Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy

Quyển 1 - Chương 4



" Tiên sinh"

Âu Dương Thụy nghe tiếng kêu vừa nén khó chịu vừa mềm mại của Diệp Sở Ly, thân dưới cũng bắt đầu không ổn rồi.

" Tiên sinh, khó chịu quá!"

Diệp Sở Ly trong đầu loạn một đống vừa ôm cổ Âu Dương Thụy cọ tới cọ lui vừa chảy nước mắt. Âu Dương Thụy trầm mặt, ánh mắt đen tối không rõ, nắm lấy hai tay Diệp Sở Ly kéo lên đỉnh đầu, áp lên người Diệp Sở Ly hôn một cách cuồng bạo.

Trên giường cảnh xuân rập rờn cấm trẻ dưới 18 tuổi ( Mặc dù tác giả chưa đủ 18)

____ đây là khoảng cách trí tưởng tượng của độc giả_____

Cuộc hoan ái kéo dài đến gần sáng, Diệp Sở Ly mới mệt mỏi ngất đi. Âu Dương Thụy giúp Diệp Sở Ly tẩy rửa cơ thể lại bế cậu lên giường ngủ. Nhìn khuôn mặt mệt mỏi hốc mắt hồng hồng của người trong lòng, Âu Dương Thụy thâm trầm, nhấc điện thoại gọi điện.

" Kiểm tra xem là ai hạ thuốc!"

Hạ lệnh xong lại ôm lấy Diệp Sở Ly ngủ, Âu Dương Thụy hắn không phải người vô trách nhiệm, nêu đã như vậy liền chịu tránh nhiệm thôi. Dù sao thì chỉ cần là con mèo này hắn tình nguyện chịu trách nhiệm.

Lúc Diệp Sở Ly tỉnh lại đã là nửa đêm, toàn thân đau nhức, đặc biệt là nơi tư mật kia, động một chút cũng không muốn động. Diệp Sở Ly đau đến khẽ rên chợt nghe thấy tiếng cười nhẹ nhẹ bên cạnh, quay sang nhìn thấy Âu Dương Thụy chống tay nhìn mình cười cười. Diệp Sở Ly tức giận trừng to mắt, mở miệng định nói chuyện.

"..."???? Diệp Sở Ly ngơ, mất tiếng???

Âu Dương Thụy nhìn lại càng buồn cười, Diệp Sở Ly lại trừng một cái nữa.

" Được rồi, em đừng trừng tôi như vậy nữa, không thì tôi không biết mình lại làm ra hành vi thiếu đạo đức nào nữa đâu"

Diệp Sở Ly dỗi quay người, đau nhức toàn thân truyền đến lại nằm lại về chỗ cũ nhích cũng nhích không được.

Âu Dương Thụy cảm thấy thật vui vẻ, vòng tay ôm Diệp Sở Ly " Đói chưa, em ngủ cả ngày rồi, nên ăn cái gì đã. Dưới nhà hầm canh cho e, tôi xuống dưới lấy, em nằm đây một lúc được không?"

Diệp Sở Ly khẽ gật đầu.

Âu Dương Thụy xuống bếp hầm lại canh mang lên cho Diệp Sở Ly. Diệp Sở Ly ở trên phòng nhắm mắt nghỉ ngơi.

[ Hệ thống: Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn tối cao + 5000 điểm]

[ Diệp Sở Ly: Hệ thống, có phải mày xảy ra vấn đề gì không?]

[ Hệ thống vẫn bình thường, xin ký chủ yên tâm làm nhiệm vụ ]

Diệp Sở Ly trong lòng không ngừng suy đoán. Hệ thống ngay lúc cấp bách lại không liên hệ được, hại hắn....thế này. Chẳng khác gì bán thân đổi điểm cả, Diệp Sở Ly trong lòng cực kỳ khó chịu.

