Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 169: Đồng quy vu tận



Nhìn Diêu Sinh giãy dụa cố gắng đứng dậy thì Phạm Thiên khinh bỉ cười một tiếng. Nếu như chỉ dựa vào ý chí là có thể khiến Phạm Thiên lật thuyền trong mương thì gần 30 năm luyện võ của hắn chả phải là sống trên thân chó rồi sao.

Ý chí cứng rắn đương nhiên là quan trọng nhưng nếu nó không đi kèm với thực lực tương xứng thì ngược lại còn khiến bản thân gặp đại họa.

Như Diêu Sinh sau khi thiêu đốt thọ nguyên thì lúc này huyết mạch chi lực đã dần trôi đi. Việc này chắc chắn sẽ để lại hậu quả không nhỏ thậm chí còn có thể khiến cho con đường võ đạo của hắn bị thu hẹp lại và tu vi vĩnh viễn không thể tiến thêm được nữa.

Phùng Mặc đứng bên cạnh thấy được thảm trạng của Diêu Sinh thì âm thầm thở dài. Lúc trước hắn xem tên tiểu tử luyện công pháp của yêu tộc này không tệ, ý chí rất kiên cường tương lai có thể tiến rất xa nhưng Diêu Sinh lại thiếu khuyết sự tỉnh táo để suy xét thiệt hơn mà cứ cắm đầu lao vào thậm chí không tiếc hủy đi tiền đồ của mình.

Luyện võ không chỉ cần thiên phú mà còn cần tới một cái đầu nữa. Loại mãng phu thì vĩnh viễn không bao giờ có thể đi tới đỉnh phong.

Phùng Mặc lúc này biết Diêu Sinh đã không còn sức lực tái chiến nữa nên định tuyên bố Phạm Thiên chiến thắng.

Ai ngờ rằng hắn còn chưa kịp lên tiếng thì Diêu Sinh đã một lần nữa đứng lên.

- A!!!

Diêu Sinh gào thét một tiếng và đứng dậy, toàn thân hắn tỏa ra một luồng hôi khí (khí màu xám) hết sức âm trầm.

Phùng Mặc giật mình khi nhìn thấy cảnh tượng này, hắn thầm mắng một tiếng:

- Ngu xuẩn!

Biến cố này khiến cho những người đang quan chiến lập tức chú ý tới. Không ít người đã nhận ra loại khí thể màu xám này là gì:

- Đồ đằng chi lực!

Giống như yêu thú, yêu tộc khi đột phá Võ Linh cũng sẽ có thể sử dụng được đồ đằng chi lực nên sức mạch tuyệt đối không thua kém gì võ hồn của hồn tộc.

Có điều rằng Diêu Sinh còn chưa đột phá Võ Linh thì từ đâu mà hắn có được đồ đằng chi lực?

Đáp án chính là Diêu Sinh đang tiến hành thiêu đốt huyết mạch của mình để kích hoạt đồ đằng chi lực. Hành động này tuyệt đốt là đang uống rượu độc giải khát.

Thiêu đốt thọ nguyên nghe chừng rất nghiêm trọng nhưng thực chất không phải là chuyện gì to tát.

Chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đầy đủ võ giả sẽ có thể hồi phục như bình thường. Còn về phần thọ nguyên thì chỉ cần đột phá Tiên Thiên Cảnh thì tuổi thọ sẽ được kéo dài rất nhiều không cần lo tới chút thọ nguyên tiêu hao.

Nhưng thiêu đốt huyết mạch lại khác. Nó giống như tự hủy đi tiền đồ của mình vậy.

Nếu huyết mạch của Diêu Sinh tương đương với thất phẩm võ hồn thì việc thiêu đốt huyết mạch có thể khiến cho phẩm cấp võ hồn của hắn hạ xuống lục phẩm, ngũ phẩm hay tụt xuống còn tứ phẩm hay thậm chí tam phẩm.

Lạc Thiên Long phải mang danh phế vật là bởi võ hồn của hắn chỉ đạt tới tứ phẩm. Diêu Sinh do là con lai nên không sở hữu võ hồn, huyết mạch thì còn mỏng manh hơn những yêu tộc thông thường nên sau khi thiêu đốt huyết mạch thì hắn thậm chí còn không bằng phế vật nữa.

