Cô cố gắng điều chỉnh giọng nói rất bình tính, nhưng vẫn có thể nhận ra, bỗng nhiên cảm xúc của cô trở nên kích động.
“Bao nhiêu tiền cũng được sao?”
Vân Giai Kỳ lại nói: “Mười lăm nghìn tỷ! Chỉ cần anh đưa tôi mười lăm nghìn tỷ, tôi sẽ đưa chiếc vương miện này cho anh!”
Mộ Ngọc My nhảy dựng lên đầu tiên: “Mười lãm nghìn tỷ? Vân Giai Kỳ, cô chưa nhìn thấy tiền bao giờ à? Người ta mới có đấu giá chín nghìn tỷ, cô lại đẩy lên tới tận mười lãm nghìn tỷ, cô cũng tham lam thật đấy!” . Trải nghiệⅿ đọc truyện số 1 tại || Tr𝖴ⅿ Truyện.𝚅n ||
“Năm tỷ phải không?
Vân Giai Kỳ ngẩng mặt nhìn anh, nói từng chữ: “Đúng vậy, mười lãm nghìn tỷ, tôi nhường lại cho anh”
Bạc Tuấn Phong khế cong môi: “Được”
Bỗng nhiên anh nói lõng nhiên Bạc Tuấn Phong ngất lời Mộ Ngọc m sec lại đây”
Ngay lập tức trợ lý đứng ngoài cửa lấy tập sec trong tập tài liệu ra.
Bạc Tuấn Phong căm lật cuốn sec ra, cầm bút, điền mười lăm nghìn tỷ lên một tờ sec.
Vân Giai Kỳ nhìn phần ký tên Bạc Tuấn Phong ở cuối tấm sec, khóe mất nóng lên.
Anh thật sự đã ký một tấm sec mười lãm nghìn tỷ.
Chỉ vì Mộ Ngọc My muốn có chiếc vương miện đó, Lẽ nào con số mười lăm nghìn tỷ trên trời kiểu ấy, cô cố ý đẩy cao lên một con số vô lý khác, anh cũng sẽ không do dự mà ký tên sao.