[ Diệp Sở Ly: Hệ thống, tổng điểm bây giờ có bao nhiêu? ]

[ Hệ thống: 5050 điểm, trừ đi số điểm đổi giá trị nhan sắc của ký chủ]

[ Diệp Sở Ly: số điểm còn lại dùng để tăng độ nhạy cảm khứa giác, thính giác, vị giác, giá trị vũ lực, giá trị trí lực, giá trị nhan sắc tăng bình thường]

[ Hệ thống: Ký chủ IQ của ngài 175 vẫn cần tăng sao?]

[ Diệp Sở Ly: Thôi]

Diệp Sở Ly âm thầm nhịn đau chờ Âu Dương Thụy. Ngay từ đầu Diệp Sở Ly đã ấp ủ âm mưu tán anh này rồi, nhất định phải bắt vào tay, cực phẩm nhường này, Diệp Sở Ly kết rồi. Nay lỡ xxx Diệp Sở Ly cũng cảm thấy là mình lợi dụng người ta. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Sở Ly vẫn không hài lòng, cậu đây là bị hạ thuốc a chứ không phải là tỉnh táo làm nha, Diệp Sở Ly thở dài âm thầm than thật tiếc. Hoàn toàn quên mất bây giờ ai liệt giường đến cả nói cũng không nói được.

Âu Dương Thụy đẩy cửa phòng, đem canh hầm đút cho liệt sỹ Diệp Sở Ly ăn hết một bát. Sau đó ôm ôm bạn lớn trò chuyện ban đêm.

" Sở Ly Sở Ly, bao giờ cổ họng em mới khỏi nhỉ?"

Diệp Sở Ly bắn cho Âu Dương Thụy một ánh mắt " Do ai?"

Âu Dương Thụy vùi đầu vào hõm vai Diệp Sở Ly hít hít, nhỏ giọng nhận tội " Diệp Sở Ly, xin lôi, tôi không nên nhân lúc em bị như vậy đối với em làm chuyện đó. Nhưng mà nếu tôi không làm vậy, em tỉnh lại có khả năng sẽ chịu tác dụng phụ của thuốc trở thành đần độn, tôi lại không muốn người khác chạm vào em. Cho nên.... xin lỗi!"

Diệp Sở Ly im lặng, không biết người này còn chủ động nhận lỗi nữa cơ đấy. Âu Dương Thụy thấy Diệp Sở Ly ngồi im, nghĩ rằng cậu giận rồi lại càng tích cực giải thích.

" Anh xin lỗi, anh sẽ chịu mọi trách nhiệm mà. Em giận rồi sao Sở Ly. Em giận rồi thì đánh anh đi, đừng im lặng như vậy được không?"

Diệp Sở Ly kinh ngạc, trong lòng tự nhiên có chút gì đó ngọt ngào. Cảm thấy như thế này rất tốt, nam nhân vốn dĩ lừa mình giờ tích cực giải thích như vậy, Diệp Sở Ly phá lệ tha cho một lần.

Âu Dương Thụy chú ý động tác của Diệp Sở Ly, thấy cậu quay lại, tưởng rằng sẽ đánh mình thật, ai ngờ Diệp Sở Ly quay lại ngước mắt nhìn mình một cái, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi Âu Dương Thụy, sau đó lại dụi dụi tìm một vị trí thoải mái trong lòng nam nhân, ngiêng đầu ngủ tiếp. Âu Dương Thụy đơ rồi, không nghĩ Diệp Sở Ly sẽ như vậy. Chính xác một kích làm Âu Dương Thụy hỏng rồi, hắn cảm thấy lòng mình ngọt ngọt. Tâm trạng vui vẻ không kiềm chế được, ôm mặt Diệp Sở Ly hôn liền mấy cái đổi lấy cái nhíu mày khó chịu của Diệp Sở Ly lúc này mới chịu buông ra cho con người ta ngủ.

Tối hôm nay chính là buổi tối quan trọng quyết định cả cuộc đời của Âu Dương Thụy, cũng chính là thời điểm Âu Dương Thụy đưa ra một quyết định trọng đại nhất cuộc đời.

