Hệ Thống Đang Báo Hỏng

Chương 73: Thế giới thú nhân 17



Bây giờ… chỉ còn lại hai người kia.

Dựa theo bối cảnh trong game, ác linh phải là boss mạnh nhất, ngay cả những boss thế giới cần có mấy chục người, hơn trăm người đánh đều là đàn em của nó, chỉ một chữ “trâu” sao mà đủ diễn tả?

Ân Triển nhìn thoáng qua lượng máu:

“Bình tĩnh nào, lượng máu không quá đáng sợ.Một là thương thế của gã vẫn chưa khỏi, hai là thật ra gã cũng không mạnh đến thế.Ừm, chắc cũng cỡ boss thế giới cấp 50.”

Mọi người phát điên: “… Vậy chúng ta cũng đánh không nổi có được không hả!”

Vùng đất có mỹ thực nằm giữa hai tòa thành lớn, bình thường rất nhiều người chơi đi ngang, nhìn thấy thế đều vô cùng khiếp sợ, lập tức chụp hình gửi lên kênh thế giới.Mọi người xem xong cũng sốc theo, vội vàng chạy tới vây xem, chẳng bao lâu đã có một đám  người đứng đông nghẹt.

Trong đó có một số người của bang Hắc Kỳ bang định lên giúp đỡ, nhưng lại phát hiện bọn họ không có cách nào gia nhập đội ngũ, còn nếu đứng ở bên cạnh đánh  lực công kích lại hoàn toàn vô dụng, chỉ có thể rút lui.Người của bang Bạch Long cũng chạy đến, thấy như thế cũng biết mà không có đi qua, tụ chung một chỗ cùng bang Hắc Kỳ cổ vũ cho bọn họ.

Hiện giờ đang gần cuối kỳ, rất nhiều người đều phải ôn tập.

Trong tiểu đội của Đường Du chỉ có mười người, bao gồm cậu, Ân Triển, Cố Kỳ, Diệu Vũ, Lam Điện, Lang Vương, Lão Tử Là Thích Khách, Khuynh Thế Tiểu Hồ và hai tên nồng cốt của bang Hắc Kỳ, hơn nữa chỉ có một vú em là Khuynh Thế Tiểu Hồ.

Tình hình vô cùng gay go.

Dựa theo mọi lần là Ân Triển khống chế cừu hận, Đường Du theo sát phía sau bắn ra công kích mạnh mẽ.Cố Kỳ thay bộ đồ bạch thỏ nhận được trong nhiệm vụ ẩn đầu tiên, Diệu Vũ thì vẫn luôn làdùng  thần khí, lực công kích không thể xem thường. Phần lớn bọn họ cũng không phải lần đầu tiên phối hợp, nên rất ăn ý.Dư lại hai gã vốn là là nồng cốt, nên năng lực tùy cơ ứng biến rất tốt, bởi vậy rất nhanh bắt được nhịp độ.

—— Nhưng bao nhiêu đây vẫn không đủ.

Lượng máu của ác linh không chỉ nhiều, lực công kích cũng rất sắc bén, chỉ dựa vào mười người bọn họ không có khả năng đánh  thắng nó. Lão Tử Là Thích Khách hỏi:

“Lẽ nào phải chết?”

Ân Triển cũng không hiểu lắm, tranh thủ lúc đánh quái nói: “Kéo dài một lúc thử xem.”

Mọi người không ý kiến, tiếp tục liều mạng công kích.

Người chơi vây xung quanh quan sát một lúc dần dần cũng phát hiện ra vấn đề.Có người muốn thử xem lượng máu của boss, phát hiện có nhấn mở được, hoảng sợ thốt lên:

“FML, mọi người xem lượng máu của boss kìa, đây là boss thế giới đó, mười  người làm sao mà đánh?”

“Tui phắc!”

“Thế giới này điên rồi!”

“Có khi cửa này không  đánh thắng được mà phải chết một lần?”

“Có thể lắm!”

[ loa ] Cuộc Sống Bay Cao: sao kênh thế giới lại im lặng, đang làm gì vậy trời? Không có ai trực tiếp hả? Ông đang trong phó bản không ra được a a a!

