Gương

Chương 10: Card (3)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

__Thương Nhân__

Vừa rồi đám người bị rượt đuổi đến vùng an toàn nằm giữa khu 3-1T 1 của Vọng Uyên Lâm và khu 1-3N của Hạch Cát Lâm. Thời gian tiêu tốn vừa đủ hai tiếng, mọi người đều nhận được thông báo từ điện thoại.

[Thương nhân thẻ bài đã hạ cánh tại Vọng Uyên Lâm, các người chơi hãy mở bản đồ ra để xem chi tiết, thương nhân sẽ rời đi sau 2 tiếng nữa, bán kính 2km quanh thương nhân sẽ không có quỷ.]

Trùng hợp thật, họ cũng đang định qua đấy, dù hiện tại không một xu dính túi nhưng đi xem thử cũng được, thương nhân hiện đang ở ranh giới khu 3-1T 1 và 3-3U, khoảng đường khá xa chắc phải đi gần tiếng rưỡi mới tới.

Bao phủ Vọng Uyên Lâm là một luồng khí kì lạ mà trong đầu đám người đột ngột hiện lên hai chữ "hương nhà", khi đang di chuyển xuống bên dưới thì đám người nghe thấy tiếng cười khúc khích của trẻ con vọng lại từ bên khu 3-2R, đám người nhìn nhau có chút do dự, hiện tại nên đi xem quỷ trước hay đi xem thương nhân trước, trên đường đi nàyhọ đã nhặt được hai đồng xu bạc, cũng không biết có đổi được gì không.

Huyết Từ Ca đề nghị: "Cũng còn hơn một tiếng nữa thương nhân mới rời đi, hiện tại qua đấy chụp một cái, nếu như bị vong rượt cũng có thể chạy đến chỗ thương nhân cho an toàn, dù sao sớm hay muộn cũng phải đối mặt với nó, các cậu thấy sao?"

Chuyện này nghe cũng hợp lý, Tư Ngân gật đầu nói: "Tôi đồng ý với phương án này, trên đường đi biết đâu lại tìm được thêm vài đồng xu, hiện tại chúng ta đang thiếu tiền mà, không cần gấp gáp đến chỗ thương nhân."

Đi về hướng âm thanh phát ra, họ thấy một căn nhà gỗ nhỏ phát ra sáng, bên ngoài là một người phụ nữ gương mặt hiền dịu tay bồng một cô gái trẻ độ khoảng đôi mươi đang nhắm mắt ngủ, tay bà vừa nhẹ nhàng vỗ về cô gái vừa kể chuyện cổ tích cho sáu đứa bé tầm năm tuổi ngồi xung quanh bà nghe.

Khung cảnh ấm áp ấy đối lập hoàn toàn với khu rừng lạnh lẽo toát ra không khí chết chóc bên ngoài khiến người khác không khỏi nghĩ nhiều. Dù sao thì trong đây cũng toàn vong, sao có thể có người xuất hiện được.

Huyết Từ Ca giơ điện thoại nhanh chóng chụp một bức ảnh, ánh đèn flash đã thành công thu hút sự chú ý của gia đình kia. Họ quay đầu nhìn về phía những người tham gia, ánh mắt người phụ nữ trở nên sắc bén, bà ôm chặt cô gái trong lòng, gương mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía họ.

Mấy đứa bé trên đất quay đầu 180° về phía bọn họ, miệng phát ra tiếng cười khoái chí của trẻ con, cơ thể chúng khô héo dần, đồng tử chuyển đỏ, mặt đất xung quanh cũng trở nên ẩm ướt nhớp nháp bốc lên một mùi tanh tưởi của máu và tử thi.

Ảnh đã chụp xong, năm người vắt chân lên cổ chuồn lẹ, có vẻ như tốc độ di chuyển của lũ quỷ con này không nhanh, chỉ mới chạy một đoạn đã cắt đuôi được chúng, nhóm người nhanh chóng di chuyển đến vị trí của thương nhân.

Trước khi đến nơi họ lại nhặt thêm được thêm bốn đồng xu nữa. Trên bãi đất trống có một cái sạp màu hường phấn được trang trí tỉ mỉ bằng ruy băng và hoa tươi, người đứng trong sạp là đồ bông cùng cơ bắp chan.