________________________

Sáng sớm Hôm sau dậy, Diệp Sở Ly cảm thấy thật đói bụng, cơ thể vẫn còn đau nhức nhưng không nghiêm trọng như hôm qua, cổ họng có chút thông thuận rồi, chỉ là hơi khàn khàn, chỗ kia....cũng không có khó chịu, chắc hôm qua Âu Dương Thụy bôi thuốc giúp, cái mặt già của Diệp Sở Ly hơi hơi đỏ lên.

Đánh răng rửa mặt, Diệp Sở Ly đi xuống lầu kiếm đồ ăn lại bất ngờ nhòn thấy người đáng lẽ nên ở công ty giờ lại ngồi trên sofa phòng khách xử lý công việc. Âu Dương Thụy thấy Diệp Sở Ly xuống, vẫy vẫy tay kêu cậu lại đây. Diệp Sở Ly đi đến ngồi xuống bên cạnh, lại được Âu Dương Thụy kéo vào lòng.

" Tiên sinh sáng nay không đi làm sao?" Diệp Sở Ly cất giọng khàn khàn.

" Em nói ít thôi, cổ họng vừa mới khỏi xong. Hôm nay tôi ở nhà bồi em, có đói chưa? "

Diệp Sở Ly gật gật đầu

Quản gia Tô đứng một bên nhìn hết lần này đến lần khác, trong lòng không khỏi sầu lo. Ông không phải không biết, chỉ nhìn mối quan hệ hai người đột nhiên trở nên thân thiết hơn, lại nhớ hôm đó thiếu gia đưa cậu Diệp về nhà là biết, trong lòng ông lo lắng không dám nói nhưng ẩn ẩn cảm thấy như vậy cũng không có gì không hợp lý.

Nhìn thấy Diệp Sở Ly gật đầu, quản gia Tộ tự mình đi lấy đồ ăn sáng, bưng gia đĩa bánh kếp cùng một cốc sữa tươi không đường đúng sở thích của Diệp Sở Ly. Âu Dương Thụy cũng không có ý thả Diệp Sở Ly ra, cứ để cậu ngồi trong lòng mình ăn sáng còn mình thì cứ xử lý đống công văn không mấy quan trọng mà đau đầu kia.

Diệp Hinh Nhiên cùng Bác Văn về đến nhà sau hôm đấu giá liền lập tức cho người điều tra lại xem Diệp Sở Ly đã chết thật hay chưa, và người đi cùng Âu Dương gia chủ có dung mạo cực giống Diệp Sở Ly rốt cuộc có quan hệ thế nào với Diệp Sở Ly và Âu Dương Thụy. Âu Dương Thụy là người cực kỳ tài giỏi, cũng cực kỳ đáng sợ, Diệp Hinh Nhiên cô ta chọc không nổi, nhưng điều tra thân phận thanh niên thì lại dễ như trở bàn tay. Âu Dương Thụy cũng đã lường trước được điều này từ rất lâu trước đây, đã cho người thu sếp thân phận ổn thỏa cho Diệp Sở Ly, cho nên đến khi tư liệu của Diệp Sở Ly vào tay Bác Văn và Diệp Hinh Nhiên thì chỉ còn thân phận em trai sinh đôi của Diệp Sở Ly mà thôi. Diệp Hinh Nhiên cầm tư liệu trong tay một lần nữa thở phào nhẹ nhõm

" Hóa ra còn là một người em trai song sinh, thảo nào giống như vậy mà tính cách lại khác như thế"

" Diệp Sở Ly kia đúng là đã chết, anh kiểm tra camera khu vực lúc đó không thu được lúc mọi chuyện xảy ra nhưng lại thu được hình ảnh hai gã áo đen khiêng bao tải lớn bên trong có người ném xuống biển, cái tay lộ ra đeo đồng hồ cùng mặc áo của Diệp Sở Ly, một góc mặt lộ ra cũng là Diệp Sở Ly. Hắn ta xác thực đã chết."

