Hắc Tinh Đại Lục

Chương 52



......................

Tại phía tây đại lục Hắc Tinh, có một đám người đang di chuyển trên lưng những con yêu thú. Khi họ đến một túp lều, năm người họ đã đi vào trong lều, một tên trong nhóm đã thì thào với bốn người còn lại:

- Lần này năm huynh đệ chúng ta tới trung châu với mục đích là thăm dò các thế lực trung châu, chúng ta cứ làm lớn chuyện trên đường đi, mọi việc đều có ngài ấy chống lưng cho rồi.

Tên nhị đệ cũng nói theo,

- Chúng ta có thể lợi dụng con nhỏ đó, nó vừa từ trên núi xuống nhìn còn dễ lừa lắm.

Lão đại đã lên tiếng rằng nhị đệ nói nhỏ nhỏ thôi kẻo con nhỏ đó nghe thấy thì lại phiền phức. Một tên khác đã tiếp lời, tên này là tam đệ,

- Ta đồng ý rằng con nhỏ đó có thể lợi dụng, ai bảo nó có năng lực đặc thù của bà già yêu nghiệt Tịnh Từ Nhu chứ.

Một tên khác lại lên tiếng,

- Có khi con nhỏ đó là đệ tử của bà lão điên Tịnh Từ Nhu cũng nên, như vậy thì nguy hiểm lắm.

Tên vừa nói là tứ đệ,

Ngũ đệ đã bảo rằng có ngài ấy chống lưng thì chẳng sợ bà yêu nghiệt đó.

Lão đại đã hỏi tu vi của bốn người hiện tại đang ở đâu, nhị đệ và tam đệ đang là võ tông đỉnh phong, còn hai người kia là võ tông trung cấp, riêng lão đại là võ tôn sơ cấp.

Năm người đang nói chuyện thì cửa lều mở ra, một cô gái mặc áo đen bước vào,

Cô gái đã chào năm người, cô bảo rằng cô đã giết hết nhóm yêu thú cấp thấp ở trên đường tới đây theo yêu cầu của lão đại Kiệt Lan.

- Tốt lắm cô gái, như vậy thì cô có thể đi theo đoàn của bọn ta đến trung châu mà không sợ gặp rắc rối gì rồi.

Cô gái vừa bước vào lại nói tiếp:

- Gọi ta là Dạ Điệp, với cả xuất phát lên đường đến trung châu đi, ta có chuyện cần làm.

Năm người đã bảo rằng họ đi đường đã thấm mệt, thuần thú cũng mệt rồi, với cả trời đã sắp tối rồi, nghỉ ngơi để ngày mai xuất phát sớm cũng được.

- Đi đêm không phải vui hơn à, ta quen với bóng tối rồi.

Dạ Điệp lên tiếng.

Một tên đã nói rằng cô gái có thể đi đêm, nhưng bọn họ thì không.

- Thuần thú của bọn ta rất mệt rồi.

Dạ Điệp đã đưa tay hút tên này lại, cô bóp chặt cổ hắn, cô dùng linh lực hệ hắc ám bao bọc xung quanh người hắn.

Bốn người kia đã hô to: " Ngũ đệ ", họ nhận ra cô gái này có tu vi là võ tôn trung cấp.

- Thả ta ra,

Tên ngũ đệ đang vùng vẫy.

Dạ Điệp đã ném hắn sang một bên, cô nói thêm:

- Xuất phát đi, thuần thú mệt thì cất vào nhẫn không gian, ta cho đi nhờ dạ thú của ta.

Nói xong cô gái dùng linh lực tạo thành một cây trượng, cô dập mạnh cây trượng xuống đất và nói lớn " Luân Hồi Trùng Sinh ",

Một đám yêu thú từ dưới đất chui lên, bọn chúng đều đã chết nhưng bị kỹ năng đặc thù của Dạ Điệp áp chế gọi lên.

Nhiều con chỉ còn là bộ xương khô. Nhưng tất cả đều có một ngọn lửa màu xanh hình linh hồn ở hai bên mắt. Dạ Điệp nói thêm:

- Tự chọn lấy một con mà các người ưng ý để ngồi lên đi.

Tên Kiệt Lan đã nhớ tới kỹ năng này đã từng được dùng bởi Bà Tịnh Từ Nhu, nhưng nó đã bị cấm sử dụng, bà già đó cũng bị truy sát rồi chạy về núi ở ẩn, gần trăm năm nay chưa xuất hiện.

Tên ngũ đệ đã nói nhỏ rằng chẳng biết họ lợi dụng hay bị lợi dụng nữa.

- Xuất phát đi,

Sau khi Dạ Điệp nói, cả sáu người đã ngồi lên sáu con dạ yêu của cô để di chuyển.