Vừa thấy họ, đồ bông đã hưng phấn chui ra khỏi sạp kéo họ lại gian hàng nhỏ của mình: "Không ngờ đến thương nhân lại là bọn tôi đúng không, thấy cảnh các tình yêu bé bỏng chật vật chống chọi lại năm tên kia người ta rất đau lòng ó, nên người ta ship tới vài lá bài cho các tình yêu nè, bài thì free chỉ lấy tiền ship thôi, quẹo lựa quẹo lựa."

Sạp hàng chỉ đặt đúng ba lá bài nhưng hiệu ứng, biến thân, triệu hồi thì đủ cả. Trong đấy bao gồm lá Sương Mù; Tinh Linh (Triệu Hồi - Hiệu lực 5 phút) với sức mạnh thanh tẩy và chữa trị mạnh mẽ, xét về công kích thì ma quỷ nào cũng sợ, còn xét về trình độ chữa trị thì tinh linh là nhất, dù gãy tay đứt chân cũng chỉ cần năm giây là lành lặn như thường; lá bài biến thân còn lại là một lá bài quen thuộc, đó không gì khác ngoài Pé Đáng Yêu.

Khi vừa nhìn thấy lá bài Pé Đáng Yêu, Dương Thanh không nhịn được cảm thán trong lòng: Duyên phận thế này cũng quá lớn rồi!

Phí ship của mỗi lá là hai mươi tám xu, những người tham gia nhìn lại cái ví rỗng của mình, không ấy lấy giá hữu nghị tám xu thôi được không?

Lá Tinh Linh ai nhìn cũng muốn mua, chỉ là có lòng nhưng không có kinh tế, đành ngậm ngùi nuốt nước mắt vào trong nhìn thời gian thương nhân rời đi đếm ngược bốn giây cuối cùng. Angel trước khi rời đi còn xát muối vào tim những người tham gia:

"Mong rằng lần tới gặp mặt các tình yêu sẽ đủ tiền mua gì đó chứ người ta ship cực lắm đó, thôi anh phắn đây, bái bai." nói rồi gã tung ra vô vàn cánh hoa hồng, gian hàng biến mất ngay trước mặt họ.

Thương nhân đã rời đi, nơi này cũng không còn an toàn nữa nên họ phải nhanh chóng ra khỏi phạm vi Vọng Uyên Lâm này.

Hơn một tiếng trôi qua, họ đã đến được vùng an toàn bên dưới Vọng Uyên Lâm, lúc này cả đám mới dám dừng lại xem thông tin vong mới.

[Tên: Nương Quỷ.

Dạng: Oán Linh

Mô Tả: Một người đàn bà tự tay bức chết con mình rồi phát điên tìm con khắp nơi, bắt cóc những đứa bé về làm con mình.

Nhược Điểm: Xác con của Nương Quỷ, có nó muốn gì cũng được. Vì là oán linh nên da mềm thịt mỏng và yếu hơn quỷ.

Kĩ Năng:

•Vong Nhi Rối: Những đứa bé trên đất là con rối người, nghe theo mệnh lệnh của Nương Quỷ tấn công, di chuyển chậm chạp, cơ thể yếu ớt, không có sức tấn công mạnh nhưng tiếng khóc của chúng sẽ khiến người khác đau đầu dữ dội.

•Huyết Thể: Nương Quỷ phân tách ra một khối máu hình người để tấn công, nó có thể tái tạo liên tục chỉ khi giết được cơ thể gốc mới biến mất, móng vuốt vô cùng bén nhọn, có khả năng dịch chuyển. Khi phân tách, cơ thể gốc chỉ có thể đứng yên.

•Vong Nhi Kết: Khi một nhóc quỷ bị giết sẽ tạo cho Nương Quỷ một cái kết giới bảo vệ, không thể bị phá vỡ bởi tác động vật lý thông thường, giết càng nhiều vong nhi sẽ khiến kết giới càng mạnh.]

Lại thêm một con quỷ công thủ vẹn toàn, lúc này đây bọn họ cảm thấy vô cùng lo lắng cho tương lai của bản thân, đám người tham gia dám cược năm xu rằng hai con kế chả yếu hơn hai con này đâu.

