Hệ Thống Khóc Lóc Quỳ Cầu Ta Thành Thần

Chương 9



Hắn ta vừa nói vừa dập đầu, tựa như không biết đau, âm thanh trán hắn đập trên sàn nhà vang lên bang bang.

"Đều là do cô đi không nhìn đường nên tôi mới đụng trúng cô, tự mạng mình xui xẻo cũng không thể đến trách tôi đi, tôi đã đốt nhiều tiền giấy cho cô như vậy, cô còn muốn cái gì tôi đều sẽ đốt cho cô, cầu xin cô buông tha tôi đi!"

Bạch Tư Kiều:?

Nhân viên trong cửa hàng đồ nướng cùng thành viên dàn nhạc đều sợ ngây người, mấy đàn em đang khóc của hắn cùng ngẩng đầu lên vừa khóc vừa nhìn hắn? Đâm người? Long ca đâm chết người?

Số chuyện xấu Long ca làm cũng không ít, đánh người, tống tiền, chơi lưu manh, hơn nữa còn chay mặn không kỵ, nam nữ không kiêng, cũng từng vì chuyện cái này mà bị bắt rất nhiều lần, đi vào liền thành thật một thời gian, ra ngoài lại quay trở lại làm tên khốn nạn, lại bị bắt vào giáo dục, thả ra lại gây chuyện.

Bọn đèn em dưới trướng Long ca đều cảm thấy như vậy thật lợi hại, có ai lại không sợ năm lần bảy lượt bị bắt đi giáo dục cải tạo, có thể vào vào ra ra trong ngục? Long ca có thể! Long ca chính là lợi hại như vậy! Long ca chính là thần tượng của bọn họ!

Thế nhưng chuyện hắn đâm chết người, đám đàn em thật sự không hề biết, việc đã liên quan đến mạng người, chuyện này liền trở nên không bình thường.

Tuy nhiên việc này có duy nhất một người biết rõ nội tình, là Mao ca.

Lúc ấy hắn cũng vừa lúc ở bên cạnh Long ca, hai người bọn hắn đều uống quá nhiều, Long ca lái xe, có một cô gái có vẻ là vừa mới làm xong ca đêm, Long ca không chú ý, trực tiếp đâm bay người ta.

Hai người xuống xe nhìn thử, cô ta thế mà còn chưa chết, thế nhưng bị thương rất nặng, đưa người tới bệnh viện khẳng định phải đền bù thật nhiều tiền, Long ca nhìn thấy phụ cận quanh đó không có cameras, liền đem người cất vào trong xe, tìm một nơi kín đáo chôn xuống.

Sau khi xảy ra chuyện này Long ca cũng có chạy trốn tới chỗ khác một thời gian, không nghĩ tới thế nhưng không có ai tới tìm hắn, cũng không có ai đi báo cảnh sát, bọn họ đều cho rằng chuyện này sẽ không còn ai nhắc tới, không nghĩ tới cái tên ngốc Long ca này lại tự mình nói ra.

Mao ca chạy tới che miệng hắn: "Long ca! Anh nhanh tỉnh lại! Có phải vừa rồi anh uống quá nhiều hay không? Anh mau tỉnh lại ô ô ô.. tôi cũng thật sợ a, cái tên ngốc Long ca này đi xe đụng trúng người ta, người còn sống hắn cũng dám đem đi chôn, ta có phải cũng tính là đồng phạm không a ô ô ô.. Không đúng, sao ta lại tự mình nói ra, ô ô ô.."

Đám đàn em:?

Bạch Tư Kiều đỡ trán: "Tôi không muốn thu loại đàn em này, quá mất mặt."

Hệ thống kích động nói: "Đừng a, thả bọn họ đi ra ngoài làm chuyện xấu có thể thu được thật nhiều giá trị cảm xúc! Loại người xấu này xài tốt nhất!"

"Không" -Bạch Tư Kiều ghét bỏ nói: "Quái ghê tởm."

Bạch Tư Kiều trực tiếp báo cảnh sát.

Cảnh sát tới mới phát hiện là một đám tên côn đồ vừa khóc vừa kêu lại còn nháo, còn có nằm sấp xuống đất lăn. Trong khung cảnh này, nổi bật nhất chính là Bạch Tư Kiều, mặc một thân trắng, ngoan ngoãn đứng ở một bên xem náo nhiệt, cảnh sát liếc mắt một cái liền nhận ra cậu: "Bạch Tư Kiều? Sao cậu lại ở chỗ này?"

Bạch Tư Kiều nhanh chóng chạy tới, ngoan ngoãn nói: "Cảnh sát thúc thúc! Ta báo cảnh!"

Thời điểm Lý Hạo đi bắt bọn buôn người có quen biết Bạch Tư Kiều, anh cũng đã hơn 30 uổi, Bạch Tư Kiều vẫn luôn gọi anh là thúc thúc, anh cũng rất ngượng ngùng: "Tôi cũng không lớn hơn cậu mấy tuôi."

Bạch Tư Kiều nghe được người khác kêu anh là đội trưởng Lý, lập tức sửa miệng: "Anh Lý, bọn họ tới ăn cơm, kêu tôi tới tính tiền, vật tay thua tôi, bọn họ liền bắt đầu khóc."

"Để cậu tính tiền? Dựa vào cái gì a?" -Lý Hạo bắt lấy một tên côn đồ đã khóc tới không sức lực, đang nằm trên mặt đất lớn tiếng thở dốc: "Các ngươi sao lại thế này?"

Tên côn đồ đầu óc đã không còn hoạt động, khóc đến quá mệt mỏi, hữu khí vô lực nói: "Mao ca nói nó là một tên ngốc lắm tiền, kêu nó tới tính tiền."

Lý Hạo vô ngữ, đám côn đồ này càng ngày càng kì cục.

Bạch Tư Kiều chỉ vào Long ca đang tránh ở góc tường, cố gắng ôm chặt bản thân, tựa như muốn đem bản thân thu nhỏ lại: "Hắn có thể là uống nhiều quá, vẫn luôn nói mình đâm chết người, vẫn luôn dập đầu xin lỗi, thực dọa người!"

Lý Hạo nghiêm túc lên: "Chúng ta sẽ xử lý, cậu cũng nhanh chóng về nhà đi, về sau cũng đừng tiếp tục chơi cùng bọn họ, lại tống tiền cậu thì cậu lập tức báo cảnh sát, đừng sợ bọn họ."

Bạch Tư Kiều ngoan ngoãn gật đầu: "Ân ân, cảm ơn anh Lý."

Sau khi Bạch Tư Kiều trộm về đến nhà, mở ra hệ thống: "Như này có tính là hoàn thành nhiệm vụ sao? Khen thưởng đâu? Như thế nào không có động tĩnh?"

Hệ thống: "Để ngươi đi thu bọn họ làm tiểu đề, cậu lại để cảnh sát đem bọn họ bắt đi, sao có thể tính là hoàn thành nhiệm vụ? Ngược lại giá trị cảm xúc thu được không ít, có hơn ba vạn."

Bạch Tư Kiều dứt khoát nằm yên, ít nhất còn có ba vạn cảm xúc giá trị, cũng không tính một chuyến tay không: "Qủa đào được tặng hữu nghị vẫn có đi?"

Hệ thống: "Cho! Cậu xem, có phải tôi đối xử với cậu thật tốt không."

Một quả đào nặng hơn 3 cân, đây là lần đầu tiên Bạch Tư Kiều thấy quả đào lớn như vậy, quá lớn, đều sắp to bằng một cái đĩa, Bạch Tư Kiều ngẫm lại dạ dày mình, một người cũng ăn không hết, dư lại rất lãng phí, giữ lại ngày mai cả nhà cùng nhau ăn.

Cậu mở ra sách kĩ năng, cũng là 1 vạn điểm mua được một kĩ năng cấp một, học 1 kĩ năng mất thêm 20 điểm, 30 vạn ít nhất học được 8 cái kỹ năng.

Kỹ năng trong sách có nấu ăn, đua xe, bơi lội, biểu diễn, vũ đạo, mỹ thuật, âm nhạc, y học, trồng trọt, nuôi heo.. Bao hàm tất cả kỹ năng nhân loại sỡ hữu, kể cả lái phi cơ, chèo thuyền, chỉ có người nghĩ không tới, không có kĩ năng nó không có.

(Nói gì thì nói, bàn tay vang có chút.. à không nhiều chút bự, tui cũng vừa làm vừa đọc, hơi bất ngờ =_=)

Nếu ký chủ không muốn học những kỹ năng đó, cũng có thể đưa vào đồ vật mình muốn học tâp, hệ thống tính ra số lượng giá trị cảm xúc tương ứng, sau đó lại đến đổi.

Bạch Tư Kiều cảm khái một chút: "Làm ký chủ của cậu cũng thật không dễ dàng, còn phải toàn tài.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tâm Niệm Em Đã Lâu
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Đừng Làm Nũng Với Anh
4. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc
=====================================

Hệ thống: "Kia đương nhiên, 20 điểm ở trong nhân loại tương đương với ưu tú."

Bạch Tư Kiều nghĩ đến nguyên chủ học chính là biểu diễn, vì thế click mở kỹ năng sách kỹ thuật diễn.

【số liệu đổi mới.. Kỹ thuật diễn: 35】

Bạch Tư Kiều hỏi: "Thế nào? Có thể thuận lợi lấy được bằng tốt nghiệp sao?"

Hệ thống: "100 điểm là có thể lừa gạt được cả những thực thể phi nhân loại có cảm xúc! Nhân loại tối cao là 70! Kỹ thuật diễn đánh gục ảnh đế là 50! Cậu tới 35! Đã cao hơn thật nhiều minh tinh hiện tại!"

Hệ thống mệt tâm, có kỹ thuật diễn này vì cái gì không đi làm tra nam*? Tùy tiện là có thể lừa mấy cái tiểu ngốc tử, cảm xúc giá trị không phải có thể cuồn cuộn không ngừng sao?

(Là loại tra nam lừa người khác, không chỉ mõi lừa tình lùa tiền, còn lừa đủ thứ, nam nữ không phân biệt đó)

Bạch Tư Kiều cảm thấy kỹ thuật diễn đủ dùng, tìm được mục võ thuật, dùng giá trị cảm xúc đổi lấy. 20 điểm ở trong nhân loại đã được tính là ưu tú, lấy 10 điểm thì hằng ngày có thể tự bảo vệ mình, lấy tới 20 điểm đợi khi tìm được Mục Hà là có thể đánh hắn một trận.

Hệ thống tự bế, một người một tay có thể đem tráng hán nặng hơn 200 cân giơ lên lại bắt đầu học võ thuật, nó còn có thể nói gì?

Cuối cùng Bạch Tư Kiều ở trong cửa hàng coi trọng một chiếc xe đạp, tốc độ nhanh nhất vào khoảng 120km/h, hơn nữa tốc độ còn có thể thăng cấp, vừa nhìn giá, tám vạn cảm xúc giá trị.

Bạch Tư Kiều từ bỏ, quá đắt, ngủ đi.

Hệ thống: "Cậu cũng không cần quá thất vọng, tuy rằng đêm nay không có hoàn thành nhiệm vụ, lì xì thần bí vẫn là có thể tặng cho cậu."

"Miễn phí đưa?"

【 hệ thống hữu nghị đưa tặng: Tuệ nhãn 】

Tiếp thu √ cự tuyệt ×

Hệ thống thế nhưng còn tặng cậu đồ vật, Bạch Tư Kiều lập tức liền biết có ý tứ gì: "Tuệ nhãn, có phải Âm Dương Nhãn người ta thường nói hay không? Chỉ cần ta nhìn không thấy, liền không thể kích phát nhiệm vụ có quan hệ tới linh hồn, đúng không?"

Bạch Tư Kiều trực tiếp chọn cự tuyệt, điều hòa há thấp xuống, đắp chăn, ngủ.

Hệ thống:?

Nó dỗ nửa ngày, vừa khen vừa tặng đồ lại còn đưa đào, liền kém kêu cậu ba ba, cậu vậy mà còn đi cự tuyệt?

Hệ thống: "Cảm xúc giá trị của người chết so người sống nhiều hơn rất nhiều! Đừng nói với tôi cậu sợ hãi! Chết thành cái dạng gì mà cậu chưa thấy qua? Cậu chính là không muốn làm nhiệm vụ! Thời gian nửa năm, nếu cậu không thể lên tới cấp hai, tôi liền cùng cậu đồng quy vu tận! *"

(aka cùng chết, hiểu nôm na z đi ^_^)

Bạch Tư Kiều lười biếng ngáp một cái: "Chỉ cần ta có thể nhìn thấy, bước tiếp theo ngươi lại khiến ta sưu tập hồn phách cho ngươi, đồ vật ác ý hấp thu càng nhiều, ngươi liền sẽ càng cường đại, về sau nếu như ta không nghe lời ngươi có phải còn có trừng phạt đúng không?"

Hệ thống: "..."

Bạch Tư Kiều thấy nó bình tĩnh, nhắm hai mắt lại: "Phương thức thành thần có rất nhiều loại, làm chuyện xấu xác thật có thể có được càng nhiều cảm xúc giá trị, nhưng là sẽ không lâu dài, trước kia cậu tìm không ít ký chủ, không có một người thành công, cậu có từng suy nghĩ đổi mọt cái phương thức hay không. Trước khi cậu chưa có cải tà quy chính, cậu vẫn là nghe tôi đi."

Sáng sớm, Bạch Chấn Giang cau mày xuống lầu, nhìn thấy trên bàn cơm đặt một trái đào rất bự, hỏi quản gia: "Ở đâu mua được quả đào lớn như vậy?"

Quản gia cười nói: "Đại thiếu gia ôm về."

Trên mặt Bạch Chấn Giang hơi hơi có chút ý cười: "Nó thế nhưng còn biết đem chút đồ vật về cho nhà."

Tâm tình Bạch Chấn Giang hai ngày này đặc biệt không tốt, các loại sinh ý không thuận, khách hàng quan trọng cũng mất vài người, theo lý thuyết có Hoắc gia giúp đỡ, sinh ý hẳn là phải càng tốt làm mới đúng, không nghĩ tới còn không bằng phía trước. Cổ phiếu vẫn luôn rớt, sản phẩm cũ xảy ra chuyện, nếu không phải có Hoắc gia giúp đỡ, tổn thất e rằng sẽ càng nghiêm trọng.

Sinh ý trước không nói, liền cả người cũng gặp xui xẻo, thời điểm tối hôm qua từ công ty trở về, xe đâm vào rào chắn ven đường, tài xế bị một chút vết thương nhẹ, xe cũng phải kéo đi xưởng sửa chữa, tâm tình ông đặc biệt không tốt.

Quản gia đem đào cắt thành miếng nhỏ, Bạch Chấn Giang nếm một miếng, phát hiện hương vị thật sự không tồi. Xác thực nói, đã thật lâu không ăn qua trái đào nào có hương vị chính tông như vậy.

Khi còn nhỏ, nhà ông có một vườn trái cây, cha mẹ có trồng cây đào một mảng lớn, ông là ở vườn đào lớn lên. Sau này hai người già qua đời, phiến vườn trái cây kia liền hoang phế. Hiện tại lại có tiền, muốn ăn cái gì đều mua được, thế nhưng có rất nhiều thứ đều không còn hương vị trước kia, mặt ngoài nhìn đẹp, cắn một ngụm một miệng nước, một chút hương vị khi còn nhỏ đều không có.

Ăn một lát đào, trong lòng Bạch Chấn Giang thoải mái lên một chút, vừa lúc Bạch phu nhân cũng xuống lầu, ông cùng vợ thương lượng: "Ta nghĩ, hôm nay lại đi tìm cái vị đại sư kia nhìn xem."

"Lại đi?" - Nội tâm Bạch phu nhân không tán thành, đi một lần ít nhất phải đưa đi 60 vạn, cái vị đại sư kia không phải quá đen đi.

Bạch Chấn Giang bướng bỉnh nói: "Trận này quá không thuận lợi, cái đại sư kia rất linh nghiệm, đặc biệt là chuyện thằng lớn, không phải tính thực chuẩn sao? Bà với tôicùng đi đi."

Làm người buôn bán thì đều tương đối để ý cái này, trước đó Bạch Tư Kiều đều sắp khiến ong tức chết rồi, bằng hữu quen biết trên công việc liền giới thiệu cho ông một cái đại sư rất linh nghiệm. Đại sư nói nhà ông phong thuỷ không tốt, vừa lúc khắc trưởng tử, sửa lại phong thủy cho ông.

Trùng hợp, không mấy ngày Bạch Tư Kiều liền xảy ra một lần tai nạn xe cộ, sau đó liền tốt hơn, còn làm việc tốt, cũng sẽ nhận sai, này còn không phải là tốt hơn sao?

Bạch phu nhân thấy ông kiên trì như vậy, nói: "Được, tôi bồi ông cùng đi, vừa lúc xin cái bùa cho con trai, mấy ngày nay tôi thấy nó thật nóng nảy, đề lão sư đưa tới cũng làm ít đi nhiều."

