Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 4 - Chương 131: 100% phù hợp



Khi Phensel xuất hiện ở Hogwarts, vừa lúc là bữa trưa, đại sảnh Hogwarts thấy nó xuất hiện đều ngẩn ra. Nhất là khi nó bay về phía giáo sư độc dược học, không ít học sinh vì sự dũng cảm của con phượng hoàng này mà thấy kinh khủng, vì tâm tình mấy ngày gần nhất của giáo sư độc dược không được tốt lắm.

Đích xác, chính như Salazar lén báo cho các Slytherin: đối với một phù thủy vì không có đũa phép hợp tay mà phiền não, chúng ta không thể yêu cầu người ta tâm tình tốt, đúng không nào?”A, thoạt nhìn, tâm tình Severus rất nhanh sẽ tốt lên. Bất quá sao Harry biết cần đưa lễ vật?” Godric thấy sủng vật của con nuôi bay vào, mắt sắc phát hiện trên chân nó cột một cái hộp dài, vì vậy cười nhỏ giọng nói một câu với bạn lữ.

Hôm nay Peclers cùng Helga theo Rowena tới thế giới Muggle mua sách, thế nên không xuất hiện.

Salazar cũng cười, ưu nhã buông sườn cừu đang cắt trong tay xuống, nhìn thoáng bạn lữ, thân mật ghé vào tai Godric nói: “Ba ngày trước em nói cho tiểu quỷ đầu Severus không tìm được đũa phép hợp tay ở Ollivander, thật không ngờ nó làm xong nhanh như vậy… Thoạt nhìn, truyền thống của nhà Potter rất mạnh, không gì có thể sánh với yêu cầu của bạn lữ.”

“Cũng không biết Harry chọn tài liệu gì làm đũa phép, độ phù hợp cao bao nhiêu?” Godric nhỏ giọng nói, “Kỹ thuật đũa phép trưởng lão nhà Percival rất khó được, có thể nói thần kỹ, dù là tiện tay chế tác, cũng phải là kẻ mạnh mới có thể khống chế.”

“Lát nữa chúng ta sẽ biết.” Salazar thấy Severus cởi cái hộp trên chân Phensel xuống, sau đó không vội mở, mà là đút tiểu phượng hoàng mấy miếng trái cây, rồi để nó bay đi.

Kế Severus đứng dậy rời ghế, trước khi đi cẩn thận bỏ hộp vào áo choàng.

So với Severus rời ghế, các học sinh vẫn có chút tiếp nhận bất lương với hành vi vô cùng thân thiết của người sáng lập Gryffindor và người sáng lập Slytherin. Nhất là các Gryffindor, hình tượng thực tế của Godric • Gryffindor kém quá xa bọn họ tưởng tượng.

Các Gryffindor gần nhất bắt đầu học tập lễ nghi, do Gryffindor tự mình giáo dục, vì vậy, các tiểu sư tử lên xong tiết thứ nhất đều mặt mày xám xanh. Mà Godric xong tiết đã tâm tình sa sút tìm bạn lữ cầu an ủi, đối với điểm này, Salazar chỉ có thể vừa an ủi đối phương vừa khuyên bảo bạn lữ kiềm chế tí, dù sao bọn nhỏ Gryffindor hiện tại không quá rành lễ nghi cơ bản.

Severus một đường vội vội vàng vàng về hầm, hôm nay là thứ sáu, buổi chiều là tiết độc dược của Slytherin và Gryffindor năm thứ ba. Nếu Harry còn ở Hogwarts, vậy buổi chiều anh có thể thấy cái vẻ y chuyên chú chế thuốc. Tuy Harry nghiên cứu độc dược học là bắt đầu từ khi tốt nghiệp, nhưng không thể không nói Cứu Thế Chủ được xưng là “Cứu Thế Chủ” đích xác không phải ngẫu nhiên. Đối với y mà nói, pháp thuật, trí tuệ, sức sáng tạo khi y tiếp nhận truyền thừa của bốn đầu sỏ đã hoàn toàn siêu việt mọi người ở Thế Giới Phù Thủy, thế nên, y không có vấn đề được hay không, chỉ có nghĩ là làm. Trên cơ bản, nếu y quyết định chấp nhất đi làm, không có bất kỳ thứ gì ngăn cản được y.

