Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 294: Chạy trốn



- Hộc hộc!

Phạm Thiên toàn thân đều là thương thế, đối mặt với giao long thì thậm chí sức chiến đấu của nó còn vượt xa Yêu tông trung kỳ thông thường.

Thậm chí nếu không phải Hoàng Giao giống như đang chơi mèo vờn chuột với Phạm Thiên thì hắn sẽ không chỉ bị chút thương thế như vậy thôi đâu.

- Hừ!!

Phạm Thiên quát một tiếng đem xà độc trong cơ thể mình đẩy ra ngoài. Cũng may là hắn tu luyện Cửu Dương Thần Công đã sớm vạn độc bất xâm. Thiên Cấp trung phẩm cấp bậc công pháp lúc này mới phát huy uy thế của nó, ngay cả Yêu Tông chi độc cũng không thể làm gì được Phạm Thiên.

Trục xuất độc tố ra khỏi cơ thể xong thì Phạm Thiên liền thoát khỏi trạng thái suy nhược và tăng tốc bỏ chạy.

Hoàng Giao phát hiện con mồi của mình bỗng nhiên sinh long hoạt hổ tiếp tục chạy trốn thì lập tức đuổi theo.

- Khè!!!

Hoàng Giao phun ra một ngụm hoàng thổ chi khí đuổi theo phía sau của Phạm Thiên. Lúc này hắn đã vô cùng suy yếu nên khó lòng tránh né nổi.

- A!!!

Phạm Thiên cảm thấy lưng mình như bị cự chùy đánh lên khiến cho xương cốt toàn thân hắn giống như bị lệch khỏi vị trí. Hắn ngã xuống đất há rộng miệng muốn hít lấy một ngụm khí nhưng lại không thể giống như có thứ gì đó kẹt ở cổ họng vậy.

- Khục!!

Phạm Thiên phun ra một ngụm tiên huyết thì khí tức liền yếu đi muộn đoạn.

Lúc này Hoàng Giao mới bò tới gần và quan sát Phạm Thiên đang giãy dụa ở dưới đất. Nó dùng đôi lục sắc đồng tử đầy khát máu nhìn hắn và khẽ phun chiếc lưỡi rắn đã dần biến đổi nhưng ở giữa vẫn còn một vết nứt nhỏ.

Phạm Thiên một tay chống đỡ mặt đất cố quay đầu lại nhìn Hoàng Giao.

Hoàng Giao thấy con mồi của mình không còn giãy dụa nữa thì liền mất đi hứng thú chơi đùa với Phạm Thiên.

Nó khẽ há chiếc miệng chứa đầy răng nhọn khác hẳn với cái miệng chỉ có những chiếc răng nanh của loài rắn và cắn về phía Phạm Thiên.

- Rắc!!!

Mặt đất lập tức bị cắn mất một mảng lớn nhưng lúc này Hoàng Giao lại vô cùng bối rối vì nó không cảm thấy mình đã cắn trúng con mồi.

- Con giun đáng chết, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả của việc trêu đùa ta!!!

Chỉ thấy Phạm Thiên không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Hoàng Giao, vũ khí trong tay lúc này đã biến trở về thành Hỏa Long Truy Hồn Đao rồi.

Thiên Sát Trảm Hồn!!!

Chỉ thấy khí thế của Phạm Thiên đột ngột gia tăng lên gấp nhiều lần khiến cho Hoàng Giao cảm nhận được tín hiệu nguy hiểm liên tục vang lên trong đầu.

- Chết đi!!!

Phạm Thiên một đao chém xuống đầu của Hoàng Giao thì liền bị nó nhanh chóng cúi đầu né tránh. Nhưng hắn mục đích không phải là chặt đầu nó mà là cái sừng trên đầu con giao long.

Di Sơn Đào Hải!!!

Địa Ngục Hỏa Long!!!

Phạm Thiên lập tức vận dụng tới võ hồn thần thông sau đó kích phát ra sức mạnh của Hỏa Long Truy Hồn Đao. Mặc dù bây giờ hắn còn chưa thể phát huy được toàn bộ sức mạnh của Hoàng Kim Thần Khí nhưng một đao này uy lực tuyệt đối không thể coi thường.

