Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư

Chương 57: Trắc nghiệm thiên phú (2)



Theo như lời của Hoàng nói, nó mấy ngày trước nhờ có hấp thu Linh hồn thạch, cho nên Linh hồn của nó cũng cường lên không ít, làm truyền thừa trong trí nhớ cũng đã mở ra một bộ phận, trong đó có nói về, huyết mạch thần cấp. Theo như lời của Hoàng, trong thân thể của nàng có trộn lẫn huyết mạch của một cường giả, đã tu luyện thành Thần giai cấp bậc, cho nên đời sau của người đã tu luyện đến cấp bậc Thần giai, thiên phú còn cao cấp, còn thuần khiết hơn cả" Linh Phong Đại Lục" này cho là Thiên Phú cao nhất là Thiên Linh.

Vân Phong Nhã nghĩ đến Hoàng thường chê bai Linh Phong đại lục này nhỏ bé, còn nói linh khí nơi này ít ỏi, xem ra ngoại trừ Linh Phong Đại Lục, còn có một Đại Lục lớn Mạnh khác, mà rất ít người biết đến, nhưng Hoàng cũng không nhớ Đại Lục đó kêu là gì? Không biết sư phụ có biết đến đại lục đó không? Chờ có cơ hội nàng nhất định sẽ hỏi sư phụ xem.

Nhưng hiện tại đều làm nàng càng cảm thấy kì lạ là, thân thể này không phải là nữ nhi của Thương Phong Nhai và Vân Nhu Nhi sau, nhưng tại sao trong huyết mạch của nàng lại xuất hiện Thần giai Huyết Mạch, đến cùng đã sải ra chuyện gì, Vân Phong Nhã đang mê man suy nghĩ, thì nghe được tiếng kinh hô nàng mới hoàn hồn lại.

" Lên a... Sáng a.... lên tới Thiên Linh a... " Thanh âm cổ rũ của hai vị ghi chép trắc nghiệm không ngừng vang lên.

Vân Phong Nhã đầu đầy hắc tuyến, vì hai vị ghi chép trắc nghiệm này đang nhìn trầm trầm vào trắc nghiệm trụ, không ngừng bảo nó cố lên, mà trắc nghiệm trụ vì bị Hoàng dùng linh hồn lực đè ép không cho nó vượt qua Thiên Linh cấp bậc, cho nên bây giờ màu sắc ánh sáng vẫn còn đậm, theo lý là nó có thể vượt qua Thiên Linh cấp bậc, nhưng nó cứ nhấp nhô ở Thiên Linh phía dưới, chỉ cần một hai phân là có thể đến Thiên Linh cấp bậc.

Mà hai người họ như vậy khích động, là vì hôm nay là ngày đầu tiên của hai người này sau hai năm cố gắng mới có được một chức vị nhỏ này, cho nên chỉ cần bọn họ giúp cho học viện chiêu đến thiên tài học sinh, thì sẽ trở thành công thần rồi, hiện tại ở Linh sư học viện còn chưa có người nào có thiên phú Thiên Linh đâu, Địa Linh thì có khoảng mười mấy người, cho nên chỉ cần thiếu niên này là thiên phú Thiên Linh thì hai người họ sẽ được khen thưởng nha.

Hai người họ, một người cao gầy tên Lưu Đông, người còn lại là mập mạp, kêu Đoàn Du, hai người họ cứ nhìn thiên phú màu sắc vẫn còn như vậy đậm, nhưng tại sao nó lại không có cách nào vượt đến Thiên Linh đâu, cho nên hai người họ mới như vậy kích động hò hét, còn Phượng Hoàng trong không gian thì mắn hai người họ, nó đang liều mạng đè ép, còn hai người này thì ở đó hò hét cố lên, cho nên nó làm sao mà không mắn cho được.

" Hai tên hỗn đản nhà ngươi, câm miệng cho bản tôn, hai tên hỗn đản nhà ngươi còn ở đó hò hét, bản tôn sẽ quyền rủa hai người các ngươi, uống nước bị sặc, ăn đậu hũ bị ngẹn, đi đại tiện không ra #*#*#*#"

Vân Phong Nhã khoé môi giật giật, nếu nàng không nhanh ngân cảng hai vị ghi chép trắc nghiệm này, Hoàng bà tám của nàng sẽ không buôn tha cho lỗ tai đáng thương của nàng rồi.

Vân Phong Nhã vả vờ kích động hai tay giữ chặt trắc nghiệm trụ nói." Lên a... Cố lên a.." linh lực trên tay từ từ truyền vào bên trong trắc nghiệm trụ, vì có sức mạnh bên ngoài quấy nhiễu, trắc nghiệm trụ liền ngừng hoạt động, ánh sáng màu sắc cũng từ từ biến mất, cho nên thiên phú của Vân Phong Nhã chỉ có thể tính, Thượng cấp Địa Linh mà thôi.

