Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 4 - Chương 108: Lời khuyên



Ăn xong bữa trưa, Salazar dẫn các Slytherin rời đi, mà bốn người khác đi trước phòng họp. Bọn họ hôm nay tâm tình rất tốt, vì nhận được thư của Harry.

“Pec, cậu nghĩ Severus có hy vọng sớm thức tỉnh huyết mạch không?” Rowena thừa dịp các giáo sư chưa tới, hỏi bạn mình.

“Sao lại hỏi vậy?” Peclers tay bưng một ly trà xanh, ăn xong bữa trưa uống chút trà sẽ nâng cao tinh thần.

“Tôi cho rằng, nếu Harry đã xác định, vậy, nên đánh tan nghi ngờ của Sala, để bọn họ bên nhau.” Rowena nói.

“Em tán thành Nana, Pec, thân ái, hành vi của Sala nói thật có chút quá đáng.” Helga nói, “Harry dù sao không phải đứa trẻ bình thường, thằng bé trải qua nhiều như vậy, đối với cảm tình của mình đã xác định vô số lần.”

“Sal chỉ là rất hiểu Prince, năm đó kiêu ngạo của Atula không phải đã phá hủy cảm tình của nó và Stephen sao? Các nam tính Prince không cho phép mình trở thành kẻ được bảo vệ, cho dù mình yêu đối phương. Dưới tình huống như vậy, không quản ái ý sâu đậm cỡ nào đều sẽ vì kiêu ngạo của Prince và ma luyện của thời gian mà biến mất hầu như không còn. Sal không biết, thỏa hiệp của Harry có thể khiến tình yêu này đi tới nước nào, thế nên cậu ấy mới làm vậy. Tuy rằng, tôi cũng không tán thành. Vì thế, nếu Pec có cách, mau nghĩ đi.”

“Cách là có, bất quá phải để Sala đi nói chuyện với Atula đã. Huyết mạch cực mạnh của nhà Prince rốt cuộc là gì?” Sau đó mới có thể nấu thuốc kích hoạt.

“Cái này dễ làm, ngày mai tôi sẽ đi một chuyến. Tôi chịu đủ một phần bảy não tàn của Gaunts kia khóc nháo rồi!” Salazar bước tới, “Mỗi lần lấy thư, nó đều khóc như tôi muốn giết nó vậy, a, nếu không phải nó xem như được tâm ý Harry, tôi sẽ lo lắng để nó làm vật thí nghiệm thần chú của mình.”

“Được rồi, cũng đến giờ rồi, bọn họ sắp tới.” Rowena nói.

Vì vậy, năm vị phù thủy dừng lại chủ đề, trưa nay sở dĩ muốn mở một cuộc họp nhỏ, là vì buổi sáng cậu Longbottom ở tiết thảo dược học, hủy cả nhà ấm, thế nên viện trưởng Hufflepuff giáo sư Sprout bẩm báo với Rowena, dù sao đây đã là lần thứ 5 ở học kỳ này.

“… A, có lẽ tôi không nên khắt khe, thế nhưng đám cỏ Arhych này… Tôi đào tạo lâu như vậy, không biết thế nào… Thành tích thảo dược học lúc trước của cậu Longbottom cực kỳ ưu tú.” Giáo sư Sprout đau lòng lại không biết nói thế nào.”Điều này rất bình thường.” Godric bĩu môi.

“Thế nên, chúng ta hiện tại nên lo lắng phải giải quyết thế nào. Sala, cậu thấy sao?” Rowena trưng cầu ý bạn tốt.

“Sợ là phải đình chỉ hành vi tiếp tục hủy hoại nhà ấm của cậu Longbottom, trừ nó ra, còn phải cẩn thận cậu Longbottom sẽ gặp phải xảy ra ngoài ý muốn ở tiết chăm sóc sinh vật huyền bí, giáo sư Sirius • Black, gần nhất anh đừng an bài sinh vật quá nguy hiểm.” Slytherin đưa ra lời khuyên.