- Rắc!!!

Chỉ một luồng đao ảnh lóe lên thì chiếc sừng trên đầu Hoàng Giao đã bị Phạm Thiên chém tận gốc.

- Gào!!!!

Hoàng Giao kêu lên đầy đau đớn kèm phẫn nộ, nó vốn là xà yêu tu luyện không biết bao nhiêu năm mới có thể hóa giao. Chiếc sừng trên đầu tương tự như nội đan chứa toàn bộ sức mạnh của nó.

Mất đi sừng thì giao long không còn là giao long nữa, chút long tộc huyết mạch nó tích lũy được lập tức tan rã khi chiếc rừng biến mất khiến nó lập tức bị biến trở về xà loại.

Hoàng Tuyền Xà

Đẳng cấp: 71

Phạm Thiên thấy mình một kích thành công thì trong lòng như trút được cơn giận.

- Con giun đáng chết, hôm nay ta hủy đạo hạnh của ngươi, sau này đừng để ta gặp lại ngươi!!!

Phạm Thiên buông một câu ngoan thoại rồi lập tức quay đầu bỏ chạy. Một đao vừa rồi đã là cực hạn của hắn rồi, thương thế của hắn đang càng lúc càng nặng nếu không rút nhanh thì sẽ gặp nguy hiểm.

Hoàng Tuyền Xà dù bị mất đi giao long chi thân nhưng nó vẫn là Yêu Tông sơ kỳ. Phạm Thiên trước mặt nó vẫn chỉ là con kiến mà thôi.

Phạm Thiên trước khi đi vẫn không quên tiện tay đem giao giác thu vào trong hành trang. Đây chính là sừng của thất cấp giao long đấy! Cho dù hắn đang hấp hối sắp chết thì cũng sẽ không quên mang theo đâu.

Hoàng Tuyền Xà bị giáng xuống xà thân mất đi ý thức một lát nhưng ngay sau đó thì đã tỉnh lại và rống giận.

Nhưng lúc này Phạm Thiên đã không có ý định dây dưa với nó nữa rồi.

Di Tinh Hoán Đẩu!!!

Phạm Thiên dùng Di Tinh Hoán Đẩu dịch chuyển tới một nơi cách xa Hoàng Tuyền Xà nhất có thể sau đó mới dùng Thông Thiên Độn Địa chui vào lòng đất.

- Rầm!!!

Chỉ thấy Phạm Thiên vừa chui vào lòng đất thì mặt đất liền rung chuyển, hắn cố gắng chui xuống càng sâu càng tốt để tránh bị dư âm công kích của Hoàng Tuyền Xà chạm tới.

……

Phạm Thiên không biết thần thức của Yêu Tông lớn bao nhiêu nên một đường không ngừng bỏ chạy mà không dám quay lại chút nào. Hắn không ngừng đem Huyền Cấp trung phẩm đan dược Tục Mệnh Đan ném vào trong miệng để chữa trị thương thế.

Nhưng vừa rồi Phạm Thiên cố nén đau đớn dùng ra thần thông cùng kích phát sức mạnh của Hỏa Long Truy Hồn Đao thì khiến cho đồ đằng chi lực của Hoàng Tuyền Xà lúc đó là Hoàng Giao xâm nhập càng sâu làm thương thế nặng thêm.

Chỉ bằng vào Tục Mệnh Đan thôi mà muốn hóa giải giao long đồ đằng chi lực thì quả thực là người si nói mộng. Phạm Thiên chỉ là muốn kéo dài hơi tàn để chạy xa nhất có thể mà thôi.

Cuối cùng Phạm Thiên chạy hơn nửa ngày thì mới dám dừng lại khi xác nhận Hoàng Tuyền Xà không hề đuổi theo mình nữa. Hắn lập tức gọi ra Bất Diệt Tháp sau đó thì mới tiến vào bên trong, Bất Diệt Tháp liền hóa thành một hạt cát sau đó yên lặng bám trên vách đá của một hang động nhỏ trong lòng đất.

