Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 173



Bây giờ, dưới ánh nhìn của mọi người, Diệp Quân chậm rãi đi tới trước mặt Lục Kha: “Không phải ngươi không phục à? Đấu tay đôi đi! Nếu ngươi thấy chưa đủ kích thích thì chúng ta có thể lên đài sinh tử, một trận chiến định sống chết!”

Lên đài sinh tử!

Tất cả mọi người nhìn Diệp Quân, họ đều thấy hơi chấn động?

Chơi lớn vậy sao?

Sắc mặt Lục Kha vô cùng khó coi.

Diệp Quân càng kiêu ngạo, hắn ta càng thấy bất an.

Nhưng lúc này hắn ta đang ở tình cảnh cưỡi hổ khó xuống!

Nếu không nhận lời thì sau này biết giấu mặt mũi đi đâu?

Nếu như nhận lời, chắc chắn đối phương có con át chủ bài, nếu không sẽ không dám hống hách như vậy!

Làm sao bây giờ?

Lục Kha ngẩng đầu nhìn Lạc Chiêu Kỳ ở trên sân khấu, lúc này, chỉ có chủ tịch học viên của thư viện Quan Huyên mới có thể đứng ra ngăn cản được thôi!

Lạc Chiêu Kỳ cười nói: “Lục Kha, nếu ngươi đồng ý thì thư viện Quan Huyên có thể cung cấp địa điểm miễn phí cho các ngươi!”

Nghe vậy, sắc mặt Lục Kha lại càng khó coi.

Mọi người trong đại điện đều đang nhìn Lục Kha!

Tuy rằng bọn họ cũng không phục, nhưng bọn họ không nói ra.

Một lát sau, Lục Kha bỗng cười nói: “Là ta đã lỗ mãng rồi! Nghĩ lại, nếu thư viện đã sắp xếp như vậy thì đương nhiên là có lý của thư viện rồi…”

Nói rồi, hắn ta nhìn Diệp Quân, ôm quyền nói: “Xin lỗi nhé, ta không có ác ý gì đâu, mong Diệp huynh thứ lỗi!”

Nghe vậy, mọi người trong điện nhìn Lục Kha, không hề châm biếm, ngược lại, họ chỉ thấy tán thưởng!

Co được giãn được!

Là người làm nên đại sự!

Diệp Quân nhìn Lục Kha rồi nói: “Ta tha lỗi cho ngươi đấy! Lần sau đừng phạm mấy lỗi sơ đẳng thế này nữa! Ngoan!”

Nói xong hắn quay người trở về chỗ ngồi của mình!

Còn sắc mặt Lục Kha kia lại khó coi như cha mẹ vừa chết vậy!

Tất cả mọi người ở đó đều phì cười.

Sau khi Diệp Quân quay về chỗ ngồi, Tiêu Qua trầm giọng nói: “Chắc chắn sau này tên này sẽ giở trò xấu!”

Diệp Quân bình thản đáp: “Không sao!”

Tiêu Qua nhìn Diệp Quân, cười nói: “Diệp huynh, huynh tự tin thật đấy, ha ha!”

Diệp Quân lắc đầu cười, hắn chưa từng nghĩ mình vô địch, vì hắn biết núi cao còn có núi cao hơn, vẫn phải khiêm tốn một chút!