Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 124



Người phụ nữ gật đầu: “Có!”

Nói rồi bà ấy xoè bàn tay ra, một huy hiệu xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Trên huy hiệu có bốn chữ thiếp vàng nhỏ: Vua tháp thí luyện!

Diệp Quân trầm mặc.

Tiền bối không cho cái gì thực tế hơn được à?

Vua tháp thí luyện?

Nói thật, hắn không ham cho lắm!

Người phụ nữ bỗng cười: “Ta nói với ngươi nhé, huy hiệu này còn hiếm hơn cả quyển công pháp cấp Thiên của ngươi nữa đấy!”

Nghe vậy, Diệp Quân lại thấy hứng thú, hắn nhận huy hiệu rồi hỏi: “Sao lại nói vậy ạ?”

Người phụ nữ cười nói: “Huy hiệu này có tác dụng vô cùng vô cùng lớn, chỉ ngươi mới có huy hiệu này thôi. Cầm nó, ngươi có thể gia nhập bất cứ thư viện Quan Huyên nào ngoài tổng viện!”

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Thật ạ?”

Người phụ nữ gật đầu: “Đương nhiên rồi!”

Diệp Quân nhìn người phụ nữ rồi nói: “Ta biết có một nơi gọi là Trung Thổ Thần Châu, nơi đó quản lý vô số thế giới, chắc chắn nơi đó cũng sẽ có thư viện Quan Huyên, cầm huy hiệu này có thể gia nhập thư viện Quan Huyên ở đó được không?”

Người phụ nữ cười đáp: “Đương nhiên là được rồi!”

Diệp Quân hỏi: “Nếu bọn họ không nhận thì sao?”

Người phụ nữ chớp mắt: “Cho bọn họ một vạn lá gan, bọn họ cũng không dám!”

Diệp Quân không hiểu: “Vì sao?”

Người phụ nữ cười trả lời: “Có biết ta làm gì không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Người phụ nữ nhếch miệng cười: “Ta là tổng phụ trách của tất cả các phân viện, tất cả phân viện đều do ta quản lý. Chế độ huy hiệu này là do ta phát minh, người nào có được huy hiệu này đều là thiên tài cực kỳ xuất chúng. Những người này, bất cứ phân viện nào của thư viện Quan Huyên cũng không được từ chối!”

Diệp Quân do dự một lát rồi hỏi: “Ta nói là ngộ nhỡ, nếu họ từ chối thì sao?”

Người phụ nữ nhìn Diệp Quân: “Không có ngộ nhỡ!”

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Người phụ nữ đột nhiên đi tới trước mặt Diệp Quân, bà ấy khẽ xoa đầu hắn rồi cười nói: “Cố lên, ta rất mong chờ ngày ngươi đến tổng viện”.

Nói rồi, bà ấy dần trở nên hư ảo, chớp mắt đã biến mất.

Sau khi người phụ nữ rời đi, Diệp Quân nhìn huy hiệu trong tay mình rồi nhếch miệng cười, thật là một thu hoạch bất ngờ!

Như nhớ ra điều gì, Diệp Quân bỗng hỏi: “Tháp gia, sao ta cứ cảm thấy tiền bối này có quen biết ta thế nhỉ?”

Tiểu Tháp trầm mặc một lúc rồi đáp: “Chắc do ngươi ảo tưởng!”

Diệp Quân nhíu mày: “Ảo tưởng?”