Hiếm thấy, Severus bảo gia tinh thay mình chuẩn bị tốt phòng học, thế nhưng gia tinh anh gọi không phải gia tinh Hogwarts, mà là gia tinh quản gia Jimmy của nhà Prince, anh tin tưởng chỉ có quản gia nhà Prince mới có thể bố trí tốt phòng học của anh.

“Chủ nhân tôn kính, Jimmy phục vụ cho ngài!” Gia tinh quản gia rất cung kính nói, không còn khinh miệt năm trước đối với thân phận hỗn huyết của Severus.

“Nghe, trong vòng một giờ chuẩn bị tốt phòng học cho ta. Tổng cộng 34 học sinh, chương trình học là thuốc thức tỉnh.” Severus dặn dò, sau đó lập tức vào phòng làm việc của mình.Ngồi trên sô pha đơn, Prince lấy ra cái hộp dài, từ khi Phensel bay vào lễ đường, anh đã cảm thấy một loại thân thiết đặc biệt, anh xác định là cảm giác thứ trong hộp cho anh.

Anh chậm rãi mở hộp, khi thấy cây đũa phép màu đỏ sậm, pháp thuật trong thân thể phảng phất tìm được thứ có thể cộng minh, bắt đầu sung sướng rung động. Anh tận khả năng lãnh tĩnh, ngón tay trái từ đỉnh khơi ra đũa phép, ánh mắt xem thế là đủ tham lam đánh giá thân đũa mỹ lệ.

13 tấc Anh là một độ dài tràn ngập pháp thuật, con số chứa đầy phản bội. Severus nhớ kỹ đũa phép gỗ tiếp cốt của Harry là 13 tấc Anh, bao quát đũa phép gỗ tử sam của Voldemort mua từ chỗ Ollivander.

Nhìn trường thanh đằng trên tay cầm tử tinh, liếc mắt nhận ra đây là y chạm trổ, năm đó Harry tự tay làm rất nhiều thủy tinh biễu diễn tặng cho Scorp. Trường thanh đằng trông rất sống động, có một bộ phận phảng phất bò đến đũa phép hoàn mỹ ngậm lấy chủ thể màu đỏ sậm của đũa.

Chủ thể bằng gỗ màu đỏ sậm mang theo mùi vị nhàn nhạt, rất giống thể hương của Harry, —— lẽ nào anh quá tưởng niệm bạn lữ của mình? —— Severus tự giễu. Anh chưa từng thấy thứ gỗ như vậy. Không phải gỗ hoa, cũng không phải gỗ tùng, thoạt nhìn khá giống gỗ sồi, nhưng gỗ sồi không có màu đỏ sậm, thần kỳ phảng phất có máu lưu động trong ám văn.

Tay phải nắm lấy tay cầm thủy tinh tím, một loại phúc chí tâm linh khiến Prince hoàn toàn cảm giác được hàm ý phù hợp. Đúng vậy, dù là đũa phép gỗ hoa hủy diệt khi trước cũng không phù hợp như vậy, pháp thuật cộng minh tuyệt vời, mang lý giải Prince dành cho pháp thuật vào một cảnh giới hoàn toàn mới —— nửa người, đây mới là nửa người mình cần nhất! Đây mới là cảm giác không thể vứt bỏ.