Ôi, tuyệt vọng!

Tiến đến U Liễu Cốc bên dưới, đi được gần một tiếng đến ranh giới khu 2-1T và khu 2-2H họ bắt gặp một vách đá dựng thẳng kéo dài không thấy điểm cuối, dọc theo vách đá cuối cùng cũng tìm thấy một hang động.

Hang động này rất sâu cũng rất hẹp, lối đi chỉ vừa một người, bên trong hang tối tăm ẩm ướt, giơ tay ra còn chẳng thấy được năm ngón tay, chẳng rõ vì sao vừa bước vào động điện thoại đã không bật lên được, cả bọn chỉ có thể một tay dò vách đá một tay đặt lên vai người phía trước, bốn con rối chia ra hai con phía trước mở đường hai con phía sau bảo vệ phòng ngừa bất trắc.

Hang động yên tĩnh không một tiếng động, thi thoảng mới nghe được tiếng nước nhỏ giọt từ phía xa vọng lại. Ở một nơi như thế, nhận thức về không gian thời gian đều bị bóp méo, dù rõ ràng chỉ mới đi một lúc nhưng họ lại cảm tưởng như mình đã ở đây cả thế kỉ rồi, thời gian bị kéo dãn ra hết mức, cảm giác đi mãi một con đường không rõ trước mắt là gì này thật khiến người ta cảm thấy ngộp thở, từng bước đi đều phải căng da đầu cẩn thận từng li từng tý chỉ sợ giẫm phải thứ không nên giẫm.

Tuy căng thẳng là thế nhưng nghĩ đến việc lá bài Nhìn Đêm chỉ có hiệu lực mười phút, lát nữa tìm được quỷ rồi có khi còn phải theo con đường này chạy ra nên hiện tại không thể lãng phí, cảm đám chỉ có thể cố chịu đựng cầu mong sớm được ra ngoài.

Trời không phụ lòng người, đi thêm khoảng nửa tiếng họ đã nhìn thấy ánh sáng, đám người giảm tốc độ cẩn thận tiến đến đấy.

Càng đến gần, hang động càng rộng hơn, từ chỉ vừa một người đi biến thành có thể đứng được ba bốn người.

Trong bóng tối quá lâu nên khi tiếp xúc với ánh sáng dù đấy không phải ánh sáng mạnh cũng khiến bọn họ nheo mắt theo bản năng, đầu hơi đau nhứt và chóng mặt do chưa thích nghi kịp.

Đến khi đã quen dần họ mới từ từ mở mắt ra, trước mặt là một không gian lớn với hoa cỏ rêu xanh khắp nơi, giữa động là một hồ nước xanh thẳm, ở vị trí trung tâm hồ có một mảnh đất nhỏ, trên đấy là cây hoa anh đào đẹp đẽ ngát hương.

Ánh sáng phát ra từ khoảng trống của hang ngay đỉnh cây hoa anh đào, ánh trăng huyền ảo cứ như vậy rực tiếp rọi xuống cây hoa kết hợp cùng tầng sương đêm phủ xung quanh đã tạo nên chốn bồng lai tiên cảnh mê hoặc lòng người.

Những chú đom đóm nhỏ thưa thớt bay quanh chốn thần tiên huyền bí ấy như những điểm nhấn làm bức tranh thêm phần hồn linh động.

Trên cây là một nữ tử gương mặt soái khí, toàn thân tỏa ra hơi thở của một bậc vương giả, thân mặc cổ phục, tóc tùy ý xõa dài, hai mắt nhắm nghiền dường như đã ngủ say.

"Tách" một tiếng, không biết từ khi nào Huyết Từ Ca đã giơ điện thoại lên chụp ảnh, xong việc hắn nhỏ giọng đánh thức đám người còn đang mê mang: "Đi nhanh thôi, trước khi cô ta tỉnh."

Nghe vậy mọi người như bừng tỉnh, nhón chân lên lén lút rời khỏi như ăn trộm. Đám người vừa rời đi nữ tử kia đã mở mắt ra: "Xem ra gã ta vẫn chưa từ bỏ ý định."

