[Harry Potter] Anh Em Nhà Prince

Chương 4: Dị tâm



Anh em nhà Prince - Thanh Liên Dữ Chước

Chương 4 - Dị tâm

Có lẽ là Severus luôn không ưa bọn James, ở bất cứ thời điểm nào, nên để lúc bọn họ gặp nhau mà không khí không căng thẳng đến cứng đờ, Harry phải dùng đủ loại thủ đoạn.

Nhưng mà thật ra nan đề lớn nhất của Harry là làm thế nào để sống sót ở Slytherin -- mấy hoạt động đặc sắc của Slytherin sẽ thử thách giới hạn của y.

Tỷ như huấn luyện lễ nghi, huấn luyện diễn thuyết, huấn luyện pháp thuật bắt buộc, còn cả mớ yến hội kỳ quái, muốn sinh hoạt được ở đây, trong thời gian ngắn Harry phải trở thành "thục nữ".

Việc này khiến y cảm thấy khó chịu gần chết, cuối cùng để tránh những hoạt động không bắt buộc, Harry chủ động gia nhập đội Quidditch nhà Slytherin.

Sau đó Harry tiếp xúc với nhóm James đang ở Gryffindor nhiều hơn -- bởi sau khi trường học tân trang, sân Quidditch được bốn nhà dùng chung, lại thêm giáo viên huấn luyện chuyên nghiệp -- có thể nói là vì nghề nghiệp tương lai của học sinh mà lót đường sẵn.

Harry biết được một tin là, làm tuyển thủ Quidditch, mỗi năm bọn họ được đến câu lạc bộ Quidditch chuyên nghiệp để tập huấn vào mùa hè, nếu thể hiện thật tốt còn có thể ký hợp đồng tuyển thủ chính thức, Harry càng ấn tượng hơn với tính chuyên nghiệp của Hogwarts. Ngoại trừ hoạt động tập huấn này, Harry còn biết mùa đông mỗi năm sẽ có tuyến thủ Quidditch nổi tiếng đến chỉ đạo.

Việc này thật sự làm hắn bất ngờ.

Chỉ là mấy thứ này khiến y không có thời gian gặp Severus.

"Severus, ngươi đang nhìn ai?" Lovegood nhìn theo ánh mắt của Severus hướng ra cửa sổ ra ngoài, chỉ thấy mấy đội Quidditch đang huấn luyện trên sân thể dục.

"A, Severus, ngươi đang xem đội Quidditch nhà chúng ta tập luyện sao? Không ngờ ngươi còn chú ý mấy hoạt động thể thao đấy."

"Ta tin là chúng ta còn rất nhiều việc phải làm để cải tiến độc dược vô mộng." Severus không màng đến điểm Lovegood chú ý, cuối cùng hắn chỉ nhìn thoáng qua cái đầu tóc rối đang lay động theo gió ngoài cửa sổ kia, sau đó thờ ơ hướng phòng thí nghiệm ở toà nhà hình tháp mà đi.

"Ôi ôi ôi! Severus, ngươi từ từ thôi, đợi học trưởng đáng thương của ngươi với!" Lovegood cũng không thèm để ý Severus rốt cuộc là đang nhìn gì, hắn việc nghiên cứu của hắn quan trọng hơn so với mấy chuyện này nhiều.

Đến chạng vạng, Severus cầm số liệu mới nhất đi tìm Slughorn.

Đối với vị viện trưởng Slytherin này, Severus thiếu điều quan trọng nhất là tôn kính, nhưng không thể không nói tiêu chuẩn của vị ma dược đại sư này không tồi, đối với việc nghiên cứu của bọn họ rất có ích.

Bởi thế, cho dù Severus cũng không thích Slughorn, lại vì nghiên cứu mà bất đắc dĩ đi tìm Slughorn.

Lovegood -- chả biết ai mới là học trưởng -- hiện tại người này đã mệt đến mức ngủ ở phòng thí nghiệm rồi, Severus phải một mình mang số liệu cùng vật mẫu đi đến hầm Slytherin.

Đi qua hành lang một cách nhanh chóng, Severus thấy vô số học sinh đi về phía giống hắn.

Không, có lẽ không quá giống nhau, từng bước hắn đi đều xác định và theo đuổi mục đích của mình, mà đám người lui đến đây thì chẳng có mấy ai nghĩ đến tương lai của mình.

Severus lại nghĩ tới Harry, lúc y cưỡi trên chổi, ngước mặt đón mặt trời, sáng chói mà cười, hắn cảm thấy mình như bị ánh sáng ấy làm bỏng.

Thế nhưng hắn lại nhịn không được mà muốn nhìn y.

Phục hồi tinh thần, rồi lại lâm vào một cảm giác chán ghét quái dị.

Severus không có tâm tình tự hỏi cảm xúc như vậy là thế nào, từ nhỏ đến lớn, cảm xúc của hắn với Harry luôn rất kỳ cục. Giống như muốn miệt mài đuổi theo, lại không biết sẽ đi về đâu. Không muốn hắn quá thân cận với mình, lại không muốn hắn rời xa mình. Duy trì khoảng cách vừa phải khiến Severus có cảm giác an toàn.

Mà một khi có khoảng cách vượt giới hạn, bất kể là việc gì thì Severus cũng trở nên căng thẳng, sau đó dựng hết gai góc trên người.

Cảm giác này thật sự không thể giải thích rõ ràng.

