Gió Đêm Ấm Áp Hôn Môi Em

Chương 34: Giới nhà giàu xem thẻ đen là tiền mặt có đúng không



Đây đã là ngày thứ bảy Niên Nhạc bị giam giữ ở nơi này.

Từ hôm đó sau khi khống chế được hắn ở bệnh viện, người nhà họ Quý không xuất hiện thêm lần nào nữa.

Thời gian chờ đợi càng dài, trong lòng hắn càng thêm giày vò. Hắn chỉ cảm thấy mình bây giờ như con cá nằm trên thớt gỗ, không biết giây phút nào tiếp theo đây, sẽ chết ngay tức thì dưới lưỡi dao của nhà họ Quý.

Ban đầu Niên Nhạc còn có ý định chờ cho mấy tay vệ sĩ canh giữ hắn lơ là đi, tìm cơ hội nào đó trốn khỏi đây. Nhưng mà người nhà họ Quý lo nghĩ làm việc cẩn thận, canh giữ nơi này kín bưng như cái thùng sắt, ngay cả một con sẻ nhỏ cũng không bay lọt. Hơn nữa biệt thự này ba mặt núi vây quanh, phía còn lại hướng thẳng về mặt biển rộng lớn, cho dù hắn có chạy khỏi đây, cũng sẽ ngất xỉu trên đường vì mất sức.

Đêm nay trăng tròn, vầng trăng mờ đỏ lấp ló giữa những tầng mây, lạnh lùng hờ hững liếc nhìn bóng người bước đi vội vã trên đường.

Vệ sĩ canh gác bên ngoài biệt thự theo lịch cứ cách ba tiếng thay ca một lần, ngoài đấy 24 giờ không gián đoạn đều có người đứng canh. Tự Niên Nhạc cũng chẳng còn trông mong gì chuyện chạy trốn khỏi đây, ngồi bó gối trước cửa sổ, ngâm mình trong ánh trăng sáng từ bên ngoài cửa sổ rót vào.

Ba hắn phái hắn đến đảo theo dõi Niên Trĩ, là vì hết lòng tin tưởng vào năng lực của hắn, là cơ hội duy nhất để hắn chính thức bước chân vào cửa nhà họ Niên. Nhưng hết thảy đều bị con khốn Niên Trĩ và người nhà họ Quý phá hỏng cả, bọn người đó đáng chết, tất cả bọn họ đều đáng chết.

Niên Nhạc trừng mắt đầy giận dữ, hàm răng cắn chặt như muốn nghiền nát hết bọn người đó. Những người mà hôm nay xem hắn ta như kiến bò trên đất tuỳ ý giẫm đạp, chờ ngày nào đó hắn nắm trong tay quyền làm chủ nhà họ Niên, nhất định sẽ để tất cả bọn họ trả giá thật đắt.

Bất chợt, trong biệt thự vốn lặng ngắt như tờ này đây bỗng vang lên một tiếng động khẽ, Niên Nhạc cảnh giác mà quay đầu xem thử, mới phát hiện cảnh cửa vẫn luôn khoá chặt kia, không biết đã mở ra tự lúc nào.

Hắn nghĩ chắc mình hoa mắt, vội đưa tay xoa mạnh hai mắt, thử thăm dò lần nữa, mới phát hiện ở nơi đó, không biết từ khi nào, đã xuất hiện một bóng người đứng ngay đấy.

Nói cho cùng thằng nhóc Niên Nhạc mới mười tám tuổi, những chuyện bất ngờ liên tục kéo đến ắt hẳn khiến hắn hoảng loạn, càng sợ hãi thêm nữa là bóng người kia càng lúc càng tiến tới gần mình hơn.

“Mày mày mày... Đừng tới đây, tao là cậu chủ cao quý của nhà họ Niên đấy, là con trai của Niên Hoành!”

Nghe lời hắn vừa nói, bước chân của đối phương ngừng lại, tiếng cười khanh khách như chuông bạc reo vang, “Nếu đã nghĩ muốn bước vào cửa nhà họ Niên, trước hết nên gội rửa lại đầu óc đã, rồi rèn luyện lá gan mình nữa, em trai à.”

