Gặp Lại Em Trong Bộ Dạng Đẹp Nhất (BỎ)

Chương 4: "Con muốn ở cùng mẹ... CON MUỐN MẸ... "



Edit: Yatloml.

Nguyên Kí Hy và anh họ Nguyên Bân Bân đang ngồi trên ghế sofa xem phim hoạt hình. Trên bàn là những loại hạt mà Nguyên Uyển đã mua. Mẹ của Nguyên Uyển thường cất chúng trong tủ, chỉ mang ra khi cháu trai bà đến ăn cùng.

Mẹ Nguyên nghe thấy tiếng bíp của điện thoại di động, đưa điện thoại cho con trai, "Nhìn xem, tiền đến chưa?"

Nguyên Kiến Nghiệp nhìn thấy tin nhắn thông báo từ ngân hàng, liền mở miệng, "Trong tài khoản, mẹ đưa thẻ cho con."

"Tiền của em gái anh không phải trên trời rơi xuống, hãy tiết kiệm một chút!"

Nguyên Kiến Nghiệp thấp giọng cười một tiếng, "Mấy năm nay em ấy xuất ngoại, có lẽ đã để dành không ít tiền riêng, cho nên chúng ta phải lấy một chút."

Có người gõ cửa, Nguyên Kiến Nghiệp đứng dậy mở cửa, người chuyển phát nhanh đến.

Nguyên Kí Hy những ngày này rất nhạy cảm với việc chuyển phát nhanh, cậu bé nhảy lên nhìn, Nguyên Bân Bân cũng đi theo. Nguyên Kiến Nghiệp mở hộp ra, bên trong là một chiếc máy bay điều khiển từ xa màu trắng, thoạt nhìn không hề rẻ.

Nguyên Kí Hy vui mừng hét lên: "Mẹ mua rồi! Máy bay của Hy Hy!"

Cậu bé định lấy nó, nhưng Nguyên Bân Bân đã lấy nó trước.

Nguyên Bân Bân thích nó đến mức không chịu buông tay.

"Đây là đồ mẹ tôi mua cho tôi!" Nguyên Kí Hy muốn giật lại. Nguyên Bân Bân đẩy mạnh cậu bé.

Nguyên Kí Hy suýt nữa ngã xuống đất, lập tức đi tới lấy đồ chơi, "Mẹ tôi mua cho tôi mà!"

"Chết tiệt! Tránh ra!" Nguyên Bân Bân bảo vệ chiếc máy bay điều khiển từ xa. Nguyên Kí Hy tính tình mạnh mẽ, cậu bé cào vào mặt Nguyên Bân Bân. Nguyên Bân Bân bật khóc, Nguyên Kí Hy thành công lấy lại được cái máy bay.

Nguyên Kiến Nghiệp nhìn thấy vết cào trên mặt con trai mình. Hắn ta rất tức giận, giật máy bay khỏi tay Nguyên Kí Hy, "Lại còn đánh anh!"

Lực tay hắn quá mạnh khiến Nguyên Kí Hy bật khóc.

Nguyên Kiến Nghiệp đưa máy bay cho con trai dỗ dành "Bân Bân đừng khóc, chúng ta về nhà chơi đi".

Nguyên Kí Hy không dám lại gần cậu nên chạy đến bên bà ngoại, kéo bà khóc không ra hơi: "Máy bay mẹ mua cho... quà mẹ tặng Hy Hy...máy bay điều khiển... Mẹ nói... Máy bay của Hy Hy... "

Nguyên Kí Hy đã muốn có một chiếc máy bay điều khiển từ xa từ lâu, mẹ cậu bé đã hứa lần này sẽ mua tặng nhân dịp sinh nhật của cậu bé, cậu bé rất vui. Mấy ngày nay rất mong chờ các cô chú chuyển phát nhanh.

Bà nội nói: "Hy Hy ngoan, cho Bân Bân mượn chơi mấy hôm. Mấy hôm nữa sẽ trả cho cháu."

Nguyên Kí Hy thấy anh họ chuẩn bị đem máy bay của mình đi nên chạy theo khóc nức nở, "Máy bay của tôi..."

Trước khi cậu bé đến gần, Nguyên Kiến Nghiệp đã kéo con trai mình đi. Hắn ta dẫn con trai ra ngoài và đóng sầm cửa lại.