Bàn tay Severus nắm đũa hơi rung động, nhịn không được thi triển một pháp thuật rất cao thâm với sô pha đối diện, không có cảm giác cật lực gì. Đũa phép hoàn toàn phối hợp. Điều này khiến Severus cảm thấy giật mình, phải biết đũa phép và chủ nhân dù là phù hợp, khi chủ nhân vừa nhận được muốn thi triển pháp thuật cao thâm cũng có chút bài xích và không thông. Thế nhưng ở cây đũa phép này, Severus hoàn toàn không cảm thấy, hoàn toàn là giúp đỡ anh, phối hợp, thậm chí vì anh thuận theo phát ra pháp thuật —— đũa phép mới rất thần kỳ, không biết là loại gỗ và lõi gì, có thể tổ hợp thành đũa phép thần kỳ hơn nữa phù hợp với mình như vậy —— khiến người không thể tin được, có lẽ có thể hỏi Slytherin các hạ?

Vừa nghĩ tới đây, xà nữ đã mở cửa phòng làm việc, Salazar và Godric tới.

“A, Severus, đũa phép mới dùng tốt sao?” Salazar cười nhìn sô pha của Severus thiếu một cái.

“Rất… Vâng, rất thần kỳ.” Prince nói, đơn giản kể ra cảm giác sử dụng của mình, “… Con khá hiếu kỳ, nó rốt cuộc là loại gỗ và lõi gì, có thể phù hợp như vậy.”

“Trên thực tế, Severus, con hẳn đoán được đây là Harry tự tay làm.” Salazar nói.

“Con đã nhìn ra, chỉ bằng trường thanh đằng chạm trổ, con đã biết là em ấy.” Severus bình thản nói, giọng điệu không tự giác nâng lên vài phần, yêu thích không buông tay vuốt ve tay cầm thủy tinh tím của đũa phép.”Sáng nay thằng bé xuất phát đi Ireland, đã đuổi Loket về, nếu không, chúng ta hỏi nó xem?” Salazar cười nói.



Hogwarts, phòng nghỉ công cộng Slytherin

“Draco, cái kia…” Blaise mang theo do dự nhỏ giọng giao lưu với bạn mình.

Draco nhìn thoáng Blaise, bố trí thần chú chống nghe trộm, sau đó mở miệng: “Sao hả?”

“Tôi có chút việc muốn nhờ cậu.” Blaise nói.

Draco quan sát cái kiểu nịnh nọt của Blaise, đoán được cậu muốn cầu gì: “Nói đi, về Granger phải không?”

“Ách, tôi muốn nhờ cậu mời Hermione tham gia salon Giáng Sinh tư nhân của cậu.” Blaise nói.

“Cậu hẳn biết, trang viên Malfoy không cho phép phù thủy huyết thống Muggle vào.” Draco vừa chuẩn bị bài học thuốc thức tỉnh chiều nay, vừa nói.

“Draco, tôi dùng tình báo của Pansy trao đổi?” Blaise mở bảng giá.

“Cộng thêm tình báo của Greengrass năm thứ nhất, còn có giúp tôi tiếp xúc song bào thai Weasley?” Draco mở bảng giá.

“Thành giao!” Blaise sảng khoái.

“Vậy, hợp tác khoái trá!” Draco cười mỉa nói.

Draco quay đầu nhìn về phía cô bé Parkinson ngồi cách đó không xa, đang thảo luận gì với mấy thiếu nữ ——

Phu nhân của anh, kiếp này, em không cần lưng đeo danh tiếng kẻ thứ ba, anh sẽ quang minh chính đại biến em thành vị hôn thê của anh.