[ loa ] Phi Thường Khoái Hoạt: tui tới rồi nè! Đã thành công đến hiện trường, tình huống trước mắt là lượng máu của boss tương đương tầm boss thế giới cấp 50, lực công kích cũng cỡ cỡ đó.Bọn Nhạc Chính Hoằng chỉ có mười người, người chơi vây xem không thể hỗ trợ [ hình ảnh ]

Bên kia thoáng im lặng, sau đó một tin mới hiện lên

[ loa ] Cuộc Sống Bay Cao: ôi đệch, hình ảnh tràn ngập cảm xúc thế này sao có thể bỏ qua không xem a ha ha ha ha.Để tui thương lượng với đội viên rời khỏi phó bản mới được!

Mọi người: “…”

Lúc này Ân Triển đã kéo thù hận hơi bị lâu, lượng máu của bản thân  không ngừng tụt vèo vèo. Người chơi vây xem cũng liên tục đoán xem có phải sẽ chết, cũng gửi tin tức lên kênh lân cận.

Đường Du nhìn hắn: “Ca?”

Ân Triển luôn cảm thấy bọn  họ chưa chắc là sẽ chết, dù sao thần điểu cũng bị bắt rồi, nếu bọn họ không chống cự được, nhiệm vụ ẩn làm sao tiếp tục đây?

Nhưng mười người đánh boss thế giới đúng là người si nằm mộng, trừ khi có thể lợi dụng bản đồ… Suy nghĩ của hắn thay đổi nhanh như chớp, hắn thử dụ boss đi theo. Ai dè nó đi đến phạm vi nhất định thì không đuổi theo nữa, cừu hận lấp tức chuyển sang người Đường Du.Chỉ một chiêu thôi, máu của Đường Du thoáng chốc giảm xuống gần cạn đáy, may mắn nhờ Khuynh Thế Tiểu Hồ nhanh  tay buff máu.

Nhưng mà cậu chưa chết thì cừu hận vẫn còn trên người cậu.Boss lại nhanh tay bồi thêm  một chiêu, Đường Du lập tức ngã nhào.

Lúc Ân Triển phát hiện không dụ nó đi chỗ khác được thì đã quyết định chết một lần thử xem.Hắn bảo bọn  họ không cần tiếp tục chống cự.Mọi người đã sớm chịu không xiết, nghe thế liền lập tức chờ xử lý.Khi người cuối cùng vừa chế, bọn họ đều được đưa ra phạm vi công kích của boss, đồng thời sống lại.

Lão Tử Là Thích Khách: “Thì ra phải chết thiệt đó”

Ân Triển nói: “Thật đáng tiếc, không phải.”

Lão Tử Là Thích Khách nói: “Hả?”

Ân Triển nhắc bọn họ xem bảng nhiệm vụ.

Mọi người vội nhìn xem, không biết lúc nào trên đó đã có thêm nhiệm vụ mới: tiêu diệt ác linh (1/3)

Lam Điện hỏi: “1/3 là ý gì đây? Chết ba lần?”

“Ngươi cảm thấy có thể dễ dàng như vậy à?”

Ân Triển nhướng mày, hắn vừa mới nghĩ nhiệm vụ ẩn cho dù hố cỡ nào thì ít nhiều cũng sẽ có gợi ý, giờ thì có rồi, hắn cười tủm tỉm:

“Tin tức tốt và tin tức xấu, các ngươi muốn nghe cái nào trước?”

Lão Tử Là Thích Khách nói: “Tin xấu trước đi.”

Ân Triển nói: “Tin xấu chính là 1/3 ở đây chắc là cho chúng ta ba cơ hội, cho nên chúng ta vẫn phải đánh boss thôi, cố lên.”

Mọi người: “Vậy còn tin tốt?”

Ân Triển cười: “Tin tốt là trong lúc chúng ta ra khỏi đó thì máu của boss hồi rất chậm.”

Vậy thì có ích gì chứ? Mọi người nhìn boss nhảy nhót ở giữa trung tâm, lại nhìn máu của nó, cả người đều không tốt.Lão Tử Là Thích Khách ngây thơ ảo tưởng bây giờ bọn họ có thể mời thêm người nhập đội, liền chạy đi tìm bang Bạch Long, nhưng hoàn toàn không được, yên lặng lại trở lại.