“Longbottom ở lớp tôi biểu hiện không sai.” Sirius không quá coi trọng.

Salazar lơ đểnh, lại nhìn về phía Severus hỏi: “Severus, cậu Longbottom ở tiết độc dược biểu hiện thế nào? Vẫn nổ vạc sao?”

“Các hạ, học kỳ này đã tốt hơn nhiều, giảm phân nửa. Tuy vẫn ngu xuẩn…” Snape không quá cao hứng nhắc tới cậu bé mặt tròn kia, nhưng như thật mà đáp.

“Giáo sư Lupin, đây chỉ là lời khuyên, anh tốt nhất cách xa cậu Longbottom ra khi dạy, nếu ý thức được có gì không đúng, nói cho chúng ta biết.” Salazar nói.

Lupin nhìn các đồng sự, lại nhìn Salazar, không hiểu nguyên do. Nhưng tính tình anh tốt, vì thế rất ôn hòa gật đầu: “Dạ, các hạ.”

“Vậy, viện trưởng McGonnagal, hãy báo cho cậu Longbottom, từ hôm nay trở đi, tiết thảo dược của trò ấy thủ tiêu.” Rowena nói.

“Ôi, không, tôi là nói, Ravenclaw các hạ, đứa bé kia thích thảo dược, đây chỉ là ngoài ý muốn, vì sao lại thủ tiêu tư cách lên lớp của cậu Longbottom?”

“Ha? Ngoài ý muốn? Viện trưởng McGonnagal, Gody cũng sẽ không nói như vậy. Đây đã là nhà ấm thứ 6 ở tiết thảo dược thứ 8 bị hủy của viện trưởng Sprout. Đó là tâm huyết của viện trưởng Hufflepuff!” Helga lập tức không để yên, bà hung hăng vỗ bàn, “Ta tuyệt không đồng ý lời nói không chịu trách nhiệm như thế. Godric • Gryffindor! Cậu nói xem?”

Đáng thương Godric nhìn bạn mình, rồi trừng giáo sư McGonnagal và Dumbledore, mở miệng nói: “Bảo tôi nói, sợ rằng cậu Longbottom không riêng là thảo dược học, cả tiết chăm sóc sinh vật huyền bí và Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám đều phải đình chỉ. Mặt khác, tiết độc dược cũng cần nghiêm ngặt khống chế.”

“Cái… cái gì?! Vì sao?” Giáo sư McGonnagal trợn tròn mắt.

“Quên đi, tạm thời ngừng thảo dược học là được.” Salazar không đành lòng nói.

“Sala, cậu còn nói tiểu quỷ đầu không đủ nhẫn tâm, tôi xem nó là học cậu thì có.” Peclers bất đắc dĩ lắc đầu.

“Ai chẳng biết Salazar • Slytherin tâm như nước cũng như băng. Đã thế, nghe Sala.” Rowena vỗ bàn.

“Nhưng dù sao cũng phải nói cho nhà Longbottom đây là vì sao?” Dumbledore nói.

“Điều này không nhọc các vị phí tâm, chúng ta sẽ để gia chủ Greengrass đi bái phỏng gia chủ Longbottom.” Godric nói, “Xét thấy gia chủ ba nhà Malfoy, Black, Prince rất không thích Longbottom, mà tiểu quỷ đầu lại ở Đức, cứ thế đi.”

“Ách, vậy các vị…” Vì sao các vị không đi? Chí ít Longbottom xem như thế gia hội đồng quản trị. Mấy ngày nay, các vị không phải bái phỏng cả Lestrange sao. Không ít giáo sư nói thầm.”Sao? Giáo sư Dumbledore có nghi vấn gì à?” Godric rất tức giận, vì sao những kẻ không não này là Gryffindor?

“Nếu các vị nhất định muốn biết vì sao, vậy, ta có thể nói, ta không thích Longbottom!” Đối với Gryffindor hiện tại, Salazar lựa chọn cách hiệu suất cao nhất, tuy rằng truyền thống của Slytherin là uyển chuyển, nhưng vì kết quả hoàn mỹ vô tỳ, thỉnh thoảng không phải không thể trực tiếp.

