[Harry Potter] Trưởng Thành Cùng Hogwarts

Chương 2: Nhặt được bốn tiểu bánh bao



Đây chính xác là vĩ nhân, không thề nghi ngờ.

Salazar và Godric với niềm hứng trí bừng bừng đi thẳng tới phòng ngủ của gia chủ Gryffindor, nhìn thấy bốn tiểu bánh bao nằm lăn trên giường, xung quanh cư nhiên bị phá hủy, hai thiếu niên khóe miệng không nhịn được mà bắt đầu run rẩy, đồng thời ném sự khinh thường trước đó xa tận chân trời.

Hiện tại Salazar cùng Godric không phải là hai vị xà tổ và sư tổ mà Slytherin cùng Gryffindor sùng bái, bọn họ chỉ là những thiếu niên bình thường, cùng lắm cũng chỉ là người thừa kế của gia tộc Slytherin và gia tộc Gryffindor. Hai gia tộc thời bấy giờ có thể coi là hai gia tộc ẩn, không tham gia bất cứ một cuộc tranh đấu nào, bọn họ chính là được Merlin phù hộ, giống như gia tộc Ravenclaw luôn luôn trung lập, mặc kệ là Giáo đình, hay là Muggle đều không thể trước họ mà xuống tay, nếu không sẽ gặp bất hạnh.

Cho nên, mặc kệ là gia tộc Gryffindor hay gia tộc Slytherin, sau cùng bọn họ vẫn là bạn tốt, qua nhiều thế hệ vẫn vô cùng thân cận với gia tộc Ravenclaw. Ở thời đại này, không hề như một ngàn năm sau mà nổi danh, thậm chí còn có rất nhiều người không hề biết họ tồn tại.

Mà Godric cùng Salazar, bọn họ chưa từng trải qua đau khổ, còn chưa tự mình trải qua bất kì cuộc chiến tranh tàn khốc nào, chưa từng chân chính tiếp xúc với những loại người hắc ám, bọn họ chính chưa từng chịu một đả kích, cũng chưa trở thành phù thủy vĩ đại mà đời sau kính ngưỡng.

Cho nên, hai người họ hiện tại chính xác là hai cậu nhóc, đang cùng với cha mẹ thắc mắc nhìn bốn tiểu bánh bao từ đâu rơi xuống vào vài phút trước.

" Thực lừa người mà!" Godric bất mãn mếu máo, " Còn tưởng là phù thủy nào lợi hại lắm, thực ra lại chỉ là mấy đứa nhóc tay ngắn chân ngắn. Người ta còn cố tình chạy tới hóng chuyện, người ta tổn thương!" Cậu quay đầu nhìn sang bên cạnh, khẽ nhíu mày hỏi Salazar: "Có phải không, Salazar?"

Salazar chình là vì câu nói kia mà mỉm cười, kỳ thực, tiểu hài tử không phải cũng là man hảo (1) sao? Chẳng phải chỉ là sư tử ngốc thôi sao. Hắn đi đến bên chiếc giường lớn, vươn tay nhẹ nhàng chạm vào trán của một tiểu bánh bao tóc đen, ngay lập tức hắn có thể cảm nhận được một thứ gì đó rất thân thuộc, tựa như... tựa như... Hai người có sợi dây liên hệ nào đó.

Godric không quan tâm Salazar đang làm gì, cậu nhích lại gần phía bên kia chiếc giường, dựa vào thứ tự nằm của bốn đứa nhóc, ngay trước mắt cậu chính là hai tiểu tử tóc vàng, so với bản thân dù kém sắc hơn nhưng chung quy vẫn vô cùng sáng chói. Cậu đưa tay chọc chọc vào má của đứa nhóc tóc vàng, làn da không tồi, mềm mềm, còn rất co dãn chứ!

" Salazar!" Godric hướng về phía Salazar vẫy tay, "Mình muốn hai đứa này, cậu lấy hai đứa tóc đen kia, thế nào? Theo mình thấy, cậu đối với hai vật nhỏ kia có hứng thú"

Salazar bất đắc dĩ kêu Merlin, bốn đứa nhóc đâu phải món đồ chơi mà chia đều ngươi hai cái, ta hai cái, tối thiểu cũng phải đợi người ta tỉnh, hỏi một chút ý nguyện. Bất quá... Salazar hạ ánh mắt nhìn ngắm hai tiểu tử tóc đen, bọn chúng hẳn là chưa nói được đi? Bản thân không phải nên thay bọn chúng làm chủ hay sao?

" Salazar, cậu đang nghĩ cái gì vậy?" Godric bất mãn phồng má, mấy tiểu bảo bảo kia cư nhiên chiếm toàn bộ sự chú ý của Salazar, cứ vậy mà ném mình ra khỏi dầu.

" Mình đang suy nghĩ rằng mình cũng thực đồng ý với đề nghị của cậu"

Salazar hướng về phía Godric mỉm cười, thực sự hắn đối với hai tiểu quỷ tóc đen có chút hứng thú, đặc biệt là vết sẹo kì quái nằm ngay giữ trán của tiểu quỷ kia, cái này mang cho hắn cảm giác... hừm, tỷ như hai người là anh em cùng huyết thống.

Nghĩ đến đây, Salazar trong một giây lát liếc mắt đánh giá người cha đại nhân của mình, làm cho Slytherin tiên sinh lòng sinh sợ hãi, nhanh chóng cúi đầu xem lại y phục trên người, chẳng lẽ thằng nhóc con này biết? Ngài đưa tay sờ miệng mình, vẫn phải nhắc đến việc ngài vừa ăn vụng mật, thằng nhóc này thấy được?

" Phốc!"

