Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 4 - Chương 104: Phát biểu đối với giáo sư • thư



Anh, Hogwarts

Dùng xong tiệc khai giảng, giáo sư McGonnagal không thể không nhờ u linh Nick dẫn các Gryffindor đã dọa ngất rời khỏi đại sảnh, về tháp Gryffindor, vì cấp trưởng kiêm hội trưởng hội nam học sinh Percy • Weasley của bọn họ đã bị đưa vào trạm xá.

Salazar thì nhờ cậu Lestrange đã thăng lên năm thứ bảy dẫn các Slytherin năm nhất, các Slytherin từ năm thứ hai trở đi do thủ tịch dẫn, chỉ có Slytherin năm thứ ba không ai.

"A, Draco, con làm thủ tịch thứ hai, dẫn đồng học của mình theo Calvino đi, tiểu quỷ đầu vắng mặt, ta lại có chuyện cần nói, Calvino sẽ dẫn các con." Salazar nói, "Vậy, Calvino, nhờ con."

"Đương nhiên, viện trưởng." Baron khom người với Slytherin, "Đã thế, Slytherin năm thứ ba, đi theo ta."

Sau khi các học sinh rời khỏi đại sảnh, năm vị phù thủy nhìn các giáo sư xuống ghế.

"Severus, đây là bài tập về nhà các môn của Harry, giáo sư dặn dò trước khi nghỉ. Thẳng bé nhờ ta mang tới cho con. Làm bạn lữ và viện trưởng của nó, con hẳn biết phải làm thế nào." Rowena lấy ra một xấp da dê, gọi một nô bộc tiểu yêu, để nó cầm lát nữa theo Snape về hầm.

"Dạ, các hạ." Snape hơi khom người.

"Từ giờ trở đi, Dumbledore chỉ là hiệu trưởng trên danh nghĩa, có chính thức bãi miễn hay không, phải chờ chúng ta thương nghị với hội đồng quản trị. Quyền hạn hiệu trưởng ở chỗ ta, ta là Rowena • Ravenclaw, từng là đệ nhất nhậm hiệu trưởng Hogwarts. Hiện tại, ta hy vọng chư vị vẫn làm tốt bản chất công tác của mình. Tôn chỉ của Hogwarts ở chỗ giáo dục, bộ não của các ấu tể cần đại lượng bổ sung. Nếu để ta biết các vị cầm tiền lương xa xỉ lại không cố gắng làm tốt công tác giáo sư, các vị sẽ biết hậu quả." Rowena nói, "Ta không hỏi giáo án của các vị, không để ý ân oán tư nhân giữa các vị, càng không quản phong cách dạy học của các vị, thế nhưng, nếu vì hành vi dạy học không thoả đáng của bất kỳ ai trong số các vị mà khiến sinh mệnh của bất kỳ học sinh học viện nào rơi vào nguy hiểm, chúng ta sẽ không để kẻ đó yên. Mặt khác, ta yêu cầu các vị buông tha sự phiến diện dành cho học viện, nếu để ta biết học sinh của học viện nào nói bậy học viện khác, hoặc xuất hiện vấn đề về mặt phẩm cách, vậy, ta cũng không để các vị yên. Bốn đại học viện chỉ là bồi dưỡng học sinh lý niệm khác nhau, nhưng nó không phải lý do phân liệt."

"Ách, các hạ, Harry là học sinh chúng tôi rất thích, chúng tôi muốn hỏi... đã xảy ra chuyện gì?" McGonnagal cẩn thận hỏi thăm.

"Đối tượng thẩm tra trọng điểm?" Rowena quan sát giáo sư McGonnagal, nhướng mày nhìn đồng bọn.

"Đương nhiên." Godric đầu tiên tán thành, "Viện trưởng của Gryffindor không nên như thế!"

"A, thân ái, đừng vậy." Salazar nói, "Em biết anh không thích nghiêm khắc và luôn khoe khoang công bằng, thế nhưng, anh nhìn đội hình giáo sư hiện tại xem, ai có thể đạt được tiêu chuẩn của anh?"

"Tiểu quỷ đầu nói cho anh biết, Lupin..." Godric nói, "Bất quá, đương nhiên, a, lo lắng vấn đề nhỏ của thằng bé... Ôi, Sal, đừng nhốt anh ngoài cửa." Godric thấy ánh mắt Salazar không đúng, lập tức cầu tình.