Nhưng đó là chuyện sau này, bây giờ khi đang thiêu đốt huyết mạch thì Diêu Sinh đã sở hữu đồ đằng chi lực. Trừ việc sức mạnh có chút thua kém ra thì sức công kích của hắn bây giờ tuyệt đối không thua gì Võ Linh.

Phạm Thiên đã từng nhìn thấy đồ đằng chi lực một lần, đó là khi hắn trị thương cho Hàn Mai Tuyết. Loại lực lượng này cực kỳ nguy hiểm thậm chí còn khó xử lý hơn cả hồn lực nữa.

Phạm Thiên nhíu mày và nhìn về phía Phùng Mặc thì nhận được một ánh mắt đáp trả của hắn.

Phạm hiểu ý gật đầu một cái sau đó nhìn Diêu Sinh nói:

- Muốn chơi đồng quy vu tận với ta? Ngươi còn chưa có tư cách này đâu.

Diêu Sinh thiêu đốt huyết mạch thì đang phải nhận sự đau đớn vô cùng nên phải cắn chặt răng chịu đựng thậm chí không thể đáp lại Phạm Thiên.

Cổ họng của hắn chỉ phát ra âm thanh gầm gừ như dã thú hai mắt đỏ bừng nhìn Phạm Thiên.

- Ngay cả lời cũng không thể nói? Ngươi tự coi mình là súc sinh rồi sao…

Diêu Sinh vốn đang hết sức giận dữ, nghe lời này của Phạm Thiên thì liền lao tới.

!!!

Tốc độ của Diêu Sinh được tăng lên rất nhiều, nếu không phải Phạm Thiên vội vàng dùng Lăng Ba Vi Bộ né tránh thì có lẽ đã trúng chiêu rồi.

Nhưng hai đầu lông mày của Phạm Thiên nhíu chặt vào khi nhìn thấy một vết rách trên áo của mình. Đồ đằng chi lực của Diêu Sinh đang muốn xâm nhập vào cơ thể hắn, nếu như là Đại Võ Sư mà dính phải chiêu này tuyệt đối là không hề dễ chịu.

- Hừ!!

Nhưng đồ đằng chi lực của Diêu Sinh là do thiêu đốt huyết mạch mà có, mỏng manh vô cùng nên Phạm Thiên lập tức dùng hồn khí đẩy nó ra ngoài cơ thể.

- Một cái ngụy Tiên Thiên mà thôi, đừng nghĩ đánh trúng được ta!

Phạm Thiên có chút giận dữ vung tay lên đánh ra một luồng hồng sắc chưởng lực.

Bạch Hồng Chưởng Lực!!!

Chưởng lực ngưng hình mang theo hồng bạch sắc lao nhanh về phía Diêu Sinh. Hắn muốn né tránh nhưng chưởng lực được Phạm Thiên điều khiển như ý lập tức đổi hướng đánh trúng Diêu Sinh.

- Phụt!!!

Diêu Sinh lại tiếp tục thổ huyết, khí tức của hắn ngày càng yếu đi. Diêu Sinh yếu ớt thì thào:

- Ngươi… Võ Linh… cường giả…?

Phạm Thiên nhàn nhạt nhìn Diêu Sinh chật vật trên sàn thì không chút do dự tung chưởng.

Dương Quan Tam Điệp!!!

Chưởng lực vừa xuất, liên tiếp ba tiếng ám kình vang lên đánh bay Diêu Sinh ra xa. Lúc này huyết mạch chi lực cạn kiệt, hôi sắc đồ đằng chi lực cũng biến mất chỉ để lại chồng chất nội thương trong người Diêu Sinh như cọng rơm cuối làm gãy lưng con lạc đà.

Diêu Sinh hai mắt trừng lớn nhìn lên trời đầy vẻ khó tin sau đó liền tuyệt khí mà chết.

Phùng Mặc liền hô lên:

- Phạm Thiên thắng!

Phạm Thiên chắp tay với Phùng Mặc một cái rồi xuống đài. Vừa rồi Phạm Thiên đã âm thầm truyền âm hỏi Phùng Mặc một chuyện thì đã nhận được câu trả lời của hắn.

