Tất nhiên một lão làng thì không đời nào lại đi chấp nhặt một thằng trẻ ranh làm gì cho mất thân phận,rất từ tốn lão nói:
“Tuổi trẻ ai cũng có hành động thiếu hiểu biết,ta không quan tâm cậu muốn thể hiện điều gì nhưng nên nhớ rằng có một số việc tuyệt đối không nên làm.”
“Vậy ông có dạy thằng con rằng buôn vũ khí là việc – tuyệt – đối – không – nên – làm không?!”
Thằng Nam một tay kề miệng,thì thào:
“Làm cha thì phải gương mẫu chứ!”
Sắc mặt lão thoáng cái trở nên trắng bệch sau đấy thì chuyển sang đỏ bừng,lão tức tối đập bàn quát lớn:
“THẰNG RANH CON!”
Nam làm bộ giật mình ôm ngực,hổn hển nói:
“Dạ,bác có gì chỉ bảo?”
Đám xã hội đen thì thằng nào thằng nấy rúm ró như chó mắc mưa,chưa bao giờ trong đời chúng nó được thấy ông chủ phẫn nộ đến như thế.
Nhận thấy hành vi có chút thất thố lão Phan hít một hơi thật sâu sau đó đưa tay chỉnh lại cavát cho ngay ngắn,thản nhiên nói:
Con Nhi trầm trồ thốt lên,quả thực ngay cả khi các hàng quán hiện đại mọc lên nhung nhúc thì lối kiến trúc cổ của quán kem Cự Giải vẫn luôn tạo một cảm giác khang trang và bề thế,thậm chí nếu dọn dẹp các gian hàng đi thì nơi đây hoàn toàn có thể trở thành một ngôi nhà rộng rãi đủ cho 4, 5 người ở.
Nó gật gù,tuy không sang trọng như những nơi mà nó từng đi như CafeHouse,Tea+,… nhưng được ăn chùa thì ai lại đi để ý mấy cái tiểu tiết làm gì.
Quán vắng nên nó kéo Thùy ngồi ăn chung với bọn nó,ngay lập tức cô nàng trở thành tâm điểm của những câu hỏi rất…riêng tư:
Nhưng trên mặt con bé cũng có vẻ tự ti lắm,hai con bé nổi tiếng chất chơi trong trường đột nhiên hóa thành vịt con xấu xí trong một cuộc thi mà bọn nó tưởng tượng ra.
Có vẻ Thùy không bị sốc như bọn nó nhưng cô nàng cũng ngẩn người,trên khuôn mặt có một cái gì đó ngờ ngợ nhưng bị cô giấu kín không cho nhảy vọt ra cổ họng.Đến mức cả thân hình nhỏ nhắn của cô run lên vì kiềm chế.
Người phụ nữ kia nở một nụ cười nhẹ sau đó chậm rãi bước đến vừa đi vừa tháo mắt kính ra,Thùy giống như đang dình dập điều gì đó và ngay khi chiếc kính được gỡ ra hoàn toàn cô vỡ òa mà lao ra khỏi ghế ôm trầm người phụ nữ kia.
“Cô Cua!”
(Cái đéo gì vậy?)
Nó cùng con bạn đồng thời há hốc mồm,một con bé khờ khạo như Thùy sao lại quen được đấng nữ kiệt như thế này?
“Đã nói gọi bằng chị là được rồi.”
Giọng nói của cô ta trầm,hơi khàn nhưng rất ấm tạo cho người nghe cảm giác thân thiết lạ,bonus thêm một nụ cười nhẹ ngây ngất lòng người.