Hogwarts, phòng làm việc của giáo sư độc dược

Severus ngồi một mình, Salazar và Godric đã rời đi, tiếp qua mười phút chương trình học buổi chiều sẽ bắt đầu. Thế nhưng ánh mắt khi anh nhìn đũa phép mới để trên bàn đột nhiên đọng lại, khiếp sợ vừa được bình phục. Bạn lữ tuổi trẻ luôn có thể cho tâm linh anh chấn động lớn nhất——

Gỗ sồi máu từ máu Harry nuôi nấng làm thân, thủy tinh tím tự tay đề thăng linh tính làm tay cầm, tóc dài xinh đẹp nhất của y làm lõi…

Bàn tay thon dài chậm rãi tới gần nửa người đang gọi mình, cẩn thận nắm lấy tay cầm thủy tinh tím. Cảm giác hoàn toàn phù hợp khiến anh hài lòng lại đau lòng, đũa phép lạ thường như vậy, sao có thể không trăm phần trăm phù hợp chứ?

Bản thân anh và Harry đã là linh hồn bạn lữ, y như một nửa linh hồn khác của mình, có y, anh là trọn vẹn. Hiện tại, đũa phép này như một bộ phận của y, mang theo nó như y thời thời khắc khắc bên cạnh. Anh biết đây là đảm bảo Harry cho anh, nếu có một ngày, cây đũa phép này không còn phù hợp, vậy đại biểu y không còn yêu anh nữa. Anh luôn đa nghi, luôn không tự tin, thế nên y dùng cách minh xác này bỏ đi đa nghi của anh, để anh có thể tự tin.



Ireland, rừng chúc bảo thạch

Harry dẫn các học sinh vào rừng đã có nửa tháng, vào đêm, y ngồi ngoài lều của mình, nhìn sao trên trời. Ban ngày y dẫn các học sinh quan sát râu băng, bọn nhỏ rất hứng thú với tiểu tinh linh thích xấu hổ này, y dự định mai sẽ dẫn bọn họ chính thức bái phỏng. Có lẽ có thể bắt được một con Chimera trước lễ Giáng Sinh? Nói thế đã có quà tặng Sev.Một đường đi tới, bọn nhỏ đều là loại người gan dạ, mùa đông rừng chúc bảo thạch rất khó đi, nơi nơi đều là quái vật ra ngoài kiếm ăn, đoàn người nửa tháng nay đã xung đột 4 lần với chúng. Mấy ngày nay vào lãnh địa của râu băng mới tốt hơn, nếu có thể, ở đây lâu tí là một lựa chọn không sai.

Sev, em nhớ anh…

Harry nhìn sao trên trời truyền lại tưởng niệm của mình.

“Giáo sư Evans, đã trễ thế này ngài chưa ngủ sao?” Một cậu bé cẩn thận bò ra lều, ngoài ý muốn thấy giáo sư.

“Ta đang nhớ bạn lữ của mình, thuận tiện canh chừng cho các trò.” Harry cười, “Mà trò đấy, Moxipher, sao không ngủ?”

“Ngủ không được, giáo sư, ngày mai an bài thế nào?”

“Dẫn các trò chính thức bái phỏng râu băng.” Harry cười nói.

“Oa nga, tuyệt quá! Bất quá, có một vấn đề, giáo sư Evans, ngài ngủ cũng không tháo mặt nạ sao?” Moxipher hiếu kỳ hỏi.

“Rất hiếu kỳ?”

“Lén nói cho ngài, giáo sư, Dumstrang rất nhiều người cá cược. Cá ngài vì sao đeo mặt nạ.” Moxipher cười nói.

“A?” Harry buồn cười, “Ta đoán nhất định rất thú vị.”

“Ừ, giáo sư, ngài là giáo sư có bản lĩnh nhất con từng thấy, gì cũng biết. Ngài là Thánh Đồ sao?” Moxipher rất nhỏ giọng hỏi.

“Không tính, ta và Schatz là bạn tốt, hiện tại hẳn xem như người nhà.” Harry cười cười, “Được rồi, cậu Laplace thân ái, vấn đề của trò nhiều lắm… Trò nên đi ngủ.” Cố ý làm ra biểu tình ghét bỏ.

“Ôi, giáo sư, vấn đề cuối cùng…”

“Ta không trả lời!” Harry hung thần ác sát.

“Giáo sư, ngài không thể như vậy…”