Phạm Thiên lúc trước không dám gọi ra Bất Diệt Tháp vì hắn không biết Hoàng Tuyền Xà có phương pháp gì để tìm ra mình hay không. Nếu có thì lúc đó hắn liền rơi vào thế bắt ba ba trong rọ muốn chạy thoát thì sẽ càng thêm hung hiểm.

Vì vậy hắn mới lấy công làm thủ khiến Hoàng Tuyền Xà phân tâm rồi nhân cơ hội bỏ chạy.

Mặc dù làm vậy rất nguy hiểm nhưng đừng quên bây giờ Phạm Thiên đã có thêm cơ sở để cho hắn dám làm như thế.

Bất Diệt Thần Huyết!!!

Mỗi giọt Bất Diệt Thần Huyết đều giống như một cái mạng của Phạm Thiên, cho dù hắn công kích thất bại bị Hoàng Tuyền Xà phản công thì hắn vẫn có thể thiêu đốt Bất Diệt Thần Huyết để đầy máu phục sinh rồi lập tức nhân lúc nó lơ là mà bỏ chạy.

Phạm Thiên tiến vào bên trong Bất Diệt Tháp thì một hơi liền tiến lên tầng ba rồi ngã vào bên trong Ngưng Huyết Hồ. Hắn đã không còn để tâm tới chuyện ngâm mình trong máu nữa vì thực tế lúc này toàn thân hắn đã chằng chịt vết thương nên trông không khác gì một huyết nhân cả.

Phạm Thiên lấy ra huyết dịch của hơn trăm con tam giai Huyết Phong Lang cùng hơn chục con tứ giai Yêu Linh mình thu thập được trên đường đi tới đây ra thả vào Ngưng Huyết Hồ.

Ngưng Huyết Hồ ngoại trừ dùng để ngưng luyện Bất Diệt Kinh ra thì còn có thể dùng để trị thương vì về cơ bản công năng của nó là chiết xuất sinh mệnh lực trong các loại huyết dịch sau đó tổng hợp lại thành Bất Diệt Thần Huyết.

Phạm Thiên ngồi xếp bằng trong Ngưng Huyết Hồ cao gần 1 mét thì chie có cái đầu lộ ra ngoài, nếu có thể nhìn xuyên qua hồ máu thì có thể thấy những vết thương trên cơ thể hắn đang dần lành lại. Bất Diệt Thần Huyết bên trong cơ thể phát hiện ra đồ đằng chi lực đang tàn phá thể nội hắn cũng như gặp phải thiên địch mà bắt đầu tấn công nó.

Phạm Thiên chỉ mất một lát đã loại trừ được đồ đằng chi lực ra khỏi cơ thể mà hắn lại tiếp tục vận chuyển Bất Diệt Kinh hấp thu huyết dịch trong Ngưng Huyết Hồ.

Sau cuộc tao ngộ vừa rồi Phạm Thiên càng thêm quý mạng của mình nên hắn muốn đem Bất Diệt Kinh tu luyện tới càng cao càng tốt.

Sau ba ngày, Phạm Thiên cuối cùng cũng đã mở mắt ra và huyết dịch trong hồ cũng đã cạn trở về với mức độ cũ là chỉ có một chút huyết dịch trong lòng hồ mà thôi.

- 33 giọt Bất Diệt Thần Huyết sao? Thu hoạch cũng không tệ.

Phạm Thiên sau khi chữa thương xong thì đã ngưng luyện thêm được 15 giọt Bất Diệt Thần Huyết ngang với hắn có thêm mười lăm lần đầy máu phục sinh nữa.

Không nên cho rằng đây là nhiều, phải biết hắn phải dùng huyết dịch của hơn chục con tứ giai Yêu Linh cùng hơn trăm con tam giai yêu thú mới có thể ngưng luyện ra chừng đó.

Phải biết yêu cầu thấp nhất để tu luyện Bất Diệt Kinh đệ nhị trọng là tận 100 giọt Bất Diệt Thần Huyết nên 15 giọt cũng chưa tính là gì.

- ------☆☆☆☆-------