" Anh yêu, lần này chúng ta có thể yên tâm được rồi. "

" Vẫn là bởi em tài giỏi!"

Bác Văn cùng Diệp Hinh Nhiên chưa nói được mấy câu liền quấn lấy nhau, ngay tại bàn làm việc mà làm chuyện đỏ mặt.

Âu Dương Thụy vẫn luôn theo dõi động thái của hai người kia, lần này bộn chúng sai người điều tra thận phận bảo bối đều nằm trong dự đoán của Âu Dương Thụy. Hắn vốn là cố tình dẫn Diệp Sở Ly đến hội đấu giá để cho hi người kia nhìn thấy, cố ý khiến bọn chúng sợ hãi, sau đó lại khiến chúng buông lỏng cảnh giác, buông thả mà thực hiện mấy kế hoạch kia. Tất cả đều trong dự liệu của Âu Dương Thụy, hắn đứng xem hai người diễn trò hề, bản thân lại là người điều khiển cả vở kịch. Bảo bối của hắn, muốn động liền động sao, đúng thật là biết mơ mộng.

Nói đến ân oán của Âu Dương Thụy với Diệp Hinh Nhiên liền không biết nên bắt đầu từ đâu nữa. Ba năm trước, Âu Dương Thụy vốn còn có một cô em gái rất đễ thương, chính là được anh trai cưng chiều mà lớn lên. Hai người mồ côi từ nhỏ, sống cùng ông bà nội, bây giờ bà nội đã mất, chỉ còn ông. Âu Dương Thụy phải gánh vác gia tộc từ rất sớm, vừa là anh trai, vừa là bố, nuôi dưỡng em gái đến ngây thơ hiền lành, cưng như bảo vật. Năm đó, cô em gái này nói mình thích một người con trai, cố gắng theo đuổi, mỗi ngày đều thật vui vẻ, thái độ của người kia không từ chối cũng không chấp nhận. Nhưng Âu Dương Thụy biết, thời điểm đó, người con trai kia đã có bạn gái rồi. Âu Dương Thụy phần nộ, muốn cho em gái thấy rõ bộ mặt thật của tên này nhưng em gái của anh không hề muốn người kia biết thân phận của mình, nói người đó chỉ thích con gái hiền lành, gia thế bình thường, căm ghét hắc đạo, cô không muốn anh mình đi gặp người kia. Ngưng đến một ngày, Âu Dương Thụy nhận ra trạng thái của em gái mình không đúng, càng ngày càng âm trầm, càng ngày càng ít nói, bác sĩ nói cô bị bệnh trầm cảm do chịu kích thích tổn thương tinh thần quá mức. Âu Dương Thụy điều tra, đến khi kết quả đến tay, em gái của anh đã cắt cổ tay tự tử. Nguyên nhân chính là, tên đàn ông kia đưa em ấy đến nơi không sạch sẽ, hạ thuốc, để em ấy hầu hạ một đám người ghê tởm đổi lấy quan hệ hợp tác cho công việc của người kia, đến khi cô chạy thoát ra, tận mắt trứng kiến hắn cùng bạn gái mây mưa, tình thần cô chính thức sụp đổ. Người kia là ai hả, chính là chàng trai văn nhã mới nổi trong giới thượng lưu Bác Văn của chúng ta. Còn cô bạn gái kia, không cần nói cũng biết, ả chính là Diệp Hinh Nhiên hay nói đúng hơn ả là người hiến mưu, Bác Văn là người thực hiện. Âu Dương Thụy từ đó liền chơi đùa với hai người này, đám người động vào em gái anh, hoặc là đền một tay một chân, hoặc là đền mạng. Nhưng hai người này, Âu Dương Thụy đặc biệt có kiên nhẫn chơi đùa đến cùng. Không phải thích chơi đùa em gái anh sao? Tốt, để Âu Dương Thụy hắn cho các người biết, thế nào mới là chơi đùa một cách chân chính

( Tác giả muốn nói, xong chương này sẽ có phiên ngoại vụ bỏ thuốc nha mn)