Bạch Tư Kiều đứng ở trên lầu, vừa không cẩn thận liền nghe đến rõ ràng. Đứa lớn có tốt lên không cậu không biết, dù sao cũng chết rồi. Lại nhìn tới đứa thứ hai, cái này lại không khéo.

Hệ thống: "Nếu như cậu gia tăng giá trị linh khí, đều không cần thỉnh đại sư, tự cậu cũng có thể nhìn."

Bạch Tư Kiều từ tủ lạnh cầm một lọ đồ uống: "Bọn họ sẽ không tin tưởng tôi."

Hệ thống nhắc nhở cậu: "Cho dù cậu hiện tại không thêm, về sau cũng phải thêm, giá trị linh khí không đến 100 không thể thăng cấp."

Bạch Tư Kiều lười biếng nói: "Vậy chờ những cái khác đều thêm đây lại nói, tích cóp đủ 100 điểm thuộc tính lại nói."

Dù sao chậm một ngày, tính một ngày.

Lúc này, Bạch Tư Đình đi tới, ngăn Bạch Tư Kiều lại: "Anh có phải hay yêu đương không?"

Bạch Tư Kiều sửng sốt: "Cái gì?"

"Tôi không cẩn thận nghe được mẹ cùng ba thương lượng, nói anh muốn dọn ra ngoài ở, ba không đồng ý, nếu như anh không yêu đương dọn ra đi làm gì?"

Bạch Tư Kiều buồn cười, hai vợ chồng này nói chuyện quá không cẩn thận, nói cái gì đều bị con trai nghe được.

Bạch Tư Đình trào phúng nói: "Tôi nói cho anh biết, hiện tại kẻ lừa đảo rất nhiều, nhiều nhất là lừa loại lắm tiền, đẹp trai, đầu óc toàn nước như anh."

Bạch Tư Kiều đem đồ uống lạnh lẽo dán trên mặt hắn, đem Bạch Tư Đình đông lạnh giật mình một cái: "Anh làm gì!"

"Nếu câu muốn quan tâm tôi, có thể nói trắng ra một chút."

Vẻ mặt Bạch Tư Đình ghét bỏ: "Nghĩ quá nhiều cũng là bệnh, phải trị!"

Bạch Tư Kiều cười cười, vặn đồ uống uống một ngụm, Bạch Tư Đình nhìn cậu trong chốc lát, nghĩ không ra lý do nói cậu, thở phì phì đi rồi.

Mặc kệ hắn nói cái gì, Bạch Tư Kiều luôn là một biểu tình nhìn con nít đang phát giận, nói chuyện không nhanh không chậm, ôn nhuận bình tĩnh, làm người có loại cảm giác một quyền đánh vào bông. Hắn cảm thấy người anh hỗn trướng của hắn đang đem hắn thành hài tử mà nhìn, hắn sinh khí ngược lại giống tên ngốc.

Tưởng tượng như vậy, càng tức giận!

Bạch Tư Kiều "Sách" một tiếng, cũng không rõ đứa nhỏ này đang nháo cái gì, hôm nay thoạt nhìn thực táo bạo.

Cậu đi theo sau, một tay đáp ở trên đầu Bạch Tư Đình, nhẹ nhàng xoa xoa, "Hai ngày này cậu đừng ra cửa, có việc gọi điện thoại cho tôi, tôi khẳng định trở về."

Bạch Tư Đình dừng lại bước chân, né tránh tay cậu, vẻ mặt phòng bị: "Bạch Tư Kiều, anh rốt cuộc muốn làm cái gì? Có phải lại muốn hố tôi hay không?"

Bạch Tư Kiều bất đắc dĩ, nguyên chủ đem đứa nhỏ hố tới phát sợ, vừa muốn đối tốt với hắn hắn liền nghĩ cậu muốn hố hắn.

Bạch Tư Kiều trở lại phòng, coi một buổi sáng phát sóng trực tiếp, cậu phát hiện thế giới này có thể làm phát sóng trực tiếp quá nhiều, có thể bán đồ vật, phát sóng trực tiếp chơi game, còn có thám hiểm, du lịch, kể chuyện xưa.. Mà mỗi cái phòng phát sóng trực tiếp, đều có rất nhiều người đang xem.