Các giáo sư đều kinh ngạc sự trực tiếp của Salazar • Slytherin.

“Ách, Sal, uyển chuyển, uyển chuyển tí.” Thấy thái độ của người yêu, Godric biết mình chuẩn sẽ bị xử.

“Hừ, uyển chuyển? Đó là White Wizard các anh cần? Trong thế giới lấy thực lực vi tôn của em, Godric, anh có thời gian uyển chuyển, em không có!” Salazar nhớ tới hành vi của Longbottom, đã tức không chỗ đánh, “Được rồi, Severus, ta có lời nói với con, đi theo ta.”

“Sal…”

“Godr ngốc, em ở ký túc xá Harry chờ anh giải thích!” Lời Salazar khiến Godric nở nụ cười, trước mặt người yêu anh nhỏ cổ bé họng là tình thú giữa anh và Sal, nhưng tựa hồ có chút quá…

Mà ba người Rowena, Helga và Peclers thấy nụ cười của Godric, không khỏi rùng mình —— Chúa Tế White Wizard muốn tỉnh, ôi, đáng thương các Gryffindor, các con sẽ thảm lắm!

“Nana, Hel, các cậu không phải có chuyện cần làm sao?” Godric tùy ý nói.

Vì vậy, Rowena gọi đi mấy giáo sư xuất thân Ravenclaw, mà Helga và Peclers thì gọi đi hai giáo sư duy nhất có xuất thân Hufflepuff.

“Các hạ, các vị tựa hồ biết trên người Longbottom xảy ra chuyện gì?” Xuất thân Ravenclaw giáo sư nghiên cứu Muggle học Charity • Burbage khi ra phòng họp đột nhiên hỏi.

“Đúng vậy.” Rowena nói, “Điều này có thể dẫn ra không ít đầu đề nghiên cứu.”

Helga và Peclers nhìn Rowena bị các Ravenclaw truy hỏi và vòng quanh vừa về tháp Ravenclaw vừa chậm rãi nói, các giáo sư xuất thân Ravenclaw đã lấy ra tấm da dê, bút lông chim và mực nước tùy thân một bên tốc kí một bên đuổi theo.

“Ha hả, nó khiến em nhớ tới ‘rầm rộ’ thật lâu trước đây… Thân ái, xem ra, Ravenclaw rất nhanh có thể trở về quỹ đạo.” Helga tràn đầy hồi ức nói, “Nana sẽ rất bận đây.”

“Phải, nhưng cậu ấy thích thế, Rowe vẫn hưởng thụ lạc thú giải đáp nghi vấn của học sinh, đồng thời thích nhất là học sinh có thể ở vấn đề học thuật hỏi ngược lại mình.” Peclers ôn hòa nói, “Được rồi, có lẽ chúng ta nên giúp đỡ Pomona khôi phục nhà ấm.”

“Được. Vậy thì, Pomona, chúng ta đi thôi.” Helga nói.

“Vâng, các hạ…” Giáo sư Sprout cực kỳ kích động không biết nói gì cho phải.



Hầm, phòng làm việc của giáo sư độc dược

“Severus, ngày mai ta cần tới trang viên Prince nói chuyện với Atula.” Salazar ngồi trên sô pha, nhìn Severus quy củ đứng.

“Con sẽ bảo Jimmy chuẩn bị.” Snape nói.