Người chơi vây xem chẳng hiểu gì cả, có người không nhịn hỏi thăm.

Đường Du nói: “Chúng tôi gặp phải một chuyện  rất nghiêm trọng.”

Người chơi hỏi: “Chuyện gì?”

Đường Du nói: “Ví dụ như thế giới cho bạn hai cơ hội, bạn phải làm sao mới có thể ngẩng cao đầu bước lên đỉnh cao của cuộc sống một cách đầy tôn nghiêm.”

Ngoạn gia nói: “Hả?”

Đường Du cũng không để ý nói cho họ nghe tình hình thực tế: “Nhiệm vụ bắt chúng tôi xử lý boss, bây giờ còn được đánh hai lần nữa.”

Người chơi nói: “… Nói giỡn ha!”

Đường Du không để ý tới bọn họ, chăm chú nhìn boss rồi nhìn ca cậu:

“Em nghĩ ra hai cách.”

Ân Triển cười nói: “Trùng hợp như thế, ta cũng nghĩ ra hai cách.”

Đường Du đến gần trao đổi ý kiến với hắn, phát hiện suy nghĩ của hai người hoàn toàn giống nhau. Ân Triển ôm cậu hôn hôn, rồi gọi đội viên cùng vào thương lượng bước tiếp theo kế hoạch. Mọi người nghe xong đều im lặng, cảm thấy kế hoạch thứ hai quá sức là dã man, nhưng đúng thật rất tốt. Ân Triển hỏi  Khuynh Thế Tiểu Hồ thời gian làm lạnh của kỹ năng hồi sinh, nhìn bọn họ:

“Nhớ kéo dài thời gian để vú em có thời gian làm lạnh kỹ năng.”

Mọi người gật đầu, vội vàng bắt đầu chuẩn bị.

Người chơi vây xem đã biết được tin bọn họ muốn sống chết với boss.Tất cả đều  không dám tin, trên kênh lân cận xuất hiện một loạt ngọn  nến rất là đồ sộ.

Có điều bọn họ thắp nến thì thắp nến, nhưng cũng suy nghĩ xem thế nào mới công lược được boss.Có người nói nếu đã có phạm vi công kích, vậy hay là đánh xong bỏ chạy, nhưng ngay lập tức bị mọi người chế giễu.Bởi vì khu vực chiến đấu rất lớn, chỉ cần bọn họ vừa vào sẽ lập tức rơi vào công kích của boss, quan trọng là lực đánh ra quá thấp, bọn họ vừa chạy đi máu của boss cũng phục hồi như cũ.

Người lúc nãy nói: “Nếu như dẫn boss tới sát mép thì sao? Một người ở bên trong kéo quái, những người còn lại đều đứng ở bên ngoài công kích.Như vậy vú em chỉ cần để ý một người thì tốt rồi.”

“Tuy rằng trên lý luận thượng nghe thì được lắm, nhưng tui vẫn cứ cảm thấy sẽ không dễ chút nào đâu, mọi người có nhớ vụ cà rốt…”

“Giờ ai nhắc lại cà rốt tui oánh đó -_-# “

“Các anh em bình tĩnh, chẳng qua gã muốn nói nhiệm vụ ẩn  này thiệt quái đản.”

“Cũng không phải tất cả nhiệm vụ ẩn đều kì quái như thế.Mọi người nhớ xem mấy nhiệm vụ trước kia rất bình thường rất dễ làm mà.Biết đâu lần này bọn họ cũng gặp được nhiệm vụ bình thường thôi?”

“… Bình thường phải đánh boss thế giới?”

Tất cả mọi người im lặng, có người rên rỉ tại sao nhiệm vụ ẩn không thể bình thường một chút như nhiệm vụ hằng ngày hay phó bản, đừng đáng ghét như thế được không! Kết quả người xung quanh hờ hững trả lời một câu nếu thế thì còn gì là nhiệm vụ ẩn, tất cả mọi người lại im lặng.

Bỗng nhiên có người kêu lên: “Bọn họ ra tay rồi!”

Mọi người lập tức hết hồn, vội vàng tập trung xem.