Cho nên biện pháp tốt nhất chính là giấu đi cảm xúc của chính mình, không để chính mình mất khống chế, để tránh làm Harry tổn thương.

Severus lại nhớ tới lúc Harry đờ ra ở nghi thức phân viện, kỳ thật Severus cũng ngoài ý muốn, bởi vì chỉ cần nhìn tính cách của Harry liền rõ là hợp với Gryffindor, như vậy cá tính vừa thấy liền thích hợp, mấy việc y làm đều mang tiêu chuẩn Gryffindor. Vậy mà cuối cùng y bị phân vào Slytherin, Severus nếu vẫn không hiểu tâm tư của Harry thì đã quá ngu xuẩn.

- - Nếu không phải vì hắn, làm sao Harry chọn Slytherin được.

- - Y thật ngu xuẩn, quyết định việc gì cũng không nói với hắn......nếu hỏi hắn một chút, chuyện 囧 như vậy sao có thể phát sinh.

- - Từ nhỏ y đã thế......

Severus nắm thật chặt số liệu nghiên cứu trong tay, mặt không biểu cảm mà gõ cửa hầm Slughorn.

Slughorn mập mạp, nhìn có vẻ hòa ái thấy Severus cũng không ngoài ý muốn, hắn cười, để Severus đi vào: "A, Severus, ta đoán được là ngươi sẽ đến. Thế nào, lại có phát hiện gì mới sao?"

"Đúng vậy, gần đây ta may mắn được tham gia nghiên cứu của học trưởng Lovegood, ta cùng học trưởng đã hoàn thành hơn phân nửa phần thực nghiệm, nhưng lúc chế tác hàng mẫu hôm nay, bọn ta phát hiện một số chướng ngại mà lấy trình độ của bọn ta thì không vượt qua được. Chúng ta không nghĩ được trừ ngài ra còn có vị ma dược sư nào đáng để chúng ta đến lĩnh giáo, cho nên ta mặt dày cầm số liệu thực nghiệm đến mong ngài chỉ đạo, cho chúng ta vài đề nghị." Severus nói trôi chảy như văn mẫu.

Thời điểm cần thiết, dù là nịnh nọt hay giả vờ sùng bái, Severus luôn có thể diễn không chút sơ hở.

"Đương nhiên đương nhiên, thật vui khi các ngươi có thể nghĩ đến vị giái sư già này. Có thể chỉ đạo mấy người trẻ tuổi tương lai xán lạn như các ngươi, ta còn mong gì hơn chứ. Vậy, ngồi đi, Severus, đưa số liệu cho ta......" Slughorn tiến vào trạng thái còn nhanh hơn những gì Severus nghĩ.

Severus thả lỏng hơn nhiều, hắn đưa số liệu cho Slughorn xem, lại giới thiệu chủ đề nghiên cứu của bọn họ là "Cải tiến độc dược vô mộng", và nói thật đơn giản, rõ ràng về vấn đề mà hắn và Lovegood gặp phải trong lúc nghiên cứu.

Slughorn nghiêm túc mà xem, còn bình luận, số liệu và báo cáo trên tay tuy còn sơ sài, nhưng hai người trẻ tuổi này thật sự là tài hoa hơn người. Hơn nữa -- Lovegood làm thực nghiệm còn không tốt bằng Severus.

Từ năm nhất, Slughorn đã chú ý đến Severus và Lily, Slughorn thưởng thức sự quy củ và tính sáng tạo của Lily, còn Severus thì không thích làm theo sách, cũng làm Slughorn chú ý nhưng không thưởng thức hắn, nhưng ngoài ý muốn, Prince luôn làm được thuốc có chất lượng cao.

Ngược lại, kẻ có người nhà bán thuốc - Potter lại không có gì nổi trội trong lớp độc dược, không, ở phương diện đùa dai thì tài năng của hắn là hạng nhất.

Ngay cả mặt trời của nhà Black cũng bị Potter kéo đi phá hoại, có thể thấy được sức ảnh hưởng từ mấy trò nghịch ngợm của Potter.

Lại nói, Slughorn còn nhớ đứa trẻ Harry vào nhà của mình, Harry Prince, cùng họ với Severus Prince, còn giống Names Potter như đúc.

Chuyện trùng hợp như vậy làm Slughorn chính là cực kỳ tò mò.

Đáng tiếc, Severus vẫn luôn đều thực chú ý riêng tư, không dễ nói chuyện. Mà Harry lại bận rộn với Quidditch, đến viện trưởng là hắn muốn đến nói chuyện còn không có cơ hội.

Còn mỗi James Potter, tên này là một Gryffindor. Hắn muốn tìm một cái Gryffindor hỏi chuyện, nhìn chung là duỗi tay quá dài.

Nên nhớ, hiệu trưởng Wardmont luôn giám sát trường học của mình thật tốt.

Không biết suy nghĩ của Slughorn, Severus có được chỉ dẫn mình muốn bèn hài lòng mà nói cảm ơn rồi rời đi.

Chỉ là hắn không nghĩ tới, mình mới vừa mở cửa liền thấy được mọi người chúng tinh phủng nguyệt mà vây quanh Harry.

chúng tinh phủng nguyệt: sao vây quanh trăng, ý nói được người khác vây quanh/ ngưỡng mộ gì gì đó

- -----------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Severus quả nhiên nên cùng Harry hảo hảo tâm sự (: