Hệ Thống Dưỡng Thành Nam Chủ

Chương 76: Ngoại truyện: Giới hạn manh sát(1)



Cửa ải Chu tước, SM play.

Dù biết trước sẽ xảy ra như thế này, nhưng khi đối mặt với đôi mắt màu vàng kim đậm màu tình dục và luyến ái điên cuồng kia... hắn vẫn không nhịn nổi mà run rẩy một chút.

Ly Tranh nhẹ nhàng cầm lấy hai cổ tay của hắn, vươn lên trên tới đầu giường chạm vào một thứ lạnh lẽo cứng rắn. Theo từng động tác mà phát ra tiếng leng keng quen thuộc. Y nở nụ cười thoả mãn, như một đứa trẻ thuần khiết vô hại, đang có được thứ mà mình yêu thích nhất, đơn thuần vui sướng. Thế nhưng, tiếng lạch cạch khoá lại của xích sắt khiến Thẩm Manh không thể không nhận rõ một điều: Người đang đè trên cơ thể hắn rõ ràng là một con sói đội lốt cừu non.

Dù không có gió, nhưng Thẩm Manh vẫn cảm thấy lạnh. Giống như đang có từng tầng băng mỏng lướt qua trên người hắn. Theo ánh mắt của Ly Tranh đi xuống, từ tay đang bị trói bởi xích sắt lót đệm mềm, xuống đến mắt, mũi, môi và xuống dưới nhiều nữa. Y mỉm cười một cách vui vẻ, không tiếc lời tán thưởng đối với hắn:

"Chú thật xinh đẹp."

Ngón tay thon dài của y khẽ lướt trên làn da trần trụi sáng bóng. Ánh mắt tỏ rõ niềm hưng phấn giống như bóc một món quà mà y luôn mong đợi. Người này là của y. Bất kể ai cũng không thể khiến hắn chú ý hơn y được. Y không cho phép điều đó. Vì thế y sẽ đánh dấu hắn, ràng buộc hắn. Như vậy là hắn đã thuộc về y rồi? Đúng không?

Ly Tranh càng nghĩ càng vui vẻ, thế nhưng Thẩm Manh chỉ thấy lạnh run cả người.

Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!! Mẹ kiếp!!! Thằng nhóc này nhất định đang nghĩ xem hạ miệng chỗ nào ngon nhất để gặm có phải hay không???

Hắn... hắn thật sự không được đâu QAQ. Cầu trả hàng. Quá biến thái!

Như để chứng thực suy nghĩ trong lòng Thẩm Manh. Ly Tranh nợ nụ cười đầy hưng phấn, cứ như làm phép mà từ đằng sau lôi ra một đống dụng cụ kì quái.

Cmn, coi như hắn từng là thẳng nam đi, nhưng cái thứ kia hắn coi như ngu đi nữa cũng có thể nhận ra nó là đồ chơi tình dục!

"Chúng ta cùng chơi đi."

Ly Tranh rất nhanh tay, không đợi Thẩm Manh phản kháng liền đeo cho hắn một cái dây đen lên miệng, ở giữa còn có quả cầu nhỏ tròn tròn. Cái thứ đó nhét thẳng vào miệng hắn khiến hắn không thể nói được gì, chỉ có thể phát ra âm thanh ưm ưm vô nghĩa.

Tiếp đó, Thẩm Manh đã được nhìn thấy những món đồ sm mà hắn chỉ từng nhìn thấy trên mạng. Và những món đồ đó không nghi ngờ gì là được chuẩn bị để dùng cho hắn. Nội tâm Thẩm Manh có chút hoảng hốt, sợ hãi, còn có chút... mong chờ..

Đê mờ! Chẳng lẽ ở lâu với người yêu với người yêu biến thái quá, hắn đã tiến hoá thành M luôn rồi hay sao? Không đời nào!

Cứ như thế, Thẩm Manh phủ nhận sự thật rằng bản thân đã bước lên con đường của M không lối về.

Ly Tranh hài lòng nhìn kiệt tác của mình, y khẽ liếm đôi môi khô khốc. Những suy nghĩ táo bạo không ngừng trào lên trong lòng, y vô cùng muốn làm nó. Đương nhiên, y cũng vui lòng tuân theo nó.

Đầu tiên, y đặt một nụ hôn gần như là thành kính lên môi Thẩm Manh, chỉ là một cái chạm nhẹ nhưng mang theo yêu thương cùng không nỡ của y. Cơ mà Thẩm Manh chỉ thấy Ly Tranh đang hôn chào tạm biệt cho đoá cúc sắp tàn của hắn vậy.