Người phụ nữ bước ra từ chỗ khuất tối, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện rõ vẻ kiêu ngạo bề trên, khác hoàn toàn với cô gái yếu đuối mong manh ngày đó hắn gặp ở bệnh viện.

Hắn chẳng ngờ rằng, người tới lại là Niên Trĩ.

Vừa nghĩ đến những nhục nhã mà mình phải chịu đựng, và bộ dạng xấu hổ vừa nãy trước mặt người phụ nữ này đây, ngay sau đấy đầu óc Niên Nhạc bị nỗi căm phẫn chiếm lấy.

Hắn dùng hết sức mình lao về phía Niên Trĩ, người phụ nữ này quá đáng ghét, hôm nay hắn phải dạy cho cô ta một bài học thật hay, để cô ta bớt thói kêu căng ngạo mạn khiến người ghê tởm kia đi.

Nhưng mà, cái gọi là hành động nhanh nhẹn linh hoạt Niên Nhạc vẫn nghĩ, ở trong mắt Niên Trĩ chỉ như trò trẻ con tầm thường mà thôi, cô hơi nghiêng người, là tránh được dễ dàng. Thuận đà nhanh nhạy xiết chặt cổ tay Niên Nhạc, quay ngược ra sau, lập tức khống chế được người ngay tại chỗ.

“Chà chà, người nhà họ Quý không cho em ăn cơm sao hả? Sao mà người mềm nhũn, y như cục bột nhão vậy.”

Cơn đau ở cổ tay không ngừng kích thích dây thần kinh co giật liên hồi của hắn, Niên Nhạc tức sắp phát điên, hắn lớn tiếng chửi mắng Niên Trĩ, vận dụng hết những ngôn từ độc ác nhất mà đời này hắn biết được mắng cô.

“Ha ha,” Niên Trĩ đứng sau hắn cười châm biếm, “Sao hả, chẳng phải ba tao cũng là ba mày sao? Lần sau trước khi muốn mắng người khác, phải động não suy nghĩ trước đã chứ.”

Cái miệng đang mắng chửi liên hồi của Niên Nhạc lập tức ngưng bặt, hắn dừng một chút, lý trí cũng dần quay về. Hắn hiểu con đàn bà Niên Trĩ này không biết xấu hổ là gì, dùng cách thức thông thường căn bản chẳng khiến cô ta thấy hổ thẹn cho được.

Nghĩ đến đây, hắn chuyển đề tài khác, “Niên Trĩ, mày là đồ phản bội! Đã vậy còn dám động tay với bổn thiếu gia đây, dám giúp nhà họ Quý giấu diếm tin tức chuyện Quý Sơ bị thương, mày nghĩ đi sau khi ba biết được những chuyện tốt mày đã làm, có còn để cho mày đắc chí như này không?”

Rõ ràng hắn mới là con trai, nên là hạt ngọc quý duy nhất được ba nâng niu trên tay mới phải lẽ. Thế mà mọi thứ, đã bị con nhỏ Niên Trĩ quê mùa không biết từ đâu ra, cướp đi hết cả. Lúc cô ta ở nhà họ Niên ung dung hưởng thụ vinh hoa phú quý, hắn bị bắt ép đi theo bà mẹ điên của mình, ngày nào cũng bị bà ta đánh đập chửi mắng.

Hắn không cam lòng, rất không cam lòng!

“Chuyện của nhà họ Quý và chị đây, em trai à không phiền em quan tâm đến đâu.”

Nhưng Niên Trĩ đứng sau lưng dường như chẳng quan tâm mấy, hắn bị Niên Trĩ kéo cổ quay ra sau, thì thấy trên màn hình di động của cô hiện mấy chữ “đang thực hiện cuộc gọi”. Nhìn lên trên xem thử, đối tượng của cuộc gọi là.....

“Ba.”

Ngay lập tức Niên Nhạc mất đi cái dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo vừa mới nãy, ngoan ngoãn như một chú thỏ con, rất vâng lời chào hỏi Niên Hoành.