Trắc nghiệm trụ hai người thấy trắc nghiệm trụ ánh sáng đã biến mất, trong lòng có chút thất vọng, nhưng nhìn đến kết quả xuất hiện trên trắc nghiệm trụ cũng có chút giật mình, độ thuần khiết của ba thuộc tính, Hoả, Mộc, Thủy, đều đạt đến 80%, hai người họ nhìn về hướng Vân Phong Nhã đôi mắt đều lắp lánh sáng lên, ba thuộc tính a, còn như vậy tinh khiết, thiên tài trong thiên tài a.

Hai người họ cố nén lại sự kích động trong lòng, vì còn có Linh lực cấp bậc đâu, phải dử phong độ mới được, nhưng ánh mắt kia, thì không cách nào phong độ được a.

" Tiểu tử, không có gì, với thiên phú của ngươi, trong học viện thêm cả ngươi cũng chỉ có ba người đạt đến thượng cấp Địa Linh mà thôi, mà độ thuần khiết của tiểu tử ngươi cũng cao hơn người khác a, hạ ha, ngươi về sau tiền đồ vô lượng nha." Lưu Đông vả vờ chắn tỉnh nói.

Vân Phong Nhã nhìn hai người này ánh mắt lập lòe, còn vả vờ một bộ thông dong rất là buồn cười, nhưng nàng nhịn xuống cười vang, cho nên khoé môi chỉ công công mà thôi.

" Ai. Tiểu tử ngươi cười lên cũng quá đẹp đi, về sau vào học viện bên trong không biết có bao nhiêu thiếu nữ bị tiểu tử ngươi câu hồn đâu, nếu như ta có được sáu phần nhan sắc như tiểu tử ngươi, thì có thể theo đuổi được người trong lòng rồi." Đoàn Du mập mạp nói.

Vân Phong Nhã đầu đầy hắc tuyến, hai người này đến cùng là giúp người ta đăng ký hai là đang bà tám đâu, nàng cũng chỉ có thể thở dày, đi đến Thủy Tinh cầu trắc nghiệm, tay đặc lên trên, sau đó đem Linh lực quán chú vào bên trong, lần này nàng có thể tự mình đem thực lực đè ép xuống dưới, không cần Hoàng giúp đỡ.

" Cái gì, Đại Linh sư nhị cấp, ta thiên a, tiểu tử ngươi cũng quá ngu bức đi, ta còn nhớ đệ nhất thiên tài của Linh sư học viện mấy chục năm trước báo danh, mười ba tuổi đã là đại Linh sư nhất cấp, năm năm trước đã trở thành lão sư của Linh sư học viện, cũng là lão sư trẻ tuổi nhất trong học viện Linh sư đấy." Đoàn Du mập mạp cũng không còn cái gọi là phong độ, mà chực tiếp kêu lên nói.

" Tiểu tử, với thiên phú của ngươi, có thể chực tiếp thông qua khảo hạch, trở thành Linh sư học viện ngoại môn học sinh đấy." Lưu Đông kích động nói.

" Không cần, ta muốn khảo hạch." Vân Phong Nhã dứt khoát nói.

" Cái gì, Tiểu tử ngươi không có vấn đề đi? Chực tiếp có thể thông qua ngươi lại không chịu, lại còn muốn khảo hạch?" Đoàn Du nói.

Lưu Đông và Đoàn Du nhìn ánh mắt sắc bén của Vân Phong Nhã, cảm thấy bản thân có chút nói quá, Lưu Đông thở dài nói.

"Sáng ngày mai mặt trời mọc phía trước phải có mặt tại đây, ta hy vọng tiểu tử ngươi suy nghĩ cho kỹ.". Chí𝑛h chủ, гủ bạ𝑛 đọc chu𝑛g { Т 𝙍 u 𝙈 Т 𝙍 U Y 𝑬 𝙉.V𝑛 }

Vân Phong Nhã không nói gì quay người đi,tay phải ra dấu hiệu ok, rồi không thấy bóng dáng nàng đâu.

Mập mạp không hiểu động tác ok của Vân Phong Nhã là gì, liền làm ok động tác, rồi hỏi lưu Đông là ý gì.

Lưu Đông thấy mập mạp hỏi mình ok là có ý gì, hắn vả vờ thông minh nói.

" Đơn giản như vậy mà ngươi cũng không hiểu, ok chính là, gà gáy phía trước hắn sẽ đến."

" Thì ra là vậy." Mập mạp nhìn tay mình làm ok động tác giống như con gà thì ngật đầu tán thành Lưu Đông nói.