Biện pháp thứ nhất của Ân Triển và Đường Du là dụ boss đến sát mép, người còn lại thì đứng ở bên ngoài đánh.Đáng tiếc ý tưởng tuy là tốt đó, nhưng khi bọn họ thật sự bắt tay vào làm, lại phát hiện người đứng bên ngoài đánh công kích toàn bộ không có tác dụng, đành phải từ bỏ.

Tuy mọi người không nhìn thấy chữ “miss”, nhưng thấy bọn họ lại quay về khu an toàn, thì cũng đoán được đánh như thế không ổn.Mọi người lại tiếp tục sôi nổi bàn bạc, còn chưa nghĩ ra được ý gì, đã thấy bọn họ lại nhanh chóng tản  ra lấy boss làm tâm xếp thành vòng tròn.Sau  đó Ân Triển dẫn đầu xông vào bên trong rồi tiếp theo đến những người còn lại.

Mọi người không hiểu gì hết.

“Làm cái gì vậy ta? Có xếp thành vòng tròn hay không thì cũng vậy mà?”

“Ai biết… Bắt đầu kéo quái!”

Trong khi nói chuyện, Ân Triển đã bắt đầu chiến đấy, những người còn lại tiếp tục đi vào ben trong, khi cách boss tầm 5m thì dừng lại, nhìn Ân Triển cùng boss đánh nhau. Thực lực của Ân Triển không cần phải nói, năng lực khống chế quái rất mạnh, không để boss di chuyển quá xa, luôn trong trung tâm vòng tròn của họ.

Mọi người phát hiện vú em vẫn chưa buff máu cho Ân Triển, càng thêm không hiểu gì.Mọi người xôn xao bàn luận xem có phải bọn họ định chơi xa luân chiến, nhưng lại lập tức cảm thấy ý kiến này cũng rất tệ.

Lúc này lượng máu của Ân Triển đột nhiên tuột xuống còn 15%, hắn nói:

“Tới lúc rồi!”

Bọn Đường Du đang chờ mệnh lệnh này, lấy bom [ đồng quy vu tận ] vừa mới mua từ thương thành ném qua.Lúc Ân Triển lên tiếng đồng thời cũng ném bom. Bom này bình thường một trái thôi cũng đã tạc hơn phân nửa máu của chiến thần, 10 trái thì uy lực đủ hiểu rồi, bên tai không ngừng vang lên tiếng nổ.Lượng máu của boss trong nháy mắt tuột xuống một lóng.

Mọi người: “=口= “

Mợ ơi quá sức điên cuồng rồi!

Ân Triển đương nhiên đo đất, Diệu Vũ lập tức tiếp nối khống chế cừu hận, Khuynh Thế Tiểu Hồ thì hồi sinh cho Ân Triển, buff đầy đủ máu cho hắn.Hắn nhanh chóng lui về vị trí lúc nãy Diệu Vũ vừa đứng, nhìn gã đánh quái, rõ ràng muốn lặp lại hành động vừa rồi.

Lúc này mọi người mới như bửng tỉnh trong mộng.

“Tui nhớ bom này 100 một trái đi?”

“Ừ, hình như tui nhìn thấy một đống tiền bay trên không trung.. Ấu mài gót”

“Tại sao bọn họ không ném từ đầu luôn?”

“Ngốc thế, cho dù ném thế nào chiến thần chắc chắn là phải hy sinh rồi.Như thế không bằng chờ boss tụt một phần máu lại chết.Hơn nữa đứng ở các góc độ khác nhau, chắc là để phòng nếu ném cùng một hướng, các trái bom nửa đường sẽ bị va vào nhau.”

“Ồ, cũng đúng nha… Cứ như vậy bọn họ có thể đánh thắng rồi!”

“Tui nhớ trò chơi vì để giữ tính công bằng, mắc công người chơi có quá nhiều tiền, loại bom này một lần không thể mua hơn 99 trái, nên chắc là không quá 10 trái.”

“Hả? Mới 10 trái?”

“Không quá 10 trái, có khả năng là 9 trái, nếu có thể lùi về khu vực an toàn tiếp tục mua thì tốt rồi.”

Nhưng mà vấn đề nghiêm trọng không chỉ là bom.

