Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 107



Vết cắt nơi cổ họng người khổng lồ càng lúc càng lớn!

Tinh thần Diệp Quân lúc này vô cùng căng thẳng, vì gã khổng lồ kia có thể mắc vô số sai lầm nhưng hắn thì không thể sơ suất dù chỉ một lần, để sơ sẩy một lần thôi là hắn không chết cũng phải bị thương nặng.

Lại qua thêm một ngày nữa!

Gã khổng lồ vừa chém rìu xuống, Diệp Quân đột nhiên vung kiếm chém vào cổ họng gã.

Vù!

Đầu gã khổng lồ bay vút ra ngoài!

Diệp Quân liên tiếp lùi sau, không ngoài dự liệu, lúc đầu gã khổng lồ bay ra thì tay gã nắm chặt rìu quét quanh bốn phía.

Chiếc rìu lớn mang theo nguồn năng lượng sấm chớp khủng khiếp quét qua, tiếng nổ không ngừng vang vọng!

Lúc năng lượng của chiếc rìu hoàn toàn biến mất, rơi trên nền đất, Diệp Quân bỗng thở phào nhẹ nhõm rồi xụi lơ xuống đất!

Sức cùng lực kiệt!

Hai ngày chiến đấu cao độ thật khiến hắn muốn gục ngã!

Nhưng mọi thứ đều xứng đáng!

Lần chiến đấu này khiến năng lực thực chiến của hắn có bước tiến cực lớn.

Thật ra hắn không quá chú trọng cảnh giới cho lắm, cảnh giới chỉ là một thước đo, điều hắn thật sự để ý chính là năng lực thực chiến.

Nhiều lúc, hai người cùng cảnh giới nhưng năng lực thực chiến lại khác nhau một trời một vực!

Điều đáng nói là hắn vẫn chưa sử dụng kiếm Hành Đạo, nếu dùng kiếm Hành Đạo thì hắn tin chắc mình có thể giết gã khổng lồ chỉ trong vòng một hiệp giao chiến!

Lớp phòng ngự của người khổng lồ có thể chống được khí kiếm của hắn nhưng tuyệt đối không chống được kiếm Hành Đạo!

Nhưng hắn không dùng, vì hắn không muốn quá phụ thuộc vào vật ngoài thân!

Kiếm Hành Đạo, vẫn nên giữ lại dùng vào thời khắc then chốt!

Sau khi nằm trên đất nghỉ ngơi một hồi lâu, lúc Diệp Quân chuẩn bị rời đi thì một chàng trai bỗng nhiên xuất hiện.

Gặp người ngày, Diệp Quân thấy bất ngờ.

Người đến chính là Tiêu Qua!

Gặp Diệp Quân, Tiêu Qua cũng thấy bất ngờ. Y nhìn chiếc rìu lớn rơi trên đất ở gần đó rồi hỏi: “Diệp huynh, huynh vừa xử xong gã to xác đó rồi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy!”

Tiêu Qua giơ ngón tay cái: “Lợi hại!”

Diệp Quân mỉm cười: “Huynh cũng tới khiêu chiến gã khổng lồ đó à?”

Tiêu Qua gật đầu: “Đúng vậy! Ta thu hoạch được rất nhiều sau trận chiến trước đây. Thế nên ta muốn tới một mình khiêu chiến gã lần nữa!”

Diệp Quân bật cười. Hắn biết, nhiều khi chỉ có một cách để đối mặt với nỗi sợ, đó chính là vượt qua nó!