Tiếp đó, y cúi xuống, hôn lên vùng ngực trắng nõn của Thẩm Manh, ngậm lấy một đầu nhũ mút mạnh. Hành động này của y không thể ngờ đã gây lên kích thích không tưởng cho hắn. Đôi chân thon dài khẽ co lại, đầu ngón chân cuộn lên. Cả người khẽ giật nhẹ một cái, đồng thời kèm theo một tiếng rên rỉ vô cùng ngọt ngào.

"Ưm...~"

Tiếng rên nhẹ mang theo giọng mũi như cào nhẹ vào lòng Ly Tranh. Đôi mắt màu vàng kim co lại, cực kỳ hưng phấn mà hơi dựng lên, đồng thời cũng tăng thêm lực đạo trên miệng mình. Y liếm xung quanh đầu nhũ vài vòng, khẽ cắn nhẹ một chút, lại dùng đầu lưỡi chọc ngay đỉnh nhũ. Cứ như vậy liên tiếp với cả hai bên khiến nó trở lên đẫm nước, sáng lấp lánh trên ngực Thẩm Manh.

Kỹ thuật làm tình cao siêu của Ly Tranh, dù chỉ là chơi nhũ cũng khiến Thẩm Manh nhũn hết cả người, chỉ biết nằm im thở dốc, mặc người định đoạt.

Ly Tranh vui sướng ngồi dậy, từ trong đám dụng cụ kia nhặt ra hai cái kẹp nhỏ hình dáng kỳ quái. Y cầm cái kẹp, lướt trên vùng đầu nhũ ẩm ướt, mỉm cười nhẹ nhàng.

"Chú biết không? Tôi rất thích làm đẹp cho những thứ tôi yêu thích. Tất nhiên chú không phải là món đồ, nhưng tôi cũng không thể ngăn được cảm giác muốn làm đẹp cho chú... vì thế..."

Thẩm Manh cảm giác cực kỳ nguy hiểm, muốn xoay người tránh khỏi cái kẹp nhưng đã muộn. Nó đã bị Ly Tranh nhanh chóng kẹp vào cả hai đầu nhũ.

"Aaa!!"

Thẩm Manh co người lại, khó chịu mà vùng vẫy. Hắn không phải đau, mà là bị kích thích. Hắn biết, Ly Tranh vô cùng sợ hắn bị thương, chính vì vậy tuyệt đối không làm hắn bị đau, nhưng y sẽ có cách khác để dằn vặt hắn.

Đôi kẹp nhũ còn gắn lên hai quả chuông nhỏ, theo động tác của hắn mà vang lên hai tiếng đinh đinh linh linh xấu hổ. Thẩm Manh cảm thấy thẹn vô cùng, có cái gì đó trong người hắn đang chạy thật chậm trong người, khiến hắn rất khó chịu. Giống như ngứa mà không biết gãi chỗ nào cho phải. Dằn vặt hắn đến ướt đẫm hai mắt. [Nứ*g đó cưng] vô cùng đáng thương mà nhìn Ly Tranh.

Bị nhìn như vậy khiến Ly Tranh rung động không thôi, y thật sự nhịn không nổi. Muốn hưởng dụng người này ngay lập tức.

Ly Tranh cầm lấy lọ thuốc bôi trơn quen thuộc, vô cùng quyến rũ mà mỉm cười. Dùng ngón tay mở nhẹ nắp lọ khiến nó vô cùng lỏng lẻo treo ở đầu lọ, rồi vươn ra đầu lưỡi, nhẹ nhàng đẩy ra cái nắp kia.

Người đẹp làm gì cũng đẹp. Hơn nữa, Ly Tranh còn mang theo thuộc tính là quyến rũ. Hành động câu dẫn trắng trợn như vậy không thể ngờ rằng đã khiến Thẩm Manh cứng lên rồi.

Tiểu dương v*t run run đứng thẳng, như mời mọc mà dưới cái nhìn của Ly Tranh càng thêm cương cứng. Ly Tranh vô cùng tự tin với mị lực của mình, bằng không tại sao lại có vô số người nguyện chắp tay dâng lên tài nguyên của mình cho y như thế cơ chứ. Nhưng y cố tình lại chỉ thích phóng mị lực với Thẩm Manh. Khiến hắn cứng lên, khiến hắn rung động, chỉ với một mình y.

"Chúng ta làm thôi."