Đánh đơn với boss thì nó sẽ không sử dụng chiêu quần công.Nhưng lúc nãy bọn họ đã cũng nhau công kích, nên boss cứ tấn công qua lại chiêu thức giữa đánh đơn và quần công.Bọn  Đường Du cũng trong phạm vi công kích, chỉ có thể liên tục lui về phía sau.

Chẳng bao lâu Diệu Vũ đã chống đỡ đến cực hạn, mọi người lại ném thêm một trái bom. Diệu Vũ lập tức ngã gục, cừu hận không có ai khống chế. Bởi vì lần này mọi người cách boss quá xa, chiến thần tiếp theo chưa kịp tiến lên nghênh đón, boss đã chọn xông qua một hướng khác.

Lão Tử Là Thích Khách bị nhắm trúng, thân là một thích khách da giòn dễ vỡ, đương nhiên là ngăn không nổi.Gã bèn dựa theo kế hoạch lúc trước quay đầu chạy về hướng bên cạnh chiến thần, người sau nhanh chóng kéo cừu hận qua mình.Khuynh Thế Tiểu Hồ hồi sinh cho Diệu Vũ, mọi người điều chỉnh lại, tiếp tục xếp thành một vòng tròn.

Mọi người thở phào, ôm trái tim treo lơ lửng không chớp mắt nhìn bọn họ.

“Ể, hình như vú em buff máu cho chiến thần, sao vậy nhỉ?”

“Tui biết rồi, kỹ năng hồi sinh cần làm lạnh, bọn họ đang muốn lách qua chỗ này!”

“Đây cũng là ý hay đó, quỳ bái!”

“Tui cũng quỳ, cho nên đại thần có thể qua cửa nhiệm vụ đại bạch  thỏ là lẽ dĩ nhiên!”

“Ai nhắc lại đại bạch thỏ, tui đánh à -_-# “

Thời gian từ từ trôi hết, bọn Đường Du đã ném bốn lần bom, lượng máu của boss cũng tụt xuống hơn ba phần. Ân Triển tranh thủ thời giờ nhìn thoáng qua đồng hồ bấm giờ xuất hiện bên góc, thấy sắp đủ 15 phút rồi.

Mọi người nhìn hắn: “Ném nữa không?”

Ân Triển nhìn còn dư lại mấy giây, ra hiệu vú em buff thêm máu cho chiến thần, rồi chờ xem thế nào. Mọi người không có ý kiến, thấy cuối cùng thời gian cũng nhảy đến 15 phút, kế đó nhóm thần điểu bị bắt dùng sức thoát khỏi lưới, đồng thời nhào qua chỗ boss vừa mổ vừa cào, lượng máu của boss tụt xuống vèo vèo.

Mọi người:“=口=”

Ác liệt quá.

Boss nổi giận gầm lên, vung nắm đấm đánh bay nhóm thần điểu. Thần điểu bay lên trời:

“Khụ khụ… Đáng ghét, không ngờ pháp lực của ác linh lại khôi phục nhiều như thế.Các dũng sĩ các anh ráng cầm cự, chúng tôi kêu thêm người.”

Nói xong liền bay đi.

Mọi người: “…”

TMD ni mã gọi người một con chim bay đi không phải được rồi à, sao lại bay hết! Có phải muốn chạy trốn hay không? Có xấu hổ hay không!

Lam Điện chẳng có sức nào phun tào tính logic của nhiệm vụ nữa:

“Lão Đại, làm sao bây giờ?”

“Chắc chắn là giống như vừa nãy.” Ân Triển cười nói.

Cái gì tồn tại cũng phải có lý do, boss lợi hại đến loại trình độ này, nghĩ cũng biết đánh không nổi. Cho nên chắc phải có cách khác, hoặc là chọn thời gian, hoặc là chọn lượng máu.Vòng lúc nãy rõ ràng là thời gian, bây giờ tới vòng thứ hai.

Cố Kỳ nói: “Đồng hồ bấm giờ vẫn còn đó, cho nên vẫn phait tiếp tục cầm?”

“Ừm, như vậy mới trong phạm vi hợp lý. “

Ân Triển nhìn thoáng qua lượng máu còn lại của boss, vừa rồi thần điểu đã công kích làm cho lượng máu tụt khá nhiều, hắn cười nói:

“Boss còn có hơn bốn phần máu, chúng ta nên chờ thần điểu trở về, hay là khiêu chiến một trận, đánh gục nó?”