Khi Dạ Điệp đi xa hơn đám dạ yêu được gọi lên một khoảng cách lớn, bọn chúng đã mất đi linh hồn và gục xuống đất.

Đến gần nửa đêm, trời rất tối, tên ngũ đệ lại than thở rằng hắn rất mệt, hắn muốn nghỉ một lúc, nhưng hắn lại im lặng khi cô gái nhìn sang hắn.

Một bầy yêu thú đã bao vây sáu người, Dạ Điệp đã nhẹ nhàng dùng nhiều con dạ yêu đánh nhau với chúng.

Tên ngũ đệ lại than vãn:

- Ôi má của ta ơi, đến cả đánh nhau với đám yêu thú cho tỉnh ngủ cũng không được.

Hắn quay sang lão đại hỏi tại sao lại không đi theo đường không gian cho nhanh đi, đi đường rừng để bây giờ gặp phải con điên Dạ Điệp này.

Cũng may là Dạ Điệp không nghe thấy.

Khi trời sáng, họ đi tới một ngôi làng, lão đại Kiệt Lan đã nhắn với bốn người rằng thời cơ đã tới.

Tên tam đệ đã dùng một viên thuốc cho con dạ thú ăn, con dạ thú tuy đã chết nhưng vẫn bị viên thuốc " Khống Hồn đan " này điều khiển làm cho nó bị điên lên, nó lao tới một người dân trong làng,

Dạ Điệp thấy vậy đã bóp nhẹ con dạ yêu đó chết luôn. Cô quay sang năm người:

- Đừng giở trò với ta.

Nhiều con dạ yêu đã chui lên từ mặt đất, chúng cắn chết lão tam trong sự bất lực của bốn người.

- Không ổn rồi, kế hoạch một thất bại, phải dùng kế hoạch hai thôi.

Kiệt Lan lại nhắn cho ba người,

nói xong ba người đã xuống khỏi dạ yêu và đánh nhau với chúng, vừa đánh họ vừa la lớn rằng: " người có năng lực dạ yêu đã xuất hiện, hắn đang giết người vô tội".

Nghe thấy tiếng la, rất nhiều thợ săn yêu đã đi ra khỏi làng, nhiều tu luyện giả cũng đi ra.

- Dạ yêu đã bị cấm sử dụng, người có năng lực dạ yêu đều bị truy nã,

- Mọi người mau mau giết tên dạ yêu giả.

Rất nhiều người vừa ra vừa nói, họ đã đánh chết nhiều dạ yêu, nhiều võ tông, võ hoàng đã vây đánh Dạ Điệp,

- Chết tiệt, mình bị bốn tên khốn kiếp này gài rồi.

Dạ Điệp vừa nói vừa đỡ lại các đòn đánh của võ giả.

- " Luân Hồi Trùng Sinh ".

Dạ Điệp lại dập cây trượng xuống đất, nhiều con dạ yêu lại chui lên đánh nhau với đám người, cô bay lên trời bỏ chạy.

Một tên võ tôn đã đánh một chưởng " Hỏa Liệt Mãng " vào Dạ Điệp, cô quay lại đỡ được con rắn lửa này nhưng cô bị văng xuống đất,

Hai tên võ tôn khác đã xé không gian đi tới,

Dạ Điệp định xé không gian chạy đi nhưng đều bị các đòn đánh của võ tôn ngắt quãng.

Cô đã dùng linh lực hắc ám để chạy, nhưng những võ tôn này đã liên thủ lại để tạo một kết giới không gian mỏng manh, chỉ vừa đủ để nhốt võ tôn

* Chỉ võ thánh trở lên mới tạo được kết giới hoàn chỉnh.

Dạ Điệp thấy không ổn, cô đã dùng kỹ năng " Luân Hồi Trùng Sinh - Bất Quy Tắc ".

Những con dạ yêu đã chết lại hồi sinh, những võ giả đã chết cũng hồi sinh theo, dưới đất cũng có nhiều dạ yêu chui lên, một con dạ yêu cấp thánh chui lên chỗ Dạ Điệp, đây là một con Hắc Bạt Địa yêu.

Con dạ yêu bọ cạp này đã đánh tan lớp kết giới đang nhốt Dạ Điệp, nó tạo uy áp giết rất nhiều võ giả cấp thấp. Ba tên võ tôn bị văng ra xa,

- " Chết tiệt, đây là lần đầu mình sử dụng chiêu này, con dạ yêu cấp thánh này mình không thể chế ngự ",

Dạ Điệp vừa nghĩ vừa ra lệnh cho con dạ yêu cấp thánh quay lại,

- Cả ngôi làng này sẽ bị nó phá mất.

...****************...