Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi

Chương 130: Chị



Nhạc Ngu kể lại đơn giản một chút bản thân cùng Tiểu Cổ trải qua, nhưng sau sự tình hôm nay, cô ấy cũng không có lập tức vạch trần Tiểu Cổ ở bên một người đã có bạn gái, cô ấy muốn tìm một thời cơ thích hợp, hơn nữa cô ấy còn đi liên hệ với người bạn gái bị phản bội kia.

Các nàng đều là người bị hại.

Thẩm Nịnh Nhược và Khâu Dạng đột nhiên cảm thấy cốt truyện này có chút quen thuộc.

Chờ uống một chai rượu, đề tài này mới chuyển qua, tới Khâu Dạng nơi này, là Việt Sở mở miệng trước.

"Dạng Dạng, em bên kia thì sao?" Việt Sở đã biết chuyện cấp trên và người yêu cũ của Khâu Dạng thông đồng, nhưng tiếp theo Khâu Dạng vẫn không có nói.

Khâu Dạng nghe vậy, đôi môi một nhấp, lắc lắc đầu: "Bây giờ em còn chưa có manh mối."

"Sự tình đã vượt qua suy nghĩ của em."

Thẩm Nịnh Nhược nâng tay lên xoa nhẹ đầu Khâu Dạng, đem chuyện Cù Ngôn nói ra, Khâu Dạng ở bên cạnh không có biểu tình gì, chỉ lẳng lặng nghe.

Chuyện này đã trôi qua mấy ngày, lúc trước không có để ý như vậy, Cù Ngôn chỉ thiếu nàng một lời giải thích và kết quả.

Chờ hai cái đều thông suốt, như vậy nàng liền có thể cùng Cù Ngôn hoàn toàn tách ra.

Ở đây ngoại trừ ba người Khâu Dạng và Thẩm Nịnh Nhược, nghe chuyện này càng ngày càng tức giận, đặc biệt là Nhạc Ngu uống quá nhiều rượu, cô ấy túm Bình Tử lên, liền đứng lên ——

"Thao!"

"Chị đây liền đi đánh người phụ nữ đó bất tỉnh!"

Việt Sở đứng lên chụp vai cô ấy: "Em bình tĩnh đi."

"Em bình tĩnh không được!" Nhạc Ngu phẫn nộ đến không được, "Em liền ba năm không thế nào liên lạc với Tiểu Khâu Dạng, sao hiện tại bên cạnh em ấy nhiều sài lang hổ báo như vậy a?"

Diêu Dao ôm Bình Tử đứng lên, cũng nói một tiếng: "Cô ngồi xuống trước đi, Dạng Dạng bên này sẽ được giải quyết."

"Những người đó, một người đều trốn không thoát."

Nhạc Ngu rũ đầu nhìn Khâu Dạng, Khâu Dạng cũng lộ ra một nụ cười trấn an cô ấy, lúc này cô ấy mới một lần nữa ngồi xuống.

"Không cần lo lắng."

"Em sẽ rất nhanh có thể giải quyết chuyện này."

Đây cũng là Khâu Dạng tự an ủi chính mình, "rất nhanh" là nhanh đến chừng nào? Nàng không biết.

Sau khi chuyện này được giải quyết thì sao? Nàng cũng không phải rất rõ ràng.

Bởi vì buổi tối uống chút rượu, đêm nay Khâu Dạng đi vào giấc ngủ rất nhanh, hơn nữa ngủ một giấc rất ngon.

Chỉ cần không mơ thấy ác mộng, liền tính là ngủ ngon.

Chờ vừa mở mắt, liền đến thứ hai.

Lại đến lúc phải đi làm.

Khâu Dạng nghĩ đến còn phải đối mặt với Cù Ngôn, liền có chút đau đầu, Thẩm Nịnh Nhược đã nhìn ra, ngay lập tức ôm nàng, lại quan tâm hỏi: "Có cần xin nghỉ không?"

Khâu Dạng lắc đầu: "Không cần."

"Ngộ nhỡ em bỏ lỡ chuyện đặc sắc gì thì sao."

Trong mắt Thẩm Nịnh Nhược hiện vẻ đau lòng, lại không khỏi tự hỏi Văn Nguyên rốt cuộc có thể được hay không, sao tốc độ lại chậm như vậy chứ?

Đường đường là tổng giám đốc muốn giải quyết một giám đốc bộ phận, vẫn là rất dễ dàng.

Khâu Dạng không nóng vội, nàng biết Văn Nguyên khẳng định sẽ có suy tính của bản thân, hơn nữa bản thân nàng hiện tại cũng có chút nguy hiểm.