Mọi người nhất thời nhiệt huyết sôi trào, đồng thanh trả lời: “Đánh!”

Vừa dứt lời, mọi người không chần chờ nữa, duy trì tiết tấu đánh boss vừa rồi, quăng hết một lượt chín trái bom, máu của boss chỉ còn dư lại hơn một phần.

Khuynh Thế Tiểu Hồ hồi sinh cho chiến thần rồi lập tức lui về phía sau.Ân Triển thì khống chế cừu hận, những người còn lại không nói một lời xông về trước, đằng đằng sát khí hướng về phía trước!

Người chơi vây xem biết bom đã xài hết rồi, thời khắc quan trọng cũng sắp đến, nhịn không được cũng sục sôi hưng phấn.Bang Hắc kỳ và Bạch Long cùng với những người bang Trọng Vân đến xem Phó bang chủ của bọn họ đứng cách đó không xa cũng hồi hộp nắm chặt tay, khẩn trương xem cuộc chiến.

Một phần máu cũng rất là nhiều, nhưng tiểu đội này vốn dĩ đều là những tinh anh.Hơn nữa Đường Du và Ân Triển là hình thức hoàn toàn tự điều khiển, hơn nữa lại có rất nhiều kinh nghiệm thực chiến.Lúc này họ chuyên chọn những nơi trí mạng để ra tay, hoa máu văng tung tóe.

Ân Triển nói: “Trước khi boss chết đều sẽ tự bạo, cẩn thận!”

Hắn chưa nói xong, máu của boss tụt đến 10%, bắt đầu phát cuồng, xuất hiện một việc mà tất cả người chơi đều ghét nhất —— cừu hận hỗn loạn.Boss bỏ qua việc công kích Ân Triển, nhanh chân chạy về phía Lão Tử Là Thích Khách, người sau vốn đã chẳng còn bao nhiêu máu, giờ lại bị trúng một chiêu, lập tức ngã rạp.

Boss động tác liên tục không ngừng, kế đó lại nhắm về phía Khuynh Thế Tiểu Hồ, người sau không né mà nghênh chiến.Cô thấy các đội hữu đều ở gần đó, liền dùng hơi sức cuối cùng buff máu cho bọn họ, hy sinh quang vinh.

Người chơi vây xem hít ngược: “Xong rồi, vú em duy nhất chết.”

“Tui xem lượng máu của bọn họ, cô ấy buff được chút xíu à.Tui thấy buff  ít vậy chẳng thà hồi sinh một người,ít nhất có thêm sức chiến đấu.”

“Không chú ý tới à? Từ nãy vú em đã không tiếp tục buff máu, đây là một chút mana cuối cùng cô ấy có thể dùng.”

“Hả? Sao cô ấy không cắn thuốc?”

“Ai biết, đi mà hỏi cô ta, dù sao cổ cũng chết rồi.”

Mọi người lên kênh lân cận hỏi thăm tiểu hồ ly.

[ loa ] Khuynh Thế Tiểu Hồ:  toàn bộ đan dược đều bị thiết lập hạn chế, mỗi người chỉ được dùng năm lần, tui xài mana hết rồi.

Mọi người líu lưỡi, vậy sao mà đánh thắng được đây?

[ loa ] Khuynh Thế Tiểu Hồ: còn nữa để tui giải thích tình hình trước mắt cho mà nghe.Bọn họ nói có thể nói cho mọi người nghe chuyện này, mắc công mọi người mất hứng thú với nhiệm vụ.Thật ra lúc chúng tôi đánh vòng thứ hai, bên góc phải màn hình có một đồng hồ bấm giờ, qua hết thời gian yêu cầu, nhóm thần điểu nhóm sẽ giúp công kích.À, Ân Triển đoán trong đó chắc còn yêu cầu về lượng máu, nhưng bao nhiêu thì chưa xác định được, nhưng chúng tôi chắc chắn sẽ đánh tới lượng máu quy định.

[ phụ cận ] Phi Thường Khoái Hoạt:Vậy mọi người cứ đánh một cái rồi chạy ra ngoài, từ từ cũng qua hả?