Lời Niên Hoành nghe không ra được vui giận, giọng ông nói cũng chẳng hề dao động, mới nghe thôi, đã khiến người ta gợn hết da gà. Bên này ông vừa nghe điện thoại, tay xoa xoa chiếc nhẫn trên ngón út, “Nhạc Nhạc, ngoan ngoãn nghe lời chị con, đừng có bướng nữa. Ba ở nhà chờ hai đứa về.”

Niên Nhạc đang muốn thừa cơ hội này tố cáo, thì Niên Trĩ đã không thương tiếc gì tắt mất điện thoại.

“Mày! Mày dám tắt điện thoại của ba?”

Niên Trĩ chẳng quan tâm nói, “Thôi thì đến lúc hỏi nói là mày tắt, dù sao ngay từ đầu mày đã không ưa tao rồi, muốn cướp điện thoại trả thù tao, cuối cùng không cẩn thận nhấn ngay nút tắt điện thoại, hợp tình hợp lí nhỉ.”

“Mày mày mày......”

Niên Nhạc bị chọc tức đến không nói nên lời, chỉ đành dùng ánh mắt thể hiện rõ ràng sự chán ghét đối với người phụ nữ vô liêm sỉ này.

“Chán ghét sao? Cứ tiếp tục chán ghét đi, đời này tao vẫn là chị mày, mãi mãi là tảng đá to nặng đè trên đầu mày. Cả cuộc đời mày, sẽ chẳng thể nào vượt qua được tao.”

Niên Nhạc liên tục bị cảm xúc mãnh liệt kích thích, thêm câu nói cuối cùng vừa rồi của Niên Trĩ có lực sát thương quá mạnh, tức giận đến hơi thở trong lồng ngực hắn thắt nghẹn, cơ thể cứng đờ, té xuống nằm rạp ra sàn.

Trước khi nhắm mắt, gương mặt vẫn còn cau có vì cơn giận chưa được giải tỏa.

Ôi dào, phiền quá đi mất.

Niên Trĩ nhìn Niên Nhạc nằm dưới sàn mà thở dài một hơi, cô chán ghét đá đá Niên Nhạc mấy cái, phát hiện đúng thật hắn không giả vờ bất tỉnh.

Cô cam chịu đi ra cửa chính gọi lái xe của mình vào, nhờ anh khiêng Niên Nhạc ra xe giúp mình. Người lái xe họ Vương này trên danh nghĩa là quân nhân xuất ngũ, đi theo Niên Trĩ từ lúc nhỏ, tính tình thận trọng, trước giờ không tham dự vào các cuộc phân tranh đảng phái của nhà họ Niên, với cả nhà họ Niên thì chỉ có mình Niên Trĩ là anh cư xử hoà nhã hơn chút. Sau khi đưa Niên Nhạc lên xe rồi, anh thâm ý sâu xa nhìn Niên Trĩ một lúc lâu.

“Cô chủ, nếu cô muốn thủ tiêu xác, không định xử lý qua thi thể trước sao?”

Niên Trĩ ngồi ghế sau đang uống nước, còn chưa kịp nuốt xuống, cả ngụm nước cứ thế mà sặc trong cổ họng, “Khụ khụ khụ...... Sao anh nghĩ vậy chứ? Cô chủ nhà anh chính là một thanh niên tốt tuân thủ pháp luật đó, không làm mấy chuyện phi pháp này nọ đâu.”

“Vâng, tôi hiểu rồi.”

????

Anh hiểu rồi anh hiểu rồi cái gì chứ? Giọng điệu của anh như thế kia là hoàn toàn không hiểu ý tôi chút nào đâu nhé!

Trong lòng Niên Trĩ bất lực đỡ trán, nhưng ngoài mặt vẫn muốn giữ gìn dáng vẻ thâm sâu khó lường của mình, thản nhiên trả lời anh ta, “Ừm, hiểu thì tốt rồi, lái xe đi.”