Không biết Văn Nguyên mấy ngày nay có phải còn sẽ quan sát nàng hay không.

Lại đến cuối tháng, chờ qua hôm nay, liền đến ngày 1 tháng 6.

Khâu Dạng cảm thấy nửa cuối tháng này đến cũng rất mệt mỏi, hoàn toàn có thể so sánh với nửa đầu tháng 3 khi mới chia tay.

Nàng không nghĩ tới sau khi chia tay còn có nhiều chuyện phải đối mặt như vậy.

Đây hết thảy đều vượt qua nàng dự tính của nàng.

Tâm tình Khâu Dạng khó tránh khỏi có chút trầm trọng, rồi lại không thể bị nhìn ra tới, sắc mặt nàng vẫn như thường, tới dưới lầu công ty chờ thang máy.

Hôm nay lại tương đối vừa khéo gặp được Cù Ngôn.

Cù Ngôn thấy Khâu Dạng liền cười cười, cô ấy nâng cổ tay mình lên, mắt nhìn đồng hồ: "Vẫn còn tám phút, Dạng Dạng, hôm nay em đến khá sớm đó."

Mà lực chú ý Khâu Dạng đều đặt ở trên đồng hồ mới của cô ấy, đây là một con đồng hồ giá trị xa xỉ.

Nội tâm Khâu Dạng phức tạp, nàng đoán được đại khái là anh trai Đào Tư Nhàn mua cho Cù Ngôn, tưởng tượng đến thái độ Đào Tư Nhàn đối với Cù Ngôn......

"Đúng vậy."

"Đây đều cuối tháng rồi, phải phát tiền lương."

Khâu Dạng giơ lên một nụ cười tươi, nói được một hồi sự rất giống như vậy.

Ngày công ty Vạn Danh phát tiền lương chính là ngày cuối cùng của mỗi tháng, gió mặc gió, mưa mặc mưa.

Thang máy mở ra, hai người bước vào trong, đầu ngón tay Cù Ngôn đang bùm bùm gõ màn hình di động, dáng vẻ rất bận.

Khâu Dạng cũng không nói tiếp nữa.

Nàng cảm thấy Cù Ngôn hiện tại một chút lo lắng đều không có, dường như việc Bành Khai Miểu từ chức đối với Cù Ngôn mà nói, là một chuyện tốt.

Khâu Dạng nghĩ nghĩ, đứng ở góc độ của Cù Ngôn mà xem, đây quả thật là một chuyện tốt.

Khâu Dạng lặng lẽ thở ra một hơi, nàng hiện tại cảm thấy cùng Cù Ngôn hít thở cùng một không gian, cũng làm nàng không thoải mái.

Như là hít vào đi không phải dưỡng khí, mà là loại khí độc hại.

Nàng chung quy vẫn là rất để ý chuyện này.

Ít nhất nàng cần một công đạo.

Trở về vị trí làm việc, họp buổi sáng.

Văn Nguyên hôm nay cũng tới phòng họp, biểu tình cậu lạnh nhạt xa cách, chỉ có lúc hướng về phía Khâu Dạng, mới có hòa hoãn.

Sau khi họp buổi sáng xong, không biết Cù Ngôn nhận được tin tức gì, cô ấy cả người thoạt nhìn rất vui vẻ, khi rót nước thì khẽ ngân nga.

Khâu Dạng:......

Nàng thẳng thắn, nàng thực không thích thấy bộ dạng Cù Ngôn phúc đắc chí càn rỡ này.

Chính là......

Chính là nàng hiện tại có thể làm cái gì chứ?

Giáp mặt tìm Cù Ngôn giằng co nói chuyện, khả năng đối phương cũng không phải không có chết cắn cũng không thừa nhận.

Khâu Dạng đầu óc loạn thành một đoàn, rõ ràng ngày hôm qua khi chơi mật thất, luôn có thể tạo được tính tác dụng mấu chốt, hiện tại suy nghĩ lại như bị ngăn chặn, nàng cái gì cũng không nghĩ ra được.

Tề Dung thấy sắc mặt Khâu Dạng không được tốt lắm, lại đây quan tâm hỏi: "Dạng Dạng, làm sao vậy?"

"Không sao, chị Tề." Khâu Dạng lắc lắc đầu, miễn cưỡng mà cười một chút.

Tề Dung đứng lên, lấy ly qua cho Khâu Dạng: "Chị đi rót cho em ly nước, em cứ từ từ uống chút nước."

"Cảm ơn." Khâu Dạng cười rất chân thành, Tề Dung người này không có ý xấu gì, Khâu Dạng và cô ấy cũng không thân thiết lắm.

