Hảo Hữu

Chương 1



E-kun(*) có gia thế là một gia đình giàu có, nhưng hắn cũng không kiêu ngạo ương ngạnh, làm nhiều việc ác như mọi người nghĩ, ngược lại hắn lúc nào cũng đơn thuần tự nhiên.

L-kun(*) là một học sinh ưu tú nhận được học bổng trong nước lẫn ngoài nước, ôn nhu ẩn nhẫn nhưng hắn vẫn là một thanh niên bình thường tinh thần phấn chấn.

(*) kun là danh xưng đi kèm sau tên của 1 người con trai trong tiếng Nhật. Trong QT để là quân, nghĩa là anh, ông, tôn xưng với người khác. Từ này dịch ra tiếng Nhật là kun, ta thấy để quân không hay nên chuyển sang kun cho nó sang =]]

Một ngày kia, L-kun cùng bạn học đi ăn cơm, sau khi ăn xong mọi người nổi hứng chơi trò nói thật hay mạo hiểm, kết quả hắn thua cuộc, bị phạt tới làm quen E-kun.

Không biết có phải vì E-kun có gia thế quá tốt hay không, trên người không có một vết nhơ, cho nên hắn luẩn quẩn trong đám nhà giàu làm quen, sau đó luẩn quẩn trong đám bình dân, cuối cùng không chơi được với ai, suốt ngày ở trường chỉ độc lai độc vãng, ngay cả đi ăn cơm cũng chỉ có một mình.

L-kun bước tới, suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng quyết định mở miệng, “E-kun, nghe nói nhà bạn có một đống biệt thự hai tầng, có đúng không?”

E-kun sửng sốt, xoay người nhìn người bạn học mình không hề quen biết, đồ ăn trước mặt đang bốc hơi nóng. Hắn lắc đầu, vẻ mặt đơn thuần nói, “Ai nói?”

Sau đó, E-kun dùng một loại ngữ khí vô tội vạ nói, “Nhà của mình có vài đống biệt thự nhưng mà không phải chỉ có hai tầng a.”

Cái này coi như là cách làm quen của bọn họ.

Sau đó không biết bằng cách nào, hai người bắt đầu quen thân.

E-kun không còn ăn cơm một mình nữa.

L-kun càng lúc càng hiểu E-kun hơn, nói ví dụ như E-kun mặc quần lót ‘giá rẻ’, E-kun chưa từng quen bạn gái, E-kun lúc ngủ phải ôm gối ôm, không có gối ôm thì ôm người.

E-kun cũng càng lúc càng hiểu L-kun, hắn biết L-kun có một trái tim rất trong sáng, thích chụp ảnh nhưng không có tiền mua máy, thích xem các bộ phim nghệ thuật. Thẳng tới sơ trung, L-kun vẫn nghĩ Lưu Nhược Anh nhất định sẽ kết hôn với mình.

E-kun cười nhạt, “Chừng nào cậu cưới được Lưu Nhược Anh, nhớ gửi thiệp mời cho tớ. Tớ tuyệt đối sẽ tham dự.”

L-kun cười ôn nhu, “Tớ phải hỏi Nhược Anh đã.”

E-kun đột nhiên sinh khí, xoay đầu đi không nhìn hắn. 𝖳г𝐮yệ𝓃‎ chí𝓃h‎ ở‎ ⩶‎ 𝖳‎ гU𝑚𝖳г𝐮y𝑒𝓃﹒𝚟𝓃‎ ⩶

Kết quả tới ngày bộ phim của diễn viên Lưu Nhược Anh công chiếu, E-kun cầm hai tấm vé VIP đi tìm L-kun, sau đó vẻ mặt thản nhiên nhét tấm vé vào tay đối phương.

“A, người anh em cậu giỏi thiệt nha. Xuất ra chỉ có 100 vé VIP, người khác cầu đều cầu không được. Ngày độc thân thì hẹn cô gái nào đó đi xem phim đi.”

L-kun cầm tấm vé lật lật, tựa tiếu phi tiếu nhìn E-kun.

E-kun bỗng nhiên khẩn trương, những lời đã chuẩn bị từ trước tự nhiên bay sạch, mở miệng chỉ có lắp bắp làm bản thân hắn cũng giật mình.

“A, chết rồi!” Lời nhạt nhẽo như học thuộc lòng, “Tớ mua sai ngày rồi, đây không phải vé hôm ngày độc thân, mà là tối hôm nay, hơn nữa 1 tiếng sau là bắt đầu rồi!” E-kun thiếu chút nữa cắn lưỡi, cảm thấy hành động của mình rất giống đóng kịch, “Cái này không trả được!”

L-kun không nhận ra, chỉ nhìn chằm chằm E-kun.

E-kun bị hắn nhìn, toàn thân giống như có con gì chích, nói xong lời kịch liền cúi đầu, tấm vé trong tay cũng bị hắn nhàu nát.

Qua hồi lâu, E-kun cố lấy dũng khí, ngẩng đầu nhìn L-kun, “Cậu, cậu không muốn nói gì sao?”

L lắc đầu, “Vé nếu ‘mua nhầm’ thì giữ lại làm kỉ niệm cũng được.”

E-kun ủ rũ, tâm tình như rơi xuống đáy vực.

L-kun lại mở miệng, “Cậu không hỏi kỉ niệm cho cái gì sao?”

E-kun nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn.

L-kun rút ra từ trong bóp hai tấm vé đồng dạng, chỉ khác một điều, đây là vé bình thường.

“Tớ vẫn luôn hy vọng, lần đầu tiên hẹn hò là do tớ mời cậu đi xem phim.”

Hết.

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!