"Rất xin lỗi, thưa ngài Godric • Gryffindor, đêm nay em ngủ lại Hogwarts, không về, thế nên anh có thể một mình hưởng dụng... phòng." Salazar ôn nhu nói, lại khiến Godric cực kỳ uể oải —— bao nhiêu năm ngủ với nhau, nếu Salazar không ở, mình ông ngủ thế nào?

"Gody đáng thương..." Ravenclaw vừa trào phúng bạn mình, vừa nói.

"Được rồi, em đi dọn dẹp ký túc xá của tiểu quỷ đầu, đêm nay em ngủ lại đó." Salazar đi trước.

"Tôi nên làm gì đây? Pec... Sal không cần tôi, em ấy không cần tôi..."

"Ách, có lẽ cậu có thể biến thành Animagus, đi cầu an ủi? Được rồi, mau đi đi, bằng không Sala vào hầm, cậu không có khẩu lệnh sẽ không vào được." Helga nói.

Helga chưa dứt lời, Godric đã biến mất.

"Ha, các cậu thấy đấy, đối với Gryffindor mà nói, bạn lữ vượt lên tất cả." Helga đùa với hai người bạn.

"Kẻ phiền toái nhất đã đi theo Sala, vậy, ta nghĩ, hành tung của con nuôi chúng ta, không cần báo cáo cho các vị." Ravenclaw rủ mi mắt.

"Nana, đừng như vậy." Helga nói, "Bà McGonnagal, tiểu quỷ đầu chỉ là có chút luẩn quẩn trong lòng, hơn nữa thằng bé không biết đối mặt với anh Sirius • Black và cậu Neville • Longbottom thế nào, năm nay Hogwarts lại có vài sinh vật ti tiện tuần tra, Harry mẫn cảm với chúng. Yên tâm, ra ngoài giải sầu là tốt." Helga nói ra những lời đã thương lượng với Harry.

"Thế nhưng, đó là Dumstrang... trường học đặt Nghệ Thuật Hắc Ám lên mặt bàn mà dạy." Flitwick nói.

"Về vấn đề này... Các vị dựa vào cái gì cho rằng tiểu quỷ đầu không biết Nghệ Thuật Hắc Ám?" Làm một Potter, kéo dài của Percival, không biết Nghệ Thuật Hắc Ám, chẳng phải khiến người cười đến rụng răng? Nghệ Thuật Hắc Ám từ Potter đời thứ nhất vỡ lòng, Dark Wizard mạnh nhất xưa nay của Hogwarts, Salazar • Slytherin truyền thụ, thậm chí hiện tại đã có thể thảo luận nghiên cứu với Sala, cho dù để y làm giáo sư cũng có chút mai một, "Được rồi, hôm nay đến đây thôi."

Nói xong, Ravenclaw dẫn Helga và Peclers đi.

...

Vòng cực Bắc, Dumstrang

Harry thấy khá mệt mỏi, vì vậy buông đại cương. Chuẩn bị rửa mặt đi ngủ.

Dumstrang là một trong ba trường pháp thuật lớn nhất Âu Châu, lịch sử của nó không dài như Hogwarts, bao gồm ba học viện: Liệt Nhật, Hàn Tinh, Ám Nguyệt. Học viện Ám Nguyệt là tốt nhất, nó chú trọng thực chiến, học sinh bồi dưỡng ra có thể nói sở hữu sức chiến đấu nhất ở Thế Giới Phù Thủy. So với Liệt Nhật và Hàn Tinh, học viện Ám Nguyệt hàng năm nhiều nhất chỉ lấy 50 người. Bồi dưỡng sức chiến đấu của học sinh học viện Ám Nguyệt trình độ rất lớn là từ thí luyện hàng năm của ghế giáo sư đặc biệt.