*

Là nơi để nhóm cư dân mạng đông đảo tụ tập hóng tin tám chuyện, Weibo lại lại lại lại bởi vì chịu áp lực quá lớn, mà bị sập hệ thống.

Nguyên nhân việc này là do, Quý thị và Niên Trĩ cùng đưa ra thông báo chính thức huỷ bỏ hôn ước.

Thông báo cho biết, bởi vì tình cách của Niên Trĩ và Quý Sơ không hoà hợp, khiến cho tình cảm rạn nứt, không thể tiếp tục được nữa, đành phải đến bước đường chia tay như này. Hy vọng tương lai hai người họ có thể tìm được hạnh phúc riêng của đời mình, tiếp tục chặng hành trình mới.

Mà chuyện khiến cho cư dân mạng sợ chết khiếp, đó là việc phân chia tài sản bên dưới bài thông báo. Hôn ước còn chưa tròn bốn tháng, thế mà Quý thị đã chuyển nhượng 25% cổ phần công ty cho Niên Trĩ, hơn nữa còn đưa Trung tâm điều trị Thuỵ Khang trên danh nghĩa của mình, giao cho Niên Trĩ toàn quyền quản lý kinh doanh.

Không ít người vào bàn tán sôi nổi chuyện kỳ bí này, đây có được gọi là ân oán tình thù của giới nhà giàu không? Kết hôn đưa tiền, ly hôn đưa tiền, hôn còn chưa kết chỉ mới chia tay, cũng phải chìa tiền ra.

Những thứ đồ như thẻ đen ấy, ước chừng tầng lớp thượng lưu giàu có xem nó như tiền mặt thông thường.

Tại người thường như bọn họ đây không xứng để hiểu.

Vài người truy cập đến trễ quá bị hệ thống chặn lại bên ngoài, thế nên bọn họ dời địa bàn hoạt động, bắt đầu đi tìm thêm manh mối ở nơi khác. Thậm chí có người còn tìm ra được gốc rễ của câu chuyện, liệt kê sắp xếp một lượt toàn bộ quá trình yêu đương của Niên Trĩ và Quý Sơ. Người đó mới ngạc nhiên phát hiện, ba năm trước hai người kia là bạn học ở Yale, đồng thời còn lần ra được rất nhiều dấu vết để lại trên Instagram cá nhân của hai người, tất cả đều ngầm ám thị hai người họ có quan hệ yêu đương.

Nhưng mà những tin tức này nói cho cùng cũng chỉ là tin mà người qua đường suy đoán thế, ngoi lên chưa được bao lâu thì chìm nghỉm, không để lại chút dấu vết.

Ai mà có ngờ đâu, chừng mười phút sau, các tay săn ảnh đã tuồn ra một tin tức cực kỳ lớn:

——【 cậu ấm con nhà giàu bất tỉnh ở nhà giữa khuya, được đưa vào phòng cấp cứu đến nay vẫn chưa tỉnh 】.

Nhấp vào xem, một bức ảnh vô cùng nổi bật hiện ra, trong hình Quý Sơ đang nằm trên giường bệnh, với dáng vẻ yếu ớt cùng gương mặt xanh xao. Ngay cả người luôn mạnh mẽ nghiêm nghị như Thẩm Mạn, giờ trông cũng hốc hác hẳn đi, ngồi bên cạnh lặng lẽ gạt nước mắt.

Hai sự kiện lần này một trước một sau thời gian quá trùng hợp, khiến tất cả mọi người không thể nào không suy nghĩ liệu trong chuyện này có gì đó bí ẩn hay không.

Trận tranh đấu của các gia đình giàu có, câu chuyện đầy máu chó, xưa giờ đây vốn là loại tình tiết mà hầu hết mọi người thích nghe ngóng buôn chuyện nhất.

Khác hẳn với bầu không khí đang sôi sục tít trời trên Weibo, giờ phút này đây, biệt thự Hoành Sơn đang bị sự căng thẳng nhấn chìm.

