Gương Kia Ngự Ở Trên Tường

Chương 10



10

Trong yến tiệc, hoàng tử một mình lẻ loi đứng ở giữa, trông như chú lợn cô đơn giữa vườn hoa.

11

Tôi ngồi đằng sau, nhìn anh ta từ chối mười ba lời mời khiêu vũ của các cô gái.

Sau đó, đằng sau truyền đến tiếng nói nhỏ.

"Chàng ấy đúng là không lễ phép."

"Tôi chỉ mời chàng khiêu vũ chứ đâu có mời kết hôn với tôi đâu chứ."

Công chúa Bạch Tuyết hôm nay cũng rất lạnh lùng, từ chối rất nhiều lời mời khiêu vũ của đàn ông.

Phía sau lại tiếp tục truyền đến tiếng nói nhỏ.

"Cô ấy đẹp trai quá đi."

"Chị gái ngầu ghê, thật muốn đu lên ngực chị ấy quá."

Tốt lắm.

Tiểu chuẩn kép vốn là bản chất của con người, mãi mãi không thay đổi.

...

Cửa mở, một cô gái bí ẩn bước vào.

Làn váy xinh đẹp tỏa ra chút ánh sáng nhẹ nhàng, khuôn mặt xinh đẹp, khụ, tôi hơi nghèo từ, mọi người tự hiểu đi nhé.

Mọi người ai ai cũng thán phục với vẻ đẹp của nàng, tôi hiểu mà.

Đây chắc hẳn là cô bé Lọ Lem vừa hoàn thành xong khóa học trong Nikki-Dress*.

*Game Ngôi sao thời trang

Tôi tập trung tinh thần, chờ đợi cốt truyện tiếp theo mở ra.

Bây giờ tôi rất tò mò, thế giới này rốt cuộc còn có bao nhiêu điều bất ngờ mà tôi không biết.

Tâm hồn khô héo suốt đêm của chàng hoàng tử như được tiếp thêm mật ngọt, anh ta tút tát lại tạo hình, chờ đợi Lọ Lem bước đến.

Cô bé Lọ Lem bước một bước rồi hai bước.

Lướt qua anh ta.

Ồoooooo!

Cô gái xinh đẹp bước thẳng đến chỗ một người phụ nữ ăn mặc xa hoa.

Nở nụ cười.

"Mẹ, con đến muộn."

Mẹ kế của Lọ Lem hài lòng gật đầu: "Mẹ thích chiếc váy hôm nay của con, tự con thiết kế nó sao?"

Lọ Lem được khen ngợi, híp mắt cười: "Đương nhiên ạ!"

Cô ấy xoay một vòng, chiếc váy tung bay, để lộ đôi giày thủy tinh cực kỳ sáng loáng dưới chân.

"Còn đôi giày này, lúc được mẹ đưa cho con đã nghĩ, nhất định phải thiết kế một chiếc váy độc nhất vô nhị mới có thể xứng với đôi giày mẹ tặng."

Tôi nghĩ về chiếc gương thần đã hết thời.

Thôi xong rồi, cốt truyện kia cũng tan tành luôn rồi!