Cây hoa anh đào chợt lóe ánh sáng trắng biến thành một cô gái cột tóc hai bên đáng yêu nhưng đôi mắt màu hồng ngọc lại như bị phủ một tầng sương mờ.

Vì cô biến thân quá đột ngột khiến nàng không kịp trở tay rơi thẳng từ trên xuống, may mà cô gái kịp thời mỹ nhân cứu mỹ nhân, bế kiểu công chúa để nàng không ngã: "Tỷ đang lo lắng về chuyện đó sao?"

Nữ tử như đã quá quen với hành động của cô gái, bình tĩnh nằm trong lòng cô đáp: "Ta sẽ không để gã ta phá hủy nơi này, Đào Hoa Anh, ta không thể mất nàng được nữa."

Cô gái mỉm cười: "Hạnh phúc chúng ta chật vật hơn bốn ngàn năm mới giành lấy được tất nhiên sẽ không dễ dàng bị đám ruồi bọ đó làm hư."

Bên phía đám người tham gia dù sau khi quay lại lối đi điện thoại tiếp tục không dùng được nữa nhưng vì không chơi đuổi bắt nên không cần sử dụng đến lá bài Nhìn Đêm.

Họ lần quay về theo con đường cũ, đi thẳng đến vùng an toàn rồi ngồi xuống xem thông tin, vừa mở điện thoại lên hai bảng thông tin đã đập vào mắt họ.

[Tên: Đào Hoa Anh

Dạng: Tiên Hoa

Mô Tả: Một tiểu tiên vì mù quáng tin tưởng vào thứ tình yêu vượt chủng tộc mà phạm sát giới khiến bản thân trở nên suy yếu.

Nhược Điểm: Sợ lửa, không nhìn thấy đường.

Kĩ Năng:

•Tán Hoa: Phóng ra vô số cánh hoa như những phi tiêu sắt nhọn tấn công từ mọi phía, nhược điểm duy nhất là phóng nhiều Đào Hoa Anh sẽ bị trọc đầu.

•Phục Anh Hoa: Người tình của Đào Hoa Anh sẽ được chữa thương và xóa bỏ tất cả hiệu ứng xấu đang mắc phải như ăn mòn, cháy, trói, suy tư, hóa đá,...

•Đào Hoa Tức: Dùng mạng để hồi sinh người tình, sau khi sử dụng kĩ năng này Đào Hoa Anh sẽ suy yếu một cách nhanh chóng, khi này rất dễ bị tiêu diệt.

Lưu Ý: Đào Hoa Anh là tiên nên các dạng thẻ bài trừ tà sẽ không có tác dụng với cô nàng ]

[Tên: Lạc Chi Hoa.

Dạng: Oán Linh.

Mô Tả: Một nữ tướng vì tình mà sát phạt cả thành trì, phản bội quốc gia, từ vinh quanh vô hạn rơi xuống thần đài người người phỉ nhổ

Nhược: Vì là oán linh nên da mềm thịt mỏng và yếu hơn so với quỷ.

Kĩ Năng:

•Đào Chi Yêu Yêu: "đào chi yêu yêu, chước chước kì hoa. Khi nào còn ta, hoa đào bất diệt." Chỉ cần Lạc Chi Hoa còn sống, thì dù có dùng cách nào đi nữa cũng sẽ không ai động đến Đào Hoa Anh được.

• Câu Hồn Phiến: Lập tức khiến một người hóa thành tà linh dưới trướng Lạc Chi Hoa, chỉ khi nào nàng ta bị tiêu diệt mới lấy lại được thanh tỉnh, tà linh sẽ không thể sử dùng thẻ bài nhưng nếu đã dùng trước đó và còn hiệu lực thì vẫn được tính.

•Thủy Hộ Hoa: "Dù sau này có chết đi ta cũng sẽ bảo hộ người." Sau khi chết, một bóng nước lớn xuất hiện bảo vệ hoa tiên, bóng nước không thể bị phá hủy bởi bất kì biện pháp nào từ bên ngoài. Khi tiến vào bên trong, lực cản nước sẽ ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển cũng như lực tấn công do vũ khí gây ra. Nếu Lạc Chi Hoa được hồi sinh, bóng nước sẽ biến mất, khi cô nàng chết lần nữa bóng nước mới tiếp tục xuất hiện.]