Hãy Gọi Ta Là Quỷ Sai Đại Nhân

Chương 29: Thiếp thân?



Chẳng qua, bọn hản không biết được quyết tâm của Tô Doãn Sâm. Nếu là quỷ sai dưới câu được hồn mà bản thân không có được thưởng điểm tiến hóa thì không nói gì, có lẽ Tô Doãn Sâm sẽ không yêu cầu nghiêm khắc như vậy.

Nhưng hiện tại, khi hẳn biết Câu hồn quỷ sai dưới trướng mà câu được hồn thì mình cũng có điểm tiến hóa, vậy còn nói gì nữa?

Nghỉ ngơi?

Các ngươi đều nghỉ ngơi thì ai kiếm điểm tiến hóa cho ta? Các thuộc tính của ta không tăng lên nữa sao?

Cho đến giờ phút này, Tô Doấn Sâm mới hiểu được tâm trạng của những nhà tư bản ở kiếp trước, nhân viên nghỉ một ngày, chính là tổn thất của ta, tại sao ta lại để cho ngươi nghỉ chứ?

Con mẹ nó, đúng là quá ác!

'Tô Doãn Sâm cười ha ha, nhưng lại thật đã. Hắn muốn câu hồn thì câu, không muốn câu hồn thì cả ngày uống rượu nghe: nhạc, vẫn có tiểu quỷ giúp mình kiếm điểm tiến hóa, vậy tại sao không áp bức chứ?

Nhưng những câu hồn quỷ sai này thật sự quá lười biếng, khiến lễ nghi của Địa phủ sắp sụp đổ, ở tam giới không có chút địa vị nào.

“Đầu giải tán đi!” Lúc này, Tô Doãn Sâm vung tay lên, chúng quỷ sai rời đi với vẻ mặt u ám.

“Tô Doãn Sâm, ngươi đúng là thứ không ra gì.”

“Đồ chó má, sớm muộn gì cũng có ngày ngươi sẽ xuống địa ngục.”

“Tô Doãn Sâm, ta muốn hỏi thăm sức khỏe tám đời tổ tông nhà ngươi!”

“Tô Doãn Sâm, lương tâm của ngươi thật bị chó tha rồi, khi còn sống chắc cũng thứ tạp chủng.”

Sau khi rời khỏi ty điện của ty mười chín, rất nhiều quỷ sai không khỏi chửi ầm lên.

“Nhỏ tiếng một chút, nếu bị Ty Quân nghe được, chỉ sợ sẽ gây khó dễ cho chúng ta đấy.”

Nghe vậy, đông đảo quỷ sai thay đổi sắc mặt, cẩn thận nhìn chung quanh, nhanh chóng câm miệng.

Tuy rằng bọn họ hận không thể xé xác Tô Doãn Sâm ra mà ăn, nhưng chẳng phải vẫn cần kiếm sống dưới trướng của hắn sao?

“Haiz, tầng lớp quỷ sai ở dưới đáy như chúng ta, thật sự là không có quỷ quyền mà, cho dù bị bóc lột, cũng không có chỗ để giải oan.” Có quỷ sai than thở.

“Đúng vậy, biết làm sao được? Không làm ư? Trong mộ của ta còn có hai quỷ nhỏ đang chờ nuôi nữa.”



“Ta thường xuyên dạy tiểu quỷ của ta, nhất định phải học tập luật âm cho tốt, ngày sau đến làm tiểu phán quan của ty xét xử, mỗi ngày cũng không cần phải mạo hiểm quỷ mạng lên dương gian như chúng ta. Mỗi ngày mệt chết mệt sống, cũng kiếm không được mấy công đức.”

“Đúng vậy, ty xét xử vẫn thoải mái hơn, nếu không được thì ty trị ác cũng được nữa. Tuy răng hơi bẩn, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng.”

“Ai mà chẳng nghĩ thế, ta sẽ cho con ta đến ty địa ngục, trấn thủ ty địa ngục. Có điều, quỷ bình thường không có chịu nổi luồng sát khí của ty địa ngục.”

Dưới một loạt cảm xúc bất đắc dĩ, uất ức, tức giận, mắng chửi, thở hổn hển của chúng quỷ, cuối cùng lắc đầu đi về phía quỷ môn quan.

Ty Quân đã quyết định như vậy rồi, bọn họ chỉ có thể chấp hành, ngoài việc đến chỗ chưởng ty tố cáo, nhưng có ai dám chứ?

“Ty Quân, ty chức là Nguyên Xuyên, là thị quan của ngài, trước tiên để ty chức dẫn ngài đi xem hành cung của ngài.”

“Hành cung?”

“Đúng vậy, bây giờ ngài là Ty Quân, không cần ở trong cái nghĩa địa nhỏ kia nữa”

Nói xong, đã đưa Tô Doãn Sâm đến một khu nghĩa địa lớn của âm phủ.

Rất nhanh, bọn họ đã đến một nghĩa trang, nơi chứa những ngôi mộ nguy nga, vô cùng uy nghiêm. Mỗi một ngôi mộ đều cao tầm ba mươi trượng, hơn nữa đất đai vô cùng rộng lớn.

'Thậm chí, Tô Doãn Sâm còn nhìn thấy có quỷ nữ ở trong nghĩa trang này. Mỗi người bọn họ đều mặc quần áo hở hang, bộ ngực to lớn, vóc dáng có lồi có lõm, da trắng nõn nà. Nếu không phải trên người có những sợi quỷ khí, hẳn còn cho rằng họ là nữ tử gánh hát ở dương gian.

“Những quỷ nữ này làm gì vậy?” Tô Doãn Sâm nhìn vào trong nghĩa trang.

“Là thế này, âm phủ có rất nhiều âm linh cấp thấp, khi nương nương chưa có diễn hóa luân hồi thì khäp U Minh toàn là âm linh. Bọn họ do cõi âm thai nghén ra, đều có âm thọ, lúc âm thọ chưa hao hết thì không thể vào luân hồi.”

“Có một số âm linh thành quỷ sai Địa phủ, mà một số không được may mản như vậy, vì kế sinh nhai, không ít quỷ nữ đã thành nữ tử phong trần”

“Vậy bọn họ tới đây..."

“Đa số Ty Quân đều cần sĩ diện, không muốn đến quỷ kỹ viện nên bảo họ đến nhà mua vui, nếu ngài Ty Quân muốn...”

“Hừi Ta nào phải loại người đó?” Tô Doãn Sâm giận dữ, liếc mắt đánh giá đám quỷ nữ này một phen, lặng lẽ phán xét, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ.

Sau đó, dưới sự dẫn dắt của thị quan, hẳn tiến vào ngôi mộ lớn thuộc về ty mười chín.

Vừa đi tới cửa mộ đã thấy có mấy nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, dáng người kiêu ngạo, bộ ngực to lớn hành lễ.

“Thiếp thân bái kiến Ty Quân!”

“Thiếp thân?” Tô Doãn Sâm sửng sốt, nhìn Nguyên Xuyên bên cạnh.

“Ty Quân, là thế này, nơi đây chính là chỗ ở của Ty Quân đời trước. Hiện tại ngài trở thành Ty Quân mới, dựa theo quy định, ngài có thể thừa kế tất cả của hắn ta”

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!