Nguyên Kí Hy ngã xuống đất khóc nức nỡ.

Nguyên Uyển đã chạy bên ngoài một ngày, phỏng vấn vài nơi, nhưng kết quả đều không khả quan.

Đêm hôm đó, Nguyên Uyển trở về căn phòng nhỏ chật chội trong nhà nghỉ, ngồi trên giường bật máy tính. Trên Weibo, rất nhiều thông báo tin nhắn riêng tư hỏi tại sao dạo gần đây không thấy cô kể chuyện nữa.

Hai năm trước, cô đã đăng ký tài khoản này, chỉ muốn trở thành Nguyên Uyển thực sự trên một nền tảng mà không ai biết mình là ai. Tốt hay xấu, cũng không ai biết cô.

Cô tùy ý viết vài câu, thỉnh thoảng viết truyện ngắn, dần dần, được nhiều người biết tới. Cô bắt đầu cảm thấy có trách nhiệm. Sau khi Nguyên Uyển xem qua các bình luận, cô mở tài liệu gõ một câu chuyện nhỏ đã quẩn quanh trong tâm trí cô những ngày này.

Câu chuyện được nửa chừng thì chuông điện thoại reo. Mẹ cô gọi đến.

Có lẽ nào Hy Hy bị ốm giữa đêm? Nguyên Uyển nhanh chóng mở máy.

"Mẹ..." Giọng nói dịu dàng của con trai vang lên bên tai.

"Hy Hy?" Nguyên Uyển vui mừng khôn xiết, giọng điệu dịu dàng khó tả, "Hy Hy sao còn chưa ngủ?

Nguyên Kí Hy đã bí mật lấy điện thoại di động của bà ngoại khi bà đang ngủ, quay trở về phòng, chui vào trong chăn gọi cho mẹ. Nghe giọng mẹ, cậu bé nghẹn ngào nói: "Con nhớ mẹ lắm...

Chỉ với một lời nói của con trai, nước mắt của Nguyên Uyển rơi ngay lập tức, một hương vị ngọt ngào và dịu dàng trào dâng trong trái tim cô.

Nguyên Kí Hy than phiền, "Bân Bân đã lấy trộm máy bay của con... Con ghét cậu... Con ghét Bân Bân..."

Nguyên Uyển sững sờ một lúc, trong lòng như lửa đốt. Nhưng cô không thể bộc phát những cảm xúc tiêu cực với đứa trẻ, cô chỉ có thể cố gắng kìm nén bản thân, nhẹ giọng an ủi: "Hy Hy ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ mua máy bay khác cho Hy Hy."

Nguyên Kí Hy bật khóc.

"Hy Hy đừng khóc. Mẹ sẽ mua một cái khác cho Hy Hy. Con có muốn mua một cái to hơn và đẹp hơn của Bân Bân không?" Trái tim cô như thắt lại khi con trai mình khóc.

Nguyên Kí Hy vừa khóc vừa nói: "Mẹ kiếm tiền rất khó... Đừng mua cái khác... Hy Hy không muốn có máy bay..."

Để cho cháu trai tiết kiệm tiền, bố mẹ Nguyên Uyển luôn truyền cho cậu bé quan niệm rằng cháu phải có tiền mới mua được những thứ này nhưng mẹ cháu rất vất vả mới có thể kiếm được tiền bên ngoài. Đứa trẻ nhỏ đã biết thương mẹ, kiềm chế những ham muốn của bản thân. Cậu bé đã khao khát chiếc máy bay điều khiển từ xa từ rất lâu, chỉ khi mẹ hỏi muốn quà sinh nhật gì thì cậu mới dám nói ra.

Nguyên Uyển không kìm được nước mắt khi nghe những gì con trai nói. Cô chăm chỉ kiếm tiền, chẳng qua là để con trai mình lớn lên vô tư. Nhưng cậu mới bốn năm tuổi, làm sao có khái niệm về tiền bạc?

"Hy Hy không muốn máy bay... Mẹ không cần kiếm tiền... Trở về đi cùng Hy Hy..." Nguyên Kí Hy càng khóc càng buồn, "Con muốn ở cùng mẹ... con muốn mẹ... "

Trái tim của Nguyên Uyển như bị dao cắt.

