Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 169



Chu Phu cười hỏi: “Lo cho Diệp Quân à?”

Phí Bán Thanh gật đầu.

Chu Phu cười mỉm: “Không cần lo đâu, thằng nhóc đó trầm tĩnh vững vàng, không chịu thiệt đâu!”

Phí Bán Thanh lắc đầu cười: “Cũng đúng thật!”



Chẳng bao lâu sau bốn người đã đến Lễ Viện Quan Huyên, đại điện được xây dựng cực kỳ xa hoa, trước cổng trải da thú vô cùng đắt đỏ.

Lúc này, người ta lục tục kéo vào Lễ Viện Quan Huyên.

Cũng giống như thường lệ, lần này cũng chỉ có một trăm người được mời!

Một trăm người này có thể nói là thiên tài đỉnh cấp của các châu!

Bốn người giao thiếp mời rồi vào đại điện. Đại điện rất rộng rãi, có thể chứa được mấy ngàn người. Phía trước đại viện có một bệ đá cực lớn, dài rộng mấy chục trượng, bên dưới bệ đá là những chiếc bàn tròn.

Lúc này, Tiêu Qua bỗng cười nói: “Ta nói cho mọi người biết nhé, vị trí ngồi cũng có quy tắc đấy!”

Ba người cùng nhìn Tiêu Qua, y giải thích: “Vị trí càng ở trước thì chứng minh người đó càng được thư viện Quan Huyên xem trọng. Mỗi lần vị trí ngồi của Thanh Châu đều ở đầu tiên, Vân Châu thứ hai, còn lại phải xem thư viện Quan Huyên sắp xếp ra sao thôi!”

Tôn Hùng lắc đầu: “Thế giới này thực tế quá!”

Tiêu Qua nhìn Tôn Hùng rồi cười nói: “Thế giới này chỉ nhìn lợi ích và giá trị, ngươi mang lại lợi ích và giá trị cho người khác thì người ta mới xem trọng ngươi! Đâu còn cách nào khác!”

Tôn Hùng gật đầu: “Ta hiểu!”

Tiêu Qua mỉm cười rồi lại nói: “Xem thử chúng ta ngồi ở đâu!”

Nói rồi y nhìn quanh bốn phía nhưng không tìm thấy chỗ ngồi của bốn người họ.

Lúc này, Nạp Lan Ca chợt chỉ tay lên phía trước nhất: “Ngươi xem!”

Tiêu Qua nhìn ra phía xa, ngay sau đó, y nghệch mặt ra!

Vị trí của bọn họ ở hàng thứ hai, dưới Thanh Châu, bên cạnh Vân Châu, cùng xếp thứ hai với Vân Châu!

Thấy cảnh này, cả bốn người đều sửng sốt.

Bốn người nhìn nhau, trong mắt toàn là vẻ ngờ vực.

Tiêu Qua trầm giọng nói: “Sao lại xếp chúng ta ở hàng thứ hai chứ?”

Nói rồi y nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân lắc đầu: “Ta không biết!”

Tiêu Qua nhìn vị trí đó, nặng nề nói: “Việc này chẳng khác nào đặt chúng ta lên chảo lửa! Người sắp xếp vị trí có thù với chúng ta sao?”

Tôn Hùng trầm giọng hỏi: “Thế có ngồi không?”

Tiêu Qua hơi do dự, sau đó nhìn Diệp Quân, Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ngồi chứ! Dù sao họ cũng sắp xếp cả rồi, sao lại không ngồi?”

Tiêu Qua đáp: “Sợ chuốc lấy thù hận!”