Tiên sinh Gryfindor đúng ngay cạnh ngài Slytherin thấy một màn như vậy, thực sự là không thể nhịn được, ngài ôm bụng ngồi chồm hổm trên mặt đất mà cười to, cười đến mức chọc giận ngài Slytherin da mặt trở nên đỏ bừng, liền nâng chân lên đạp cho vị bạn thân mến của mình ngã ra xa.

" Sư tử ngốc, ngươi cười cái gì? Không cho cười?"

" Luis à, bị con trai bảo bối nhìn với ánh mắt đó, ngươi thật giống như hồng hạnh xuất tường, lại còn bị bắt gian tại giường, như một vật nhỏ..." ngài Gryffindor từ dưới đất đứng lên, vỗ vỗ bụng mình, sau đó vừa cười tủm tìm nhìn Salazar, vừa ôm một tiểu bánh bao lên, " Thằng bé này thật giống ngươi, nếu là người khác chắc chắn sẽ nghĩ ngươi và nó là cha con, hơn ta còn có thể cảm nhận được tần sóng ma pháp của nó gần như tương đương với ngươi."

" Đi chết đi, sư tử ngốc, ngươi mới bị bắt gian tại giường! Ngươi mới có hài tử!" Slytherin tiên sinh lại hung hăng đạp Gryffindor một cước, sau đó quay đầu nhìn người đang cùng phu nhân Gryffindor cười tủm tỉm chứng kiến hết thảy mọi thứ nãy giờ - Slytherin phu nhân mà tình sâu ý nặng thủ thỉ: " Lily thân mến, em đừng nghe cái tên sư tử ngốc kia nói, em phải tin tưởng ta, ta đối với em tình như nước sông liên miên không dứt, ta tuyệt đối không hề có gì với người khác, người khác trong mắt ta tuyệt đối là thạch đầu nhất dạng(2), cho nên, ta lại càng không thể có cái gì gọi là hài tử!"

" Đương nhiên, em đương nhiên tin tưởng chàng mà Luis."

Slytherin phu nhân vẫn luôn mỉm cười, cùng với phu nhân Gryffindor đi đến bên chiếc giường giờ chỉ còn ba tiểu bánh bao. Godric đang bắt đầu chà đạp một trong hai tiểu bánh bao tóc bạch kim, khiến cho nhóc con giật mình cựa quậy. Phu nhân Gryffindor nhanh chóng nhắc nhở Godric, cậu không cam tâm tình nguyện thu hồi móng vuốt của mình.

" Thân mến, em thật sự phải tin tưởng ta!" ngài Slytherin liền cuốn lấy chiếc eo nhỏ của vị phu nhân nhà mình, " Hướng Merlin tuyên thề, từ trước giờ, ta đều chưa từng thằng nhóc này đến một lần."

" Em vẫn luôn tin chàng mà, mặc dù bộ dạng bé con kia có chút giống chàng" Slytherin phu nhân đột nhiên trở nên nghiêm túc, " Luis, em lớn mật đoán rằng thằng bé hẳn là bị người ta chế tạo thành một đồ vật phi thường tà ác" Nàng chỉ đến vết sẹo hình tia chớp, " Trong đó có chưa một mảnh linh hồn ác ý, chắc chắn không thể nào là của nó được, đó cũng là lý do tại sao nó lại phát ra tần sóng ma pháp đồng dạng với chàng và Salazar."

" Mẹ!" Salazar xoa xoa má bánh bao của thằng nhóc, " Là trường sinh linh giá, đúng không?"

" Không sai." Nàng thở dài, " Xem ra đứa bé này đến với chúng ta là hữu duyên, chúng ta hẳn nên thu dưỡng nó, còn có..." Nàng lại nhìn tiểu bánh bao tóc đen khác cũng đang ngủ vùn, " Cả tiểu tử kia nữa."

" Như vậy, hai đứa còn lại liền về với nhà ta. Thế này thực sự quá tốt, nếu không Godric sẽ cực oán giận, nó là con một, trừ bỏ Salazar, đều không có ai chơi cùng. Hiện tại thực tốt, có tới bốn tiểu bảo bảo cùng Godric vui đùa, trong nhà náo nhiệt một chút vẫn là tốt nhất." Phu nhân Gryfindor ôm lấy bạch kim thiếu gia mà cảm thán, " Chậc chậc, bộ dạng này không tệ lắm đâu! Thật không biết cha mẹ nhà bọn họ chính là nghĩ như thế nào cư nhiên vứt bỏ những hài tử đáng yêu này!"

" Hiện tại bên ngoài đều loạn lạc, rất nhiều gia đình phù thủy gặp phải cảnh nhà tan cửa nát, đều là thảm kịch mà người ta không dám nghĩ tới" Ngài Gryffindor thở dài, " Người của giáo đình, hoàng thất Muggle tận lực đuổi giết phù thủy, chỉ hận không đem phù thủy đuổi cùng giết tận, một giọt huyết cũng không được lưu, huống chi là một đứa bé mới lọt lòng. Những gia đình phù thủy chỉ đành đem con cái đi bỏ ở nơi an toàn để tránh tai họa ấp đến mà thôi!"

" Thật sự đáng sợ!"

"Nói trắng ra, những người đó đến một chút nhân tính cũng không còn!"

Vừa lúc đó, tiểu tử được Godric ôm chặt trong ngực có chút động tĩnh, nó đạp đáp hai cái rồi chậm rãi mở mắt.

"Chết tiệt!" Thanh âm thanh thúy từ miệng tiểu tử kia xông ra, " Potter, Potter, ngươi đâu rồi? Chết chưa?"

- --------------------------------------------

(1), (2): hai từ này mình không hiểu ý nghĩa mà tác giả muốn đề cập đến nên mọi người biết thì bảo mình để mình sửa nha