Gasryva: Laurey

Chương 12: 1: Trang viên



Laurey đếm lại toàn bộ số tiền cậu có: tổng cộng có 54172 xu.

Buổi sáng sớm, Laurey đứng trước quầy bán hàng, những chai sữa tắm được đựng trong lọ thủy tinh lớn, không có tên cửa hàng chỉ có dòng chữ lớn "1 lọ 50 xu, chơi trò chơi thắng được giảm 50%".

Laurey đứng ở đó phải cả tiếng mới có vị khách đầu tiên đến quầy, anh ta là một chàng trai làm ở cảng cá, anh ta đến hơi ngại ngùng xoa sau đầu hỏi cậu

Calix: sữa tắm này có thơm không?

Mùi tanh của cá sộc lên mũi khó chịu lại đột ngột khiến cậu trong phút chốc choáng váng.

Cậu vuốt vuốt nơi chiếc túi áo mất vài tích tắt để bình tĩnh lại, đôi mắt nhìn về phía anh ta vì sợ anh buồn, khi thấy anh ấy không dám nhìn thẳng mình, cậu mới yên tâm tằng hắn một cái, khi anh ra nhìn lại mới khẽ lắc đầu: không, nó có mùi hôi nồng khó chịu, là mùi hăng của thảo mộc.

Calix: ừm, tôi cảm ơn.

Khi anh ta đã định bước đi Laurey mới lên tiếng: nếu anh muốn giảm bớt mùi tanh cá trên người tôi có thể làm ra chai xịt khử mùi, nước hoa hay túi thơm gì tôi cũng làm được.

Calix: thật sao?

Laurey: tôi không có bán những thứ đó, nhưng nếu anh mua tôi sẽ làm.

Calix: cậu tốn thời gian làm một chai xịt cho tôi thôi sao?

Laurey: ừm.

Anh ta cười mừng rở, nơi mí mắt dùng da càng dùng da, ánh sáng phát ra khiến cậu cảm thấy cảm động: cảm ơn cậu.

Laurey: bây giờ chơi trò chơi đi, nếu thắng tôi sẽ tặng anh chai xịt đó xem như làm quen.

Calix: tôi không biết chơi trò gì cả.

Laurey dịu dàng nhoẽng miệng cười: vậy thì còn cách khác, nếu anh nói với những người bạn xung quanh ở đây có cửa hàng của tôi mới mở.

Cuối ngày hôm đó vẫn không có mấy lợi nhuận, chỉ có vài người đến hỏi, một ít trong vài người đó đã mua.

Laurey tối hôm đó thử tắm với sữa tắm do cậu làm, tuy nó rất tốt cho da nhưng lại có mùi hắt khó chịu, giây phút vòi hoa sen dội xuống là da thoa đều sữa tắm, bọt sủi lên từ da, mùi có nó lan hết cả căn phòng tắm nhỏ hẹp khiến Laurey phải đạp cửa, vô tình đã ngã xuống sàn.

Nơi cù chỏ tiếp đất tê rần, cậu với tay cầm lấy khăn tắm lau người, chẳng buồn đứng dậy, tự nói với chính mình.

Laurey: phải sửa lại công thức.

10 ngày sau, cuối cùng cậu cũng có một loại sữa tắm mới, đứng đó cho đến cuối ngày vẫn không có ai mua hàng.

Buổi chiều sau những ngày thất bại, cậu đi ngang một cửa hàng mỹ phẩm, không chần chừ bước vào bên trong, không gian trong đó đầy ánh sáng, mùi hương sạch sẽ, những nhân viên của họ ăn mặc trang nhã cùng nụ cười luôn nở trên môi.

Cậu đi đến quầy bán sữa tắm, cầm chai sữa tắm lắp lánh kim tuyến bên trong, lắp lánh hơi sánh kẹo khi lắc lên giống như dãy ngân hà chuyển động.

Laurey: chai này bao nhiêu vậy?

Người nhân viên gần cậu nhất ân cần đáp.

Sia: chỉ 750 xu thôi ạ.

Laurey: vậy chắc là tốt cho da lắm.

Laurey: trong này gồm có gì vậy?

Sia hơi ậm ừ: ờm, có thảo mộc được bào chế theo công thức đặc biệt, sẽ mang lại trãi nghiệm vô cùng thoải mái ạ.

Laurey: không nói rỏ làm sao biết có những gì.

Sia: dạ, tôi đoán là có hoa và một số loại thảo dược tốt cho da.

Laurey: lấy tôi một chai đi.

Cậu khi về đến phòng đã xịt một ít lên tay sau đó thử rửa tay vào châu nước, mùi thơm ngọt giống như hoa sứ trắng hòa trộn với một mùi vô cùng khác lạ, khi rửa xong bàn tay sạch sẽ giống như làn da mới kì cọ xoa bóp, vừa hơi rít vừa bóng nhẵn.

Laurey: thì ra là vậy, dùng không gian và cách phục vụ để tạo lòng tin cho khách hàng, sau đó độn giá của sữa tắm lên, càng đất khách hàng càng nghĩ là nó chất lượng, dùng nhựa của cây đào heo trộn với hương liệu, nhựa cây đào heo thơm dễ chịu nhưng sẽ bào mòn da rất nhanh, làm như vậy mà buôn bán thuận lợi.

Laurey: thì ra cố gắng hết sức, cuối cùng thua một chút bất lương của họ.