Cô sao có thể không nhớ đến con trai mình cơ chứ? Cô nằm mơ cũng muốn ở cùng con trai mình. Nhưng sau khi con trai cô đi học mẫu giáo, chi phí tăng gấp đôi, vì vậy cô phải đi làm thêm để kiếm tiền. Không bằng cấp, tay nghề, cô chỉ biết cố gắng làm việc cật lực, không còn thời gian và sức lực để chăm sóc con trai.

Dù Nguyên Uyển có cảm thấy khó chịu đến đâu, cô cũng không thể khóc cùng con trai mình, cô không thể thể hiện sự yếu đuối của mình. Cô là chỗ dựa duy nhất của đứa trẻ, là bầu trời trên đầu của nó. Cô ấy phải là người toàn năng và bất khả chiến bại để mang lại cho con trai mình cảm giác an toàn.

Nguyên Uyển cố gắng hết sức để kìm chế nỗi đau, dỗ dành con trai một cách nhẹ nhàng và kiên nhẫn, kể cho con trai nghe những câu chuyện...

Sau khi Nguyên Kí Hy ngủ say, Nguyên Uyển cúp điện thoại, nhìn chằm chằm vào câu chuyện đang viết dở, không thể gõ lại một chữ nào, nước mắt rơi trên bàn phím.

'Trong chiếc túi siêu sang của hộp đêm có của cải ăn chơi sa đọa, nhục dục và tiền bạc.

Chu Triêu Thành ngồi bơ phờ trong góc. Những người khác đang uống rượu, chơi bài, ca hát, nhảy múa với các người mẫu trẻ ngôi sao trong căn phòng xa hoa trụy lạc.

Một người mẫu trẻ nhìn thấy Chu Triều Đình ngồi ủ rũ, chủ động tiến tới, ngồi vào lòng anh nở nụ cười quyến rũ. Mùi phấn nồng nặc khiến Chu Triêu Thành cảm thấy khó chịu. Anh vội vàng đẩy người phụ nữ kia ra, đứng dậy đi đến bên cạnh Quý Nguyên ngồi xuống.

Xung quanh Quý Nguyên yên lặng. Trừ khi anh gọi, không người phụ nữ nào dám thản nhiên đi tới.

Bên trái Quý Nguyên là diễn viên nổi tiếng Cố Trữ Trữ, bên phải là An Nhã, hoa khôi hàng đầu của hộp đêm. Khi những người khác đang chơi đùa, anh đang dựa lưng vào sô pha, hai chân dài gác lên bàn, tư thế lười biếng, vẻ mặt lãnh đạm. Cố Trữ Trữ dựa vào người anh xoa bóp chân, trên mặt lộ ra vẻ dịu dàng.

An Nhã đưa điếu xì gà đã đặt đến bên miệng Quý Nguyên, ánh mắt Cố Trữ Trữ hiện lên một tia u ám, quay sang Chu Triêu Thành cười: "A Thành, sao anh không vui?"

Quý Nguyên thở ra một vòng khói và chế nhạo, "Cậu ta đang yêu."

Chu Triêu Thành trầm mặc không muốn cùng hắn nói chuyện, liền lấy điện thoại di động ra lướt Weibo.

Sau khi từ biệt Nguyên Uyển, tâm trạng của anh rất khó chịu. Luôn không biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy, hay liệu cô ấy có bị bạo hành trong gia đình hay không. Anh không biết tại sao, anh chỉ không thể ngừng lo lắng cho cô. Nhưng có nhiều người như vậy, anh nên đi tìm cô ở đâu?

Trên Weibo, 'Linh hồn cuối hướng tử mà sinh' đã cập nhật trở lại. Chu Triêu Thành đã bày tỏ cảm xúc của mình trên Internet. viết bình luận: Đối với một người mà tôi không quen biết, tôi thực sự lo lắng cô ấy sẽ chịu ủy khuất, sợ cô ấy bị tổn thương.

"Mang điện thoại di động của cậu ta đến đây." Quý Nguyên nói với người phụ nữ bên cạnh.

Cố Trữ Trữ nghiêng người, đột nhiên nắm lấy điện thoại di động trong tay Chu Triêu Thành, nói: "Có chuyện tốt gì, để chúng ta cùng xem."

Cố Trữ Trữ đưa điện thoại cho Quý Nguyên.

Trên màn hình điện thoại di động là trang chủ Weibo của 'Linh hồn cuối hướng tử mà sinh'

Quý Nguyên khẽ nheo mắt...

#17052022

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!