trong đó có một người chính là Hốt Tất Liệt, người lập trên triều Nguyên tại Trung Quốc.

Phạm Thiên cũng muốn xem xem Thành Cát Tư Hãn sẽ trả cái giá gì để chuộc con của mình về.

Đà Lôi thấy có thể thương lượng với Phạm Thiên thì liền ra lệnh cho đám lính xung quanh hạ binh khí xuống.

- Nếu như ngươi cùng ta đi tới Mông Cổ, ngươi sẽ có thể lấy được tiền chuộc.

Phạm Thiên nói:

- Ngươi nghĩ rằng nếu như ta đi tới địa bàn của ngươi thì ngươi sẽ có thể thoát khỏi tay ta sao?

Đà Lôi vội đáp:

- Không! Ta đã là tù binh của ngươi nên ta sẽ trả tiền chuộc mạng cho ngươi. Đà Lôi ta tuyệt đối sẽ không nuốt lời.

Phạm Thiên nghe vậy thì mang theo Đà Lôi đi tới trước mặt chúng nữ và nói:

- Ta sẽ tới Mông Cổ một chuyến, Dung nhi nàng tạm thời hãy mang bọn tỷ muội tới chỗ nhạc phụ chờ ta.

Hoàng Dung nghe vậy thì liền gật đầu. Hiện giờ bọn họ đang phải đối mặt với đế quốc Mông Cổ, Đào Hoa Đảo nằm ở ngoài khơi Đông Hải thì đã là nơi an toàn nhất rồi.

……

Phạm Thiên cùng với Đà Lôi cưỡi ngựa đi về phía bắc. Phạm Thiên không lo Đà Lôi giữa đường giở trò bởi vì nếu hắn làm vậy chỉ là đang tự sát mà thôi.

Vài vạn binh lính Mông Cổ cũng không thể bảo vệ nổi Đà Lôi khỏi độc thủ của Phạm Thiên đâu.

Trên đường đi thái độ của Đà Lôi rất thản nhiên có vẻ như không có ý định phản kháng. Đà Lôi đã tận mắt chứng khiến Phạm Thiên đại phát thần uy thì sẽ không ngu ngốc đến mức ép hắn phải ra tay.

Phạm Thiên đi cùng đám Đà Lôi dọc lên hướng bắc và trên đường đi ngang qua trung đô Bắc Kinh của nhà Kim. Lúc này nhà Kim đã suy yếu đến cực độ, có lẽ không quá 10 năm nữa là nhà Kim sẽ diệt vong thôi.

Phạm Thiên nhớ tới Bao Tích Nhược trong hai năm này vẫn đang giúp mình tích trữ của cải thì trong lòng thầm nói khi quay trở về sẽ đưa nàng đi cũng để đề phòng bất trắc lỡ như Mông Cổ và Nam Tống quyết định ra tay tiêu diệt nhà Kim sớm hơn trong lịch sử.

Do hành quân với số đông nên phải mất tới gần 1 tháng Phạm Thiên mới đi tới được đất Mông Cổ.

Việc quay trở về lần này đã được Đà Lôi cho người trở về báo trước cho Thiết Mộc Chân.

Thiết Mộc Chân sau khi quay về từ Iran đã dự định xuôi nam để tiêu diệt Tây Hạ do nước này muốn bắt tay với nhà Kim để chống lại Mông Cổ. Đà Lôi dẫn Phạm Thiên tới vùng biên cương phía tây nam của Mông Cổ để gặp mặt Thiết Mộc Chân.

Phạm Thiên cũng muốn thử xem mặt vị Thành Cát Tư Hãn nổi danh kim cổ này ra sao.

- ------☆☆☆☆-------