[ loa ] Khuynh Thế Tiểu Hồ: đồng hồ bấm giờ tính thời gian đánh boss, trên đó có nói rõ nếu có một người chạy đi ra ngoài, đồng hồ bấm giờ sẽ dừng lại.Nếu tất cả đều chạy ra ngoài, thì thời gian và lượng máu đều sẽ quay lại mức ban đầu.

Mọi người: “…”

!@#%&^&&!

[ phụ cận ] Thủy Phố: tui thấy mấy người liều mạng thiệt, với thực lực của mọi người chỉ cần tiết tấu chậm lại thì có thể qua mà.

[ loa ] Khuynh Thế Tiểu Hồ: không, chúng tôi không muốn chờ thần điểu trở về, dự định trong thời gian này trực tiếp đánh bại boss.

Mọi người: “…”

[ phụ cận ] Phi Thường Khoái Hoạt: thế giới của đại thần phàm nhân như tui không hiểu được.

[ phụ cận ] Thải Phúc: cường sắp xếp, chúng ta chỉ có thể hâm mộ.

[ loa ] Muốn Ăn Mì: đừng nói nhảm, bọn họ còn lại  có bốn người a a a!

Quả nhiên, trong lúc mọi người trò chuyện, boss đã xử lý xong Cố Kỳ, Lam Điện và hai gã nồng cốt của bang Hắc Kỳ.Khi bọn họ nhìn đến là cảnh boss đang đối phó với Diệu Vũ, chỉ mấy chiêu cũng xử lý gọn đối phương, rồi đuổi theo phía Lang Vương.

Lang Vương thoáng nhìn lượng máu của boss, quát: “Lão Đại, mọi người lùi lại phía sau  nhanh lên! Đừng tới đây!”

Động tác của Ân Triển và Đường Du chợt khựng lại, vội vàng lùi sang một bên.Chỉ thấy Lang Vương nuốt viên dược cuối cùng của mình, miễn cưỡng tăng máu lên được hơn một nửa, vừa chạy vừa triệu xuất tọa kỵ Tử Khôi Ngưu được thưởng trong nhiệm vụ đầu tiên. Mọi người không hiểu gã gọi tọa kỵ ra làm gì, thì thấy gã đã gục xuống.

“… Không phải chứ? Thế là xong?”

“Không, tọa kỵ của hắn không biến mất!”

Mọi người nhìn qua, thấy trên mình Tử Khôi Ngưu lan ra một tầng ánh sáng đỏ, lao điên cuồng về phia boss, phát ra tiếng vang rầm rầm thật lớn, sau đó mới biến mất theo chủ  nhân.

Mọi người: “=口=”

“FML, tui ít ăn học, từ khi nào thì tọa kỵ cũng công kích được vậy!”

“Đây chắc là giống kiểu hiến tê? Chủ nhân dùng mạng của mình đổi cho nó một chiêu siêu mạnh?”

“Tui không nghe tui không nghe tui không nghe, tui chỉ muốn biết vì sao tọa kỵ cũng có thể công kích!”

“Phần thưởng của nhiệm vụ ẩn đại…”

“FML, khỏi nhắc nhiệm vụ ẩn đó nữa!”

[ loa ] Lang Vương: ha ha ha ha lần đầu tiên dùng, thiệt là lợi hại quá, máu tụt thẳng từ 7% đến  3% ha ha ha ha!

Mọi người: “…”

Ni mã đây chính là thế giới boss huyết lượng a! Này cường hãn lực công kích!

“… Tui thu lại lời nói hồi nãy, chờ xem bọn họ đánh xong boss, tui sẽ đi tìm cà rốt!”

“Tui cũng vậy!”

“Tui cũng vậy!”

“Tính luôn tui T^T “

Mọi người nhìn về cuộc chiến, bây giờ… chỉ còn lại hai người kia.

Spoil chap sau:

Người này… Thật sự quá hấp dẫn, hấp dẫn đến mức gã cảm thấy đời này chỉ sợ sẽ không gặp được người thứ hai giống người như vậy.Nếu bọn họ có thể gặp nhau sớm hơn, thậm chí trước khi Ân Triển… Gã giật mình tỉnh táo, âm thầm thở ra, áp chế tất cả những suy nghĩ lung tung.