Bên trong phòng sách Niên Hoành đang ngồi đối diện với hai chị em Niên Trĩ và Niên Nhạc, ông chăm chú nhìn chằm chằm điện thoại vệ tinh đặt trên bàn, sâu trong ánh mắt hiện rõ vẻ điên cuồng.

Trên mặt đồng hồ kim giây cứ thế nhích từng bước một về phía trước, sau cùng, chuông đồng hồ đếm giờ réo vang, cùng lúc đó, tiếng chuông điện thoại vệ tinh cũng vang lên.

Niên Hoành cầm điện thoại, nghe người bên kia báo cáo lại tình hình cho mình. Từ xưa đến giờ coi ra là người sâu hiểm khó dò, trên gương mặt ông chưa bao giờ hiện rõ vui buồn hờn giận, vậy mà lúc nghe được tin báo từ bên kia, khoé môi dần nhếch lên.

Sau khi tin tức chuyện Quý Sơ không rõ nguyên do gì bị thương nặng tới hôn mê bất tỉnh được truyền ra ngoài, giá trị cổ phiếu của Quý thị lao dốc không phanh. Hơn nữa hai nhà Quý Niên lại lựa chọn ngay lúc này đây mà đưa quyết định huỷ bỏ hôn ước, hầu hết mọi người đều cho rằng nhà họ Niên muốn nhanh chóng phủi sạch quan hệ với nhà họ Quý như vậy, là vì biết rõ đối phương vận khí đã hết.

Nhà họ Quý giờ, có lẽ khó thể vực dậy, lấy lại được phong độ như xưa.

Lúc này đây, nhà nhà người người tranh nhau bán đi cổ phiếu, thương nhân trong giới tài chính như Niên Hoành, chỉ cần ngồi vững Lã Vọng buông cần[1], chờ cấp dưới của mình gọi tới báo cáo chiến quả.

[1] 稳坐钓鱼台 – Lã Vọng buông câu: Điển tích “Câu cá chờ thời” của Khương Thái Công là một câu chuyện về đức tính kiên nhẫn của người làm việc lớn.

Đợi mãi tới lúc kết phiên giao dịch cuối ngày hôm nay, bọn họ tổng cộng đã thâu tóm được 23% cổ phần của Quý thị, cộng thêm 25% cổ phần bồi thường trong tay Niên Trĩ. Xong xuôi hết mọi việc, nhà họ Niên sẽ trở thành cổ đông lớn nhất của Quý thị.

Nếu Quý Bá Lễ muốn ứng phó với động thái này của nhà họ Niên, chỉ còn cách duy nhất đành phải thu hồi hết tất cả số cổ phần mà con trai ông nắm trong tay. Nhưng mà giờ Quý Sơ vẫn hôn mê chưa tỉnh, đã mất năng lực hành vi của công dân, dĩ nhiên không có tư cách chuyển nhượng cổ phần.

Kể từ lúc bọn họ lơ là cảnh giác để rồi tin tưởng Niên Trĩ, thì đã hoàn toàn mất đi khả năng chống trả.

Niên Hoành vui mừng vỗ vỗ vai Niên Trĩ, “Tiểu Trĩ, con thật xứng là đứa con mà ba tự hào nhất. Con có thể làm được như này, ba thấy rất hài lòng.”

Chòm râu của ông hơi vểnh lên, trên mặt là vẻ mừng thầm chẳng hề che giấu. Hơn mười năm nay chậm rãi bày mưa tính kế, rốt cuộc đến ngày hôm nay, ông đã thành công đem con mãnh thú to lớn lâu đời như nhà họ Quý, thâu gọn vào trong túi.

Sau lưng Niên Trĩ, Niên Nhạc tiếp tục bị ngó lơ dùng vẻ mặt căm hận nhìn Niên Trĩ chằm chằm, trong lòng từ tính một mưu kế thâm độc.

——————–

Tác giả có lời muốn nói:

Niên · vực thẳm IQ của cả nhà · Nhạc: Tôi nghĩ ra một mưu kế thâm độc ( ×), tôi sẽ theo trợ giúp chị gái và anh rể mình ( √).

Đêm khuya mang niềm vui đến.