Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 120



Lời vừa dứt, một ông lão đứng trong góc khẽ hành lễ rồi chuẩn bị rời đi.

Lúc này, Chu Phu lại nói: “Còn nữa, chuẩn bị một phần đại lễ đưa đến gia tộc họ Diệp ở thành Hoang Cổ, ông đích thân đi. Sau đó chọn thêm ba đệ tử kha khá ở gia tộc họ Diệp đưa về thư viện, đồng thời nói với Diệp phủ rằng sau này mỗi năm chúng ta đều sẽ chọn một người từ Diệp phủ đưa vào thư viện để dạy dỗ!”

Vị trí cố định!

Chỉ có một vài thế gia mới có đãi ngộ như thế này!

Ông lão nhìn Chu Phu một cái, khẽ hành lễ rồi quay người rời đi.

Chu Phu chậm rãi nhắm mắt lại!



Trong một gian đại điện của nhà họ Nam.

Tiêu Qua đứng giữa đại điện, trước mặt ông ta là thi thể của Nam Huyền!

Lúc này, một người đàn bà xinh đẹp đang ôm thi thể của hắn ta khóc rống.

Bên cạnh bà ta là một người đàn ông trung niên. Ông ta nhìn thi thể của Nam Huyền, sắc mặt u ám đến đáng sợ.

Hai người này chính là cha mẹ của Nam Huyền.

Còn một ông lão ngồi trên cao, lão ta mặc một bộ trường bào màu đen rộng thùng thình. Lão ta nhìn thi thể Nam Huyền bên dưới, trầm lặng không nói năng gì, không biết đang vui buồn thế nào.

Lúc này, Tiêu Các đột nhiên trầm giọng lên tiếng: “Tộc trưởng Nam Mạc, do ta đã đánh giá thấp Diệp Quân, chuyện này là lỗi ở ta. Nếu sớm biết kẻ này là kiếm tu thì chắc chắn ta sẽ không để Nam Huyền lên đài sinh tử với hắn!”

Nam Mạc khẽ lắc đầu: “Sao chuyện này có thể trách Tiêu đạo sư ngài được? Là do nó quá tự đại!”

Tiêu Các thở dài một hơi, sau đó nói: “Nhà họ Nam có người nào thích hợp không? Nếu có thì ta sẽ đưa về thư viện đích thân chỉ dạy!”

Nam Mạc đứng dậy, chắp tay: “Đa tạ!”

Nói rồi lão ta vội gọi: “Tiểu Phong!”

Vừa dứt lời, một thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi bước ra, y bước nhanh tới trước mặt Tiêu Các, cúi sâu người hành lễ: “Bái kiến Tiêu đạo sư!”

Tiêu Các nhìn đánh giá Nam Phong một lượt, khẽ gật đầu: “Được!”

Nam Phong lập tức quỳ gối: “Bái kiến sư phụ!”

Tiêu Các gật đầu: “Mai theo ta tới thư viện!”

Nói rồi ông ta quay người rời đi.

Tiêu Các vừa đi, người phụ nữ xinh đẹp kia bỗng hung dữ nói: “Tộc trưởng, người phải báo thù cho Huyền Nhi, Diệp Quân kia mà không chết, ta…”

“Câm miệng!”

Nam Mạc đột nhiên quát, bà ta lập tức bị doạ.

Nam Mạc nhìn chằm chằm người phụ nữ: “Nếu dám nhắc đến hai chữ báo thù nữa, lão phu đích thân đánh chết ngươi!”

Người phụ nữ tỏ vẻ vô cùng khó tin.

Nam Mạc trầm giọng than: “Người này là kiếm tu, nghĩa là cậu ta đã nhận được truyền thừa kiếm đạo, nói cách khác, rất có thể sau lưng cậu ta còn có cường giả thần bí. Ngoài ra, bây giờ cậu ta là kiếm tu, sức chiến đấu đáng sợ như vậy, thư viện Quan Huyên chắc chắn sẽ dốc sức bồi dưỡng, nếu lúc này nhà họ Nam ta dám báo thù Diệp Quân hoặc gia tộc họ Diệp thì nhất định nhà họ Nam ta sẽ phải đối diện với hoạ diệt tộc!”