Sáng ngày hôm sau, mọi người cũng bắt đầu tụ tập lên, vì theo học viện quy định, một lần chỉ thu hai ngàn người, mà những người báo danh được chọn lên đến mấy vạn người, cho nên học viện sẽ làm lần cuối cùng khảo hạch chọn người, cho nên những người này cũng đã bắt đầu tìm đồng đội kết thành một đoàn đội, như vậy cơ hội thắng lợi sẽ càng cao, còn những người không loạt vào hai ngàn người danh sách, thì có người sẽ về gia tộc tự tu luyện hoặc là chờ hai năm sau lại tiếp tục báo danh, có người năm nay cũng đã 17-18 tuổi cũng đã không còn cách nào đành phải báo danh đến học viện hạng hai đi.

Nhóm người của Vân Mộng Cầm và Chương Băng Nhi cũng đến, Vân gia có hai người thêm Vân Mộng Cầm tổng cộng là ba người, còn Chương gia thì tổng cộng có bốn người, nhưng Vân Mộng Cầm vì có thiệp vàng, nên hiện tại đã là học sinh ngoại môn của Linh sư học viện, không cần khảo hạch, cho nên đoàn người cả hai cộng lại chỉ có sáu người, nếu như thêm Vân Phong Nhã thì có bảy người, mà những người khác thành đoàn cũng ít nhất mười mấy hai mươi người, cao nhất đoàn người cũng đến 50 người một đoàn, mà đoàn người của Chương Băng Nhi tổng cộng cũng chỉ có bảy người, có thể nói là nhược bạo rồi.

" Đại tiểu thư, Cửu thiếu gia tại sao vẫn chưa đến a?" Vân Cần có chút lo lắng hỏi.

Mấy người còn lại cũng rất là lo lắng Vân Phong Nhã có chuyện gì không đến được, như vậy mấy người bọn họ muốn thông qua khảo hạch không phải càng khó khăn sau.

Vân Mộng Cầm nhìn xung quanh một vòng, vẫn không thấy bóng dáng của Vân Phong Nhã, liền chống nạnh lên nói.

" Các ngươi yên tâm, tên tiểu tử đó nói sẽ đến, thì nhất định sẽ đến, nếu hắn không đến, ta đây nhất định sẽ không tha cho hắn."

" Ai, biểu tỷ, ngươi như vậy hung dữ, về sau ai mà dám cưới a."

Mọi người nghe được thanh âm dể nghe nhưng lại lười biến này, đôi mắt đều sáng lên, nhưng thanh âm này là từ trên đỉnh đầu của bọn họ truyền xuống, mấy người họ theo bản năng nhìn lên trên, thì thấy đại thụ phía trên có một người thiếu niên võ phục đen đang đứng, một bên vai dựa vào thân cây, mà người đó không ai khác chính là Vân Phong Nhã.

Vân Phong Nhã từ trên cây nhảy xuống, đứng trước mặt Vân Mộng Cầm, khoé môi cong cong, trong mắt còn có chiu tức ý tứ.

" Biểu tỷ sớm a."

" Hảo a, tiểu tử ngươi đã đến, nhưng vẫn không chịu ra, muốn để chúng ta lo lắng, xem chúng ta chê cười có phải không."

" Ha hả, làm gì có, ta cũng vừa mới đến thì nghe biểu tỷ như vậy hùng hổ, cho nên có chút sợ, mới không dám xuống đấy."

" Được a, tiểu tử ngươi mới ra ngoài mấy tháng mà đã biết chiu chọc biểu tỷ ta rồi phải không?"

Vân Mộng Cầm vừa muốn nhéo má Vân Phong Nhã thì nghe được thanh âm đáng ngét mấy ngày trước vang lên.

"Các ngươi như vậy vui vẻ, xem ra các ngươi cũng rất có tự tin thông qua khảo hạch a? Ha ha." Chu Thường trào phúng khinh thường nói.

Chu Thường giọng nói không nhỏ, làm những người xung quanh cũng nghe được lời nói trào phúng của hắn, liền nhìn lại đây, có rất nhiều người cũng không biết chuyện xích mích mấy ngày trước của Chu Thường và Vân Phong Nhã đám người.

Vân Phong Nhã đôi mắt sắc bén nhìn đám người Chu Thường, có khoảng ba bốn chục người đi, xem hắn như vậy khoa trương bộ dáng, có lẽ cảm thấy bản thân có thể thông qua khảo hạch đi.

" Thế nào, nếu các ngươi quỳ xuống xin lõi bổn thiếu gia, làm bổn thiếu gia vui vẻ, có lẽ sẽ cho các ngươi gia nhập vào đoàn đội của chúng ta,ha ha." Hắn kêu ngạo nói.

" Ngươi... Vân Mộng Cầm tức giận, vừa định mắn thì bị người đánh gãy.

" Biểu ca, huynh đang làm gì vậy?" Thanh âm thanh thúy của thiếu nữ vang lên.

________________________________