Đăng Thiên Đại Hội không cấm giết người. Tại Thiên Thế đại lục này hiện thực là rất tàn khốc nên một nơi tụ hội của những thiên kiêu cũng phải thể hiện được điều đó.

Lúc trước Phùng Mặc ra tay ngăn cản Lạc Thiên Long vì đối thủ là tam hoàng tử. Nếu như để chuyện huynh đệ tương tàn xảy ra ngay trước mắt của hoàng chủ thì hậu quả khó có thể nói trước được.

Phạm Thiên đi tới đài số 18 và thản nhiên ngồi xuống trước ánh mắt cảnh giác của những người xung quanh.

Ai cũng đã nhìn thấy biểu hiện của Phạm Thiên ở trên đài. Chưởng lực ngưng hình không thể nghi ngờ chính là tiêu ký của Tiên Thiên võ giả ngoại trừ võ hồn hư ảnh.

Phạm Thiên nếu như đã là Võ Linh thì mục tiêu của hắn tuyệt đối là nhắm đến vị trí thập cường.

Những người có bài vị cao hơn thì cảnh giác nhìn Phạm Thiên, những người có ý định khiêu chiến hắn cũng bắt đầu tính toán lại dự định của mình.

Lúc này có một kẻ vui vẻ nhất đó chính là người sở hữu bài vị thứ 38.

Hiện tại Diêu Sinh đã chết nên bài vị thứ 28 được để trống, chỉ cần tới lượt khiêu chiến của hắn thì hắn sẽ có thể lập tức thay thế vào vị trí đó mà không cần chiến đấu. Đến lượt khiêu chiến thứ ba thì mọi người hầu hết đều đã tiêu hao khá nhiều nội kình và thể lực nên việc tránh chiến được một lần sẽ đem lại lợi thế rất lớn cho hắn.

- Chúc mừng Phạm gia chủ, Phạm gia lại có thêm một vị thiên kiêu rồi.

Những thành chủ và quốc vương tới tham chiến lập tức lên tiếng chúc mừng Phạm Hoàng, chỉ có người của tam đại gia tộc còn lại là có chút khó chịu khi đối thủ của mình xuất hiện một tên thiên tài mà thôi.

Gia chủ Nam Cung gia Nam Cung Hải liền nói:

- Phạm gia chủ giấu chúng ta thật là khổ nha, nghe nói tiểu tử Phạm Thiên này tuổi mới 16 mà đã là Võ Linh cường giả rồi. Thành tích này tuyệt đối không kém gì đại hoàng tử đâu.

Lạc Thiên Thần bị Nam Cung Hải kéo vào thì cũng chỉ cười nhạt mà không đáp lại.

Thượng Quan Nam Vũ lúc này liền hỏi:

- Nhưng tiểu tử này lại là đệ tử của thất muội, nếu vậy không phải hắn cũng là một Trận Pháp Sư ư?

Mọi người liền tập trung ánh mắt về Phạm Thường Hi. Phạm Thiên tuyệt đối là một thiên tài không thể chối cãi nhưng nếu hắn còn là một Trận Pháp Sư nữa thì có ý nghĩa không tầm thường nha.

Phạm Thường Hi liền đáp:

- Tiểu Thiên dù là đệ tử của ta nhưng thực chất hắn là đệ tử của đại ca ta. Ta ngoại trừ dạy tên tiểu tử này chút trận pháp chi đạo thì cũng không làm gì nhiều.

Đại ca của Phạm Thường Hi là ai? Là cửu tinh Võ Vương Phạm Chiến, cường giả tối đỉnh của Phạm Gia!

Lạc Kinh Hồng nghe tới đây thì liền ho một tiếng nói:

- Mọi người tiếp tục quan chiến đi!

Đám trưởng lão này vẻ mặt có chút cổ quái nhớ tới hình ảnh ngày trước Phạm Chiến đánh đập vị hoàng chủ cao cao tại thượng này thì liền im lặng.

Nếu tiểu tử này là đệ tử của Phạm Chiến thì tốt nhất là không nên có chủ ý gì với hắn.

- ------☆☆☆☆-------