Hàng năm, học viện Ám Nguyệt sẽ tuyển dụng một giáo sư đặc biệt, giáo sư đặc biệt này là mạo hiểm giả ưu tú nhất thế giới, phải giao lên ba phần ký ức mạo hiểm hoàn mỹ mới có thể nhận lời mời. Đương nhiên, giáo sư này không nhất định phải tìm được lúc khai giảng, chỉ cần trước tháng 11 là được. Giáo sư này sẽ truyền thụ trải qua mạo hiểm và phong cách chiến đấu của mình với toàn thể học sinh học viện Ám Nguyệt, sau đó tiến hành chỉ đạo cho Top 25 học sinh của ba năm 4, 5, 6, kế sau lễ Giáng Sinh dẫn năm thứ sáu đã nhận chỉ đạo tới địa điểm thí luyện do viện trưởng, hiệu trưởng, thủ tịch hội đồng quản trị và giáo sư đặc biệt bốn mặt thương nghị quyết định vượt qua nửa học kỳ sau, thẳng đến tháng 11 năm thứ hai.

Thế nên, trên thực tế, thời gian tổ chức Chiếc Cốc Lửa kiếp trước, thí luyện sinh năm thứ bảy của Dumstrang vẫn chưa trở về. Krum là học sinh thứ 20 của năm thứ bảy học viện Ám Nguyệt khi đó, thế nhưng, thân phận của cậu là tầm thủ đội quốc gia Bulgaria, không thể tham gia thí luyện đã khiến cậu không vui, vì vậy Karkaroff mới mọi cách chiếu cố.

Hiện tại mà nói, Karkaroff nhờ Schatz mấy năm trước xem xong ký ức của y, cảm thấy gã chạy trốn rất tổn hại mặt mũi và danh tiếng trường Dumstrang nên bị đuổi việc. Hiệu trưởng bây giờ là thủ hạ đắc lực nhất của Schatz —— Imhotep • Sebastian. Vừa nãy trên thuyền, hiệu trưởng Sebastian còn rất nhiệt tình hỏi y có cần tham gia phân viện nghi thức không, thế nhưng Harry kiếp trước đã xem, vì vậy lấy cớ chiếu cố Angel cự tuyệt.

Tắm xong, mặc áo ngủ Harry vừa ngồi xuống giường đã thấy Jimmy nhà Prince cầm một phong thư, nước mắt rưng rưng nói: "Chủ nhân Harry, chủ nhân Severus nhờ ta giao thư cho ngài."

"Ừ, được rồi. Ngươi về đi." Harry không hỏi gì, cũng không làm chuyện dư thừa khiến Jimmy thét chói tai.

Jimmy lập tức rời đi, Harry mở thư.

Lọt vào tầm mắt là hoa thể tự rất xinh đẹp của người yêu, y không tự giác cười cười——

Thân ái:

Hãy tha thứ cho ta đôi khi quá mức ngu xuẩn, không nhìn ra dụng ý của em. Nhưng xin tin tưởng tình yêu của ta tuyệt đối không thay đổi.

Ta thật không ngờ, em sẽ rời đi, lời xin lỗi ta không nói, chỉ hy vọng em chiếu cố tốt bản thân.

Món quà của em ta đã nhận được, so với tuyệt thế mỹ lệ mãi không điêu linh, ta càng hy vọng em đừng vì vậy mà bị cảm.

Cảm ơn em để ta thấy được một vở kịch không sai, Harry, ... (bỏ qua đủ mọi miêu tả tiệc khai giảng)

Mặt khác, có một việc, ta phải nói cho em biết, trước tiệc khai giảng hôm nay, cha đỡ đầu chó ngu cùng mẹ đỡ đầu người sói của em và Dumbledore đều tới khuyên ta buông tha em. Ta cự tuyệt. Thế nhưng, bọn họ thoạt nhìn không từ bỏ ý đồ, em nghĩ ta nên làm thế nào?

Ta biết chuyện em quyết định không cho phép ta xen vào, em đã đi, ta cũng không khuyên em về. Thế nhưng hy vọng em có thể nhớ kỹ cho ta tin tức của em, để ta biết em vẫn bình an, được chứ?

Cuối cùng, Harry, nguyện em tối nay mộng đẹp.

Vạn mong an khang!

Sev, của em

Harry mỉm cười, đọc lại thư, nhét nó xuống gối, hạnh phúc vô cùng mà ngủ. Y dám nói, đây là đêm y ngủ thư thái nhất từ khi hôn mê tỉnh lại.