Giữa các nàng, sẽ không giống với Cù Ngôn.

Nhưng Tề Dung mới vừa đem nước đặt ở trên bàn, Khâu Dạng còn chưa kịp uống, liền thấy thư ký Lâm đi vào văn phòng, gõ bàn Khâu Dạng: "Bộ trưởng Khâu, vào văn phòng Văn tổng một chuyến."

"...... Được." Khâu Dạng khó tránh khỏi có chút thấp thỏm.

Tề Dung nghi hoặc mà nhìn Khâu Dạng, Khâu Dạng lắc đầu với cô ấy, tỏ vẻ bản thân cũng không biết đã xảy ra cái gì.

Văn phòng Văn Nguyên ở tận cùng bên trong, phải đi một đoạn mới có thể đến, Khâu Dạng nhìn sau lưng thư ký Lâm, trong đầu hiện lên các loại phỏng đoán, nhưng nàng không có một đáp án chính xác.

Tới trước cửa phòng tổng giám đốc, Khâu Dạng nói cảm ơn với thư ký Lâm, lúc này mới gõ cửa.

"Vào đi." Giọng Văn Nguyên truyền ra.

Khâu Dạng đẩy cửa ra, liền thấy Văn Nguyên ngồi ở trước bàn làm việc, vẻ mặt ngưng trọng, trước mắt cậu bày một tập hồ sơ.

Trực giác nói cho Khâu Dạng, tập hồ sơ này, có liên quan đến bản thân.

Mí mắt nàng nhảy một chút, ra tiếng hô: "Văn tổng."

Văn Nguyên đem bút máy chỉ chiếc ghế mềm trước bàn, biểu tình cậu nhu hòa: "Ngồi đi."

Khâu Dạng ngồi xuống, khó khăn mà nuốt nước bọt.

Văn Nguyên đem thân thể của mình khuynh về phía trước, cậu ấy gần gũi mà thấy Khâu Dạng nỗ lực che giấu khẩn trương.

"Tuần trước Bành Khai Miểu chủ động xin từ chức." Văn Nguyên cũng không tính toán vô nghĩa, liền trực tiếp nói với Khâu Dạng, "Giám đốc Cù ngay từ đầu còn có chút thấp thỏm, nhưng hiện tại lại khôi phục về bộ dạng lúc trước, đại khái là cảm thấy chuyện này cùng bản thân cô ta không có quan hệ, hơn nữa...... Tình trường đắc ý? Cô ta hôm nay thoạt nhìn khí thế càng tăng lên."

Khâu Dạng không biết Văn Nguyên muốn biểu đạt cái gì, nàng "ừm" một tiếng: "Đúng vậy."

"Bành Khai Miểu nói cô ta đang kết giao với một người đàn ông khác, người đàn ông kia là tổng giám đốc của một công ty nào đó."

"Tôi có nghe thấy điều đó." Văn Nguyên đôi mắt cong hạ.

Lần này làm Khâu Dạng cảm thấy, Văn Nguyên cùng mặt mũi của mình xác thực có chút giống nhau, lời Cốc Lam nói tựa hồ không thái quá như vậy.

Nàng như là đang nhìn vào hai mắt của mình.

Văn Nguyên đem tập hồ sơ đẩy về phía trước, lông mày cậu dương lên: "Nhưng tôi, càng không muốn cô ta được như ý."

"Mở ra xem xem."

Khâu Dạng nâng đôi tay lên, nàng đem tập hồ sơ lại kéo về phía chính mình, đầu tiên là nhìn Văn Nguyên, lúc này mới đem hồ sơ mở ra.

Đập vào mắt chính là một tờ giấy A4 bình thường, nhưng không bình thường chính là nội dung bên trong.

Đây là ——

Đây là thông báo Cù Ngôn bị công ty sa thải.

Khâu Dạng nhìn cái tiêu đề, liền không khỏi ngẩng đầu lên nhìn Văn Nguyên.

Văn Nguyên vẻ mặt nghiêm túc: "Căn cứ theo điều thứ 39《 Luật Hợp đồng lao động của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa 》, Cù giám đốc Cù Ngôn đã vi phạm nghiêm trọng nội quy và quy định của công ty, hiện ban xử phạt sa thải.".

||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||

Khâu Dạng lại cúi đầu, nhìn kỹ nội dung trên giấy.

Văn Nguyên nhìn đỉnh đầu nàng, thấp thấp mà hô một tiếng: "Chị."

"Có muốn cùng em đến bảng thông báo để dán thông báo này không?"