“Ta tin tưởng con đã biết liều thuốc ‘gia tộc phục hưng’ của tiểu Longbottom xuất từ tay ai, trên thực tế, trước khi thằng bé rời đi, ta từng có một lần nói chuyện với nó.” Salazar nâng lên đôi ngươi chúc sắc, “Ta cho nó một lời đề nghị cực kỳ tàn nhẫn, ta muốn nó ngẫm lại xem có nên xóa con khỏi trí nhớ của nó không.” Cả phòng làm việc rơi vào một loại trầm mặc sâu vô cùng, Salazar nhìn thanh niên vẫn đứng thẳng, “Nói thật, Severus, con quả thật không phải một bạn lữ thích hợp. Con rất sắc bén, rất độc lập, rất cao ngạo, con quả thực để ta thấy một Atula khác. Thậm chí con còn tệ hơn, tự ti, để tâm vào chuyện vụn vặt, thiếu thẳng thắn, thiếu kiên quyết, thiếu khéo đưa đẩy, thậm chí rất dễ mê thất bản thân. Đúng vậy, đúng vậy, con có thể nói là một thằng khốn.” Salazar nhẹ nhàng mà nói, “Severus, không sai, ta có thể nói cho con, là ta giữ lại tất cả thư Harry gửi cho con.””Why?” Snape đột nhiên phát ra một từ đơn.

“Why? Severus, vì trước ngày hôm nay, lời đề nghị của ta, Harry không cho ta câu trả lời.” Salazar ôm cánh tay, lạnh lùng nhìn lò sưởi ở hầm, “Ta không biết nó là quên, hay do dự bất định. Thế nhưng, ta có thể khẳng định nó từng giãy dụa, từng do dự, từng so sánh, nhưng mà, nó cuối cùng cự tuyệt.”

Snape sửng sốt một chút, tuy anh sớm biết kết quả này, nhưng vẫn kinh hỉ.

“Đã thế, vậy, có chút lời ta không thể không nói.” Salazar nói.

“Các hạ…”

“Ta không hy vọng tương lai các con ở bên nhau vẫn lấy Harry nhượng bộ mà gắn bó, hiện tại thằng bé trẻ tuổi hơn con, mạnh mẽ hơn con, địa vị hơn con, xuất sắc ưu tú hơn con nhiều lắm, Severus, con có thể nhận một Harry như vậy sao? Ta đoán là không? Làm một Prince, con vĩnh viễn không thể chịu được. Cho nên, Harry sẽ nhượng bộ. Đương nhiên, ta không phải nói, nhượng bộ không tốt, giữa ta và Godr, Godr là nhượng bộ, anh ấy không ngốc tí nào.” Nhắc tới người yêu, Salazar mỉm cười, “Thế nhưng, Severus, ta muốn nói, ta vĩnh viễn không kỳ vọng Godr ở khi nên cường thế còn nhận ta bảo hộ, cho dù là buông tha lợi ích của ta.”

“Con đã hiểu.”

“Đối đãi bạn lữ, cần nhiều tí ôn nhu, nhiều tí thanh tỉnh. Đừng khiến thằng bé từ nhượng bộ mà mê man, đừng khiến thằng bé từ nhượng bộ lại mất đi màu sắc ban đầu, bằng không, con sẽ hối hận. Severus, linh hồn hôn khế tốt ở chỗ nó có thể khiến con càng thêm hiểu rõ bạn lữ, thế nhưng nó không phải vạn năng. Severus, một lời khuyên: khi ở bên bạn lữ vĩnh viễn đừng vòng vo, thu liễm không được tự nhiên của mình, bằng không, bất an và hoài nghi sẽ mài đi tất cả ái ý giữa con và thằng bé.” Nếu thực sự tới nước đó, Severus, con sẽ hận ai? Con? Harry? Hay sợi rơm cuối cùng áp sụp các con?

Snape nhìn vị phù thủy vĩ đại trước mắt, đáy lòng yên lặng nhớ kỹ những lời khuyên này.

“Well, chúng ta đã nói tới đây, vậy, ta cũng không gạt con nữa, ta hy vọng con có thể nhanh chóng thức tỉnh huyết mạch.” Salazar đặt ý đồ của mình lên bàn.

“Vì con và Harry có thể ngang hàng yêu nhau?” Snape lập tức hiểu được.

“Có thể nói thế.” Salazar thoả mãn sự nhạy bén của Severus.

“Con đã biết.”

Salazar lại thảo luận thời gian tiết lễ nghi với anh, rồi mới rời đi.

Lưu lại Severus, một mình yên lặng ngẫm nghĩ lời Salazar…